Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Cảnh 1 + 2

Chương 1: Cảnh 1

Elluka ~Cung điện Lucifenia "Đại sảnh Gương" ~

Không khí lạnh giá. Lucifenia có khí hậu mát mẻ quanh năm. Mặc dù tôi được sinh ra ở một quốc gia hầu như không có tuyết rơi, tôi nghĩ thời tiết ở đây có chút nóng.

Ở Đại sảnh Gương trong Cung điện Lucifenia, tôi nhìn thấy một người đang đợi tôi phía sau cánh cửa, nhìn chằm chằm vào bức tranh được vẽ trên trần nhà.

Đó là tác phẩm của Nikolay Tolle về "Tam Anh hùng". Ở giữa bức tranh, nhà vua giơ cao thanh kiếm và ba vị chiến binh quỳ bên cạnh ông. Bên cạnh đó, bức tranh còn miêu tả nhà vua cầm một tấm khiên với công chúa bên cạnh mình. Anne rất thích bức tranh này của ông ta.

Người đang đợi tôi dường như không nhận ra rằng tôi đã đến. Cô ấy mở cửa và đi vào nhanh như một cơn gió, với mái tóc bạc trong suốt tung bay phía sau.

Tôi lặng lẽ lấy ra con dao găm từ phía sau cô ấy. Cô ấy thường cảnh giác hơn bất kỳ ai khác, nhưng có vẻ như cô ấy không nhận thấy sự hiện diện của tôi. Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy? Cô ấy đã quá để tâm đến bức tranh? Hay là cô ấy nhớ lại bi kịch xảy ra bên trong nó?Tôi đã gần sát sau lưng cô ấy. Tôi giơ con dao lên bằng tay phải, nhắm vào cô ấy và… Mariam lách người qua một bên.

"Hey!"

"Ah."

Một cơn đau nhói ngay lập tức giáng xuống cổ tay tôi. Con dao găm đã từng được nắm chắc trong tay tôi bay lên khôn. Khi tôi nghe thấy nó rơi phía sau mình, Mariam nhanh chóng đá vào tay phải của tôi. Ôi, thật đáng chú ý.

"Mariam, đó thật tuyệt vời, nhưng sở thích đá người khác thì thực sự rất xấu. "

Tôi nói với cô ấy một cách đùa cợt, tôi thấy Mariam khó chịu nhìn chằm chằm vào tôi.

"Cô đang cố làm gì vậy, Elluka?"

"Không gì cả~! Bởi vì Anne đã chết, đã gần đến thời điểm tôi rời Lucifenia! Vì vậy trước đó, tôi cần phải trừ khử tất cả mọi người quen biết tôi. "

"Dao đồ chơi không thể giết người. "

Mariam nhặt con dao găm gỗ bị rơi dưới đất. Cô ấy dùng ngón tay chạm nhẹ vào lưỡi dao, một thứ giống như dao cạo rụt vào tay cầm.

"Món đồ chơi tinh vi. "

"Cảm ơn vì lời khen. Tôi đã định dùng nó lên cô. "

"Nhưng tôi đã tránh được trước khi cô làm vậy, phải không nào? "

Mariam cười và nhún vai, như tôi cảm thấy bất lực.

"Tôi không nói đùa rằng tôi muốn điều tra, tôi đã quen làm như vậy… Nhưng cô rời khỏi đất nước này? Ý cô là sao? "

"Cô không hiểu sao? Kể từ khi cái chết của Vua Arth và Hoàng hậu Anne vài ngày trước, theo như hợp đồng, tôi không còn lí do và nghĩa vụ gì để ở trong đất nước này nữa. "

Tôi quen với vị vua của thế hệ này, Arth vào khoảng 20 năm trước. Khi tôi vẫn còn mới, Arth, cũng như người yêu của ông ta, Anne; kí kết một hợp đồng (Thế giới gọi nó là "Sanosun Bridge Oath" (Lời tuyên thệ ở cầu Sanosun), nhưng thực chất nó chỉ là mối quan hệ lao động) để tôi trở thành thuộc cấp của Arth.

Kể từ ngày đó, tôi cống hiến cho việc mở rộng lãnh thổ với lưỡi đao vấy máu. Kết quả là, Lucifenia không thể so sánh với nó trước kia. Nhưng vua Arth chết vì một bệnh nan y - căn bệnh Gula. Theo như vậy, người cầm quyền trở thành Nữ hoàng Anne. Nữ hoàng không tập trung vào việc mở rộng lãnh thổ, nhưng cam kết tăng cường và phát triển sức mạnh quốc gia. Mặc dù số lượng cuộc chiến có giảm đi, nhưng công việc của tôi không thay đổi một cách dễ dàng.

