Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 46: Chuyến du lịch bốn người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Ngày hôm sau, bốn người ăn  bữa sáng mua bên ngoài, không khí trên bàn cơm lúc này quỷ dị.

"Nhạc Nhạc ăn trứng gà đi em." Park Ji Min bốc quả trứng luộc trong nước trà bỏ vào bát cháo của cô. Kim Tae Hyung cũng không kém cạnh lấy cho cô cái bánh bao hấp.

"Bánh bao này ngon lắm, Nhạc Nhạc ăn cái này đi."

Jeon Jung Kook trong cái khó ló cái khôn, dùng đũa gấp cho cô một miếng dưa muối. "Ăn cái này với cháo rất là ngon."

Kỳ Nhạc Nhạc có thể làm gì, tất nhiên là lựa chọn ăn hết rồi, bởi vậy một hồi khi bữa sáng kết thúc cô ăn no đến suýt nữa thì nôn ra hết. Thấy bụng cô vì ăn no mà khó chịu, ba người bọn họ đều áy náy không chịu được, vừa bưng trà rót nước lại mát xa, thật sự làm cho cô có cảm giác như mình là một bà hoàng thật sự, tam thê tứ thiếp trái ôm phải ấp, hơn nữa ai cũng đều xinh đẹp, chậc chậc chậc chậc, sinh hoạt này thật sa đọa.

Ở trong nhà một thời gian dài cũng không phải là một biện pháp tốt, Kỳ Nhạc Nhạc quyết định dẫn bọn họ đi tham quan vài thành phố ở Thành Đô Trùng Khánh một đoạn  thời gian. Nghe cô vừa nói như vậy, bọn họ tất nhiên là đồng ý rồi.

"Nhạc Nhạc đi chỗ nào anh liền đi chỗ đó hắc hắc hắc." Kim Tae Hyung nâng mặt, trong mắt chứa đầy hình ảnh phản chiếu của cô, đôi mắt đều luyến tiếc chớp một cái.

"Nhạc Nhạc đưa một mình anh đi là được, dẫn bọn họ theo làm gì?" Park Ji Min vẫn còn khó chịu, thời gian của một mình anh giờ lại thành của bốn người, hỏi ai mà chịu nổi.

Mấy lời nói chanh chua đó của anh cũng không làm Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook nhụt chí, thậm chí Jeon Jung Kook còn khiêu khích nói.

"Nhạc Nhạc thích em nhất đó, anh Ji Min cũng đừng có mà ghen tị nha."

"Được rồi được rồi, ai em cũng dẫn đi hết, trước tiên phải đặt khách sạn rồi sau đó thuê một chiếc xe đã." Không có biện pháp khác, tuy rằng bọn họ có bằng lái xe nhưng lại không có bằng lái xe của Trung Quốc, cho nên chỉ có thể thuê xe mà thôi. Ai! Cô bị bọn họ nháo đến đau đầu mà, biết là bọn họ đẹp trai rồi  nhưng đừng nói gì nữa thì càng tốt.

"Anh có thể ở cùng một phòng với Nhạc Nhạc không?" Kim Tae Hyung dũng cảm ra tay trước, mạnh dạng hỏi cô làm hai người còn lại đều kinh ngạc.

"Yah! Anh cách Nhạc Nhạc xa một chút, anh là cái đồ lưu manh!" Jeon Jung Kook bế Kỳ Nhạc Nhạc lên trốn đến rất xa, cô bị động tác đột ngột này dọa sợ tới mức ôm chặt cổ Jeon Jung Kook.

"Tae Hyung a Tae Hyung, cậu đang nằm mơ đấy à." Park Ji Min nhịn không được trào phúng cậu bạn có tính cách 4D của mình.

"Không thể sao?" Kim Tae Hyung nhìn về hướng Kỳ Nhạc Nhạc với ánh mắt làm nũng.

Kỳ Nhạc Nhạc bị sự đáng yêu này làm cho rung động, nhưng cô còn chưa kịp nói gì đã bị một bàn tay của Jeon Jung Kook che kín đôi mắt. "Nhạc Nhạc đừng có nhìn, anh Tae Hyung có độc đấy."

Cô dở khóc dở cười kéo tay cậu ra. "Không được đâu, một mình em một phòng, các anh tự sắp xếp mình sẽ ở chung với ai đi!" Kim Tae Hyung bị cự tuyệt cũng không mất mát, dù sao còn tới 20 ngày chẳng lẽ tới lúc đó anh không tìm được cơ hội sao?

Buổi chiều bốn người thay quần áo nhẹ nhàng chuẩn bị đi đến Vũ Lăng sơn đại liệt cốc, nhưng ba tên maknae-line này có thể nói vì hấp dẫn sự chú ý của Kỳ Nhạc Nhạc mà không từ thủ đoạn nào, sửa soạn hết mức nổi bật. Kỳ Nhạc Nhạc run run khóe mắt, các anh à, bọn mình đang đi du lịch bình thường chứ không phải đi catwalk, ăn mặc như thế này chẳng khác nào nói cho người ta biết, mau đến đây xem bọn tôi là BTS này!

Vì thế cô đẩy bọn họ trở về thay một bộ đồ bình thường nhưng lại không mất đi vẻ đẹp của họ. Bất quá cho dù không mặc những bộ đồ sang trọng như vậy, nhưng bọn họ vẫn chảy vài kiểu tóc hợp với chính mình, đặt biệt là Kim Tae Hyung còn lén thoa một chút son lên môi.

Khi bốn người bọn họ đến gần khu danh lam thắng cảnh thì đã gần bốn, năm giờ sau khi làm thủ tục nhận phòng khách sạn, cô liền dẫn bọn họ đi ăn dưa cải và canh gà nồi.

Park Ji Min Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook chưa bao giờ nhìn thấy những cảnh giết chóc như thế này bao giờ, bọn họ đều tò mò nhìn khắp nơi hơi mới lạ về nông trại của Trung Quốc.

"Đó là ngỗng sao?" Jeon Jung Kook hưng phấn chạy đến chuồng gia cầm ở bên cạnh.

"Đúng vậy, là một con ngỗng. Oppa, các anh có muốn ăn thử món ngỗng om không? Ăn nó rất ngon." Kỳ Nhạc Nhạc trông lúc nhất thời không biết từ ngỗng om trong tiếng anh đọc như thế nào, cô lấy điện thoại dịch cho anh xem.

Đang tuổi ăn tuổi lớn, maknae-line lại chưa từng ăn hương vị bên này, hai ngày này có thể nói là ăn vô cùng nhiều, đặc biệt là Jeon Jung Kook thấy cái gì cũng muốn thử một miếng.

Đương nhiên món ngỗng om cũng không thoát khỏi miệng của cậu, Kỳ Nhạc Nhạc đã cắt một ít cho họ trước khi nồi được dọn ra, trong tay ba người bọn họ đều cầm một ít thịt ngỗng ôm, ăn đến vô cùng thích thú.

Vũ Lăng sơn đại liệt cốc.

.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top