Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Miyeokguk chịu đựng sự tức giận như núi lửa trong lòng để chờ Kim Hyukkyu đi xuống, nhưng chờ rồi lại chờ, kỳ tích không có xảy ra. Omega trợn tròn đôi mắt, nỗ lực khắc chế nước miếng trong miệng, nơi nào còn bóng dáng nam nhân thấp giọng nói lời âu yếm bên tai y.

Kim Hyukkyu so với đồ ngu ngốc còn ngu ngốc hơn!

Miyeokguk mang theo hoài bão được tình nhân trong mộng thành thục sủng ái hoàn toàn bị đánh nát.

"Kim Hyukkyu, hiện tại chúng ta coi như kết thúc! Ta hận chết ngươi!" Nói xong y liền dậm chân chạy đi.

Mọi người lại lần nữa nhìn nhau, không biết phải làm sao, vẫn là một bộ phận nữ sinh đuổi theo phía sau Miyeokguk.

Cuối cùng một nhà khoáng vật học có tư lịch thâm hậu phải nhờ vả Lee Sanghyeok, khẩn cầu hắn làm ơn giúp đỡ Thẩm phán của Đế Quốc bọn họ vượt qua kì phát tình, sau này tất sẽ có hậu tạ.

Lee Sanghyeok hai mắt cong cong, nở một nụ cười nghiền ngẫm.

Nhà khoáng vật học nói còn chưa dứt lời, lại có một đội người tiến tới hạm Wille, tất cả đều là tóc đen mắt đen, đây là nhan sắc rất hiếm thấy ở Đế Quốc.

Sắc mặt của mọi người trắng bệch, lúc này bọn họ đã ý thức được chuyện gì xảy ra nhưng quá muộn rồi, hạm Wille đã bị vây quanh.

Lee Sanghyeok là chuyên vì một đội được ngầm cử đi này của Đế Quốc mà tới. Trải qua một năm mưu tính và kinh doanh, tinh hệ Ác Ma chính thức trở thành chỗ đặt chân của người đến từ Mạt thế.

Người xưa có câu, kẻ thù của kẻ thù là bạn. Kiến tộc đang bị bắt phục tùng Đế Quốc là đồng minh của bọn họ, mà đồng minh đang gặp nạn, sao họ có thể không giúp một tay?

Park Jinseong làm cấp dưới, chuyên môn đi tiếp ứng Lee Sanghyeok.

Anh oán trách nói, "Anh bay nhanh như vậy làm cái gì? Em vừa mới gặp Fortune tóc đỏ, cô ta liếc nhìn em một cái, quá mẹ nó khủng bố rồi, mém xíu nữa là em phải thành tình nhân thứ 7 của chiến đội thứ 19 của cô ta. May mắn em chuẩn bị nhiều đạn pháo, bắn chết bà nó luôn."

Sau đó cấp dưới nhìn thấy "một đống" đang bám dính trên người Ma vương nhà mình, anh ngẩn người, nghiêm túc nói, "Anh Khan nói không cho phép anh có tiểu tình nhân Omega đâu đấy. Đừng quên bọn họ cho dù là nam vẫn có thể mang thai, anh sẽ không muốn sản xuất ra một bộ tiểu thuyết bi kịch mang tên 'Tiểu kiều phu thiên tài mang thai chạy trốn' đúng chứ? Anh Khan sẽ điên tiết lên cho xem."

Lee Sanghyeok trợn tròn mắt, thằng nhóc này nói nhăng nói cuội cái gì không biết? "Bật dị năng của em lên đi." Xem có hút chết cái não suốt ngày suy nghĩ ngớ ngẩn này được không.

Park Jinseong ẩn ẩn ngửi được mùi âm mưu, anh cơ trí đổi đề tài, "Đám người của Đế Quốc này anh muốn xử lí như nào? Địa vị của mỗi người đều không nhỏ đâu, vừa đúng lúc, để khai thác tinh hệ Ác Ma chúng ta cũng thiếu một đám chuyên gia."

Nhân viên ngoại giao và nghiên cứu viên Bạch Tháp trên tàu du hạm đều bị bắt lại, không thấy Đế Quốc tới chuộc lại con tin bọn họ đành hết hi vọng, thành thành thật thật mà làm việc cho đám người Lee Sanghyeok, còn phát huy tác dụng không nhỏ.

Park Jinseong được nếm tới mùi ngon ngọt một lần, cũng muốn đem đám Alpha này thu vào trong túi.

