Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

"Mình hứa"

Đó chính là những gì Tư An có thể làm để giúp đỡ cái mối tình vô vọng của bạn thân, rốt cuộc thân là người ngoài cuộc, Hạnh Giản Đàm không hy vọng cô làm nhiều hơn thế.

Ngày hôm sau đến công ty gặp Ngô Sở Mạn đang cùng Tịnh Lăng trò chuyện trong văn phòng. Tư An thức thời đặt chồng văn kiện xuống và lui ra ngoài. Tịnh Lăng thấy Tư An đã trở lại làm việc, cũng ngượng ngùng ngồi tiếp.

"Cái đó...tôi xin phép được quay trở lại làm việc ạ"

Ngô Sở Mạn cũng đang không hiểu ra sao, phất tay cho phép nàng. Nàng ở trong văn phòng suy nghĩ mãi chẳng ra, tan làm thời điểm ngồi trên xe đem thắc mắc hỏi Tư An: "Tỷ như thế nào hôm nay hiểu chuyện như thế? Là Hạnh Giản Đàm bảo chị như thế đúng không? Đúng thật là, nếu hai người có thật sự yêu nhau em cũng không nói gì đâu, chỉ cần đừng cản trở em là được"

Tư An nắm chặt vô lăng, thấp giọng nói: " Thân là trợ lý, có chút chuyện tự mình hiểu lấy là chuyện nên làm, về phần Hạnh tiểu thư, biểu muội cũng nên tự thức thời không phải gì cũng có thể nói bậy"

Ngô Sở Mạn ngẩn người, ngay sau đó cảm khái mà bật cười, "Bệnh vực đến như thế, nói không có gian tình ai mà tin chứ"

Ngô Sở Mạn đối biểu tỷ từ nhỏ đến lớn luôn là vừa kính vừa sợ, chẳng qua mấy năm gần đây Tư An không còn âm trầm đáng sợ như trước, khiến cho Ngô Sở Mạn quên mất nỗi sợ, tráng lá gan nói lời khích tướng.

Tư An đối với lời nói này không để trong lòng, Ngô Sở Mạn trong mắt cô chẳng qua là chưa thoát khỏi kỳ nổi loạn mà thôi.

Công ty là một chi nhánh lớn của Ngô thị tập đoàn, Tư An ban đầu làm trợ lý cho bá phụ, về sau vì lo lắng cho con gái, bá phụ lại điều cô xuống là trợ lý của biểu muội.

Tư An trước kia không có cùng biểu muội giao lưu nhiều, phần lớn là vì hồi nhỏ biểu muội nhìn thấy cô là bỏ chạy, cho nên Tư An hiểu rằng nàng không thích mình. Sự tình cũng đúng như nàng nghĩ như thế, Ngô Sở Mạn đều không được tự nhiên khi ở cùng mình.

Ngô Sở Mạn thấy đối phương không đáp lại, cũng mất hứng thú lại dây dưa.

---

Ngô Sở Mạn đối tốt với tiểu thư ký chuyện này trên dưới công ty đều biết, có chút người hiểu biết lựa chọn im lặng, nhưng không thiếu nhất là những người nhiều chuyện.

Lời đồn thổi cũng lọt vào tai Tịnh Lăng khiến nàng rất khó xử, sếp tổng đối tốt nhân viên là chuyện tốt, nhưng chỉ đối tốt duy nhất một nhân viên lại không hẳn là chuyện tốt đẹp gì.

Tư An tất nhiên hiểu biết tình hình công ty, nhưng nhúng tay vào lại là chuyện khác. Tịnh Lăng là cấp dưới, người khác cũng là cấp dưới, nếu Tịnh trợ lý chịu không nổi có thể đi tìm Ngô tổng giúp đỡ, Ngô tổng sủng ái nàng ta như vậy, chính mình chẳng dại gì ra mặt.

Tịnh Lăng rụt rè đi tới bàn làm việc của Tư An, sắc mặt khó xử nói: "Tư tỷ, tỷ có thể khuyên Ngô tổng đừng chỉ quan tâm một mình em được không ạ?"

Tư An ngẩng đầu nhìn nàng một cái, bất đắc dĩ nói: "Không thể, Ngô tổng cũng là cấp trên của chị, huống hồ chuyện này không liên quan đến chị, em cho rằng chị có thể lấy tư cách gì yêu cầu vậy chứ?"

Nghe vậy, Tịnh Lăng mím môi, hướng cô nở nụ cười miễn cưỡng, xin lỗi rồi thủi lủi đi mất.

Tư An liếc mắt nhìn Tịnh Lăng đi xa dần, nghĩ thầm phải chăng chính mình quá khắc khe với cô ấy, dù gì tiểu trợ lý cũng mới là thực tập sinh chân ướt chân ráo bước vào xã hội.

Huống hồ, bị Ngô Sở Mạn thích cũng không phải lỗi của nàng.

Đương lúc Tư An có điểm hối hận, đột nhiên ngửi được hương vị nồng nặc quen thuộc, quay đầu nhìn lại, quả nhiên là người này.

Tư An thu hồi phần này tâm tư, một lần nữa đầu nhập vào công việc. Ngô Sở Mạn thấy Tư An không có ý định cản trở mình, phấn khởi đi về phía bàn làm việc của Tịnh Lăng.

Ngô Sở Mạn làm tổng tài hiển nhiên không có nhiều thời gian rảnh rỗi, nhưng nàng có trợ lý tài giỏi, đẩy chút công việc sang cho cô ấy là chuyện Ngô Sở Mạn làm đã quen tay.

