Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tẩy trừ đánh dấu?

Hà Hoan cười trào phúng.

Đánh dấu đúng thật là có thể tẩy trừ, nhưng hậu quả lại không nhỏ.

Hậu quả chính là, tinh thần của omega sẽ bị suy yếu, cơ thể bị tổn thương, rất có thể sẽ mất đi khả năng sinh sản.

Sedland vì trả thù, nên muốn cầm tù y như một món đồ chơi sao?

Hà Hoan lạnh giọng: "Tôi từ chối."

"Hà Hoan!" Hà Huân quát lớn.

Ông ta rất bực vì Hà Hoan không ngừng thách thức uy tín gia chủ của ông ta.

Nhưng yêu cầu của Sedland đúng thật là quá mức, dù thế nào thì Hà Hoan vẫn là con trai của ông ta.

Hà Huân ngược lại rất nghiêm túc nói với Sedland: "Hậu quả của tẩy trừ đánh dấu quá lớn."

Sở Mỹ Huyên cũng khuyên bảo: "Đúng vậy, omega tẩy trừ đánh dấu hoàn toàn như mất đi nửa cái mạng. Dì tin tưởng con vẫn có tình cảm với Tiểu Hoan, chỉ là tức giận nên lỡ lời, hơn nữa, đánh dấu hoàn toàn không phải là có thể dùng tinh thần lực bao trùm sao?"

Sedland nghe một câu đánh dấu hoàn toàn, hai câu đánh dấu hoàn toàn, lửa giận trong lòng càng cháy mạnh hơn: "Cậu ta cũng xứng?!"

Tinh thần lực là vũ khí của alpha —— dư thừa tinh lực, thể lực, thì con cái sẽ càng ưu tú.

Nếu bị tổn thương, theo sự phát triển của y học hiện giờ, không có cách nào chữa trị hết.

"Sau khi kết hôn, anh và anh hai chính là bạn đời hợp pháp, anh không thể vì anh ấy mà hao phí một chút tinh thần lực được sao?"

Thanh niên bên cạnh Sở Mỹ Huyên đột nhiên nói chuyện.

Hà Hoan khẽ nheo mắt, người này là Hà Cẩm, con trai của Sở Mỹ Huyên, là một omega.

Khác với ngoại hình của Sở Mỹ Huyên, thiếu vài phần nữ tính, thêm vài phần quyến rũ, ngũ quan rất có tính công kích, giống như đá quý, rất chói mắt.

Nhưng nội tâm của cậu ta lại tỉ lệ nghịch với giá trị nhan sắc, rất giống quả táo độc xinh đẹp mà công chúa Bạch Tuyết đã cắn một miếng.

Hà Hoan dựa vào thân cây, xoa xoa bờ vai nhức mỏi, dáng vẻ thản nhiên xem diễn.

Sedland nhìn thái độ ngang ngược của y, tức giận trong bụng tăng cao: "Việc này không thương lượng gì cả, tẩy trừ đánh dấu, hoặc là giải trừ hôn ước!"

Cha Sedland lạnh lùng nói: "Sedland là người thừa kế của gia tộc Gibbs, tuyệt đối không thể tiêu hao tinh thần lực vì loại chuyện này. Hà Hoan đã làm bẩn danh dự của gia tộc Gibbs, hẳn là nên lập tức giải trừ hôn ước."

Bốn chữ "Giải trừ hôn ước" như ma chú, bay lượn trên đỉnh đầu Hà Huân.

Gia tộc Gibbs nắm giữ quyền khai thác tài nguyên khoáng sản ở tinh cầu El, nhà họ Hà sau này có thể phát triển lớn mạnh hay không đều là dựa vào cây đại thụ này.

Nếu không có mạng lưới quan hệ liên hôn, sẽ không được hưởng đặc quyền, hạng mục này chắc chắn sẽ bị người khác cướp đi, Hà Huân đã đầu tư hơn một nửa nhà họ Hà, không đoạt được chắc chắn sẽ rơi vào vực sâu phá sản.

Hà Huân lấy lại bình tĩnh, hơi mang nịnh nọt nói: "Gibbs tiên sinh, độ xứng đôi giữa Hà Hoan và Sedland cao tới 80, sau khi bọn họ kết hợp, tinh thần lực của Sedland ít nhất sẽ tăng gấp đôi, so sánh với việc tiêu hao tinh thần lực cho bao trùm đánh dấu, căn bản là không đáng nhắc tới."

Gibbs kiêu ngạo nâng cằm: "Đối với quý tộc trăm năm, lợi ích cá nhân kém danh dự gia tộc rất nhiều."

