Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8

Tịnh Lăng kỳ thật sau ngày hôm đó đã không có như vậy cảm xúc suy sụp, nàng thực mau ổn định lại bắt đầu điên cuồng tăng ca kiếm tiền trả lại Tư An tỷ.

Mà thấy nàng cố gắng như vậy, Tư An ngược lại muốn khuyên bảo nàng không cần phải như vậy gấp gáp, dù sao vì tiền mà bắt ép một Omega lao lực làm việc, Tư An đạo đức vẫn là không qua được.

Nhưng Tịnh Lăng xác thật giúp Tư An không ít vội, ở bệnh viện ngày hôm đó trở đi, số lần Ngô tổng đến công ty đã ít ỏi vô cùng. Tư An ôm đồm hầu hết công tác của cấp trên, những lúc như thế Tịnh Lăng đều sẽ trợ giúp cô giải quyết số văn kiện không quá quan trọng.

Ở Tư An xem ra, năng lực của Tịnh Lăng vô cùng ưu tú, hơn nữa tính tình tốt, siêng năng cần mẫn, không vì bản thân là Omega mà dựa dẫm quá nhiều vào người khác.

Nhưng mà cứ mãi tăng ca như thế Tịnh Lăng sớm muộn gì cũng đổ bệnh. Vì thế ngày hôm sau Tư An liền kéo vị cấp trên lười biếng của mình đến công ty. Ngô tổng ban đầu tất nhiên nào có nguyện ý đi làm, nhưng mà ai bảo cô lại là bạn tốt của Đàm Đàm. Do đó hôm nay cả Tịnh Lăng và Tư An đều phá lệ không cần tăng ca.

Tư An hôm nay có hẹn, tan ca đi vô cùng gấp. Tịnh Lăng bối rối nhìn theo, nàng rất ít khi bắt gặp cô vội vã tan tầm đến vậy. Ngô Sở Mạn thình lình từ phía sau xuất hiện, dọa đến nàng nhảy dựng.

"Ngô tổng, ngài làm gì đứng gần tôi thế ạ?"

Đại khái là phong lưu thành tánh, Ngô Sở Mạn lúc này mới phản ứng lại đây, ngượng ngùng lùi lại hai bước.

"Là ta đường đột, thật là xin lỗi" Ngô Sở Mạn nhìn theo ánh mắt Tịnh Lăng vẫn luôn nhìn theo phương hướng Tư An vừa đi mất, dường như đoán ra gì đó, khóe miệng cung lên, giả vờ lơ đãng nói: "Ai~, không biết đối tượng Tư trợ lý chuẩn bị xem mắt như thế nào nhỉ? Nhìn dáng vẻ vội vã đi gặp mặt thì chắc không tồi đâu"

Quả nhiên đã thành công thu hút sự chú ý của nàng, "Tư tỷ đi xem mắt?"

"Oh? Cô không biết sao? Tư trợ lý cũng đã 25 tuổi rồi, tuy nói Alpha 25 tuổi thành gia lập thất còn tính sớm, nhưng trong nhà cô ấy đều đã bắt đầu thúc giục rồi"

Lời này Ngô Sở Mạn nói được không sai, so với hôn nhân của cô, cha càng quan tâm hơn là biểu tỷ chừng nào có đối tượng. Đảo cũng không phải là kén chọn gì, cơ bản là biểu tỷ không thể hiện ra chút gì đối yêu đương có hứng thú, cô và cha lo lắng cũng phải thôi.

Tịnh Lăng không để ý đến cô ở tự nhủ, vẫn đang cúi đầu trầm mặc.
Đối mặt nàng như thế, Ngô Sở Mạn không ngoài dự đoán, hẳn là nàng ta thích biểu tỷ. Lúc này Ngô Sở Mạn mới cẩn thận đánh giá nàng, ừm, không tồi, luận nhan sắc vẫn là tính cách đều phù hợp biểu tỷ, hơn nữa còn phù hợp tiêu chuẩn người trong nhà nữa, yếu tố còn lại là biểu tỷ có thích hay không thôi.

Ngô Sở Mạn hào phóng vươn ra viện thủ: "Nếu tối nay không có việc gì thì cô có muốn đi thấy đối tượng của Tư trợ tý không? Vừa lúc ta cũng có hẹn ở đó?"

___

"Tôi là Chu Tuyết Kha, hiện là Tô thị tập đoàn giám đốc nhân sự"

Tư An nhận lấy danh thiếp, cũng sơ lược giới thiệu bản thân, sau đó tìm hiểu sở thích là thói quen đôi bên. Ở cách đó 1 bàn, Tịnh Lăng ngồi đối diện Ngô Sở Mạn và Hạnh Giản Đàm.

