Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 58: Em không có ghen tị.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Kỳ Nhạc Nhạc sao có thể không chuẩn bị cho anh, chẳng qua cô sợ nấu quá sớm sẽ không được ngon, không biết cô từ đâu lấy ra hai gói mì chuẩn bị đi nấu cho anh lại bị, Jeon Jung Kook giữ lại.

"Anh Tae Hyung lớn như vậy rồi, làm sao có thể không biết nấu mì? Nhạc Nhạc, đừng chiều anh ấy nữa."

"Không sao đâu, dù sao em cũng ăn xong rồi, nấu cái này cũng không khó."

Chờ cô xoay người đi tới phòng bếp, nụ cười trên mặt Kim Tae Hyung lập tức vụt tắt. "Jeon Jung Kook! Em ghen tị khi Nhạc Nhạc chiều anh sao? Em quản được à?"

"Em ghen tị với anh làm gì, hai ngày nữa sẽ đến lượt em, đến lúc đó em sẽ cho anh thấy câu nói hay của Trung Quốc. 'Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành' có ý nghĩa như thế nào!"

Jeon Jung Kook ăn miếng cuối cùng, đặt bát đũa xuống sau đó lau miệng, liền cùng tranh luận với người anh của mình.

Park Ji Min: Hai đứa học sinh tiểu học cãi nhau thì không cần cue anh vào! Anh mày xem diễn là được!

Hay lắm! Cái thằng nhóc Jeon Jung Kook này vì muốn tranh luận mà học rất nhiều câu từ cổ của người Trung Quốc có phải không? Có đúng không?

"Mặc kệ đến lượt của em hay không, dù sao Nhạc Nhạc cũng là chiều anh nhất, thích anh nhiều nhất!"

Kim Tae Hyung cảm thấy rằng anh ấy khác biệt nhất trong lòng cô, anh khẳng định là cô thương anh nhất.

"Tae Tae à, lời này cậu nói sai rồi!" Park Ji Min nghe không nổi nữa. "Nhạc Nhạc không chỉ chiều mình cậu thôi đâu! Đừng tự mình đa tình nữa!"

Lúc này Kỳ Nhạc Nhạc bưng bát mì ra tới, Kim Tae Hyung vội vàng nhận lấy, còn khoe khoang cười với hai tên tình địch một cái, nhìn thấy không? Đây là mì chính tay Nhạc Nhạc nấu cho anh đấy, anh chờ không nổi gấp một miếng bỏ vào trong miệng.

"Oa, ngon quá đi, Nhạc Nhạc nấu mì ăn ngon nhất thế giới!"

Jeon Jung Kook & Park Ji Min : Giả vờ, cứ giả vờ tiếp đi! Đồ Bạch Liên Hoa!

Vì các Army đã phát hiện bọn họ ở thành phố C, nên hai ngày nay bốn người đều không dám ra cửa. Sau đó, Kỳ Nhạc Nhạc quyết định dẫn họ đi thành phố ở kế bên thành phố C để xem gấu trúc, sau đó liền tiễn bọn họ về Hàn Quốc. Cô ở lại để hoàn thành tất cả các thủ tục giáo dục học từ xa rồi sẽ đến Hàn Quốc sau.

Sau khi nghe cô sắp xếp xong, Kim Tae Hyung có chút không muốn tách ra với cô, nhưng cũng biết rằng cô ở lại là có việc cần làm.

"Ngày 1 tháng 9 là sinh nhật của Jung Kook oppa, ngày đó em lại không có ở Hàn Quốc, thật sự xin lỗi oppa."

Kỳ Nhạc Nhạc khi nghĩ tới đều này thì có chút tiếc nuối, ngày sinh nhật quan trọng như vậy cô lại không ở bên cạnh cậu được.

Jeon Jung Kook lại cho rằng đây không phải việc gì lớn.

"Không sao đâu mà, lại nói Nhạc Nhạc cũng là vì muốn ở cùng với chúng ta mà, không có việc gì đi?"

Hơn nữa, trong lòng của cậu cũng đang tính toán làm một chuyện lớn a!

Tuy rằng nghe cậu nói như vậy, Kỳ Nhạc Nhạc vẫn quyết định ít nhất sẽ chuẩn bị cho cậu ấy một món quà sinh nhật khó quên.

Bọn họ nói làm liền làm, nói đi là đi, lập tức thu dọn hành lí thật tốt. Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook đem quà chuẩn bị tặng cho bố mẹ vợ cẩn thận đặt lên bàn trang điểm ở phòng ngủ chính, sau đó liền lên tàu đi đến thành phố D.

Các Army đang ngồi canh ở thành phố C : Mẹ kiếp! Cơ hội tình cờ gặp nhau đã không cánh mà bay rồi!

Sau khi bốn người đăng ký vào ở một khách sạn nào đó ở trung tâm thành phố D, họ định đến phố Xuân Hy tham quan, mặc dù Kỳ Nhạc Nhạc đến từ thành phố C nhưng ít khi cô tới đây lắm.

Nói đến thành phố D, bạn phải ăn mì Dandan, mì Tianshui mian, cùng sủi cảo. Kỳ Nhạc Nhạc lựa chọn một nhà hàng chính tông cho buổi tối hôm nay dựa trên các đánh giá của khách hàng, tối nay cô không còn cảm giác khó chịu nữa, cảm giác thèm ăn cũng được cải thiện, cô ăn một lần hai bát mì nước ngọt, mà Jeon Jung Kook và Park Ji Min trên cơ bản một người đã ăn vài bát rồi.

Chỉ có Kim Tae Hyung biết ngày mai là tới lượt của Jeon Jung Kook, tâm trạng có chút buồn bực, tự nhiên ăn ít hơn.

Trở lại khách sạn, Kim Tae Hyung ủy khuất ôm Kỳ Nhạc Nhạc rầu rĩ nói. "Hu hu, anh không muốn phải xa Nhạc Nhạc!"

Kỳ Nhạc Nhạc vội vàng an ủi:

"Oppa chúng ta đâu có xa nhau đâu? Chúng ta còn ở bên nhau để đi chơi mà."

Tuy biết ý tứ gì trong lời nói của anh, nhưng Kỳ Nhạc Nhạc cũng tránh nói về điều đó.

"Em, em thích anh nhất có đúng không?"

Kim Tae Hyung nhẹ nhàng giữ lấy góc váy của cô, hai mắt ngân ngấn nước, thật sự rất nhu nhược đáng thương. Anh ấy rất biết cách sử dụng ưu thế của mình để thu hút sự chú ý của cô, điều mà anh muốn là vị trí số một trong trái tim của cô.

Không chờ Kỳ Nhạc Nhạc nói cái gì, Jeon Jung Kook liền nghênh ngang đi vào cắt ngang lời cô sắp nói, hiện tại đã mười hai giờ rồi, hiện tại Nhạc Nhạc đã thuộc về cậu.

Lúc này mùi thuốc súng tràn ngập cả căn phòng, Kim Tae Hyung sắc mặt u ám đứng ở trước mặt Jeon Jung Kook.

Mì Dandan.


Mì Tianshui mian. (Mì có vị nước ngọt.)

Sủi cảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top