Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Nụ hôn đầu

Chương 4

Có rất nhiều Omega sống trong khu gia đình của quân đội, chỉ có một mình Cố Trạch Ngư là Alpha. Nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc hắn nhập bọn với họ, bởi vì hắn đã dán miếng dán ức chế còn đội thêm nón lông nai sừng tấm và quấn khăn quàng cổ, sẽ không có ai tin được Cố Trạch Ngư là một Alpha.

*nón lông nai sừng tấm 🤡: (hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)

Ngay từ lúc đầu Lục Úc Niên hoàn toàn xem Cố Trạch Ngư như là không khí, chỉ cần Alpha này không tự rước hoạ vào thân là được, không đi lung tung bên ngoài.

Mỗi ngày vui chơi giải trí chiêu đã tiệc tùng với một đám Omega lẫn lộn ở khuôn viên là tình trạng tốt nhất.

Lúc vừa mới đến Cố Trạch Ngư rất sợ Lục Úc Niên, sau đó mới phát hiện cái người này  mặc dù bên ngoài nhìn rất lạnh lùng và hững hờ với hắn, nhưng cũng không giống như cái cách mà mấy anh trai quản thúc hắn lắm.

Mỗi ngày ở trong một đám Omega, Cố Trạch Ngư đều nghe bọn họ tâng bốc thành tích vĩ đại của Lục Úc Niên, nghe nhiều tới mức nảy ra ý nghĩ "Omega của mình giỏi quá trời quá đất!!!!" và cũng có cảm giác tự hào.

Sau đó, một đống đơn khiếu nại giống nhau kiến nghị đến trại chỉ huy quân sự của Lục Úc Niên như những bông hoa tuyết, phía bên tay trái là chiến báo*, tay phải là đơn khiếu nại.

Không tới một tuần, bên tay phải đã không còn chỗ cho những đơn khiếu nại gửi tới, mấy tên Alpha cao lớn thô kệch trong quân đội không chịu được việc vợ của mình mỗi ngày khi trở về nhà thì đều nhắc tới tên của Alpha khác. Thế là họ chắn ở cổng trại chỉ huy của Lục Úc Niên thỉnh cầu cậu quản lí Alpha của mình.

Lục Úc Niên thật sự không biết nên chỉnh Cố Trạch Ngư như thế nào. Mối quan hệ hôn nhân của hai người họ được che đậy bằng lớp sơn vàng kim và được nhập vào cơ sở dữ liệu của liên minh.

Cho dù cậu chán ghét Cố Trạch Ngư khi ngủ lúc nào hắn cũng chảy nước miếng ướt nhẹp cả ngực của cậu vào vài ngày trước, thì cũng không thể không thừa nhận Alpha nhỏ này thật sự là bạn đời hợp pháp của cậu.

Tư thế ngủ của Cố Trạch Ngư quá xấu, trước khi ngủ rõ ràng chỉ ôm cánh tay, sau khi ngủ say thì không kiên nể gì mà dán lên trên người cậu, giống như bạch tuộc quấn quanh trên người.

Thậm chí Lục Úc Niên đã thử ngồi dậy đứng lên và đi lại hai vòng, cũng không thể ném con cá* nhỏ này đang treo trên người được. Không có lúc nào là cậu không muốn đánh hắn, lại sợ xuống tay quá tàn nhẫn sẽ xảy ra án mạng.

Dù gì thì nhìn Cố Trạch Ngư trông thực sự yếu đuối và không thể tự chăm sóc bản thân mình.

cá = 鱼 (đọc là [yú] Hán Việt là Ngư còn là tên của "bé" công)

Một đầu bên này mấy tên Alpha đang cáo kiện với Lục Úc Niên, đầu bên đây các Omega trong khuôn viên gia đình cũng không rảnh rỗi.

Bà Nhện tổ chức một bữa tiệc trà chiều cho các phu nhân, ngoại trừ Cố Trạch Ngư ra thì đều là những Omega xinh đẹp.

Một vài Omega đã có gia đình và có con nhỏ đi lạc trong khi tám chuyện, trêu ghẹo Alpha ''mới đẻ'' này, phải ép hắn kể về cái đêm tân hôn với Lục Úc Niên.

Biết được hai người hiện tại còn chưa ngủ với nhau, âm thanh tấm tắc nổi lên mọi phía, liên tục không ngừng rồi nói: "Không phải là Lục tướng quân không được đi?"

