Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C38. Bởi vì rung động mà thay đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Nhất Hách đi về phía Chu Nam Sơ.

Chẳng lẽ Tiêu Nhất Hách tới tìm cậu thật đấy à?

Chu Nam Sơ ngây ngốc nhìn Tiêu Nhất Hách ngày càng gần, cậu bắt đầu khẩn trương, tim bất giác đập loạn xạ.

Tiêu Nhất Hách đi tới trước mặt cậu, Chu Nam Sơ nghe thấy xung quanh truyền đến vô số lời bàn tán.

Tiêu Nhất Hách quá mức thu hút, mà Chu Nam Sơ lại quá bình thường, một Alpha trội đẹp trai như vậy tới tìm Chu Nam Sơ thật sự rất khó để người khác không chú ý tới.

“Nói chuyện chút đi?” Tiêu Nhất Hách lạnh nhạt mở miệng hỏi.

Chu Nam Sơ ngẩn người: “Hả?”

Tiêu Nhất Hách: “Phải về chăm con?”

Chu Nam Sơ: “À thì…”

Đúng là tan học cậu đều sẽ lập tức về nhà, nhưng hiện tại đứa bé đã thích ứng hơn nhiều nên cậu cũng coi như có chút thời gian.

“Cậu muốn nói với tôi chuyện gì?”

Tiêu Nhất Hách: “Lên xe, tôi đưa cậu về.”

Chu Nam Sơ đi theo Tiêu Nhất Hách lên xe, bên ngoài người vây xem ngày càng nhiều, cậu biết diễn đàn trường học ngày mai thoả nào cũng bàn tán chuyện cậu cho mà xem.

Mỗi lần ngồi xe Tiêu Nhất Hách, Chu Nam Sơ vẫn sẽ cảm thấy câu nệ, dù sao không gian xe không lớn khiến khoảng cách giữa hai người rất gần.

Tài xế hỏi: “Thiếu gia, chúng ta đi đâu ạ?”

Tiêu Nhất Hách nhìn phía Chu Nam Sơ hờ hững hỏi: “Cậu muốn về luôn hay là muốn tìm nơi nào đó ngồi?”

Chu Nam Sơ hơi chần chờ, cậu không biết đột nhiên Tiêu Nhất Hách tới tìm mình là muốn nói chuyện gì, cậu có chút hoảng hốt, nhớ lại ngày hôm qua ở quán bar cậu cũng không có nói gì với Tiêu Nhất Hách.

“Cậu muốn hỏi tôi chuyện gì sao?”

Tiêu Nhất Hách dựa lưng vào ghế da, hai chân thon dài vắt chéo, mở miệng nói: “Tối hôm qua sau khi Mạnh Thư Cẩn uống say có nói với tôi một chuyện.”

“Chuyện gì?”

Mạnh Thư Cẩn có thể cùng Tiêu Nhất Hách nói chuyện gì chứ? Là về cậu sao?

“Tin tức tố của cậu.”

Chu Nam Sơ hoảng hốt, mặc dù trong xe mở điều hoà nhưng người cậu vẫn đổ đầy mồ hôi.

Mạnh Thư Cẩn nói về tin tức tố của cậu? Chẳng lẽ hắn nói cho Tiêu Nhất Hách nguyên nhân mùi tin tức tố cậu thay đổi ư?

Hôm nay cậu không xịt thuốc ức chế, từ sau khi chia tay với Mạnh Thư Cẩn, cậu rất ít khi xịt thuốc, Tần Mộc không thích cậu dùng, hắn nói thích ngửi mùi tin tức tố của cậu, hơn nữa Chu Nam Sơ cũng không ngờ hôm nay sẽ gặp phải Tiêu Nhất Hách.

Nói thật thì Chu Nam Sơ cũng không rõ mình đối với Tiêu Nhất Hách rốt cuộc là loại tình cảm gì, cậu biết mình hẳn là không thích Tiêu Nhất Hách nhưng tin tức tố cậu vẫn sẽ vì hắn mà thay đổi.

