Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

An Vân Hàm ngây ngốc ở lại bệnh viện dưỡng thương một đoạn thời gian. Đến thời điểm Khương Như Tịnh cùng đứa bé có thể xuất viện về nhà, An Vân Hàm cũng theo đó cùng về.
Do vấn đề tâm lí, An Vân Hàm đối với con gái bản thân không có ý định thân thiết.

Ai biết chừng nào nó muốn phát nổ đâu.

Nhưng hẳn là không quá mức ghét bỏ, Khương Như Tịnh về điểm này thở phào nhẹ nhõm.

Điểm bất thường lớn nhất chính là An Vân Hàm trở về nhà tận mấy ngày cũng không có đi tìm mấy cái tình nhân của bản thân.

Nếu là ở quá khứ, trừ bỏ phần lớn thời gian qua đêm cùng tình nhân thì chính là đem Khương Như Tịnh Omega của bản thân ra hung hăng làm tới.

Mà An Vân Hàm mấy ngày liền ở nhà thậm chí còn chủ động tách ra Omega nhà mình xuống đất ngủ. Thân chủ lúc còn tại chính là loại Alpha tràn đầy dục vọng, một ngày không làm tình là bức bách chịu không được. An Vân Hàm tất nhiên không phải vậy, nhưng năng lực khống chế cơ thể mới gần như không có, đêm nào cũng tỏa khí tức Alpha lan ra khắp phòng, làm Khương Như Tịnh từ khi trở về không đêm nào ngủ được.

Omega đã tiêu kí đối với Alpha nhà mình chính là thèm khát không kìm được. Thông thường đều là An Vân Hàm hung hăng bức nàng, bây giờ đối phương nửa điểm cũng không có dấu hiệu chủ động, nàng cũng đã tới giới hạn, không tiến không được.

Tối đó, Vân Hàm nằm trên nệm của mình đọc sách. Khương Như Tịnh tắm ra chỉ mặc 1 lớp váy ngủ mỏng màu đỏ đậm, nàng ngồi xuống giường, khẽ gọi người kia

"Vân Hàm ~" Nàng còn như vô tình mà vén lên một bên tóc lộ ra vùng cổ trắng ngần.

"Sao vậy?" An đại ngốc - không hiểu phong tình mắt còn đang dán vào trang sách, chỉ đơn giản đáp lại nàng.

"Đêm nay chị có muốn lên giường ngủ không? Dưới đó rất lạnh"

"Em ngủ trước đi, chị không sao mà"

"Chị có hay không...khó chịu?"

"Hửm? Đâu có...đâu" An Vân Hàm lúc này mới nhìn đến thê tử.

Chết rồi, hỏng mắt tôi rồi!

"Vân Hàm...đêm nay..."

An Vân Hàm làm sao không hiểu ra ý tứ trong đó, nhưng là cô ngượng ngùng nha. Làm chuyện phu thê cái này cái kia...Khương đại mỹ nhân thật là câu dẫn a~

Thấy Alpha nhà mình không tình nguyện đi lên, Khương Như Tịnh đành ngậm ngùi leo xuống chỗ người ta.

Nàng ngồi lên đùi Vân Hàm, chủ động nắm tay đối phương đặt lên ngực mình. Vân Hàm thuận theo phối hợp, liền xoa xoa cái kia phi thường mềm mại. Cô sờ sờ đến bộ phận trắng nõn, lần trước ở bệnh viện đã sờ qua, làm sao có thể không biết bộ ngực này có bao nhiêu mềm mại.

Xoa đến ngực có chút đỏ ửng, Như Tịnh bám lấy cổ Vân Hàm, miệng rên rỉ. Tiếng rên rỉ cùng tin tức tố cầu hoan ái không ngừng phát tán ra khắp phòng, đốt lên dục hỏa của 2 người. Vân Hàm như hiểu chuyện đến bất ngờ, bàn tay từ từ luồn vào trong quần lót Như Tịnh. Như Tịnh hưng phấn run rẩy, Vân Hàm tách ngón tay ra, sờ 2 bên cánh hoa.

"Ưm...đem...cắm vào..." Nàng rên rỉ gần như khóc lên.

2 ngón tay trượt vào sâu bên trong, ôn nhu mà thúc nàng. Như Tịnh ướt đến lầy lội, chảy đến 2 đầu ngón tay.

"A~ thật ngứa...thoải mái...Hàm...ưm ~ chỗ đó...a~"

Toàn bộ mẫn cảm lần lượt truyền đến, bộ vị ngứa ngáy mơ hồ được thỏa mãn, tiểu huyệt chảy ra chất lỏng nóng bỏng.