"Sao cũng được."

Lee Sanghyeok muốn túm người kia xuống lại túm không ra. Đối phương như là kéo dán chó dính cứng ngắt trên làn da hắn.

Park Jinseong nhịn không được trêu chọc, "Anh à, anh phải biết kiềm chế chút đi chứ? Lần trước vị hương tuyết tùng kia sắp lên làm Quan Chấp chính rồi, vị mùi kẹo sữa trong tay anh cũng là người phán quyết tư pháp nói một không hai của Đế Quốc người ta đấy."

Thân là địch nhân của Đế Quốc lại ba lần bốn lượt lên giường với thành phần cán cốt người ta, lại dính thêm một thân phong lưu nợ tình, một từ 'phục' thôi sao có thể hình dung được?

Lee Sanghyeok mỉm cười nhìn anh, Park Jinseong bị dọa đến da đầu tê dại, lấy cớ chạy trốn nhanh chóng.

Thẩm phán đại nhân vào chạng vạng hôm sau mới tỉnh táo lại. Đầu hắn đau như búa bổ, trong không khí tràn ngập mùi sữa hoà tan ngọt ngào.

Cái mùi sữa gì thế này? Mềm bẹp.

Thẩm phán đại nhân lộ ra một bộ biểu tình ghét bỏ không thôi.

Sau đó hắn lại xốc chăn lên, mùi sữa nồng đậm xông thẳng lên đỉnh đầu. Cái loại kẹo sữa bò mềm mềm, kết hợp với mùi dâu tây chua lè mới được đào ra trong vườn thực vật của Đế Quốc, chua đến mức làm cả thân hình hắn run run một chút.

Đây là tận thế của vũ trụ sao? Tinh hệ sụp đổ rồi sao? Tin tức tố mùi bạc hà gợi cảm mê người của hắn đâu?

Hắn còn đang nằm mơ đúng không?

Kim Hyukkyu cảm thấy tuyến thể có chút không thích hợp, nó xao động hơn bình thường quá nhiều.

Thẩm phán đại nhân bởi vì kì phát tình dẫn tới kí ức mơ hồ, ngồi trên giường nỗ lực hồi tưởng các sự việc nhỏ nhặt lúc trước. Hắn nhớ rõ Fortune tóc đỏ đánh không lại hắn liền quăng ra một lọ chất xúc tác, sau đó toàn thân hắn nóng lên, tin tức tố bùng nổ, mơ mơ hồ hồ, hình như là ngửi qua vài tin tức tố của mấy vị Omega... Sau đó thì sao?

''Tích! Thông qua kiểm nghiệm! Hoan nghênh ngài trở về!" Giọng kim loại máy móc vang lên.

Ác mộng của Đế Quốc dẫm lên nền gạch phát ra từng tiếng lộc cộc, ung dung là đi đến.

Kim Hyukkyu đứng lên đột ngột, ánh mắt chán ghét không chút nào che giấu, "Là ngươi? Fortune tóc đỏ là gì của ngươi? Các ngươi đã thông đồng trước với nhau? Dụ dỗ ta phát tác kì phát tình sau đó dùng thủ đoạn vô liêm sỉ nào đó bắt được ta?"

Hắn cười lạnh, "Ngươi đúng là rất có bản lĩnh, dụ dỗ Quan chấp chính tương lai của chúng ta, thậm chí làm hắn cam tâm tình nguyện hạ mình nói ra hai tiếng 'anh trai' cơ đấy."

Lee Sanghyeok nâng lên cánh tay, hút nhẹ tẩu thuốc trên tay, tư thái hít khói nhả sương rất là quyến rũ, da cốt minh diễm.

"Thẩm phán đại nhân năm nay hình như cũng mới 27 phải không? Ta đây năm nay 28, lại ngủ say vài ngàn năm, cho dù ngươi kêu hai tiếng "tổ tông'' ta cũng đảm đương được." Nói gì đến hai từ anh trai.

Cổ họng Kim Hyukkyu phát ra tiếng hừ khinh thường, "Ngươi cho rằng ta là mấy cái thiếu niên ngu xuẩn đó sao, thấy sắc đẹp liền đi không nổi? Mẹ nó chứ 'tổ tông', kêu lão cáo già còn nghe được."

Lee Sanghyeok cười một tiếng không rõ ý vị, hắn để tẩu thuốc nghiêng nghiêng, đầu hút hơi hơi cọ qua môi đỏ, không chút để ý lộ ra một loại dụ hoặc xuyên tim.