"Người đó là Chu Tuyết Kha, đối tượng lần này của cậu ấy không tồi nha~" Hạnh Giản Đàm đưa ra đánh giá.

Tịnh Lăng nghe vậy, trong lòng không cao hứng rầu rĩ tiếp tục trộm quan sát. Ngô Sở Mạn hướng Hạnh Giản Đàm đưa mắt ra hiệu, nàng lập tức liền hiểu được, vị tân trợ lý này xem ra vừa ý An An nhà mình.

Nhìn Tịnh Lăng buồn rầu ánh mắt, Hạnh Giản Đàm vừa nhìn liền không khỏi nảy sinh thương tiếc, ai có thể cưỡng lại dáng vẻ cô đơn này cơ chứ. Không khỏi trừng mắt Ngô Sở Mạn một phen, cô gái tốt như thế này còn không cố gắng khuyên nhủ An An, để cậu ấy đi xem mắt làm cái gì hả?

Ngô Sở Mạn rụt đầu tỏ vẻ này cũng không phải ta chủ ý, làm gì trách ta?

...

Buổi xem mắt kết thúc sau 2 tiếng, Tư An tinh thần uể oải ngồi vào trong xe. Không có ngờ được sẽ nhìn Tịnh Lăng ngồn sẵn bên trong, Tư An suýt không kìm nén được hét lên thất thanh. Nếu không phải cô nhìn thấy người là Tịnh Lăng, nếu đổi lại là biểu muội, khẳng định hiện tại đối phương sẽ không an ổn ngồi ở trong xe.

"Sao em lại ở trong xe tôi?"

"...Là Ngô tổng đưa em tới"

'Aiss biểu muội chết tiệt này, em làm cái gì vậy hả?'

Tư An còn định nói gì đó, Tịnh Lăng liền hỏi ra: "Hôm nay Tư tỷ đi xem mắt sao?...Chị thấy người đó thế nào?"

Tư An xem như đã nhìn ra tâm tư của Tịnh Lăng đối với mình, tuy rằng có hơi chút không thể ngờ tới. Không thể không nói, biết được điều này làm tâm trạng cô đề cao lên không ít.

"Ừm...Chu tiểu thư là một đối tượng không tồi, tiếc rằng duyên phận giữa chúng tôi chỉ dừng ở đây thôi"

"Là Tư tỷ có gì không vừa ý sao? Luận nhan sắc vẫn là bối cảnh?"

Tư An nhìn về phía cặp mắt kia xinh đẹp mà lại thâm thúy, nhất thời không biết trả lời thế nào, cuối cùng chỉ là nói: "Đối tượng hợp hay không hợp chính mình không chỉ dựa vào nhan sắc và bối cảnh, chủ yếu là Chu tiểu thư yêu cầu cao, tôi không lọt vào mắt cô ấy"

Vậy...chị có buồn không?

Đó là những điều Tịnh Lăng không dám hỏi ra. Ngược lại hỏi: "Sắp tới Tư tỷ sẽ tiếp tục đi xem mắt sao?"

"Kia đương nhiên, tôi chưa tìm được đối tượng, trong nhà hẳn còn muốn sắp xếp cho tôi tiếp tục xem mắt"

"...Này dường như quá gấp gáp đi? Từ từ gặp được người thích hợp không phải tốt hơn sao?"

Tư An tuy đối gia đình sắp xếp xem mắt không lớn vừa lòng, nhưng cô cũng tự biết bản thân đã đến tuổi suy xét yêu đương. "Quá mấy năm tôi đều đã 30 tuổi, cũng không tính là gấp gáp đi?"

"Tư tỷ cân nhắc suy xét một chút em được không?"

"Em ư? Tiểu Tịnh đây là muốn lấy thân báo đáp?" Tư An bật cười trêu đùa, thấy đối phương không nói lời nào còn tưởng chính mình quá mức, tưởng sửa lại.

"Vâng! Tư An tỷ đối em ân trọng như núi, dù tính là tạm thời chị chỉ chơi chơi em cũng cam tâm tình nguyện"

Tư An tay chặt chẽ ôm lấy Tịnh Lăng, như là đau lòng nàng. Một cô gái mới đôi mươi, tại sao lại có thể không trân trọng mình như vậy?

Nếu là chính mình thật sự có ý xấu, vĩnh cửu đánh dấu em ấy thì hạnh phúc cả đời em phải làm thế nào?

Tư An càng nghĩ càng thái quá, cô sợ nếu hiện tại cự tuyệt Tịnh Lăng, có thể em ấy sẽ vì kiếm tiền trả nợ cho cô mà tìm đến người khác không chừng. Bên ngoài kẻ xấu đầy rẫy, xinh đẹp giống như Tịnh Lăng luôn là đối tượng bị săn đón. Trong phút chốc, Tư An đã bị suy nghĩ của mình dọa sợ, liền quyết định trước quen em ấy, sau đó cuộc sống của Tịnh Lăng ổn định hơn rồi chia tay cũng được.