Có lẽ là do Tiêu Nhất Hách là nam sinh đầu tiên khiến cậu rung động thời cấp ba. Khi đó Chu Nam Sơ chỉ cần nhìn thấy Tiêu Nhất Hách liền mặt đỏ tim đập, ngay cả dũng khí đối diện với hắn cũng không có, ở lớp chỉ dám trộm ngắm hắn, nếu không cẩn thận chạm mắt với Tiêu Nhất Hách cậu sẽ lập tức dời tầm mắt ra chỗ khác giả vờ nhìn gì đó, trái tim treo lơ lửng qua một hồi lâu mới có thể bình phục.

Cậu luôn núp ở những góc khuất nhìn lén Tiêu Nhất Hách, trong lòng bắt đầu ảo tưởng bản thân có thể cùng hắn ở bên nhau, thậm chí buổi tối còn mơ thấy mình và hắn hẹn hò rồi hai bọn họ làm một số chuyện xấu hổ, sau khi tỉnh lại vừa xấu hổ lại vừa thất vọng vì chỉ là một giấc mơ.

Khát vọng ngày nhớ đêm mong, muốn ở bên hắn quá mãnh liệt nên cậu đã lấy hết can đảm đi tỏ tình.

Kết quả đương nhiên là bị từ chối một cách vô tình.

Khi ấy Chu Nam Sơ nhớ rõ mình còn cố gượng cười nói với Tiêu Nhất Hách: “Thật xin lỗi, làm phiền cậu rồi, tớ đi trước đây.”

Vừa quay đầu đi nước mắt liền rơi đầy mặt, không tiếng động nức nở, nước mắt nước mũi tèm lem, một khắc kia trái tim cậu như vỡ thành nghìn mảnh.

Đó cũng lần đầu tiên cậu biết được hoá ra bị người mình thích từ chối lại thống khổ đến thế.

“Tôi… Tin tin tức tôi… Thì sao?”

Chu Nam Sơ lắp bắp, cậu không muốn bị Tiêu Nhất Hách biết chuyện này, cậu chia tay với Mạnh Thư Cẩn không bao lâu liền cùng Tần Mộc ở bên nhau, trong lòng Tiêu Nhất Hách nhất định thấy cậu rất tùy tiện, nếu biết tin tức tố của cậu sẽ thay đổi vì thích một người, hắn không phải càng khinh thường hơn sao?

Tiêu Nhất Hách quay đầu rũ mắt nhìn cậu, lạnh nhạt nói: “Tin tức tố cậu vì rung động mà thay đổi?”

“……”

Mạnh Thư Cẩn quả nhiên là nói chuyện này!

Chu Nam Sơ mấp máy môi mãi không nói thành lời.

Tiêu Nhất Hách: “Hiện tại mùi tin tức tố cậu thay đổi, lý do là gì?”

“Tôi…”

Chu Nam Sơ nháy mắt mặt đỏ tai hồng, bây giờ trong lòng cậu cực kì quẫn bách vì bí mật bị người khác phát hiện.

“Vì sao mùi hương lại thay đổi?”

Tiêu Nhất Hách không tính buông tha cậu, tiếp tục hỏi lại.

Trán Chu Nam Sơ toát đầy mồ hôi, cậu nên trả lời thế nào đây?

Lúc này, tài xế mở miệng nói: “Thiếu gia, đã tới nơi rồi ạ.”

Chu Nam Sơ nhìn ra ngoài cửa sổ xe, phát hiện đã tới khu chung cư của Tần Mộc, vừa nãy Tiêu Nhất Hách hỏi cậu về nhà hay ra ngoài ngồi, Chu Nam Sơ quên trả lời, cậu nhớ Tiêu Nhất Hách hình như cũng không có kêu tài xế đi nơi nào, sao tài xế lại trực tiếp đưa cậu về đây? Điều này làm cho cậu có chút bất ngờ.

“Anh xuống trước đi.”

Tiêu Nhất Hách nói với tài xế.

Tài xế nghe theo lệnh đi xuống.