Bây giờ, kể cả nếu bạn nói Lucifenia là một quốc gia trù phú nhất trong khu vực Evillious, thì nó cũng không giống trước kia. "Tôi muốn tạo một quốc gia nơi trẻ con có thể cười vui cả ngày", đó là phương châm của Anne.

Tuy nhiên, vài ngày trước, Anne cũng giống như chồng cô ấy, bị cướp đi sinh mạng bởi căn bệnh Gula.

Chiến tranh, thiên tai, bệnh tật… Rất nhiều người đồng đội của tôi đã chết. Những người duy nhất còn sống là: Leonhart Chỉ huy của Lực lượng Vệ binh, tôi, và Mariam. Để có được sự thịnh vượng của Lucifenianhư ngày nay thì đã phải đánh đổi rất nhiều sự hi sinh.

Kể từ khi tôi gặp Mariam, cô ấy vẫn là một đứa trẻ khi đó, cô ấy từ lâu đã là một đấu sĩ giỏi.

Bạn có thể nói rằng một trong những nhạc cụ của cái chết của Mariam là đôi mắt ảm đạm.

Kể cả vậy, cô ấy luôn là một phụ nữ thanh lịch, với vai trò là một người hầu trong cung điện, làm nên những thành tích hoàn hảo.

"Elluka, cô vẫn luôn như vậy. "

"Ồ, ý cô là một pháp sư tài năng với một nhà kho đầynhững ma thuật, vậy thì đúng vậy. "

"Yup. Khi tôi gặp cô, cô đã là một phụ nữ trưởng thành, tôi không ngờ rằng cô vẫn trông như vậy sau hơn 20 năm. Vẻ đẹp của cô. Có thể đây là thứ cô gọi là ma thuật, hay là vì những lí do khác… "

"Cô có muốn biết không? "

"Không có hứng thú. "

"Ôi Mariam, cô luôn nói những điểu lạnh lùng~ "

"Đừng nói chuyện như một bé gái… Nghiêm túc đó, cô vẫn giống như vậy, bất kể là vẻ ngoài hay tính cách. "

"Thật vậy sao? "

"Như tôi đang nói, … Elluka, làm ơn đừng rời khỏi Lucifenia sớm thế này, tôi hi vọng cô sẽ giúp đỡ đất nước này. "

"20 năm, như vậy đã đủ rồi. "

"Mặc dù Đế quốc Beelzenia không còn là một mối đe dọa nữa, nhưng mối mâu thuẫn giữa Asmodean và Elphegort vẫn chưa được giải quyết. Hơn hết, Công chúa Riliane chỉ mới 13 tuổi và nhận thức của cô bé vẫn chưa chín chắn… Đất nước này cần ma thuật của cô. "

Ma thuật.

Những người mà sử dụng ma thuật trong quốc gia này, tôi là người duy nhất. Dù sao thì, thứ ma thuật này là thứ vốn đã không còn tồn tại từ lâu. Tôi tin rằng chỉ ít người biết được sự tồn tại của nó. Mặc dù nơi tôi được sinh ra được biết đến như là "Vương quốc Ma thuật", bây giờ chỉ còn rất ít.

Hiểu điều này, tôi nói ra.

"Cô không thể chỉ tìm một Pháp sư khác sao? "

"Điều này là không thể nào. Cô biết rõ nhất mà. ""Uhm, tôi có ý tưởng này. "

Tôi giả vờ suy nghĩ, nhưng thực chất, tôi vốn đã có câu trả lời.

"Cô biết rằng tôi có thể đào tạo một Pháp sư tuyệt vời cho đất nước này. "

Phải, Lucifenia cần một Pháp sư mới, một người nào đó giống tôi.

"Ý cô là một đệ tử? Nhưng tôi không biết phải mất bao lâu để một để tử trở thành bậc thầy? "

"Tại sao cô phải lo lắng? Miễn là có năng khiếu ma thuật, thì chỉ cần 2 hoặc 3 năm. "

"Một người với năng khiếu ma thuật… đó là điều cô nghe được? "

"Vậy cô đang nói rằng, miễn là tôi có người kế nhiệm,thì tôi không còn quan trọng nữa, phải không? "

Mariam có đôi mắt ngạc nhiên như thể nói rằng "Tôi không có ý đó!"

