Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương25: Lần đầu gặp mặt ba mẹ Min

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Vào buổi sáng ngày hôm sau, Min Yoon Gi và Kỳ Nhạc Nhạc đã ăn xong từ rất sớm, bất đầu hành trình trở về Daegu, mất ba giờ lái xe từ Seoul để về tới Daegu, bố mẹ Min ở nhà đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa ăn thịnh soạn cho con trai và con dâu.

Từ tối hôm qua hai vợ chồng đã hưng phấn đến mức không ngủ được, chuyện chung thân đại sự của đứa con trai út là nỗi lo duy nhất của họ, nhiều năm như vậy vẫn chưa tìm được một Omega thích hợp, bọn họ lo lắng muốn chết.

Hiện tại mang một Omega về nhà, họ phải chuẩn bị một bàn tiệc để chiêu đãi cô gái nhỏ, phải để cho con dâu tương lai lưu lại ấn tượng tốt mới được.

Hai người về đến quê nhà ở Daegu đã là 12 giờ trưa, Kỳ Nhạc Nhạc ngủ ở trong xe đã qua giai đoạn không khỏe, lúc này có chút lo lắng. Min Yoon Gi đội cho cô chiếc mũ ngư dân để che nắng.

"Ba mẹ anh rất thích em, bảo bối! Bé đừng lo lắng nhé?"

Bảo bối cái gì chứ! Anh đang nói cái gì vậy? Cái tên đáng ghét này, bây giờ thì hay rồi, cô nên làm thế nào để bình tĩnh đây?

Mẹ Min đã đứng ở cửa từ rất lâu, thấy Kỳ Nhạc Nhạc đang ngượng ngùng thì cười tít mắt, bà vội vàng đón cô vào nhà, lại nháy mắt với con trai ý bảo nó mau rót nước cho cô.

"Con có đói bụng không? cũng đã trưa lắm rồi, chúng ta mau chóng ăn cơm nhé?" Biết cô không hiểu tiếng Hàn lắm, mẹ Min rất chu đáo lấy điện thoại di động dịch ra cho cô xem.

"Xin chào bác trai, xin chào bác gái ạ, xin lỗi đã làm phiền hai bác ạ." Kỳ Nhạc Nhạc theo ý mẹ Min ngồi vào bàn ăn, hảo gia hỏa, trên bàn đầy ắp các món ăn, thậm chí có một vài món ăn Trung Quốc được chế biến đặt biệt.

"Bác gái đã vất vả rồi ạ, chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy."

Kỳ Nhạc Nhạc cảm thán bữa ăn có chút phong phú

"Không vất vả, không vất vả, Nhạc Nhạc con ốm như vậy, con nên bồi bổ nhiều hơn mới phải, đừng giống như oppa của con, gầy giống như khỉ vậy."

"Mẹ à....."

Min Yoon Gi cảm nhận sâu sắc vị trí trí thấp thêm một bậc của mình trong gia đình, nhưng anh cũng rất vui vì bố mẹ rất thích Nhạc Nhạc.

Cha Min vội vàng dọn mấy món ăn Trung Quốc đến trước mặt cô, đá chân con trai một cái, đứa nhỏ này sao không tinh ý gì hết vậy? Còn không mau gấp đồ ăn cho Nhạc Nhạc đi!

Trên thực tế, Min Yoon Gi đã gấp rất nhiều, cảm thấy thật oan uổng, ba mẹ con có phải là con ruột của hai người hay không vậy?

Kỳ Nhạc Nhạc từng ngụm, từng ngụm ăn cơm, trong khi ba Min mẹ Min nhìn cô ăn một cách vui vẻ như vậy không khỏi mỉm cười. Ngay cả đứa con trai lâu ngày không gặp của họ cũng không thu hút được sự chú ý của họ.

