Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương29: Lần đầu đánh dấu của Jung Ho Seok

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Không có cách nào từ chối nên Kỳ Nhạc Nhạc chỉ đành cất đồ đi, trước kia Seok Jin oppa và Yoon Gi oppa cũng có đưa không ít đồ, đồ nào cũng đắt tiền, cô cũng không dám dùng.......Vẫn là để đó đi.

Sau khi ăn xong, Kỳ Nhạc Nhạc lười biếng nằm nữa người trên sô pha tận hưởng gió mát từ máy lạnh. Jung Ho Seok cầm di động tìm kiếm những địa điểm đi chơi có xếp hạng cao, để cô ở nhà lâu quá cũng không tốt lắm, chờ chạng vạng trời tối thì sẽ xuất phát.

Anh hoàn toàn không đề cập đến đánh dấu thích ứng, nhìn bộ dạng thoải mái của Nhạc Nhạc bây giờ, anh không đành lòng phá vỡ sự an tĩnh vào lúc này.

Nhưng Kỳ Nhạc Nhạc kiên định với ý tưởng sớm đau khổ sớm thoải mái, muốn tấn công trước, lại không hiểu sao so với Yoon Gi oppa có chút lạnh lùng ( Min Yoon Gi : Anh, Lil meow meow lạnh lùng chỗ nào?) thì Ho Seok oppa có một sự tương phản lớn trên sân khấu và dưới sân khấu, cô càng sợ anh hơn.

Không được, cô không thể nhát gan, vì sao lại sợ Alpha của chính mình?

Kỳ Nhạc Nhạc điên cuồng chửi chính mình. "Ho Seok oppa...Kia...cái kia, khụ...đánh dấu, anh...anh muốn khi nào...?"

Nhìn vào đôi mắt nai tơ của Jung Ho Seok, cô không thể nói được nữa, cô cảm thấy mình giống như một nữ lưu manh, cái nào đều muốn cắn một ngụm.

Đối diện hiểu ý của cô, cũng nhìn ra anh quẫn bách, Jung Ho Seok tự hỏi một chút, anh làm cô sợ sao? Không đến mức đó đi?

Vì vậy, trong giây tiếp theo, anh bất ngờ bắn những tia sáng dễ thương về phía cô.

"Pikà pikà Pikachu~Hoba thích Nhạc Nhạc nhất á."

Sau đó anh nằm nghiêng trên đùi cô và giả vờ yếu đuối. Đừng nhìn bộ dạng điềm tĩnh của Kỳ Nhạc Nhạc bây giờ, nhưng trong nội tâm có thể nói là sấm cuộn biển gầm.

Aaaaaaaaaa! Hoba siêu cute, siêu đáng yêu, huhuhu cô yêu anh chết mất, cô sắp chết vì sự đáng yêu này rồi.

Thấy cô im lặng, Jung Ho Seok lại bất đầu làm ayego thêm một lần nữa.

"Ding dong, ding dong, Nhạc Nhạc có ở đây không? Mau tới cắn anh nè, Hoba đã chuẩn bị tốt rồi đó ~"

"A, a, em ở đây.....Vậy oppa, em tới đây."

Tại sao lần này cô lại căng thẳng hơn hai lần trước? Jung Ho Seok thuận theo dùng tay trái nửa ngồi dậy, đối mặt với gương mặt đỏ hồng của Kỳ Nhạc Nhạc, sau đó tay phải ôm cổ cô, hương thơm hoa mộc lan cùng mùi nến thơm thoang thoảng quyện vào nhau, anh không do dự đưa chiếc cổ mỏng manh của mình vào miệng cô.

"Nhạc Nhạc, hãy để anh là của em." Sau đó anh xé miếng dán ức chế của cô, tin tức tố Omega có khả năng thích ứng cao phong phú khiến anh phấn khích, anh không thể kiềm chế hơi thở chuan/thô của mình. Kỳ Nhạc Nhạc bị lời nói của anh dụ dỗ đến chết, cắn vào tuyến thể của anh một cách tàn nhẫn và nhanh chóng.

Jung Ho Seok bị tin tức tố hoa viên dị sắc làm rót vào làm cho thất thần, hai mắt đều mất đi tiêu cự, anh sung sướng thấp giọng rên rỉ muốn tiến lên hôn Kỳ Nhạc Nhạc.

Nhưng Kỳ Nhạc Nhạc bây giờ không được khỏe, lại mở ra giai đoạn khó chịu quen thuộc, cô mất sức trượt xuống ghế sô pha Jung Ho Seok nhanh chóng lấy lại tinh thần và kéo cô dậy.

Jung Ho Seok nhìn gò má cô gái đỏ bừng nhíu mày, trong lòng nhất thời kích động, trên người anh tản ra mùi hương tin tức tố của Omega cho thấy, chí ít hiện tại, anh đã thuộc về cô. Khuôn mặt này không tính là mỹ lệ, nhưng trong mắt anh cô không giống những người khác, ánh lên một sức hút hấp dẫn khiến anh không thể dời tầm mắt.

"Phải sớm khỏe lại nha, Nhạc Nhạc của bọn anh!"

Anh trở về phòng lấy chiếc chăn mỏng đắp cho cô, nằm trên sô pha mắt không chớp nhìn Nhạc Nhạc đang trong giấc ngủ vẫn rên rỉ đau đớn.

Không biết từ lúc nào anh cũng chìm vào giấc ngủ, trong giấc mơ, anh phảng phất trở lại bệnh viện mà Alpha phải đến hàng tháng, anh đau đớn tột cùng vì không tìm thấy Omega thích hợp mà uống thuốc ức chế quá liều.

Có một lần, trong lúc cực kỳ khó chịu, anh bị các y tá đè lên giường bệnh, bởi vì thật sự quá thống khổ, có một lần anh suýt chút nữa thoát khỏi sự trói buộc của các y tá đó, thần trí hoảng hốt mà chạy đến bệ cửa sổ. Ký ức về những cảnh tượng trong quá khứ, tựa như địa ngục thiêu đốt linh hồn anh, và rồi những cảnh tượng này biến mất như một tấm gương hoàn toàn không thấy, để lại một mảng hắc ám.

Kỳ Nhạc Nhạc giống như một tia sáng chiếu từ bầu trời, đột nhiên chiếu sáng cả thế giới, giống như một sứ giả được gửi bởi các vị thần, cô gái mỉm cười và nhẹ nhàng xoa đầu anh, hơi ấm gần như khiến Jung Ho Seok rơi nước mắt. Ah nó tốt đẹp đến mức anh không muốn thức dậy khỏi giấc mơ của mình.
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top