Đột nhiên, Mariam nhìn chằm chằm về phía sau lưngcô ấy. Hiển nhiên là, có ai đó đã bước vào phòng. Tôi quay qua và thấy phía sau chúng tôi, một cô bé tóc vàng, cột tóc đuôi ngựa, đứng đó.

"Con xin lỗi vì làm gián đoạn cuộc trò chuyện của hai người. Mariam-san, Leonhart-san đang tìm người. Có vẻ như ông ta muốn người nhìn qua cậu bé người hầu mới của cung điện. "

"… Ah, ta hiểu rồi, ta sẽ đi với con. Elluka, hãy bàn về điều cô vừa nói vào một ngày khác."

Mariam thở dài một cách bất lực rồi rời phòng cùng với Ney.

Cô bé đó tên là Ney Futapie, con gái của Mariam. Họ không thể hiện mối quan hệ mẹ-con trước những người khác. Tôi không biết liệu đó là cách Mariam dạy dỗ con bé hay đó là tính cẩn trọng của cô ấy.

Cậu thiếu niên mà Leonhart mang đến là em trai song sinh của công chúa. Đây là cách riêng của Leonhart để đoàn tụ hai chị em bị chia cắt.

(Tôi thực sự muốn biết cậu ta trông như thế nào, nhưng tôi tốt hơn nên đi ra ngoài bây giờ)

Tôi nhẹ nhàng duỗi chân của mình và bước đi. Khi tôi vừa ra khỏi Đại sảnh Gương, tôi nghe thấy giọng của Thủ tướng Minis văng vẳng trong tai tôi.

"Oh, Quý cô Elluka Tài giỏi, cô phải ra ngoài ư? "

"Phải, tôi đang đến Elphegort, dự định nhận một đệ tử. "

"Đệ tử? Không cần phải vượt qua biên giới quốc gia, tôi có thể sắp xếp với vài vệ binh ngay bây giờ. "

"Không cần thiết, người dân ở đây khá là sặc sỡ… Nhân tiện, tôi nghe nói cung điện có người hầu mới. Ông vẫn thích những người trẻ tuổi sao? "

"Cô đang đùa rồi, tôi không ngốc đến nỗi động tay vào con cái của Tiên đế… Quý cô Elluka Tài giỏi, về điều mà cô nói với tôi về người hầu đó… Thân phận thực sự của Allen, cô có thể chắc rằng điều đó được giữ kín. "

"Dĩ nhiên tôi biết điều đó. Vậy, tôi đi đây. "

Minis vẫn chưa nói xong, nhưng lời nói của ông ta sẽrất hùng hồn, vì vậy tôi quyết định quay đi và rời khỏi.

Dạy một để tử khoảng 2 hoặc 3 năm… Tôi thực sự không biết liệu có đủ thời gian không.

Tôi phần nào hối hận vì nói những lời đó. Kể cả khi tôi nói điều đó và không tìm được ai, tôi cũng sẽ trực tiếp rời khỏi quốc gia này.

Cố gắng để thay đổi phương hướng của bánh răng số mệnh; điều này không hề giống tôi.

Tôi thỉnh thoảng dự đoán tương lai qua ý nghĩa của những giấc mơ. Điều đang nói là, tôi không thể mơ về thời gian và địa điểm cụ thể, chỉ một vài mảnh của những gì sắp đến.Tuy nhiên, những giấc mơ đó, không có ngoại lệ, đều sẽ trở thành sự thật.

Tôi không biết khi nào nó xảy ra, nhưng nếu nó tiếp tục…

Lucifenia sẽ sớm diệt vong thôi.

**********

Chương 1: Cảnh 2

Elluka ~Vương quốc Elphegort "Thiên niên Thụ Lâm"~

Quốc gia Elphegort nằm ở phía bắc của Lucifenia, chúng tôi có một lịch sử lâu đời với các nước láng giềng này.

Lucifenia và Asmodean vốn thuộc vào vùng lãnh thổ của Đế quốc Beelzenia; Qua việc tái thiết lập lại đất nước của hệ thống chế độ từ quan điểm của tôi, Levianta vẫn không thể được xem như thứ từ được gọi là Vương quốc Ma thuật.

