Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 57:Kim Tae Hyung hôn cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Cô đã được hôn à? Kỳ Nhạc Nhạc chưa từng có kinh nghiệm yêu đương ngốc lăng tại chỗ, thấy cô còn ngây người không có phản ứng, Kim Tae Hyung lại hôn cô thêm vài cái.

Chờ khi Kỳ Nhạc Nhạc kịp phản ứng lại, cô nhảy khỏi vòng tay của Kim Tae Hyung, che miệng khi nói chuyện còn run run. "A a a, oppa! Anh làm gì vậy?"

Kim Tae Hyung nháy đôi mắt vô tội. "Anh thích em mà! Nhạc Nhạc ~" Anh ấy bĩu môi làm nũng.

Đầu của Kỳ Nhạc Nhạc gần như muốn bốc khói, cô tiến lên dùng tay che miệng anh lại. "Không được! Op...oppa sao anh...Anh..." a a a cô nên nói cái gì bây giờ?

Ngay sau đó cô lại rút tay lại như bị điện giật rồi lui về sau, Kim Tae Hyung vừa mới hôn vào lòng bàn tay của cô, thấy Kỳ Nhạc Nhạc thẹn thùng như thế, Kim Tae Hyung cũng làm bộ ngượng ngùng. "Ai u, Nhạc Nhạc phải chịu trách nhiệm với oppa nha, sự trong sạch của oppa đã bị em lấy mất rồi, lấy mất tiêu rồi!"

Rốt cuộc là sự trong sạch của ai biến mất? Kỳ Nhạc Nhạc vừa ngượng ngùng vừa xấu hổ, nhưng cô không thể tức giận được, rốt cuộc có cô gái nào có thể tức giận khi nhìn thẳng mặt anh chứ?

Thấy cô không nói lời nào, Kim Tae Hyung vươn tay ôm lấy eo cô, đem mặt cọ cọ trên bụng cô. "Oppa, rất thích em, muốn ở bên, muốn chơi với Nhạc Nhạc nha!"

"Em hiểu rồi, thật là, lần sau oppa không được làm như vậy nữa." Kỳ Nhạc Nhạc ôm lấy đầu tóc xù của anh, cô có thể làm sao bây giờ, đương nhiên là chiều theo anh rồi!

Vì thế hai người họ lại cùng nhau ngồi xem hết bộ phim trên máy tính, toàn bộ quá trình Kỳ Nhạc Nhạc đều cảm thấy hoảng hốt, bởi vì cô đang ngồi trên đùi của Kim Tae Hyung!!! Tay đối phương vẫn ôm eo cô, tay còn lại thỉnh thoảng lấy nước cho cô uống.

Ngay khi cô xấu hổ đến mức ngoáy ngón chân đến chảy máu, thì cảm giác chóng mặt như đã định sẵn ập đến, cô vui vẻ nằm xuống một lát liền ngủ. Kim Tae Hyung bất lực nhìn Kỳ Nhạc Nhạc ngủ thiếp đi vì chóng mặt, vì vậy anh tắt bộ phim rồi đặt cô nằm xuống giường sau đó chính mình cũng nằm xuống gục đầu lên vai cô, nắm lấy tay cô, sau đó anh hạnh phúc chìm vào giấc ngủ.

Chờ Kỳ Nhạc Nhạc lần nữa mở mắt ra đã là 10 giờ tối, cô cảm thấy phần vai hơi mỏi, hóa ra là do bị Kim Tae Tae đè lên, đứa nhỏ này so với sáu người kia thì dính người hơn, nhưng anh giống như một quả dâu tây vậy rất ngọt ngào.

Cô lén đi ra ngoài tìm chút đồ ăn khuya, thì bắt gặp Jeon Jung Kook và Park Ji Min đang cùng nhau xem TV với vẻ mặt oán giận, trên mặt hai người giống như viết 'Mau tới dỗ anh! Anh ghen sắp chết rồi đây này!'

"Khụ, hai anh có đói bụng không? Để em nấu vài gói mì rồi ăn nha!"

"Nhạc Nhạc còn nhớ rõ bọn anh sao? Thật đáng thương cho oppa không một nơi nương tựa ngồi bơ vơ ở bên ngoài bị gió thổi cho lạnh cả người!" Jeon Jung Kook nói một cách đau lòng, cậu nhìn chằm chằm phòng ngủ phụ suốt hai tiếng rưỡi! Nghe thấy tiếng hai người cười đùa mà lòng đầy đau xót.

"Oppa nói gì vậy? Làm sao em có thể, làm sao em lại quên anh được chứ? Hahaha." Cô cười ngượng nghịu.

"Bây giờ em liền đi nấu mì cho hai anh ăn." Kỳ Nhạc Nhạc nhanh chóng chạy vào phòng bếp để tránh sự tức giận của Jeon Jung Kook, cô lấy trong ngăn tủ vài gói mì Khang sư phụ rồi nấu một nồi to.

Park Ji Min lúc này đi vào phòng bếp, từ phía sau ôm lấy cô. "Vừa rồi Tae Hyung đã làm gì với em? Hả?"

Anh vừa nghe thấy động tĩnh từ phòng ngủ phụ liền biết không đơn giản, cái tên Kim Tae Hyung kia khẳng định đã động tay động chân với Nhạc Nhạc rồi, Jung Kook không biết, nhưng không qua mắt được anh đâu.

"Không có gì đâu mà! Tae Hyung oppa có thể làm gì em chứ? Ha ha ha."

Tuyệt đối không được thừa nhận! Nếu thừa nhận tu la tràng sẽ xảy ra, Tae Hyung oppa nhất định sẽ chịu thiệt thòi.

"Thật vậy chăng?" Park Ji Min nheo mắt nhìn cô chằm chằm, Kỳ Nhạc Nhạc bị nhìn chằm chằm đến toát mồ hôi lạnh nhưng không chịu nói ra.

Cuối cùng thì mì gói cũng được nấu chín, Park Ji Min cũng buông tha cô, giúp cô bưng nồi mì đi ra ngoài.

Cả ba ngồi xuống, Jeon Jung Kook và Park Ji Min bưng hai bát lớn, còn cô bưng bát nhỏ cho mình. Mì ăn liền của Trung Quốc rất khác với mì của Hàn Quốc, Kỳ Nhạc Nhạc cảm thấy hương vị của mì gói Hàn Quốc rất giống nhau, không giống mì gói của Trung Quốc có vô số hương vị khác nhau.

Jeon Jung Kook hít hít mũi. "Món mì này ăn rất ngon!" Cho dù không đói bụng, cậu cũng có thể ăn hết một nồi.

Lúc này ngửi được mùi thơm Kim Tae Hyung ra tới cửa thì phát hiện, mấy người bọn họ dám ăn sau lưng mình! Nhạc Nhạc không tính! (Chủ yếu là không nỡ nói) hai người kia thật là không có tình đồng đội gì hết!!!
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top