Kim Hyukkyu đang cứng miệng tự nhiên nuốt nước miếng, nhưng vẫn cố chống đỡ.

Lee Sanghyeok quay đầu, giả bộ muốn rời đi.

Phản ứng của cơ thể nhanh hơn lý trí, hắn ba bước biến thành một bước, thành thành thật thật đem người ôm lấy.

"Dơ, buông ra." Lee Sanghyeok hạ hạ mi, mắt đen hờ hững, coi đối phương như con kiến.

Kim Hyukkyu hận không thể băm đi đôi tay của mình, nhưng mà ngay sau đó, hai chân của hắn cũng tự nhiên thuần thục mà câu lấy đối phương, tựa như trời sinh đã làm như thế.

Má! Đôi chân này không có tiền đồ mà! Nên băm!

" Ai, ai mà muốn ôm ngươi cái lão cáo già này, ta mẹ nó cũng muốn buông ra chứ!" Thẩm phán đại nhân gần như muốn phát điên mà rống với lee sanghyeok.

Vâng, chính là một bên khóc, một bên gào rống.

Cứ việc đã qua kì phát tình, người cũng trở nên tỉnh táo lại nhưng di chứng của nó— Chứng không muốn rời xa tin tức tố lại không hề có một chút giảm bớt.

Vì sao lại như thế? Vì sao trên người hắn lại mang theo một mùi sữa? Vì sao hắn vừa nhìn thấy ma đầu quỷ dữ này thì hai chân tự động mềm? 3000 câu hỏi vì sao xoay mòng mòng trong đầu Kim Hyukkyu, đầu của hắn đau muốn nổ tung, mà da thịt lại như cây mọc rễ, muốn dính chặt lên đối phương.

Nếu rời xa hắn ta, hắn khả năng sẽ bởi vì thiếu rễ mà chết, sau đó sống sờ sờ bị mặt trời phơi đến khô queo.

Hơi ngẫm lại một chút, Kim Hyukkyu người yêu hải dương tha thiết liền thống khổ chịu không nổi.

Lee Sanghyeok đem người treo lên, để lưng của đối phương tựa lên cửa khoang.

Thẩm phán đại nhân hoảng sợ trừng lớn mắt, khuyết thiếu cảm giác an toàn làm hắn theo bản năng túm lấy cánh tay của Lee Sanghyeok.

Đây là tư thế gì thế này?

Hắn là Alpha, một Alpha đỉnh cấp uy phong lẫm liệt, sao có thể bị người ta coi thành tiểu cục cưng Omega, còn bị treo lên một cách không hề có tôn nghiêm thế này!?

Vẫn là kẻ hèn đến từ thế hệ cổ thấp kém!!

Hắn về sau còn mặt mũi nào để tồn tại nữa?!

"Kêu một tiếng anh trai, ta sẽ cho ngươi hít một miếng."

Trong mắt Lee Sanghyeok lộng lẫy ý cười, giọng điệu như trêu đùa với sủng vật.

Bị vũ nhục!

Sắc mặt của Kim Hyukkyu xanh mét, gân xanh trên trán nổi lên giật giật, cơn tức giận đạt tới đỉnh điểm, "Con mẹ nhà ngươi! Một hai vừa phải thôi, cho dù hôm nay ông đây phải tự sát cũng sẽ không để bị ngươi đùa giỡn——"

Lee Sanghyeok cố ý nghiêng đầu, vuốt tóc qua một bên, lộ ra một bên cổ tinh tế.

Mùi sữa càng thêm mãnh liệt, tin tức tố che trời lấp đất chặt đứt lý trí của Kim Hyukkyu.

Tiểu Omega vừa táo bạo vừa bất lực lại bật khóc, khóc thật sự dữ dội.

Lee Sanghyeok lại trừng mắt doạ hắn, hắn lại thành thật câm miệng.

Nhưng sau đó lại không nhịn được mà thút tha thút thít, nức nở mắng: "Ngươi thật sự không phải nhân loại."

"Ngươi là ác quỷ, ngược đãi thân thể và tinh thần của ta huhuhuhu..."

"Ngươi đang làm trái với điều lệ của công dân Đế Quốc, đáng ra nên phán ở tù 30 năm..."

"...abdgchejskwl3dneuend..."

Cuối cùng hắn khuất nhục mà đầu hàng.

"Anh ơi, cho omega hít một miếng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top