Elphegort vẫn duy trì độc lập suốt những năm qua. Cộng thêm việc, những cây trồng có đất màu mỡ nêncó nhiều năm vụ mùa bội thu. Đồng thời một phần tưlãnh thổ là rừng rậm, đây là yếu tố giúp họ tránh được sự xâm lược của những quốc gia khác.

Đã từng có khoảng thời gian Elphegort thực hiện chủ nghĩa dân tộc, các quốc gia khác đã thực hiện nó rồi.

Chủng tộc Netsuma bản địa bị đối xử khá gay gắt; bây giờ, bạn khó có thể nhìn thấy người từ chủng tộc Netsuma. Xu hướng này đã phần nào giảm bớt, nhưng tôi nghe nói ở vài khu vực, việc phân biệt đối xử vẫn còn cắm rễ khá sâu.

Quốc vương hiện tại, Sohni Elphen, là một người yêu chuộng hòa bình, sử dụng quân đội của mình chỉ để tự vệ. Mặc dù sức mạnh quân sự không được mạnh như các quốc gia láng giềng như Asmodean và Lucifenia nhưng quân đội của người dân Elphegort có một chỉ huy quân đội với tinh thần và sức mạnh cực cao. Đây là một trong những lí do mà các quốc gia khác không dám hấp tấp gửi quân.

Khi nói đến tôn giáo, đức tin chính của Elphegort là Nhà thờ Levin của Evillious, thứ mà có rất nhiều giáo phái khác nhau. Tuy nhiên, cũng có một số tôn giáo khác ở khu vực này. Elphegort đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi sự Tôn thờ Eldoh/ Giáo phái Eldoh. Eldoh là tên của Khởi nguyên Đại Địa Thần hùng mạnh. Bây giờ, mọi người truyền nhau câu chuyện rằng vị thần này hiện thân là một cây cổ thụ khổng lồ, mang lại hòa bình và thịnh vượng cho đất nước.

Khu rừng mà tôi đang ở từng được gọi là "Rừng của Eldoh", là nơi hành hương của Giáo phái Eldoh. Nhưng sau đó, nó được đổi tên bởi Levin Yappai - vị Quốc vương đời trước đó gọi nó là "Thiên niên Thụ Lâm".

"Gần đây có ít người hành hương hơn rồi… cả những người có đức tin sâu nữa. "

Người bạn già của tôi, người đang ở trước mặt tôi, thở dài.

Mặc dù tôi nói là một người bạn già, nhưng ông ta không phải là người, mà là một cái cây khổng lồ có tán lá che kín cả bầu trời và có họa tiệt giống với khuôn mặt trên thân cây. Không, nó thực sự là khuônmặt của ông ta. Hiện tại, tôi đang đối thoại với "Thiên niên Thụ" - Đại Địa Thần."

Tôi không đến đây để nghe những lời phàn nàn của ông. Eldoh, ông đang nói lung tung gì vậy?"

"Đúng là một phụ nữ già thiếu kiên nhẫn. Hmm, để cho một tinh linh chuyển sinh thành người và học ma thuật… "

Đã được một lúc từ khi tôi nói chuyện với ông ta. Eldoh không thể che dấu cái nhìn khó hiểu của mình.Có rất nhiều tinh linh phục vụ cho ông ta. Nếu so sánh với con người, tinh linh có nhiều ma lực hơn. Miễn là có thể chuyển sinh thành người thì tôi sẽ có một người đệ tử tốt.

"Ý tưởng của cô thật kỳ lạ. Chuyển sinh là năng lực đặc biệt của cô, vì vậy không phải là bất khả thi… "

"Đúng vậy. Vậy thì nhanh đưa tôi hai hoặc ba người bạn nhỏ của ông nào. "

Tôi khá gần Eldoh, vì vậy tôi giục ông ta cho tôi câu trả lời ngay lập tức.

Tìm khắp Evillious một người có năng khiếu ma thuật là quá nhàm chán và tôi thì không còn nhiều thời gian nữa. Để thay đổi số phận sự sụp đổ của Lucifenia, tôi ít nhất cần một người học việc để giúp mình.

"Tuy nhiên, tôi nghi ngờ lời tiên đoán cùa cô về việc một nước lớn như thế lại bị diệt vong."