Còn định tiếp tục làm thê tử cao trào lần nữa, từ ngoài vang đến tiếng khóc chói tai, thành công kéo An Vân Hàm từ trong trầm luân dục vọng bừng tỉnh.

"Chị...chị đi xem đứa bé!" cô không đợi Như Tịnh trả lời, chạy vọt đi.
Như Tịnh trơ mắt nhìn Vân Hàm nhanh như chớp vụt đi, bất đắc dĩ kìm xuống dục vọng. Nhưng mà trầm mặc một hồi, nàng mới cảm giác có gì đó không đúng. An Vân Hàm chẳng phải ghét bỏ nàng nữ nhi sao? Để chị ấy đi, không khéo đã hại chết đứa con rồi!

Khương Như Tịnh vội vàng khoác cái áo ngoài, chạy đến phòng con bé. Chỉ thấy Vân Hàm đang đung đưa nôi, dỗ dành nữ nhi chìm vào giấc ngủ.

Chị ấy thế nhưng đang dỗ con bé, chứ không phải đang siết nó chết, hình như có chút lạ. Từ sau khi xảy ra tai nạn, Alpha nhà nàng xảy ra biến đổi rất lớn, tựa hồ trở nên ôn nhu hơn, chị ấy cũng chưa đánh nàng lần nào nữa. Kể như lúc nãy, động tác thậm phần ôn nhu nhẹ nhàng, không như trước kia tàn nhẫn đâm nàng đến chảy máu.

"Vân Hàm, chị trở về phòng đi, em ở đây trông con cho"

"A...vậy em cũng sớm trở về phòng ngủ, đừng để mệt" Nói rồi An Vân Hàm mệt mỏi trở về phòng.

Sau khi xác định đứa nhỏ đã ngủ say, Khương Như Tịnh mới yên tâm trở về phòng ngủ.

Quả nhiên là đã ngủ say, nhưng khí tức Alpha vẫn tiếp tục phát tán ra. Như Tịnh không còn gì để nói đối với loại này ngoan cố Alpha, nàng cần an ủi, thế nên hết sức nhẹ nhàng mà chui vào lòng đối phương ngủ. An Vân Hàm ngủ rất sâu, nên bên người nhiều thêm 1 người nữa cũng không hề biết. Nàng vẫn luôn tại trước kia đều dậy sớm hơn An Vân Hàm, mới thuận lợi làm thân chủ trước kia cực kì ghét bỏ thê tử không hề hay biết.
Nhưng nay là lần đầu tiên nàng ngủ có điểm sâu, có lẽ là vì khí tức Alpha nhà mình quá mức ấm áp, hay là vì nàng đã quá mệt mỏi nữa.

Đến khi nàng tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn người nữa. Xuất phát từ tâm lí bất ổn của Omega, Như Tịnh gần như hoảng sợ lên, muốn ra ngoài tìm kiếm đối phương. Mặc dù cuộc hôn nhân của các nàng không chút gì tốt đẹp, nhưng Omega là đối với Alpha cực kì phụ thuộc, nhất là Omega đã trải qua mang thai, gần như đều muốn một khắc đều dính ở Alpha trên người.

Hóa ra là ở trong bếp, Khương Như Tịnh nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, chăm chú nhìn. An Vân Hàm vậy là vừa nấu ăn vừa cười đến vui vẻ, làm Khương Như Tịnh không nhịn được dò hỏi.

"Chị đang nấu gì vậy?"

"Là canh trứng nha, món này tiểu Túc rất thích ăn...A! Quên đi quên đi"

An Vân Hàm buộc miệng nói ra tên người quen kiếp trước, liền vội vàng che miệng lại. Nhưng cái gì cần nghe cũng đã nghe rồi, Khương Như Tịnh lông mày nhíu lại thành một đoàn, tâm trạng vốn có chút tốt đẹp liền rơi rớt nhiều đi.

Tiểu Túc? Tình nhân mới của chị ấy sao?

An Vân Hàm làm sao không nhận ra thê tử nhà mình có điểm không vui. Nhưng mà mặt cô không thể nặn ra chút biểu cảm gì, lại là không thực tình nguyện làm động tác dỗ dành thê tử. Cái này thân chủ hẳn là đều như vậy đi, vậy bản thân cũng làm như thế chắc sẽ không ra gì đó nghi ngờ đâu.

