Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 146. In The Soop (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Trung.

Lúc này có một 'bông cải xanh' đi ngang qua và nói: "Nhạc Nhạc, em có muốn cùng oppa chơi game không?"

"Oppa, nhưng mà em chơi game không được giỏi lắm!" Kỳ Nhạc Nhạc là tay mơ trong tay mơ, cô rất ít khi chơi game, cho dù chơi nông trại vui vẻ cũng không biết đâu là thuốc trừ sâu để phun thức ăn.

"Muốn chơi thì tự mình chơi đi!" Min Yoon Gi trừng mắt nhìn em trai mình một cái, thằng nhóc này rõ ràng thấy hai người họ có thời gian ngồi chung một chỗ với nhau liền muốn phá đám đây mà, lá gan cũng không nhỏ nha?

"Chỗ của anh nhỏ xíu như vậy, Nhạc Nhạc mau vào đây với anh, ở trong đây rất mát này!" Kim Tae Hyung phát lờ cái trừng mắt của anh lớn, đi lên lôi kéo Kỳ Nhạc Nhạc chạy vào phòng, làm cho Min Yoon Gi tức muốn chết.

"Yah! Kim Tae Hyung!"

Kim Tae Hyung cười tươi như một đứa nhỏ ăn trộm được kẹo vậy, ngay cả mớ tóc trên đỉnh đầu cũng vì chủ nhân nó vui vẻ mà lắc lư theo.

Anh ngồi ở trước bàn máy tính, Kỳ Nhạc Nhạc ngồi ở một bên ăn đồ ăn vặt nhìn những ngón tay của anh đang múa may trên bàn phím.

"Nice!"

Mỗi lần xử được một mạng, Kim Tae Hyung đều phải hưng phấn hoan hô một tiếng, anh muốn phô diễn kỹ năng chơi game siêu phàm này ở trước mặt cô. Hiện tại thì Kỳ Nhạc Nhạc làm gì có tâm tình mà nhìn màn hình game nữa, toàn bộ quá trình cô toàn nhìn nụ cười hình hộp của Kim Tae Hyung, sao người này chỉ có đang chơi game thôi mà cũng dễ thương như vậy chứ?

"Oppa có lợi hại hay không hả?" Kim Tae Hyung sau khi chơi thắng một ván liền mỉm cười rạng rỡ mà hỏi cô, giống như một đứa trẻ đang đợi người lớn khen ngợi vậy, làm cho Kỳ Nhạc Nhạc có chút hoảng hốt, tựa như nhìn thấy hình ảnh khi anh vừa mới debut vậy, cô không tự chủ được mà lộ ra một nụ cười đầy từ ái.

"Lợi hại, oppa lợi hại nhất!"

Kim Tae Hyung được cô khen như vậy, cảm thất tràn đầy sức mạnh, anh lập tức lao vào cuộc chiến một lần nữa.

Ngồi xem thêm một lát, Min Yoon Gi liền từ ngoài cửa bước vào.

"Nhạc Nhạc cùng oppa đi chèo thuyền nhé? Jin hyung vừa mới rủ anh đi câu cá này."

Kỳ Nhạc Nhạc không biết bơi, đối với khu vực có nước sâu luôn kính nhi viễn chi, nhưng lại nghĩ chèo thuyền thì làm gì có nguy hiểm, ngồi buồn chán ở trong nhà Kỳ Nhạc Nhạc liền đi theo Min Yoon Gi đi tìm Kim Seok Jin.

Chờ đến khi Kim Tae Hyung xử xong một mạng, muốn quay lại khoe với cô thì thấy người đi đâu mất tiêu rồi.

Kim Tae Hyung: ??? Gì zậy choài, vợ của bé chạy đi đâu mất tiêu zồiii.

Khi đến bờ sông, Min Yoon Gi cẩn thận mặc áo phao cho cô, Kim Seok Jin lại buộc một chiếc mũ rơm nhỏ cho cô, rồi lại nhịn không được mà nhéo má cô một cái: "Đi thôi, oppa mang em đi chèo thuyền."

Kỳ Nhạc Nhạc túm chặt váy cẩn thận bước lên thuyền, được Min Yoon Gi đỡ ngồi xuống, anh còn không quên chỉnh lại gấu váy cho cô để không bị lộ cái gì ra ngoài.

Từ trước đến nay chưa bao giờ ngồi qua thuyền nhỏ Kỳ Nhạc Nhạc hưng phấn cực kỳ, nhịn không được mà giơ tay chơi đùa với dòng nước lạnh lẽo này.

Thấy cô cười tươi như vậy, tâm tình của Min Yoon Gi và Kim Seok Jin nhịn không được mà tốt lên một chút.

"Ok cứ tin tưởng anh, anh là cao thủ lái thuyền đấy nhé!" Kim Seok Jin phụ trách lái thuyền, mang theo em trai, em gái hướng về chính giữa dòng sông mà chạy.

"Ah, tại sao thuyền lại lảo đảo lắc lư như vậy?" Kỳ Nhạc Nhạc sợ hãi nắm chặc tay áo của Min Yoon Gi, c-cô không có biết bơi đó!

"Không có chuyện gì, không có chuyện gì, là do sóng trên sông đó, bé ngốc này." Min Yoon Gi vội vàng an ủi cô. "Sao em lại sợ nước như thế? Có oppa ở đây này?"

Kim Seok Jin cũng nhanh chóng giảm tốc độ lại, làm cho con tàu rõ ràng ít rung chuyển hơn.

"Em, em lúc nhỏ đã suýt bị chết đuối, cho nên, cho nên đã nhiều năm rồi cũng không dám tập bơi."

Được các anh an ủi, Kỳ Nhạc Nhạc rất cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Nghe thấy trước kia cô suýt nữa đã chết đuối, làm cho Min Yoon Gi và Kim Seok Jin hoảng sợ, suýt chút nữa thì bọn họ đã không có lão bà rồi sao?

"Không có việc gì, không có việc gì, hai người bọn anh đều biết bơi." Kim Seok Jin và em trai mình vội vàng an ủi cô.

Khi đến điểm trung tâm câu cá, ba người họ lấy cần câu và chia nhau ra hành động, Kỳ Nhạc Nhạc ngồi ở đuôi thuyền câu cá, hai người kia một trái một phải mà thả cần câu.

Nhân tiện, đây cũng là lần thứ hai ba người bọn họ đi câu cá cùng nhau phải không nhỉ?
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top