"Tôi e rằng nó có liên quan đến 'Những Ác ma Đại tội' "

" 'Những Ác ma Đại tội' - 'Nguyên tội' được sinh ra tại khu rừng này và được chia ra làm bảy, phân tán khắp thế giới, mỗi cái hình thành nên một Ác ma. "

"Phải, Venomania và Banica… Cá nhân họ là "nạn nhân của Đại tội" sẽ mang đến tai ương. Công chúa của Lucifenia… tên là Riliane. Liệu chúng ta có thể không loại trừ Ác ma ảnh hưởng đến con bé? "

Arth và Anne có hai đứa con sinh đôi. Người con gái tên là Riliane, lúc sáu tuổi, đã bị chiếm hữu bởi Ác ma Đại tội.Vào lúc đó, khi Arth chết, người em trai sinh đôi đượcchọn làm người kế vị. Mẹ của họ, Ann, tạm thời trở thành người kế vị và cai trị đất nước đến khi họ trưởng thành. Tuy nhiên, vị thủ tướng phản đối, nói rằng Rilliane nên là người kế vị hợp pháp tiếp theo.

Bởi vì điều này, một sự xung đột chính trị diễn ra.

Thực sự thì Thủ tướng phản đối vì ông ta muốn sử dụng "Kim khí Đại tội" thứ mà gắn liền với cơ thề của Rilliane để con bé có thể trở thành con rối của ông ta.

Chỉ sau này mới biết được, mục tiêu ban đầu của ôngta là hoàng tử. Nhưng một sai lầm nào đó đã xảy ra, Ác Ma biến Rilianne làm Ký chủ. Và đó là lý do dẫn đến chủ trương trước đó. Tệ hơn nữa là, ông ta đã còn dự định đến việc ám sát cả hoàng tử.

Để bảo vệ an toàn cho hoàng tử, Leonhart nhận nuôi cậu và hoàng tử được thông báo là đã chết. Bởi vì điều này, Công chúa Riliane sẽ hiển nhiên trở thành Hoàng hậu.

Sau sự tranh chấp đó, vấn đề còn lại là Ác ma chiếm hữu Riliane. Tôi dùng hết ma thuật tôi có để trừ khử Ác ma, điều đó dẫn đến việc con bé bị mất một phần ký ức. Tôi cũng thu thập được chiếc gương của collector từ con bé, vì vậy việc này đã được giải quyết.

"Đúng, tôi đã giải quyết được Ác ma bên trong Riliane. Tuy nhiên, một lần nữa, con bé lại bị Ác ma chiếm hữu khi lớn lên. Cùng với sự phát triển của chủ thể, Ác ma đã bám rễ sâu vào linh hồn con bé…Ma thuật thanh tẩy bình thường không có tác dụng."

"Vậy cô muốn sử dụng 'Ma thuật Clockworker'"

"Tôi không thể làm được. Chỉ khi tôi có thể có một đệ tử hoặc… "

"Ma thuật đó rất mạnh nhưng rất nguy hiểm. Một khi thất bại, cả vương quốc sẽ bị hủy diệt. Cô cũng đã phá hủy cả vương quốc của mình rồi còn gì?"

"… Bây giờ tôi đã trưởng thành hơn. Tôi cam đoan sẽ không xảy ra chuyện gì."

"Tôi… không tin cô."

"Đừng lo lắng. Nói về điều đó, tôi vẫn không hiểu sao Riliane vẫn bị chiếm hữu bởi Ác ma. Có lẽ là vì việc thanh tẩy không hoàn thiện hay còn có những lí do khác… "

"Hay là 'nó' vẫn chưa hoàn thiện"

"'Nó'? Ý ông là sao?"

"Mỗi Đại Tội được đại diện bởi một Ác ma. Nhưng dù sao đi nữa, việc 'Tội' được phân tán là của năm trăm năm trước rồi. 'Kim khí' không thể bị chia ra làm nhiều phần."

"Có nghĩa là chiếc gương này vẫn chưa hoàn thiện?"

Tôi đã lấy mặt gương nhỏ này từ con bé, khá là khó khăn. Riliane nói rằng con bé nhặt được nó khi còn nhỏ ở bờ biển. Tôi sợ đó là một cái bẫy được dựng nên bởi Thủ tướng. Có một lá bùa phong ấn trên mặt kính của chiếc gương, làm nó mất đi công dụng của một chiếc gương.

"Có lẽ chiếc gương trong tay cô chỉ là một phần của nó. Và 'những phần còn lại' vẫn còn ở đâu đó… Nhưng, đây chỉ là phỏng đoán."

