Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 133. Kì thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Trung.

Kỳ Nhạc Nhạc và Tiểu Lưu vội vã chạy về nhà trước khi trời tối, ba mẹ Kỳ thấy sắc mặt con gái mình còn tốt như vậy cũng nhẹ nhàng mà thở ra, có thể thấy cô ở Hàn Quốc dưỡng thương rất tốt.

Tiểu Lưu cũng nhận được sự chào đón nồng nhiệt của hai vợ chồng, cô ấy sẽ ở đây một tuần vì khi thi Kỳ Nhạc Nhạc sẽ ở trong ký túc xá của trường. May mắn thay tiểu Lưu là một người hướng ngoại nên rất nhanh đã làm quen được với hai ông bà.

Sáng sớm ngày hôm sau, ba Kỳ lái xe đưa con gái đến trường đại học, mẹ Kỳ giúp con gái kéo vali về ký túc xá. Sau đó cẩn thận dọn dẹp giường đệm và bàn học sạch sẽ, tránh cho vì vấn đề môi trường mà vết thương của cô sẽ bị nhiễm trùng.

Sau khi mọi việc đã được ổn định bà ấy mới lưu luyến mà rời khỏi đây, mẹ Kỳ rời đi chưa được bao lâu, Yu Yu và Vương Phỉ Phỉ đã từ thư viện trở lại, thấy Kỳ Nhạc Nhạc đang ngồi trên ghế với vẻ mặt tái nhợt liền vội vàng chạy tới hỏi thăm cô.

"Bà làm bọn tui sợ muốn chết luôn ấy! Bây giờ đã ổn hơn chưa?" Vương Phỉ Phỉ trực tiếp khóc nức nở, có trời mới biết khi cô ấy nhìn thấy cái hot search đã có cái tâm trạng gì?

Yu Yu cũng lau nước mắt nói: "Bà đã hôn mê tới một tháng đó! Một tháng đó bọn tui cũng sợ muốn chết luôn ấy!"

Thấy mấy chị em tốt bà gào một tiếng tui khóc một câu, Kỳ Nhạc Nhạc cũng rất là cảm động: "Tui đã không sao rồi, hiện tại còn không phải tung tăng nhảy nhót được sao? Dưỡng dưỡng một chút thì tốt hơn rồi."

"Bà yên tâm, tuần này bọn tui sẽ chăm sóc bà thật là tốt, có chuyện gì thì cứ việc nói, muốn ăn cơm tui sẽ giúp bà mua." Vương Phỉ Phỉ vỗ vỗ ngực, bộ dạng tui sẽ giải quyết tất cả cho bà.

Quả nhiên tới giờ ăn cơm chiều, Yu Yu cầm hộp cơm của cô đi ra ngoài lấy cơm, Vương Phỉ Phỉ lại giúp cô lấy nước ấm để uống thuốc, những ngày Kỳ Nhạc Nhạc học ở đây cũng chẳng khác gì khi học ở bên Hàn Quốc.

Ngay cả Hoàng Văn Văn cũng không dám tới khiêu khích cô, phỏng chừng là sợ cô sẽ ăn vạ, nếu mà cô gặp phải như vậy thì cũng sẽ né ra thật xa. Hai người Vương Phỉ Phỉ cũng canh chừng rất nghiêm ngặt, tuyệt đối không để Hoàng Văn Văn đến gần cô, sợ cô ta nhân cơ hội mà làm tổn thương cô.

Mỗi lần đi đến phòng thi, hai người họ đều đỡ Kỳ Nhạc Nhạc lên lầu, thi xong lại đỡ cô xuống lầu, hận không thể trực tiếp mà bế cô đi.

Thi xong bài thi cuối cùng, Kỳ Nhạc Nhạc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng mỗi môn cô đều có cảm giác ở mức trung bình nhưng gần 60 điểm cũng được rồi, cô bị thương lâu như vậy nếu như không qua môn được cũng là đều đương nhiên.

Vốn dĩ trong ký túc xá bọn cô có phong tục là sẽ đi ăn một bữa cơm vào cuối kỳ thi, nhưng thân thể của Kỳ Nhạc Nhạc như vậy không thể nào ra ngoài được nên cũng đành từ bỏ, ba người họ lại cùng nhau ở trong ký túc xá ăn một bữa cơm này vậy.

Lúc này Hoàng Văn Văn bước vào, cố gắng tránh xa Kỳ Nhạc Nhạc nhất có thể, Vương Phỉ Phỉ nhìn thấy nhịn không được mà cười lớn: "Cô sợ cái gì ah? Có tật giật mình à?"

Hoàng Văn Văn sợ Kỳ Nhạc Nhạc đi lên ăn vạ chứ không hề sợ Vương Phỉ Phỉ, cô ta liền đi lên tranh luận: "Liên quan gì đến mày? Nhiêu đó cơm cũng không ngăn được cái miệng bà tám của mày à?"

"Hắc! Hiện tại tao mới biết nguyên lai bồn cầu không chỉ có ở trong toilet mà còn có trong miệng của mày nữa đấy! Mày chờ đó để xem lão nương thu thập mày như thế nào?"

Yu Yu vội vàng đứng lên ngăn cô ấy lại: "Bà bình tĩnh chút, làm người thì không nên so đo với chó đâu."

Hai người nói chuyện mà không xem ai ra gì, khiến cho Hoàng Văn Văn tức giận đến mức đóng sầm cửa đi ra ngoài.

"Tui chính là không chịu nổi cái loại người như nó đó!" Vương Phỉ Phỉ khinh thường nói.

Buổi chiều ba Kỳ liền tới đón cô về nhà, Vương Phỉ Phỉ và Yu Yu giúp cô thu dọn đồ rồi đưa cô ra khỏi cửa, ba người lưu luyến không rời ôm nhau tạm biệt.

Về đến nhà, tiểu Lưu cũng chạy ra đón, thấy sắc mặt cô rất tốt thì cũng an tâm, mấy ngày nay cô đều lo lắng đề phòng ah! Vạn nhất có cái gì xảy ra với Nhạc Nhạc thì cô ấy biết giải thích như thế nào với mấy ông chủ của mình đây.

Bởi vì ngày mai liền phải trở về Hàn Quốc, ba mẹ Kỳ không nỡ xa con gái mà nấu một bản đồ ăn lớn, bốn người họ ngồi cùng nhau ăn bữa cơm thịnh soạn này.

"Tết năm nay, ba và mẹ sẽ bay sang Hàn Quốc thăm con." Mẹ Kỳ không nỡ để con gái bôn ba khắp nơi, bà liền quyết định sẽ đổi nơi để ăn Tết, dù sao ở chỗ nào ăn Tết cũng không quan trọng, người một nhà ở bên nhau thì nới đó chính là Tết.

Hốc mắt Kỳ Nhạc Nhạc đột nhiên có chút nóng lên, ba mẹ cô đã lớn tuổi rồi, vẫn phải khiến bọn họ lo lắng cho cô như vậy.

"Được ạ! Đến lúc đó mấy nhà chúng ta sẽ cùng gặp mặt với nhau." Cũng có thể coi như là hai bên trưởng bối gặp mặt nhau.

Tiểu Lưu nhìn khung cảnh hòa thuận ấm áp trước mặt, cũng có chút hiểu tại sao Kỳ Nhạc Nhạc lại ngây thơ và thông minh như vậy, có ba mẹ thông tình đạt lý hòa ái dễ gần như vậy thì cũng chẳng có gì để ngạc nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top