Tư An nghĩ, chính mình cũng không phải chính nhân quân tử gì, đơn thuần chỉ là Tịnh Lăng lớn lên đẹp. Nếu em ấy không đẹp, hẳn Tư An cô có thể sẽ nghĩ ra nhiều cách để giúp đỡ hơn.

Thật ra không phải Tư An có ý đồ gì với nàng, như đã nói cô chỉ đơn thuần nảy sinh thương tiếc. Hơn nữa Tư An xác thật trước mắt cần có người yêu, trấn an người trong nhà.

Tịnh Lăng giờ phút này cũng thật mờ mịt, Tư tỷ ôm nàng lâu như vậy, không lẽ là đồng ý rồi?

Tư An thấy Tịnh Lăng ôm chặt chính mình hơn cũng phản ứng lại đây, ngượng ngùng buông tay tách ra. Sau đó cô nói: "Để tôi đưa em về"

Cũng không nói thêm về lời đề nghị kia, Tịnh Lăng lại không dám hỏi, càng thêm sờ không được ý nghĩ của cô.

Vừa đến cửa nhà, Tịnh Lăng còn đang thất thểu xuống xe, bỗng bị cô gọi lại.

"Tịnh Lăng"

"Vâng?"

Hai người đối diện, Tịnh Lăng nghi hoặc nhìn cô, nhưng Tư An lại là người không chịu nổi trước, cô ngại ngùng nhìn đi chỗ khác, "Ngày mai tôi đến đón em đi làm" Nói xong lái xe đi mất.

Tịnh Lăng đột nhiên có chút buồn cười, nàng cũng thật sự cười ra tới, Tư tỷ xem ra đã đồng ý quen nàng, chỉ là chị ấy có hơi thẹn thùng một chút.

'Alpha phải chủ động lên chứ, có ai như chị ấy không'

Ngày hôm sau lúc Tịnh Lăng mở cửa ra đã thấy xe của Tư An tỷ đâu sẵn ở đấy.
Hai người cùng đi, nhanh hơn nhiều so với đi một mình.

Có một người tới giúp mình chia sẻ buồn chán, làm sự mệt mỏi vơi đi nhanh chóng. Bởi vậy, ngày hôm nay đi làm của Tịnh Lăng tràn đầy phấn chấn, kể cả nghe thấy những lời đàm tiếu về mình nàng vẫn nở nụ cười vui vẻ.

Thật ra dù 2 người đã trở thành người yêu nhưng cả 2 đều ăn ý không đề cập tới chuyện đấy, từ khi Tư An nhận định phải giúp đỡ vị cấp dưới này, Tư An chính là đương hộ hoa sứ giả, có điều Tịnh Lăng vẫn ngây thơ tin rằng 2 người là người yêu của nhau.

Buổi chiều 6 giờ tan ca, không ít công nhân viên đã lục đục ra về. Tịnh Lạnh còn tưởng rằng tối nay 2 người sẽ có buổi hẹn hò đầu tiên, nhưng dường như Tư tỷ không có ý định ra về sớm, nàng cũng chẳng buồn tan làm.

Vội đến 8 giờ, Tư An mới vươn người đứng lên, còn lẩm bẩm không biết Tịnh Lăng thế nào rồi.

Nhưng mà không đợi cô suy nghĩ nhiều, vẫn luôn ngồi ở phía sau Tịnh Lăng chạm vào vai cô. Cơ hồ là bị đột ngột dọa tới rồi, Tư An theo bản năng tấn công lại.

"Rầm!"

Quen thuộc dáng người đổ gục xuống, Tư An ngẩn ra một chút cúi đầu, Tịnh Lăng ôm cánh tay lả chả khóc.

"T-Tôi xin lỗi, tôi không ngờ là em" Đại khái là biết được chính mình ra tay nặng nhẹ, Tư An xem xét cánh tay nàng liền biết tình trạng không nhẹ.

Chủ động bế lên nàng, "Chúng ta đi bệnh viện đi, nói không chừng đã bong gân"

Trong lòng ngực thiếu nữ vùi đầu vào cổ Tư An, hít cái mũi ủy khuất lên án: "Tư tỷ quá đáng lắm"

Tư An tự biết đuối lý, im lặng bế Tịnh Lăng càng thêm ổn trọng chút, một đường ra tới trên xe. Sau đó cũng là một đường từ trên xe vào bệnh viện.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #abo#bh#bhtt