"Dù sao đi nữa, tôi cũng sẽ không để con bé trở thành giống như Venomania và Conchita… Tôi phải tìm cách ngăn nó xảy ra lần nữa."

Tôi nói, tự chế giễu bản thân mình.

Năm trăm năm đã trôi qua từ khi tôi được Eldoh ủy thác để thu thập các Kim Khí. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ thật sự nghiêm túc. Tôi chỉ chấp nhận bởi vì tôi quá buồn chán và chỉ muốn giết thời gian.

Nếu tôi nghiêm túc hơn, như thu thập thông tin và có những hành động ngay lập tức thì bi kịch đã không diễn ra. Nếu người giao nhiệm bụ cho tôi không phải là Eldoh thì tôi đã bị sa thải từ rất lâu rồi.

"Elluka, những giấc mơ cô thấy… có thể miêu tả cụ thể chúng không?"

"Tôi thấy bốn viễn cảnh. Đầu tiên là tại quảng trường nơi công chúa Riliane bị hành quyết. Thứ hai là cung điện bị bao vây bởi những người mặc quân trang. Thứ ba là Lucifenia đưa quân tấn công Elphegort. Thứ tư là Tổng quản Mariam… chết ở vườn thượng uyển."

Tôi không biết thứ tự của những viễn cảnh đó và khi nào chúng diễn ra.

"Giấc mơ nào có màu tím?"

"Cái thứ ba, Lucifenia xâm lược Elphegort. Tương lai này không thể bị thay đổi."

Có một sự khác biệt rõ giữa những tiên đoán và các giấc mơ khác của tôi; chúng có những "màu sắc" đặc biệt. Qua màu sắc, tôi có thể phân biệt được sự phản ánh thật sự về tương lai.

Theo đó, nếu giấc mơ không phải là "tím", thì nó vẫn có thể thay đổi được. Ngược lại, thì không thể tránh khỏi vì bánh răng đã được thiết lập.

"Nếu thất bại, cô sẽ làm gì?"

"Tôi sẽ rời khỏi Lucifenia, tôi không muốn bị vướng vào rắc rối"

"… Phải, cô là dạng người như vậy. Tuy nhiên, nó không giống như trước kia, phải không, Elluka?"

Một cơn gió thoảng qua khu rừng.

"… Ý ông là gì?"

"Những thứ gần gũi với cô… cô sợ nhìn thấy chúng biến mất, đúng không? Thay vì nhìn người thân yêu chết đi, cô sẽ luôn bỏ trốn và để mọi thứ lại phía sau. Cô không muốn lặp lại "Thảm họa Đại Hỏa Hoạn Levianta"… "

"Im đi! Dừng việc phun ra những lời vô nghĩa đó đi, ông già thối!"

Tôi rơi vào phẫn nộ. Tôi đấm vào "khuôn mặt" của Eldoh để trút cơn giận. Nhưng Eldoh vẫn có cái nhìn điềm đạm; và nắm tay của tôi bị đau.

"Elluka, cô không có quyền để phục vụ 'chính nghĩa'. Với thế giới này, có thể, hoặc không thể tốt hơn cho Lucifenia tồn tại"

"Tôi biết… ngay từ đầu, tôi đã không chiến đấu vì 'chính nghĩa'! Tóm lại, sự diệt vong Lucifenia là do "Kim khí Đại tội" và nghĩa vụ của tôi là ngăn chặn trước khi nó xảy ra, đúng vậy!"

"… Phải. Về vấn đề đệ tử… Tôi buồn ngủ rồi… Ngáp"

"Này! Ông già! Đừng có ngủ! Này!"

Tôi đá vào khuôn mặt ngái ngủ của Eldoh. Tôi vẫn chưa có được câu trả lời từ ông ta. Khi mà ông ta đã ngủ, thì sẽ không tỉnh dậy trong vòng một tháng hoặc hơn; không gì có thể đánh thức ông ta.

"Ông già thối~"

Tôi ở trong tâm trạng bồn chồn; tôi tiếp tục đá vào rễ của Eldoh thì đột nhiên…

Vút.