"Ăn nói xà lơ, đế quốc Chiến Tinh sao có thể không được? Chắc chắn là tiểu Ngư không được!"

"Các con đã kết hôn rồi, cái này không đánh dấu thì đâu có được? Người thích Lục tướng quân không có ít đâu, con và cậu ấy không đánh dấu, thì cuộc hôn nhân này có thể hủy bỏ bất cứ lúc nào đó." bà Nhện lo lắng vỗ vai tiểu Ngư, đưa cho hắn một miếng bánh crepe xoài.

"Hủy bỏ cũng rất tốt nhỉ, con sẽ về nhà kêu Lục Úc Niên kiếm thêm một Alpha khác để cứu cậu ấy." Cố Trạch Ngư không tim không phổi nói.

Bà Nhện biết Cố Trạch Ngư không hiểu chuyện nam nữ, cười nhẹ một tiếng nói: "Con về nhà rồi, ai sẽ cứu Lục tướng quân đây? Kỳ phát tình của Omega đúng là rất đau đớn, hơn nữa mỗi tháng đều sẽ có, thời gian ngắn như thế cậu ấy làm sao có thể đi tìm Alpha mình thích được."

Cố Trạch Ngư nhìn những đôi mắt của mọi người đang đặt hy vọng vào mình, kiêu hãnh mà ưỡn thẳng ngực nói: "Không có chuyện gì, vậy thì trước tiên con kiên nhẫn chịu đựng giúp cậu ấy vậy."

Sau khi Lục Úc Niên bảo phụ tá gọi Cố Trạch Ngư vào, Cố Trạch Ngư ôm một con gấu bông  xấu xí làm bằng sợi bông trong lòng, Lục Úc Niên nhướng mày hỏi: "Đồ chơi này ở đâu ra?"

"Vợ của trung đội trưởng Lí làm cho tui đó, bà ấy là một Omega nhện dịu dàng, tám bàn tay vù vèo cùng làm ra một con gấu bông trông giống như ảo thuật vậy." Cố Trạch Ngư đưa tới trước mặt Lục Úc Niên như đưa châu báo, đột nhiên nhớ ra nguyên một chiếc xe chở đầy gấu bông của mình chính là bị con gấu đen vô cảm này làm mất, hai tay rút lại đem gấu bông dấu ở phía sau, cẩn thận từng li từng tí nói: "Cậu đừng lấy nó đi, có nó rồi, buổi tối tui không cần ôm cậu ngủ nữa."

Lục Úc Niên nhíu mày càng chặt, siết chặt nắm đấm mới có thể kiềm chế sự kích động muốn đem Cố Trạch Ngư ném ra ngoài nói: "Rốt cuộc anh đến nơi này làm cái gì?? Quân đội là nơi anh nên đến sao?? Tôi sẽ tìm một chiếc xe để đưa anh về, ôm cái đống gấu bông rách của anh mà ngủ đi!!"

Cố Trạch Ngư bị cậu hét lớn, ở đuôi mắt có một chút nhuộm đỏ, lại lấy hết can đảm mà tiến đến móc một ngón tay út của Lục Úc Niên, nói: "Bà Nhện nói, kỳ phát tình của Omega không giống như kỳ mẫn cảm của Alpha, tần suất của các cậu rất cao, nếu bùng phát lên sẽ rất đau đớn."

"Bà ấy có phải không nói cho anh biết, trên thế giới này có một thứ được gọi là chất ức chế, tôi mà cần anh việc này...." Lục Úc Niên ngừng lại một chút, nuốt ba từ "phế vật nhỏ" xuống dưới lưỡi.

"Tui biết mà, trước đây tui cũng có dùng cho kỳ mẫn cảm á, nhưng mà thứ này thường xuyên sử dụng cũng không ổn lắm. Ngày trước cậu không có Alpha thì không có cách nào, thế nhưng giờ đây cậu đã có tui rồi nè~" Cố Trạch Ngư có một chút vui vẻ, hắn rõ ràng sợ Lục Úc Niên, nhưng bây giờ hắn móc ngón tay út của Lục Úc Niên, người đàn ông này không có vô tình mà ném hắn nên hắn rất hài lòng.