Chu Nam Sơ: “Tôi… Tôi cũng phải về.”

Cậu đẩy cửa xe phát hiện cửa không hề nhúc nhích, tài xế vậy mà còn cẩn thận khoá cả cửa xe lại.

Trong không khí đột nhiên tràn ngập mùi tin tức tố Alpha trội, Chu Nam Sơ cảm nhận được cỗ áp bách phía sau.

Chu Nam Sơ ngẩn người, cậu có chút không dám tin quay đầu lại liền thấy Tiêu Nhất Hách lẳng lặng nhìn mình, đôi đồng tử đen nhánh tựa đêm tối, vừa đen vừa sâu.

Màu mắt hắn bây giờ sẫm hơn ngày thường rất nhiều, đây là biểu hiện động dục của Alpha trội.

“Tiêu Nhất Hách?!”

Chu Nam Sơ vừa mới kêu tên hắn, giây tiếp theo đã bị Tiêu Nhất Hách hôn.

“Ưm.”

Đầu lưỡi Tiêu Nhất Hách bá đạo cạy mở môi Chu Nam Sơ, luồn vào trong cùng lưỡi cậu quấn quýt…

Hô hấp Chu Nam Sơ trở nên rối loạn, hít thở có chút khó khăn.

Chân trái Tiêu Nhất Hách chen vào giữa hai chân Chu Nam Sơ, tay hắn luồn vào trong quần thể thao, cầm lấy dương vật hơi nhếch lên của cậu.

Cơ thể Chu Nam Sơ run rẩy, muốn đưa tay ngăn cản Tiêu Nhất Hách.

Tiêu Nhất Hách rời khỏi môi cậu, dùng một tay khác giữ chặt hai tay cậu, cười khẽ: “Cậu không phải cũng có phản ứng à?”

Mặt Chu Nam Sơ đỏ bừng, cậu vừa thấy thẹn lại vừa khiếp sợ.

“Đừng… Chúng ta không thể làm vậy.”

Cậu đã có bạn trai còn cùng Tiêu Nhất Hách như vậy, không phải là làm chuyện có lỗi với Tần Mộc sao?

Chu Nam Sơ muốn đẩy Tiêu Nhất Hách ra nhưng sức lực cậu kém xa hắn, Tiêu Nhất Hách trực tiếp kéo hai tay cậu lên đỉnh đầu, Chu Nam Sơ không có cách nào tránh thoát.

Tiêu Nhất Hách cúi người nhìn cậu, giọng nói trầm thấp: “Muốn chối còn cứng?”

“Không phải…”

Chu Nam Sơ nhắm mắt lại không dám nhìn Tiêu Nhất Hách, trong trí nhớ cậu hắn vẫn luôn duy trì vẻ mặt vô cảm, bây giờ trên mặt lại là dục vọng gợi cảm. Ánh mắt hắn nhìn Chu Nam Sơ phảng phất còn để lộ ra chút thâm tình, dáng vẻ này của Tiêu Nhất Hách quá mê hoặc khiến Chu Nam Sơ không thể khắc chế cảm xúc bản thân, cậu biết như vậy là không đúng nhưng cuối cùng vẫn là thoát khỏi đạo đức chuẩn mực.

Dương vật bị Tiêu Nhất Hách nắm lấy, những ngón tay hắn mang theo hơi lạnh, nhưng khi cậu đắm chìm vào khoái cảm lại thấy nó thật ấm áp, cậu bị dục vọng che mờ lý trí.

“A ~ Ưm ~”

Chu Nam Sơ than nhẹ, thân thể cong lên, tinh dịch màu trắng ngà bắn vào trong tay Tiêu Nhất Hách.

Mãi đến cao trào qua đi, cậu khôi phục lại tinh thần từ khoái cảm, thấy Tiêu Nhất Hách đang lau tình dịch trong tay, cậu bỗng nhiên bừng tỉnh, cậu vừa làm gì thế này?

Cậu chẳng những hôn môi cùng Tiêu Nhất Hách còn bắn tinh trong tay hắn, cậu không phải đang làm chuyện có lỗi với Tần Mộc ư?