Thấy An Vân Hàm sắc mặt lạnh lùng tiếp tục nấu ăn, không lại để ý đến nàng nữa, Khương Như Tịnh tất nhiên là đau lòng, nhưng vốn đã quen bị đối xử lạnh lùng, nàng còn tham luyến gì ôn nhu của phu quân chứ.
Sau khi nấu xong nồi canh, Vân Hàm vẫn múc ra 2 chén, đưa cho bên kia thê tử 1 phần.

"Cho em sao?"

"Ừ"

"Em vẫn là không nên tranh với tình nhân của chị đâu" Khương Như Tịnh đẩy ra chén canh, nàng xác thực muốn nếm thử, nhưng mà dùng đồ của tiểu tam, nàng nuốt không trôi!

"Cái này nấu cho 2 chúng ta, em không thích?"

"Thích...nhưng là tiểu Túc gì đó của chị thì sao? Cái này không phải cho cô ấy à?"

"Không phải, không thể gặp lại nữa, làm sao còn muốn nấu cho người ta"

Không thể gặp lại? Ý tứ gì?

Khương Như Tịnh trầm mặc, cuối cùng vẫn đón trở lại chén canh nóng hổi. Về phần tiểu Túc, nàng sẽ cho người điều tra sau.

.....

An Vân Hàm sắc mặt nghiêm trọng nhìn đứa bé đang nằm trong nôi. Đứa nhỏ này chu chu cái miệng, cũng ngây ngốc nhìn cô.

Đứa nhỏ này tên là An Ninh Hy, là An Vân Hàm hiện tại đặt cho. Đứa nhỏ này đúng là hưởng gen của cô không hề ít, bảy tám phần gì đó đều là tựa như mẫu thân của nó rồi.

Hài tử này cũng rất thích mẫu thân của nó, lúc nào nhìn đến An Vân Hàm cũng là cười tít cả mắt, so với nương thân mang nặng đẻ đau nó ra còn yêu thích hơn. Mà mẫu thân nó yêu thích nhất này, lại bài xích nó ôm ấp nha.

An Vân Hàm xác thực chưa bế qua tiểu hài tử nhà mình 1 lần nào, mỗi lần đều là Khương Như Tịnh tới bế. Khương Như Tịnh đối với động tác bài xích mười phần của phu quân không khỏi ủy khuất. Quả nhiên Alpha nhà nàng vẫn cực kì không thích hài tử của các nàng.

Bởi vì mẫu thân của nó ghét bỏ nàng, liền cũng ghét bỏ nó. Khương Như Tịnh ở trong tình cảnh đó nhớ lại thời còn nhỏ, mẹ nàng chỉ là một cái tình nhân được mua về, phụ thân nàng cũng là ghét bỏ nàng cái dạng này ngoài ý muốn sinh ra. Khương Như Tịnh ở Khương gia chức vụ chính là người hầu hạ cho em gái cùng cha khác mẹ. Sau gả tới An gia, nàng giống như chỉ là đổi một cái địa điểm bị bắt nạt, hết thảy mọi chuyện đều không có gì thay đổi.

Cũng gần tới ngày Khương Như Tịnh cùng phu quân cần phải về nhà ngoại, cũng chính là Khương gia. Năm ngoái chỉ có một mình nàng về, An Vân Hàm tính cách làm sao có thể đáp ứng cùng nàng chứ. Năm nay nàng cũng chắc tới 9, 10 phần vẫn là như thế, cũng may năm nay có hài tử về cùng nàng, ít nhất cũng không cô đơn.

"Vân Hàm, ngày mai em có thể về thăm Khương gia được không?"

"Chị có cần phải đi cùng không?" Đối với sự việc về thăm ba mẹ vợ, An Vân Hàm vẫn biết nên là phu thê cùng về.

"Chị...đáp ứng cùng em về sao?" Khương Như Tịnh kinh ngạc đứng tại chỗ, không dám tin hỏi lại.

"Không được hả?"

"Được chứ, chị có thể cùng về, tất nhiên là được rồi"

"Vậy có cần chuẩn bị gì không?" Đi tay không vẫn là không tốt lắm.

"Không cần, những thứ đó em đều đã chuẩn bị hết rồi"

"Sao đến giờ mới nói cho chị?"

Khương Như Tịnh nào có trả lời được gì, nàng làm gì tưởng tượng được Vân Hàm sẽ chủ động muốn cùng nàng về Khương gia, vốn đã đinh ninh lần này trở về không có cô ấy, nên cũng không có sớm một chút báo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #abo#bh#bhtt