Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 44: Kim Nam Joon phá vỡ ước định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Ngay khi Kim Nam Joon vừa xuống máy bay, liền gửi tin nhắn cho hai đứa em trai Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook của mình, dù sao thì thời gian của anh cũng đã kết thúc rồi, không tuân thủ quy định hay không cũng là do anh tự quyết định. Ji Min ah, đừng trách anh dùng thủ đoạn nhỏ như vậy để hố cậu nhé. 

Line-tin nhắn

[Ladder Kim Nam: Tae Hyung à, Ji Min hiện tại đang ở Trung Quốc thành phố C quê hương của Nhạc Nhạc đó!]

[Ba của Tanie: Mo???? Sao ngay cả một chút tiếng gió em cũng không nghe thấy vậy? Em cũng phải đi! Cảm ơn anh, Nam Joon hyung.]

[Ladder Kim Nam: Jung Kook, anh Ji Min của em hiện tại đang ở nhà của Nhạc Nhạc đấy!]

[Ian siêu cơ bắp: (đang ăn cơm tay đều run nhè nhẹ) Mo? Thật không anh? Ji Min hyung lại dám lén đi, rõ ràng chúng ta đã thống nhất là ở trong ký túc xá không phải sao? Bây giờ em liền đi Trung Quốc.]

Kim Nam Joon hài lòng buông di động xuống, tuy rằng anh là người đầu tiên phá vỡ ước định, nhưng hiện tại không phải đã thành công rút lui rồi sao, có thể làm cho mấy đứa em khó chịu cũng là việc vui thích nghe ngóng của anh...

Mặc khác, ở Seoul bên kia Kim Tae Hyung nhanh chóng bất đầu thu thập hành lý, một bên xếp đồ một bên tính toán xử lý  thằng bạn thân lại dám lén đi trước như thế nào. Đến nhà Nhạc Nhạc thì mang quà gì để tặng cho ba mẹ vợ được đây.

"Mẹ ơi, con đến nhà của Nhạc Nhạc, con nên mua mang gì để tặng cho ba mẹ vợ đây ạ?"

Mẹ Kim nghe vậy vui mừng quá mà ném cái thìa trong tay xuống. "Con đến nhà của Nhạc Nhạc à? Đã biết, đã biết, con mau thu dọn đồ đạc đi, mẹ đi ra ngoài mua cho!" Dứt lời liền hấp tấp chạy nhanh ra ngoài chọn quà để tặng cho bên thông gia, phải chọn đồ tươm tất, được lứa tuổi trung niên ưa thích nhất mới được.

Mà ở Hangnam-dong, Jeon Jung Kook cũng giật mình ngồi dậy, đến cả máy chơi game và đồ ăn vặt cũng bỏ xuống, bất đầu thu dọn hành lý, toàn bộ những bộ quần áo đầy đủ màu sắc đều bỏ vào vali hết, sau đó đặt vé máy bay gần nhất đến thành phố C, sau đó tranh thủ thời gian ra ngoài mua quà.

Vì thế, hai người một trước một sau đến sân bay Incheon và 'ngạc nhiên' phát hiện, Nam Joon hyung không nói đạo lý, sao cũng cũng nói cho Jung Kook/Tae Hyung hyung vậy? Đương nhiên, đây là chuyện của sau này.

Ở nhà của Nhạc Nhạc hưởng thụ thế giới khó có được nhàn nhã của hai người, Park Ji Min trăm triệu không nghĩ tới Nam Joon hyung kính mến của anh đã bán đứng anh, hai tên tình địch khó đối phó nhất đang trên đường đến đây.

Lúc này anh đang ngoan ngoãn ngửa cổ ra chờ Nhạc Nhạc đánh dấu, bởi vì tin tức tố của Omega, Park Ji Min mềm như bông nửa nằm trên người cô, hương hoa nhài quyến rũ phương đông lượn lờ nơi chớp mũi, không thể không nói, hương hoa nhài rất hợp với Park Ji Min, cô đỡ eo của anh, dáng người này muốn bao nhiêu mềm mại có bấy nhiêu mềm mại.

Môi của Kỳ Nhạc Nhạc chạm sau cổ anh, Park Ji Min liền run rẩy cả người, chờ tin tức tố hoàn toàn được rót vào, khuôn mặt anh liền đỏ bừng vô cùng quyến rũ, ánh mắt còn cố ý vô tình quyến rũ Kỳ Nhạc Nhạc phía sau, đôi môi vô cùng dụ hoặc nhẹ liếm quyến rũ không gì sánh bằng.

Ngay cả Kỳ Nhạc Nhạc còn đang chóng mặt cũng phải cam bái hạ phong với Park Ji Min, quá quyến rũ thật sự quá quyến rũ. Cô cuối cùng cũng hiệu được cảm giác của Trụ Vương loại cấp bậc như 'Đát kỷ' làm sao có thể chịu được dụ hoặc như vậy? Tha cho cô hu hu hu! Cô vẫn còn nhỏ mà!

May mắn thay, Park Ji Min không có ý định làm cô khó xử, vì vậy anh đứng dậy đem cô đặt lên ghế sô pha, sau khi đánh dấu anh cảm thấy tinh thần thật sự sảng khoái, ngay cả những vết thương ở lưng và chân do tập múa nhiều năm cũng biến mất không còn thấy bóng dáng, nhiều năm rồi anh chưa từng có cảm giác thư thái như vậy.

Park Ji Min vội vàng vào bếp pha một ly nước chanh, từng chút một đút cho Kỳ Nhạc Nhạc. "Còn...còn...muốn uống thêm không? Nhạc Nhạc.?"

Anh dò hỏi bằng tiếng Trung một cách trút trắc, một tháng trước anh điên cuồng đột kích các lớp học tiếng Trung lớn, tuy rằng vẫn chưa được trôi chảy lắm, như mà anh cũng học được một ít từ để dùng hằng ngày.

Đầu óc của Kỳ Nhạc Nhạc trở nên tỉnh táo hơn một chút, cô lắc đầu và từ từ nhắm mắt lại, qua cuối tuần nữa tháng sau cô liền thoải mái. Thấy thế Park Ji Min cũng không miễn cưỡng, anh nằm xuống ghế sô pha và nhẹ nhàng vỗ về Kỳ Nhạc Nhạc, dỗ cô giống như mẹ dỗ con khi còn bé, trong ánh mắt đều là cưng chiều, ôn nhu dịu dàng làm sao.

Seoul, sân bay Incheon.

Kim Tae Hyung trang bị nón và khẩu trang, ăn mặc kín đáo và cúi thấp đầu sợ rằng nếu có người phát hiện liền sẽ khó thoát thân, anh đến phòng chờ VIP ngồi đợi thông báo lên máy bay, kết quả chỉ trông chốc lát anh nhìn thấy, một bóng người quen thuộc  ăn mặc kín đáo, nhìn ngó xung quanh rồi lao vào phòng chờ giống mình, hai người đột nhiên nhìn thấy nhau, trong nháy mắt cả hai đều nói không nên lời, đây không phải là Jung Kookie /Tae Hyung hyung sao?

"Nam Joon hyung nói cho em à?"

"Anh cũng vậy sao?"
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top