Vốn cậu đang rối rắm chuyện lượng pin điện thoại Tần Mộc, kết quả hiện tại cậu lại cùng Tiêu Nhất Hách chim chuột, cậu có cái gì tư cách gì mà đi hoài nghi và trách cứ Tần Mộc nữa chứ?

Chính cậu cũng không thể chống lại dụ hoặc của người khác!!

Chu Nam Sơ nhịn không được hốc mắt đỏ lên, nước mắt bắt đầu rơi lã chã.

Tiêu Nhất Hách dùng khăn ướt lau sạch tay, nâng mắt liền thấy Chu Nam Sơ đang khóc, hắn hơi nhíu mày:

“Khóc cái gì?”

Chu Nam Sơ che lại mặt, khó chịu nói: “Tôi không nên như vậy, tôi đã có bạn trai!”

Tiêu Nhất Hách chẳng mấy để ý, thấp giọng nói: “Đàn ông vuốt ve cho nhau là chuyện bình thường.”

“Nhưng đó đều là lý do bịp bợm của đàn ông.”

Chu Nam Sơ cũng là đàn ông, đương nhiên biết tâm lý đàn ông là gì.

Tiêu Nhất Hách gỡ tay đang che mặt của Chu Nam Sơ xuống.

Mắt mũi Chu Nam Sơ đỏ hoe do khóc, ngây ngốc nhìn hắn.

Tiêu Nhất Hách kéo tay Chu Nam Sơ tới đũng quần hắn, lúc tay cậu chạm vào dương vật cứng nóng liền vội vàng rụt tay lại.

Tiêu Nhất Hách lãnh đạm nói: “Cậu nên cảm thấy may mắn vì tôi động dục cũng không có đè cậu ra chịch.”

Chu Nam Sơ ngẩn ngơ: “Vì sao?”

Cậu muốn biết lý do Tiêu Nhất Hách đột nhiên động dục.

Tiêu Nhất Hách không trả lời câu hỏi của Chu Nam Sơ mà lại hỏi lại cậu: “Cậu thích tôi sao?”

Chu Nam Sơ lại đờ người ra, cậu cụp mắt trả lời: “Không có, không thích.”

Tiêu Nhất Hách khẽ cười, sau đó giúp cậu mở cửa xe ra.

“Cậu về đi.”

Chu Nam Sơ phi vội ra khỏi xe, hiện tại cậu không có cách nào đối mặt với Tiêu Nhất Hách nữa.

Tiêu Nhất Hách nhặt điện thoại lên đưa cho cậu, vừa nãy tình cảm dâng trào nên điện thoại cậu bị rơi xuống dưới chỗ ngồi.

Chu Nam Sơ hoảng loạn nhận lấy, phát hiện màn hình hiển thị vài cuộc gọi bị nhỡ, đều là Tần Mộc gọi tới, tim cậu chợt đập nhanh hơn, vì chột dạ mà lòng bàn tay đều bắt đầu đổ mồ hôi.

Lúc này Tiêu Nhất Hách mở miệng nói: “Tần Mộc vừa mới đi ngang qua.”

Điện thoại trong tay Chu Nam Sơ vừa nhặt lên lại tiếp tục rơi trên mặt đất…
____

Vở kịch nhỏ:

Mạnh Thư Cẩn:???

Mạnh Thư Cẩn: Người tìm tình địch kể ra bí mật là tôi thì phải? Tôi uống say làm chuyện ngu si gì thế này?

Tần Mộc: Lúc trước tôi cắm sừng Mạnh Thư Cẩn, bây giờ Tiêu Nhất Hách lại cắm sừng tôi?

Tiêu Nhất Hách: Chuyện bị cắm sừng không bao giờ tới lượt tôi.

Chu Nam Sơ: Cậu sai rồi, chúng ta đang trong văn np, nên là cậu cũng coi như bị cắm rồi.

Tiêu Nhất Hách:……
______

250 vote up tiếp nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top