Kỳ Nhạc Nhạc vốn ăn không nhiều, ăn một bát là ăn không nỗi, mẹ Min biết Omega ăn không nhiều nên cũng không ép cô, lại cho con trai thêm một chén cơm, Min Yoon Gi làm được gì đây, bát cơm này anh phải làm sao?

Vốn dĩ Kỳ Nhạc Nhạc còn muốn thu dọn chén dĩa, nhưng bị mẹ Min thuyết phục cô quay lại.

"Nhạc Nhạc vào phòng khách chơi với Holly đi, nơi này có bác trai và bác là được rồi."

Ba Min gọi con trai lại đây rửa bát, nhà bọn họ không có lý gì để khách nhân bận rộn.

Không còn cách nào khác Kỳ Nhạc Nhạc đành đi tìm bé cún Holly, bé đang nằm trong ổ rất ngoan, vừa nhìn liền biết bé được nuôi dưỡng rất tốt, mượt mà và tràn đầy sức sống.

Thật ra cô có chút sợ chó, bởi vì khi còn nhỏ cô đã bị chó rượt và cắn, nhưng Holly khịt mũi thấy trên người cô có mùi của Min Yoon Gi nên ngoan ngoãn để cho cô bế mình.

"Wow, Holly thật xinh đẹp, giống như bố của con vậy."

Kỳ Nhạc Nhạc lập tức yêu bé tiểu khả ái này, chơi với bé trên dây.

"Nhạc Nhạc à, bác xin lỗi con nhé, ở quê có một phòng cho khách, nhưng Yoon Gi lại quanh năm không về, nên bác đã lấy nó để làm nhà kho rồi, chỉ có thể ủy khuất con cùng Yoon Gi ở cùng nhau."

Mẹ Min bước ra sau khi rửa sạch bát đĩa, nói với cô tin tức này với vẻ mặt áy náy.

Kỳ Nhạc Nhạc đỏ bừng mặt, còn Min Yoon Gi vui mừng khôn xiết, mẹ ơi, mẹ thật tuyệt vời!

"Không, không sao đâu bác."

Cô cũng không có biện pháp a, chẳng qua tưởng tượng đến khi cùng Yoon Gi oppa ngủ cùng nhau, tim cô đập có chút nhanh, cứu mạng với, cô muốn về nhà.

Sau khi tắm rửa vào buổi tối, Kỳ Nhạc Nhạc ngập ngừng đứng trước giường trong bộ đồ ngủ, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, thật sự phải ngủ chung một chiếc giường sao? Cô còn chưa chuẩn bị tốt ah! Min Yoon Gi bước vào với thảm và chăn bông trong tay.

"Em ngủ trên giường đi, oppa ngủ dưới đất là được. "

Mùa hè ngủ trên sàn thì không quá lạnh, nhưng ngủ trên sàn nhà với một chiếc thảm mỏng, vào mùa hè sẽ rất khó chịu đúng không? Min Yoon Gi biết cô đang nghĩ gì khẽ mỉm cười.

"Anh sẽ làm thảm dầy hơn thôi."

Kỳ Nhạc Nhạc không còn gì để nói, hai người tắt đèn đi ngủ. Dù khoảng cách không quá gần nhưng cô vẫn nghe thấy tiếng thở đều đều của Min Yoon Gi và mùi hương bạc hà nồng nặc, bất quá lúc này mùi bạc hà còn quấn quanh hơi thở của khu vườn mùa hè, nó không còn trong trẻo mà dịu dàng tự nhiên hơn.

Không biết vì sao, cô lại cảm thấy lỗ tai nóng lên, có lẽ là bởi vì cô biết chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm tới người đàn ông lạnh lùng và cô độc kia, điều này khiến cô cảm thấy ngượng ngùng và an toàn.

Cuộc sống bây giờ giống như một giấc mơ, khó biết đâu là hiện thực, cô chỉ hi vọng có thể sống an an, ổn ổn, như thế này lâu hơn một chút.

Min Holly:

.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top