Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 134. Lại bị thương.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Trung.

Sáng sớm ngày hôm sau Kỳ Nhạc Nhạc đã cùng với tiểu Lưu lên máy bay để trở về, lại đau khổ ngồi thêm mấy tiếng cuối cùng máy bay cũng đã hạ cánh. Bây giờ là hai ba giờ chiều chắc các thành viên vẫn còn đang ở trong công ty tập luyện, cũng đã rất lâu rồi Kỳ Nhạc Nhạc không đến Bighit nên cô tính đi đến xem.

Cô nhờ tiểu Lưu mang hành lý về ký túc xá trước, tiểu Lưu lại lo lắng vết thương của cô còn chưa có lành, nếu một mình cô đi đến công ty lỡ như bị va chạm đâu đó thì phải làm sao bây giờ.

Kỳ Nhạc Nhạc lại đảm bảo rất nhiều lần: "Không có việc gì đâu, tôi sẽ gọi taxi đi mà, sẽ không chen chúc với người khác đâu."

Nghe cô nói như vậy, tiểu Lưu mới yên tâm lại dặn dò nói: "Tiểu tổ tông à, cô đi đường gì đó thì nhớ chậm một chút, có người đến thì nhớ cách xa bọn họ một chút, nhớ chưa hả?"

Cuối cùng cũng khuyên được tiểu Lưu rời đi, Kỳ Nhạc Nhạc gọi taxi đi đến gần công ty, sau đó một tay cô đỡ eo, chậm rãi đi đến công ty, ngay cả một bà lão bảy tám mươi tuổi ở bên cạnh cũng đi nhanh hơn cô nữa, nhưng cô lại thích hưởng thụ cái cảm giác chậm rãi đi bộ như thế này. Tuy rằng hôm nay Seoul đã là mùa đông, nhưng ánh nắng của hôm nay trong rất là đẹp.

Khi đến cửa công ty, chị gái lễ tân quen biết với cô hơi sửng sốt nói: "Sao em lại đến đây một mình vậy? Không ai đỡ em sao?"

"Em cũng đâu có bị liệt đâu! Một người cũng có thể đi đến đây mà!" Kỳ Nhạc Nhạc bĩu môi, cô cảm thấy mình không có yếu ớt như vậy, mỗi ngày hoặc nằm hoặc ngồi đều phải có người đỡ, tứ chi cô cũng phải thoái hóa luôn rồi(╥_╥)

"Em nói cái gì đó, phi phi phi!" Chị gái tiếp tân nhanh chóng giúp cô đuổi những lời xui xẻo đó đi chỗ khác: "Để chị đưa em lên nhé?"

"Không cần đâu, không cần đâu, một mình em đi được rồi." Kỳ Nhạc Nhạc xua xua tay, cảm ơn ý tốt của chị ấy, sau đó đỡ eo chậm rãi đi lên trên.

Trong khi chờ thang máy đến, các trainee trẻ tuổi mới vào công ty vừa nói chuyện đùa giỡn vừa bước ra ngoài, một người trong số họ né tránh không kịp, một nam sinh thoạt nhìn rất trẻ tuổi không cẩn thận đụng trúng vào sườn eo của cô, tuy rằng đã đeo đai bảo vệ eo rồi nhưng Kỳ Nhạc Nhạc vẫn nhịn đau không được mà hít một ngụm khí lạnh, loạng choạng hai bước sắp ngửa về phía sau.

May mắn thay cô được hai trainee khác lớn tuổi hơn đỡ lại kịp thời.

"Noona, chị không sao chứ?" Mấy trainee mồm năm miệng mười vây quanh hỏi cô, bọn họ đã thực tập ở công ty này rất lâu, đương nhiên biết rõ người trước mặt này là ai.

Nam sinh trẻ tuổi gây rắc rối sợ tới mức nhịn không được mà bật khóc. "Noona thật sự xin lỗi! Em không phải là cô ý, chị không sao chứ? Em sẽ đưa chị đến bệnh viện ngay bây giờ!"

Bọn họ cũng đều biết gần đây Kỳ Nhạc Nhạc đã bị thương rất nặng, nhưng cô lại được các tiền bối BTS bảo vệ rất kỹ, nên ngày thường bọn họ rất ít khi nhìn thấy cô.

Ai biết được lần đầu tiên gặp mặt lại đụng vào người ta, tạo thêm vết thương lần thứ hai cho cô chứ!!!

Chị gái ở quầy lễ tân nghe thấy tiếng động liền chạy tới để xem xét tình hình, thấy Kỳ Nhạc Nhạc ngã vào vòng tay của một thực tập sinh nhịn không được mà suýt đã hồn phi phách tán.

"Nhạc Nhạc, em không sao chứ?"

Kỳ Nhạc Nhạc đau đến chảy nước nước mắt, nhưng vẫn kiên cường mà đứng lên: "Em, em không có việc gì, mọi người không cần quá lo lắng."

Tuy rằng miệng cô nói không có việc gì, nhưng chiếc áo len trắng cô đang mặc đã thấm đẫm một chút máu đỏ, tuy đã có đai bảo vệ eo bảo vệ nhưng miệng vết thương vẫn không chịu nổi mà nứt ra, cho dù Kỳ Nhạc Nhạc đã đau đến nhe răng trợn mắt nhưng vẫn kiên cường mà đứng dậy.

"Máu, có máu kìa!" Thực tập sinh gây rắc rối không nhịn được mà bị dọa cho khóc, trời ơi! Hắn không những đụng trúng Omega của các tiền bối, còn làm miệng vết thương của chị ấy bị nứt ra rồi! Bây giờ hắn nên làm cái gì đây?

"Mau gọi xe cứu thương!" Chị gái lễ tân vội vàng đỡ cô ngồi sang một bên, các thực tập sinh khác cũng nhanh chóng lấy điện thoại gọi xe cứu thương.

Khuôn mặt của Kỳ Nhạc Nhạc tái nhợt vì đau đớn, nhìn thấy em trai nhỏ đang sợ đến mức run rẩy cả người kia, liền nói với chị gái lễ tân và các thực tập sinh khác:

"Mọi người đừng có nói chuyện này với các anh ấy, cứ nói là em không cẩn thận mà bị té rồi đụng trúng gì đó, không phải là lỗi của cậu ấy." Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, cô sợ sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của cậu bé này.

Cậu bé thực tập sinh trẻ tuổi cảm động đến nỗi khóc càng to hơn nữa: "Cảm ơn noona hu hu hu, thật xin lỗi noona, đều là em đi đường mà không cẩn thận, chị yên tâm! Em nhất định sẽ chịu trách nhiệm! Về sau em mỗi ngày đều sẽ chăm sóc cho chị!"

Rất nhanh xe cứu thương đã đến nơi, chị gái lễ tân và cậu thực tập sinh gây rắc rối lên ngồi trên xe cứu thương với cô, dọc theo đường đi cậu thực tập sinh nhỏ không ngừng lau nước mắt.
.
.
.
🙃

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top