Khuôn mặt Hà Huân hơi run rẩy, là tức giận không thể phải lại vì bị làm nhục.

Sở Mỹ Huyên ôm cánh tay Hà Huân, vỗ vai an ủi ông ta: "Thật ra, thật ra y học chữa bệnh hiện nay rất tiên tiến, tổn thương do tẩy trừ đánh dấu của omega đã không còn nghiêm trọng như trước kia nữa rồi." Bà ta nói, lặng lẽ cho Hà Cẩm một ánh mắt.

Hà Cẩm cũng nhanh chóng hát đệm: "Đúng vậy, hai tháng trước bệnh viện Đức Sâm tuyên bố họ đã đạt được đột phá lớn ở phương diện này, trường học của bọn con cũng có một bạn đi làm, cũng không có di chứng gì, hiện tại đã quay về đi học lại."

Cơ bắp căng chặt của Hà Huân thả lỏng ra: "Thật sự?"

Sedland vừa nghe, nhanh chóng mở quang não trên cổ tay: "Tôi quen viện trưởng bệnh viện Đức Sâm, lập tức an bài giải phẫu."

Hà Hoan nhìn một màn trước mắt chỉ cảm thấy hoang đường và buồn cười: "Muốn tẩy chính anh tẩy đi."

Nhóm người này chỉ lo cho lợi ích của mình, hoàn toàn không hỏi ý kiến của y, không hề coi y như con người.

Sở Mỹ Huyên vội vàng nói: "Tiểu Hoan, tẩy trừ đánh dấu đều là chuyện tốt đối với mọi người, cho dù con không suy nghĩ cho mình, cũng phải suy nghĩ cho cha con!" Bà ta dịu dàng nhìn vào mắt Hà Huân, lại nói với Hà Hoan: "Đừng làm cha con khó xử, được không?"

Hà Hoan liếc bà ta: "Bà không nghe hiểu tiếng người?"

"Câm miệng! Không tới phiên mày nói chuyện!" Hà Huân rống to.

Nếu không phải bị tin tức tố ảnh hưởng, ông ta thật sự muốn đánh chết thằng con này.

Khuôn mặt Gibbs tràn đầy tức giận: "Hà tiên sinh, đây là sỉ nhục nhục gia tộc Gibbs chúng tôi, ba ngày sau tôi sẽ mời phóng viên tới, tuyên bố giải trừ hôn ước giữa hai nhà, đồng thời thu hồi đặc quyền khai thác tinh cầu El."

"Gibbs tiên sinh!" Trên trán Hà Huân chảy ra mồ hôi lạnh, ông ta cũng không rảnh lo cho thể diện: "Tôi sẽ lập tức an bài tẩy trừ đánh dấu cho Hà Hoan!"

Ông ta quay đầu, đang muốn cưỡng chế bắt Hà Hoan tiếp nhận an bài.

Kết quả trước mắt nào còn có bóng dáng Hà Hoan.

Thì ra Hà Hoan đã sớm rời đi rồi, Hà Huân vội vàng gọi người lại: "Hà Hoan, nếu mày dám không đi, tao sẽ tịch thu tất cả tài sản của mày, hủy bỏ tư cách kế thừa tài sản của mày!"

Bước chân Hà Hoan không tạm dừng chút nào, khi đi ngang qua cha con Sedland, thả ra tin tức tố mạnh mẽ, làm cho hai người chật vật lùi lại vài bước.

Hà Huân run người vì tức giận.

Sở Mỹ Huyên nhanh chóng vỗ về ông ta: "Chồng à, anh đừng tức giận."

Đồng thời ngón cái và ngón trỏ trên tay trái bà ta cọ xát vài cái, đây là ám hiệu giữa bà ta và Hà Cẩm.

"Anh, anh biết phóng viên sẽ làm gì không?" Hà Cẩm nhanh chóng chạy tới chỗ Hà Hoan.

Điều này làm Hà Hoan hơi tò mò, dừng lại bước chân.

"Các phóng viên nhất định sẽ hỏi Gibbs tiên sinh nguyên nhân giải trừ hôn ước." Hà Cẩm là omega, không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố, chạy tới trước mặt Hà Hoan: "Nếu truyền thông biết anh có vị hôn phu lại làm ra mấy chuyện...... Mấy chuyện không tốt về phẩm hạnh, sau này anh còn có thể làm việc trong giới giải trí được sao?"

Giới giải trí?

Hà Hoan bừng tỉnh, nghề nghiệp của nguyên chủ là một diễn viên.

Gibbs mời phóng viên tới, không chỉ uy hiếp Hà Huân, còn uy hiếp nguyên chủ, một mũi tên trúng hai con nhạn sao?

