Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 59: Đánh dấu Jeon Jung Kook

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

"Hyung, hiện tại đã mười hai giờ rạng sáng rồi."

Jeon Jung Kook trên mặt không che giấu được vẻ vui mừng, môi mím thành một đường cong đẹp mắt, ai cũng có thể nhìn ra tâm trạng của cậu bây giờ rất tốt.

"Bây giờ anh đang nói chuyện cùng với Nhạc Nhạc."

Vẻ mặt của Kim Tae Hyung không được vui, những tên tình địch này thật đáng ghét.

"Nói cái gì để mai rồi lại nói, hyung, chúc ngủ ngon ~"

Cậu nhanh như chớp bế Kỳ Nhạc Nhạc với vẻ mặt hoang mang, với tốc độ cực nhanh chạy về phòng.

Bị cướp người Kim Tae Hyung quả thật muốn đuổi theo đánh để đánh cậu, khuôn mặt của anh ấy trông rất tức giận!

Khóe miệng của Jeon Jung Kook điên cuồng nhếch lên, thành công đem 'áp trại phu nhân' bắc cóc đem về 'sơn trại' của mình.

Toàn bộ quá trình Kỳ Nhạc Nhạc đều ở trạng thái hoang mang, tại sao cô lại bị Jeon Jung Kook ôm đến đây? Vừa rồi bọn họ đã nói cái gì?

"Làm sao lại ngây người vậy Nhạc Nhạc? Hiện tại em sẽ ở cùng với oppa đó."

Tâm trạng của Jeon Jung Kook vô cùng vui vẻ, cậu dùng mặt dụi vào cổ cô, sau đó cầm áo ngủ chuẩn bị đi tắm rửa. Cậu trực tiếp cởi áo trước mặt cô trong phòng ngủ, đường cong duyên dáng cùng cơ bắp rắn chắc của cậu ấy lộ ra trong không khí, Kỳ Nhạc Nhạc không kịp đề phòng đột nhiên nhìn thấy cảnh đẹp như vậy, ngây người trong chốc lát rồi vội vàng thu hồi tầm mắt, miễn cho bị hiểu lầm cô là một cô gái lưu manh.

Không nghĩ tới cô ngây người trông chốc lát lại bị Jeon Jung Kook nhìn thấy, cái cậu muốn chính là hiệu quả này.

Để tránh xấu hổ, Kỳ Nhạc Nhạc vội vàng lên giường ngủ, vốn dĩ lúc đầu cô tính đặt phòng đơn, nhưng những người này khuyên can mãi không cho cô đặt, hóa ra đây là kế hoạch của bọn họ!

Không hiểu sau âm thanh của tiếng nước chảy phát ra từ phòng tắm, khiến cô bất tri bất giác liền buồn ngủ, cho đến khi lòng ngực nóng bỏng được bao phủ bởi hơi trong phòng tắm của cậu dán vào lưng cô, nháy mắt đánh bay cơn buồn ngủ của cô.

Căn phòng này không phải có hai chiếc giường sau? Vì cái gì hai người lại chen lấn nằm trên một chiếc giường vậy?

"Oppa...đây là giường đơn..."

Kỳ Nhạc Nhạc nhẹ nhàng đẩy đẩy cơ ngực của cậu ấy, sau đó nhận ra rằng cô đang ăn đậu hũ của người ta không phải sao?

Ai ngờ Jeon Jung Kook trực tiếp đem tay cô đặt lên cơ ngực của chính mình, giọng điệu nhão nhão dính dính nói. "Nhưng oppa sợ ngủ một mình, Nhạc Nhạc ngủ cùng với anh có được không?"

Ai? Jeon Jung Kook mà sợ ngủ một mình? Thỏ cơ bắp của Hàn Quốc mà cũng biết sợ à? Anh đang giả vờ đúng không? Nhưng vừa nhìn thấy đôi mắt to và khuôn mặt ngây thơ của cậu, cô không thể nói đều gì nghiêm túc được, đành để cậu ôm mình như một con koala vậy.

Jeon Jung Kook hiểu rất rõ tâm trạng của cô, lợi dụng lúc cô không chuẩn bị trước, trực tiếp xé miếng dán ức chế của cô xuống.

Mùi đất trong khu vườn của mùa hè khi mùa mưa tới trộn lẫn với hương thơm của các loại trái cây đến từ phương đông và phương tây, xộc vào người cậu tựa như một liều thuốc độc gây chết người cướp đi toàn bộ sức lực trên người của cậu.

Hai gò má của cậu đỏ bừng, đôi mắt lấp lánh nước như bị ai bắt nạt hành hạ cực khổ, thậm chí cổ cũng đỏ bừng lên, muốn bao nhiêu quyến rũ có bấy nhiêu quyến rũ, vẻ đẹp thanh thuần bây giờ lại mang theo nét quyến rũ dụ hoặc.

Tiếng nức nở của cậu vang lên trong cổ họng, tựa như một con thú ngỏ bị ngược đãi, cầu xin lòng thương xót của người trước mặt.

Kỳ Nhạc Nhạc làm sao biết cậu lại báo như vậy chứ, nhận lúc cô không chú ý mà xé miếng dán ức chế của cô. Không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể ép buộc thôi.

Mùi tin tức tố bưởi nho vừa chua vừa đau khổ của Jeon Jung Kook xộc thẳng vào lỗ mũi cô, làm cho cô có chút nóng lên, vì thế cô nhéo cằm của cậu trực tiếp rướn người người thẳng lên bụng của cậu.

"Nên giáo huấn oppa một bài học mới được."

Bằng không thường xuyên làm những, cô vừa mới làm chủ gia đình này thì mặt mũi phải để ở đâu chứ?

Jeon Jung Kook cảm thấy toàn thân yếu ớt, nhưng cậu ấy lại vô cùng hưng phấn, hai mắt đều lộ ra vẻ mong chờ, cô sẽ trừng phạt cậu vì cậu không ngoan như thế nào? Chỉ cần nghĩ như vậy, môi đều có chút khô khốc, khóe miệng vô thức nhếch lên.

Làm sao Kỳ Nhạc Nhạc không nhìn ra được, đầu óc của người này chắc lại đang suy nghĩ đến chuyện bậy bạ gì cũng không chừng? Cô đột nhiên nhấn vào tuyến mùi của Jeon Jung Kook một cái, hai mắt của đối phương thất thần trong chốc lát, trong cổ họng không phát ra được một tiếng nào. Sau đó Kỳ Nhạc Nhạc dùng sức cắn mạnh vào cổ cậu, mùi tin tức tố bưởi nho chua chua ngọt ngọt sảng khoái ùa vào trong khoang miệng của cô.

Thời điểm cô nhả răng ra, Jeon Jung Kook ôm chặt lấy cô, ở bên tai cô lẩm bẩm :

"Cuối cùng, a cuối cùng anh cũng chờ được rồi."

Cậu thật sự đã chờ rất lâu, cậu cũng muốn được cô yêu thương nữa.
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top