Cố Trạch Ngư không thể nói là thích Lục Úc Niên, thậm chí vẫn có chút sợ hãi, nhưng giống như một con chó nhỏ đang sủa gâu gâu đột nhiên chịu cho hắn vuốt ve móng vuốt thịt của nó, Cố Trạch Ngư thích cảm giác như vậy.

Lục Úc Niên hừ lạnh một tiếng, nhìn hai má đỏ bừng của Cố Trạch Ngư, đôi môi căng mọng như thạch, chóp mũi xinh xắn, ngọt ngào. Thật sự không có cách nào tưởng tượng được một Alpha như thế có thể giúp cậu vượt qua kỳ phát tình hung hãng này mà không cần tới chất ức chế.

Cậu đột nhiên giơ tay lên nhéo cằm Cố Trạch Ngư, xúc cảm nhẹ nhàng càng kích thích sự hung ác của cậu dưới đáy lòng. Cậu cuối đầu mạnh mẽ lắp kín môi của Cố Trạch Ngư, pheromone cuồn cuộn mãnh liệt thông qua nước bọt được truyền qua cho Cố Trạch Ngư.

Trước đây Cố Trạch Ngư chưa bao giờ tiếp nhận pheromone của bất kỳ Omega nào, cấp bậc của hai người chênh lệch quá cao, pheromone yếu ớt của hắn bị phản chế và không có sức lực nào để đáp trả lại. Đầu óc hắn ầm ầm như tiếng pháo hoa nổ cuống theo đó là một trận nhứt đầu, hoa mắt, chóng mặt.

Sau khi chờ lấy lại tinh thần, Lục Úc Niên đã bắt đầu buông hắn ra rồi, ánh mắt khinh thường soi mói từ trên xuống dưới toàn thân mỏi nhừ với đôi chân run rẩy của Cố Trạch Ngư, nói: "Chỉ có nhiêu đó mà anh thành ra như vậy, anh nghĩ tôi sẽ cần anh sao??"

Cố Trạch Ngư cúi đầu, một hồi lâu không thấy lên tiếng. Lục Úc Niên cảm thấy không đúng, đến gần thì lại thấy những giọt nước mắt to bằng hạt đậu của hắn từng giọt từng giọt rơi xuống mặt đất, đôi môi bị cắn một nửa lộ ra vài vệt máu đau âm ỉ.

Lúc này Lục Úc Niên mới ý thức được bản thân có chút quá đáng, lại không muốn xin lỗi Cố Trạch Ngư. Nhìn bóng lưng Cố Trạch Ngư xoay người bỏ chạy, chỉ ra lệnh cho một phụ tá đuổi theo nhìn xem.

Cố Trạch Ngư rất tức giận, thu dọn tay nải chuẩn bị chạy trốn. Vẫn chưa chạy đến trạm gác đầu tiên thì bị hai lính canh khiêng quay lại, câu chuyện về Cố Trạch Ngư dũng cảm thăm dò khu bom mìn giờ đây đã lan truyền khắp quân đội, không ai dám để hắn một mình rời khỏi khu vực quân sự.

Lục Úc Niên chưa bao giờ xin lỗi bất cứ ai, cũng không biết làm thế nào để dỗ dành một Alpha.

Đặt biệt là Cố Trạch Ngư đã có con gấu bông xấu xí kia, buổi tối cũng không cần ôm cánh tay của Lục Úc Niên, trong lòng Lục Úc Niên bực bội khó chịu và không thể trút giận ra ngoài được, với Cố Trạch Ngư đã không thể đánh cũng không thể la mắng được, lo âu làm cho cậu cả đêm mất ngủ.

Cứ giằng co qua lại mấy ngày như thế, dị tộc tấn công, Lục Úc Niên khoác chiến giáp lên liền phải ra trận.

Cố Trạch Ngư nhìn thấy gương mặt kiên định của cậu khi mặc chiến giáp, đột nhiên quên mất hai người đang hơn thua với nhau, sờ vào áo giáp của Lục Úc Niên nói: "Phốc A Ba Nhĩ".

Mồ hôi đọng trên trán Lục Úc Niên, nhăn mày hỏi một câu:"Anh đang làm cái gì vậy?"

Cố Trạch Ngư hơi hơi ngẩng đầu, trên gương mặt trắng nõn có đôi mắt to tròn như hai viên ngọc trai, nói một cách ngây thơ: "Dùng ngôn ngữ của tui để cầu phúc á. À, cậu nghe không hiểu, nó có nghĩa là 'bình an quay về'."