Mẹ của nguyên chủ cũng là diễn viên, là một minh tinh có danh hiệu nữ thần quốc dân, lúc sự nghiệp đang ở đỉnh cao lại gả cho Hà Huân, buộc phải gián đoạn sự nghiệp diễn xuất.

Tiếc nuối này bị bà mang vào phần mộ.

Nguyên chủ làm diễn viên, chính là vì hoàn thành di nguyện của mẹ.

Đáng tiếc cậu ấy tràn đầy nhiệt huyết và ước mơ, cũng nỗ lực chịu khó, nhưng thiên phú lại có hạn, giãy giụa mấy năm vẫn chỉ ở tuyến năm sáu.

Hà Hoan rất cảm động trước tình thân như vậy, nhưng y cũng không định tiếp tục đeo gông xiềng này.

Y không có hứng thú với diễn kịch, nhún vai: "Tùy mấy người."

Tất cả mọi người đều ngây ngẩn, Hà Hoan yêu sự nghiệp diễn xuất như yêu mạng sống.

Hà Huân còn nhớ rõ lúc trước ông ta không đồng ý cho Hà Hoan làm diễn viên, Hà Hoan đã quỳ hai ngày hai đêm trước cửa văn phòng ông ta.

Vẫn là Sở Mỹ Huyên có lòng tốt, nhiều lần khuyên bảo con trai quá đáng thương, ông ta đành phải miễn cưỡng đồng ý.

"Anh trai, vì chống đối mọi người, ngay cả diễn viên anh cũng không làm nữa ư? Vậy sau này anh tính sống thế nào?" Hà Cẩm cảm thấy có chút buồn cười, Hà Hoan cũng không biết cái gì cả, trừ việc biết diễn một ít tào lao, rời khỏi nhà họ Hà thì lấy gì mà sống?

Hà Hoan nhìn thấy khinh thường ẩn trong mắt cậu ta, chế nhạo: "Mẹ cậu cũng không biết cái gì cả, không phải bà ta vẫn sống tốt sao."

"Anh!" Hà Cẩm bị nghẹn, nét mặt méo xệch đi.

Sở Mỹ Huyên thì như nuốt phải ruồi bọ, xanh cả mặt.

Hà Huân nghe thấy Hà Hoan nói không chút nương tay như thế, đột nhiên ngơ ngẩn.

Con trai lớn của ông ta luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời, tính cách cũng rất mềm yếu, trở nên tùy hứng làm bậy như vậy từ khi nào?

Hà Hoan mặc kệ bọn họ, cứ thế xoay người rời đi.

Hà Huân cuối cùng cũng không nhịn được nữa, lao tới gào lên: "Hà Hoan, mày bố láo hết lần này đến lần khác, tao không có đứa con nào như mày cả!"

Hà Hoan nghiêng đầu, khóe môi nhếch lên một độ cong mỉa mai: "Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ như vậy."

Đôi tay vung áo khoác, vẽ ra một độ cong gọn gàng dứt khoát.

Y đi thẳng về phía trước, nghe thấy tiếng mắng chửi tức giận như muốn hộc máu ở đằng sau, búng búng lỗ tai, coi nó là tiếng muỗi vo ve.

......

Trên con đường đến biệt thự, sạch sẽ đến mức không có một con sâu bọ nào.

Hà Hoan đứng ở bên đường, đỡ eo đau nhức, mở quang não trên cổ tay.

Trong danh bạ chỉ có vài người, nhìn một hồi, cũng chỉ có thể gọi cho người đại diện.

May mắn là bên kia nhanh chóng được kết nối.

"Không phải em đang nghỉ phép, chờ đã...... Nghĩ sao mà gọi cho anh? Chờ một chút, heo rô!"

Bạn bè của nguyên chủ không nhiều lắm, người đại diện Tề Bằng này là một trong số đó.

"Anh Tề, hiện tại em bị đuổi ra khỏi nhà, không xu dính túi, anh có nguyện ý có thêm một đôi đũa trong nhà không?"

"Mẹ nó, lại là tôi bị chặt heo?!" Bên kia truyền đến tiếng đánh bài ồn ào, hỗn loạn, Tề Bằng hùng hùng hổ hổ: "Em nhìn em đi, mỗi lần gọi cho anh đều làm anh thua bài, anh không tìm em bồi thường, em còn muốn anh bao ăn uống?"

Rõ ràng là kỹ thuật chơi bài của anh ta kém, mỗi lần chơi thua đều ăn vạ lên người nguyên chủ.

Giọng điệu Hà Hoan nhẹ nhàng uyển chuyển, chậm rãi nói: "Em bán cho anh một tin tức lớn có thể kiếm tiền được không?"

