Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương21: Tình cờ gặp Kim Nam Joon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Với tâm trạng đi tham quan Kỳ Nhạc Nhạc đi theo Min Yoon Gi đến studio của anh, lại sợ chính mình làm hư thứ gì đó, cô chỉ xem qua chứ không dám chạm vào.

Mặc dù Min Yoon Gi yêu công việc nhưng hôm nay là cuối tuần anh không nghĩ sẽ làm việc, anh chỉ cho cô xem xung quanh và hỏi:

"Em có muốn thử không? Ngồi trên ghế làm việc và chơi trên máy tính!"

Chơi cái gì? Chơi máy tính trong phòng thu? Anh bị ai nhập sao? Lil meow meow!

"Không được, không được, em tham quan một chút là được."

Máy tính này có phải máy tính bình thường đâu! Nó chứa đầy khẩu phần ăn tinh thần cho các Army trong tương lai đấy nha!

Thấy cô cứ khăng khăng như vậy, Min Yoon Gi cũng không ép buộc, chuẩn bị đưa cô đi dạo một chút nhưng vừa ra khỏi cửa studio thì đụng phải Kim Nam Joon đang ra ngoài uống nước.

Phản ứng đầu tiên của Kim Nam Joon khi nhìn thấy anh là, cái quái gì vậy? Chẳng phải tuần này là giai đoạn thích ứng của anh sao, còn có tâm tư đến công ty làm việc, không thể nào, không thể nào, kết quả là anh ngửi thấy một sảng khoái sọc vào lỗ mũi chỉ thấy Nhạc Nhạc đi ra từ sau lưng của Min Yoon Gi hai mắt lập tức sáng lên.

"Nam Joon oppa, hiện tại không phải là kỳ nghỉ phép sao ạ?"

Kỳ Nhạc Nhạc thật sự ngưỡng mộ sự chuyên nghiệp của BTS nếu bây giờ lớp giao bài tập mới, cô sẽ phải chôn chân không đứng dậy được.

"Anh còn môt số việc cần phải làm tiếp."

Kim Nam Joon cười giống như một chú gấu ngốc vậy, IQ148 đã chuyển thành 1,48 một cách bi thảm.

Lúc này chuông cảnh báo đang vang trong đầu Min Yoon Gi, thằng nhóc này muốn làm gì?

-Lúc trước cậu muốn làm cái gì, hiện tại Nam Joon đang làm cái đó. Kim Seok Jin said.
ƪ(˘⌣˘)ʃ ƪ(˘⌣˘)ʃ ƪ(˘⌣˘)ʃ

"Ah, đã đến giờ ăn cơm trưa rồi, Nam Joon oppa đã ăn trưa chưa?"

Kỳ Nhạc Nhạc tự nhiên đưa ra lời mời, trăm triệu không nghĩ tới, rớt dây xích chính là người một nhà Min Yoon Gi cũng thật bất đắt dĩ.

"Còn chưa có."

Kim Nam Joon thực sự đã ăn rất nhiều đồ ăn nhẹ ở trong studio, hiện tại căn bản không có đói, nhưng chỉ cần có cơ hội để ở gần với cô, anh nhất định sẽ nắm bắt lấy nó.

"Vậy thì oppa, chúng ta hãy ăn cùng nhau nhé?"

Thần kinh thô Kỳ Nhạc Nhạc hoàn toàn không cảm thấy mùi thuốc súng tràn ngập trong không khí.

Min Yoon Gi trừng mắt 'Thằng nhóc kia mau từ chối nhanh!'

Kim Nam Joon cũng không cam lòng yếu thế 'Nhạc Nhạc mời em, vì cái gì không cho em đi? Hyung cũng quá bá đạo rồi đó!'

"Được ah, cảm ơn Nhạc Nhạc của chúng ta nhé."

Kim Nam Joon biết nghe lời phải đáp ứng xuống dưới, có tiện nghi mà không chiếm là vương bát đản đấy, huống chi là tiện nghi của Yoon Gi hyung, thấy bộ dạng ăn mệt của hyung ấy, anh thấy rất thú vị.

Vì bí mật, cả ba quyết định gọi cơm hộp, và ăn trong phòng luyện tập do Kỳ Nhạc Nhạc chỉ định.

Trong khi chờ đồ ăn được mang đến, cô lại bắt đầu cảm thấy yếu ớt, được Min Yoon Gi bế đến nằm trên ghế sô pha trong studio. Hai anh em bọn họ xuống lầu mua một ít trái cây ăn tráng miệng thuận tiện mang cơm hộp lên.

Dọc theo đường đi bầu không khí có chút nặng nề, trong không khí hương vị bạc hà cùng hương vị độc đáo của gỗ mun đang giao tranh qua lại.

"Nam Joon ah, hiện tại là thời gian của anh, cậu biết điều đó nhỉ?"

Min Yoon Gi phá vỡ sự im lặng trước, hiện tại anh đúng là hơi chiếm hữu thật, giống như những con mèo bao vây lãnh thổ của chúng, chúng không thể chịu đựng được bất kỳ sự xâm phạm lãnh thổ, kể cả đồng loại của chúng.

Kim Nam Joon cũng bình thản, ung dung nói.

"Nhưng, hyung không phải cũng đoạt thời gian với Seok Jin hyung sao?"

"Em phải biết là, ý nghĩa đặc biệt của Alpha đầu tiên đối với Nhạc Nhạc là gì, anh sợ rằng tất cả chúng ta sẽ rơi xuống thế hạ phong trong tương lai!"

"Hyung à, anh phải tự tin vào bản thân một chút, hiện tại mới vừa bất đầu, trò hay còn chưa tới đâu!"

Mặc dù Kim Nam Joon cũng có lo lắng về vấn đề này, nhưng anh tin rằng sự quyến rũ của mình cũng có thể để lại một vị trí trong trái tim của Nhạc Nhạc.

Min Yoon Gi cũng nhẹ nhàng hơn, tại sao anh lại nghĩ nhiều như vậy về những gì mình có? Chỉ cần hiện tại anh yêu cô, làm cô không thể rời xa anh, nhớ kỹ chính mình, sau lưng còn mấy đứa nhóc, anh lo lắng cái gì!!!

"Tiểu tử cậu đúng là thông minh." Lil meow meow vỗ vỗ bả vai em trai mình.

"Hyung cũng không kém, bất quá hyung hôm nay cũng biến hóa thật lớn, cảm giác cả người đều rực rỡ hẫng lên nhỉ?"

Kim Nam Joon phát hiện, người anh trai này chẳng những thay đổi lớn về ngoại hình, mà cả người lẫn tinh thần cũng thay đổi lớn, khắp người toát ra một cỗ mị lực trí mạng, ngay cả anh là đồng đội sớm chiều ở chung với anh ấy cũng nhìn ra, các Army phỏng chừng sẽ rất thật thích đi?

Joon buồn mà Joon hổng nói :

Ai lau nước mũi cho JK đi!!!

.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top