Trong lòng Lục Úc Niên mềm nhũn, mái tóc mềm mại của thiếu niên phát sáng dưới ánh đèn. Cậu bỗng ngơ ngác giơ tay ra, xoa đầu Cố Trạch Ngư trước mặt mọi người, hừ nhẹ nói một câu: "Lắm lời."

Sau khi Lục Úc Niên rời đi, Cố Trạch Ngư ở trong quân đội rất buồn chán, rất nhanh đã kiếm được niềm vui mới.

Người bạn mới quen của hắn là một vị voi Alpha, là lớp trưởng của lớp học nấu ăn, với chiếc mũ đầu bếp cao đội trên mũi, để đề phòng trường hợp hắt xì và rơi rớt nước mũi vào nồi khi đang nấu ăn.

Lần đầu tiên voi Alpha nhìn thấy một Omega có pheromone yếu ớt như vậy, lúc đầu còn nghĩ Cố Trạch Ngư là Beta, cuộn mũi đem Cố Trạch Ngư ném lên trời hai lần, đều không nhìn ra được bản thể* của hắn là gì.

*là cấu trúc vận động nội nguyên của cá thể con người chứ không phải là quan hệ của cấu trúc và vận động nội nguyên đó với thế giới bên ngoài (theo tapchisonghuong)

"Đừng ném đừng ném, chóng mặt quá!!! Bản thể của tôi là một con cá* nhỏ, cá nhỏ bơi qua bơi lại là tiểu Ngư* tui nè." Cố Trạch Ngư đứng trên mặt đất với hai chân đều run rẩy, đỡ lấy cái mũi của lớp trưởng yếu ớt nằm trên đó, co hai chân lên giả bộ làm một cái đuôi cá nằm dưới đất.

*cá = 鱼 (đọc là [yú] Hán Việt là Ngư còn là tên của "bé" công)

"Anh thật sự rất thú vị, thật không thể ngờ Lục tướng quân vậy mà lại kết hôn với một Alpha như anh." lớp trưởng đưa cái gáo trong tay cho Cố Trạch Ngư, lời này anh ta nói không có ác ý, Cố Trạch Ngư cũng không nghĩ tới ý nghĩa bên trong câu nói đó, nhận lấy gáo rồi đặt trên thùng sau đó lại đi tới máng lợn ở sân sau của lớp học.

Cố Trạch Ngư nằm bò trên lan can múc thức ăn cho lợn, gần mười mấy con lợn con tranh nhau xông tới trước mặt hắn.

Voi lớp trưởng nhìn dáng vẻ không lo không nghĩ của hắn, đến gần nói chuyện với hắn. "Nghe nói lần này là cuộc tấn công của hải tộc, bọn họ muốn tìm vua cái gì đó của bọn họ, kéo đến gần 10 vạn quân lận, anh không lo lắng cho Omega của mình sao??"

"Lục Úc Niên lợi hại không?" Cố Trạch Ngư cười khanh khách gõ gõ lan can.

"Cậu ấy không lợi hại thì ai lợi hại chứ? Cậu ấy còn là một Omega nữa, nói ra ai mà tin? Sức chiến đấu của cậu ấy thiệt là cấp độ hủy thiên diệt địa." Voi lớp trưởng vung vẩy cái mũi, phun ra hai tia nước.

"Lục Úc Niên có lợi hại hơn mấy Alpha khác không?" Cố Trạch Ngư cuối người xuống vuốt vuốt lông lợn con, lại cuộn cái đuôi dài của nó.

"So với 99% Alpha khác thì lợi hại hơn, còn 1% kia thì tương đối là khách quan thôi."

"Vậy tại sao tui lại phải lo lắng cho cậu ấy? Omega của tui là tướng quân mạnh nhất đế quốc, cậu ấy nhất định sẽ bình an quay về." Cố Trạch Ngư phủi tay, xách cái thùng rỗng đứng dậy bước ra ngoài, chợt nhớ ra cái gì đó, chỉ vào đàn heo con nói:"Anh phân chia tỉ lệ thức ăn cho heo con không đúng rồi. Nuôi như vậy thì chỉ có 3 phần nạc 7 phần mỡ thôi, so sánh tỉ lệ protein sai rồi."

------
update: 17/07/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top