Tề Bằng đang xếp bài ở bên kia, câu được câu không hỏi: "Lớn như thế nào?"

Hà Hoan: "Qua mấy ngày nữa, toàn tinh tế đều sẽ biết Hà Hoan là ai."

Tề Bằng chớp mắt, nhanh chóng nghe hiểu ý tứ trong đó, một tay vứt bài xuống, cũng không quan tâm đến lời chửi thề của bạn chơi cùng: "Em báo địa chỉ đi, anh tới đón em."

Hà Hoan chờ không bao lâu, xe Tề Bằng lập tức đến.

Là một chiếc xe lâu đời đã tróc sơn, sớm đã dừng sản xuất vào 5 năm trước.

Linh kiện trên xe rung rung như đang hát một bản giao hưởng.

Hà Hoan vừa ngồi lên xe, Tề Bằng lập tức bóp mũi, khoa trương vươn đầu ra ngoài cửa sổ: "Mẹ nó, em đi đâu mà trên người toàn tin tức tố alpha vậy, cũng thật nồng nặc, anh là beta còn chịu không nổi."

Hà Hoan nằm ở ghế sau, thoải mái duỗi tay chân: "Vậy anh bật điều hòa đi."

Tề Bằng phun một ngụm: "Mở điều hoà cái gì, mở cửa sổ hóng gió tự nhiên, bảo vệ môi trường lại còn tiết kiệm."

Anh ta nhìn qua kính chiếu hậu thấy cổ và ngực Hà Hoan đều là dấu vết, ngạc nhiên: "Em thật sự làm?"

Khuôn mặt Hà Hoan tràn ngập thoả mãn, cả người lười biếng.

Tề Bằng cảm thấy y giống như một yêu tinh đã hút no dương khí, quyến rũ ngọt ngào.

Trước khi nếm trái cấm và sau khi nếm trái cấm cũng chênh lệch quá lớn rồi, trực tiếp từ một đóa hoa trắng biến thành một bông hồng quyến rũ.

Tề Bằng một bên nhìn tình hình giao thông, một bên tò mò nhìn Hà Hoan qua kính chiếu hậu, cười nói: "Anh cứ có cảm giác em đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác, này, có phải là rất sướng không?"

Lông mày Hà Hoan cong lên: "Cũng không tệ lắm."

Tề Bằng thần bí nghiêng người, trêu chọc y: "Không ngờ trông Sedland thân sĩ, ở trên giường lại dũng mãnh như vậy, hehe......"

Hà Hoan lắc lắc ngón tay: "Không phải anh ta, em đã giải trừ hôn ước rồi."

"Hả?!" Tề Bằng ngạc nhiên trợn tròn mắt, ngón tay bóp mũi cũng thả lỏng, tin tức tố alpha bá đạo xông thẳng vào mũi, suýt nữa làm anh ta choáng váng.

Hà Hoan lập tức kể những gì đã xảy ra cho anh ta.

"Có phải anh cảm thấy em siêu đáng thương, làm anh hận không thể hóa thân thành thiên sứ tới cứu vớt em đúng không?"

Biểu cảm của Tề Bằng đúng thật là rất tức giận: "Mẹ nó, anh mới đáng thương! Nếu mời phóng viên đến, em sẽ bị quy chụp cho cái mũ không biết liêm sỉ, bộ phim đang quay 《 Thế giới hộp dị 》 cũng sẽ bị ảnh hưởng, rất có thể sẽ phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng! Ông đây mệt lắm rồi, em có biết không hả?!"

Hà Hoan nghiêng đầu, lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý: "Nhưng cũng vì bọn họ mời phóng viên, anh mới có thể kiếm lớn."

Tề Bằng bị nụ cười của y làm cho hoảng hốt, sao trước kia anh ta không phát hiện Hà Hoan quyến rũ như vậy nhỉ: "Em có ý gì?"

Hà Hoan chớp mắt, trong mắt đều là giảo hoạt: "Để em nghỉ ngơi một chút trước đã, ngày mai đi bệnh viện một chuyến."

Tề Bằng tức giận nói: "Nói hết trong một lần đi."

Hà Hoan: "Đương nhiên là chứng minh em không bị đánh dấu hoàn toàn."

Tề Bằng nhìn một thân dấu vết trên người y, còn có tin tức tố tràn ngập trong xe: Đù má nó chứ, em đang trêu chọc anh hả?

Tác giả có lời muốn nói:
Công: Một giấc ngủ dậy vợ chạy trốn, mấy người còn muốn tẩy trừ đánh dấu trên người em ấy???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top