"Tịnh Lăng, cô đang làm gì vậy? Nếu rảnh lát nữa nghỉ trưa ta đưa cô tới nhà hàng ăn trưa, đảm bảo hợp khẩu vị cô liền"

Tịnh Lăng né tránh người cách xa người này, nàng không chắc nếu còn nhận đãi ngộ này nữa, đến cả Tư tỷ có còn thân thiện với nàng hay không. Nàng càng thêm không nghĩ muốn cùng Ngô tổng đơn độc dùng bữa, "Ngô tổng dường như đối với tôi tốt quá mức, tôi rất biết ơn điều đó nhưng cũng làm tôi rất khó xử ạ"

Ngô Sở Mạn giữa mày nhăn lại, Tịnh Lăng đây là phản cảm nàng? Không thể nào, nàng nhất định là ngượng ngùng, hoặc chưa vừa lòng nàng ám muội theo đuổi.

"Tịnh Lăng, ta hiểu rồi, nhất định sẽ làm cô vừa lòng!"

Tịnh Lăng ngơ ngác nhìn nàng, "Vâng?"

Ngô Sở Mạn quan sát kỹ lưỡng Tịnh Lăng, nàng cảm thấy từ trước tới nay chưa từng quyết tâm thích ai như vậy, lần nay nhất định là chân ái nàng luôn tìm kiếm!

Ngô Sở Mạn không có nhiều kinh nghiệm theo đuổi người trong lòng, đa số thời điểm đều là nàng được truy hoặc là người khác nhìn đến địa vị và tiền tài của nàng liền dễ dàng đồng ý.

Trường hợp đặc biệt như Tịnh Lăng bởi vì Ngô Sở Mạn gần như chưa từng gặp có lẽ đã sinh ra một lực hấp dẫn không quan hệ tình yêu, nhưng nhất định là một loại chấp niệm làm Ngô Sở Mạn ước muốn tới gần.

Không phải không có thích người liền không nhìn ra được tình cảm của người khác, Tư An tuy rằng ngày thường có chút cứng nhắc, nhưng có thể nhìn ra cô cũng đủ thiện giải nhân ý. Tư An biết trạng thái hiện tại của Ngô Sở Mạn là gì, đúng là nàng đối với Tịnh Lăng cảm xúc bị hiểu lầm thành tình yêu, nhưng từ hiểu lầm thành thật sự cũng không phải không có. Vì bạn thân, cô nên chỉ ra sự hiểu lầm đó cho Ngô Sở Mạn, nhưng Tư An không phải kiểu người không giữ lời hứa như vậy.

Tư An gom lại chồng văn kiện đi vào văn phòng tổng tài, thấy nàng còn đối với kế hoạch truy người canh cánh trong lòng, buộc miệng thốt lên: "Bắt đầu bằng tặng hoa thì sao? Omega thường thích hoa mà, Tịnh trợ lý chắc không ngoại lệ đâu"

Ngô Sở Mạn biểu tình nháy mắt sáng lên, hướng Tư trợ lý vỗ tay khen ngợi, "Đúng đúng, nhất định mỗi buổi sáng đều phải tặng hoa!"

Tư An lấy ra di động ghi chép lại, "Ngô tổng, hoa mỗi ngày gửi tới nhà riêng của ngài để ngài có trực tiếp đem đến tặng hay gửi đến công ty?"

Ngô Sở Mạn không biết nghĩ tới cái gì, ỉu xìu ngồi dựa ra ghế, "Nhưng nếu nàng ấy không nhận thì sao? Mặt mũi tổng tài của ta biết để vào đâu, vẫn là gửi đi công ty đi"

Tư An không lập tức làm ngay, mà thử xác định hỏi lại: " Tự mình tặng có lẽ sẽ đạt hiệu quả hơn đó"

Ngô Sở Mạn lại do dự, không thể phủ nhận Tư trợ lý nói có lẽ có phần đúng, tặng quà trực tiếp gì đó, dường như thực lãng mạn.

Có điều...

"Vậy mỗi ngày Tư trợ lý thay ta tặng cho nàng là được, nhớ nói rõ là ta tặng"

"Ta tặng?"

Không biết vì cái gì, mà đường đường là người đứng đầu một công ty ở phương diện truy người lại có thể nghĩ ra được 'diệu kế' tuyệt vời như vậy. Để cô tặng? Còn không sợ đến lúc đó cô chỉ là thay nàng tặng hoa, mà Tịnh Lăng đem nàng tặng cho chính mình sao?

Ngô Sở Mạn vẫn là kia một bộ không sao cả trạng thái, còn dặn dò: "Nhất định mỗi ngày phải là một loại hoa khác nhau, phải thật ý nghĩa và thể hiện được tấm chân tình ta dành cho nàng ấy!"

Tư An ngẩn ra, cô biết người này không tư duy theo lẽ thường, nhưng không nghĩ tới như vậy ngu ngốc! Truy người liền như vậy truy?

"Đó là ngài thích nàng"

"Ta biết"

"Ta có thể giúp ngài tặng hoa, nhưng thành bại là chuyện của ngài đấy"

Ngô Sở Mạn khoanh tay trước ngực, sảng khoái đáp: "Nàng nhất định sẽ cảm động, ai lại sẽ không xiêu lòng trước người vẫn luôn kiên trì tặng hoa chứ. Hơn nữa đó chỉ là bước khởi động mà thôi"

Tư An trợn mắt, không nói nên lời, như thế nào không có ý thức được chính mình sai lầm chỗ nào!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #abo#bh#bhtt