Một cái gì đó bay từ phía sau tôi. Theo sau một tiếng kêu nhỏ, tôi cảm thấy một cơn đau nhẹ ở sau đầu. Tôi chạm vào nơi đó… có cảm giác dính dính. Tôi nghĩ là tôi bị chảy máu nhưng ngay lập tức tôi hiểu rằng không phải vậy - tay tôi có một mùi thơm nhẹ. Tôi nhìn qua và thấy một thứ quả màu đỏ bị vỡ nằm dưới đất. Đó là một quả lựu. Tôi không biết ai đã ném nó vào đầu tôi.

"Đừng bắt nạt Eldoh-san!"

Tiếng động phát ra từ trên cây. Đậu trên nhánh cây là một con chim cổ đỏ; nó có một bộ lông xanh lục rất đẹp. Tôi nhìn quanh và thấy đối tượng khả nghi kẻ đã ném trái cây - một con sóc chuột nhỏ đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Điều đó hợp lý hơn giải thích với Chim cổ đỏ.

"Tôi không bắt nạt ông ta, Michaela."

Con chim khó chịu/chim cổ đỏ này tên là Michaela, một tinh linh phục vụ cho Eldoh. Thường thì, các tinh linh không có hình dạng và không thể bị nhìn thấy bởi mắt trần. Nhưng họ (những tinh linh không có giới tính. "Nó" có thể không thích hợp để gọi họ. Tôi cá nhân thuờng đối xem họ như nữ giới) có khả năng biến hình thành động vật. Chính vì thế, tinh linh có thể được nhận thấy bởi con người và tham gia vào các hoạt động của con người.

Một lần nữa, tôi có thể giao tiếp với họ bởi vì giống như tôi, họ cũng có ma thuật và họ cũng có thể hiểu được ngôn ngữ của con người.

Dĩ nhiên, Sóc chuột và Michaela cũng là tinh linh và tên của Sóc chuột là Gumillia.

"Elluka, bạo lực không bao giờ là câu trả lời."

"Cô cũng không khác gì đâu, Gumillia. Tuy nhiên, ném trái cây vào tôi rồi nói điều như vậy, thật là đáng ngưỡng mộ."

"Cảm ơn vì lời khen."

"Tôi không có khen cô."

Tôi nâng đầu lên và liếc về khuôn mặt ngái ngủ của Eldoh.

"… Chủ nhân của hai người đã ngủ rồi. Tôi sẽ trở lại vào một ngày khác."

Tôi thở dài. Michaela dang cánh và đột ngột bay đến đậu vào vai tôi.

"Tôi không nghĩ rằng đó là ý kiến hay, khi không có hơi người nào quanh đây."

"Ồ, không có bất kỳ ai trong khu rừng này sao?"

"Ah ~ Tôi không biết. Họ không thường xuyên đến đây… Mà này, không phải là không tốt cho Người dùng ma thuật của Lucifenia lảng vảng quanh đây sao?"

"Trông có vẻ như cô có hiểu biết sâu về con người nhỉ."

"Phải, có một chút. Tôi học nó từ người dân trong làng và từ một tiều phu tên Pant."

"Michaela, cô có hứng thú với con người sao?"

"Hmm. Eldoh-san không cho phép tôi ra khỏi khu rừng… không còn cách nào khác."

"Chủ nhân của cô thật sự là một ông già cứng nhắc."

"Phải. Ha ha ha."

Tiếng cười của Michaela nghe giống như tiếng hót.

"Tôi đi đây, tạm biệt tinh linh."

Tôi vẫy tay chào họ rồi hướng về lối ra của khu rừng.

Michaela và Gumillia, hai sinh vật ma thuật phục vụ cho Eldoh,. Đệ tử của tôi nên là một trong hai người họ.

Trên đường trở về, tôi bắt gặp bóng dáng một cô gái đang ôm một chiếc giỏ và thu thập những trái cây rừng. Cô ấy chắc là loài người mà Michaela nhắc đến. Tôi ẩn mình trong bụi cây và ở yên trong đó.

(Thật hiếm thấy thành viên của tộc Netsuma ở Elphegort)

Đặc điểm của người thuộc tộc Netsuma là mái tóc trắng cùng đôi mắt đỏ. Có một vết bầm trên cánh tay phải cùa cô ta. Quan sát kỹ hơn, không chỉ có tay phải bị bầm mà chân và mặt của cô ta cũng bị thương.

Bạo hành, Bắt nạt - Tôi không biết vì sao những từ như vậy lại xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi lắc đầu, có thể những vết đó là do cô ấy gặp tai nạn. Nhìn vào gương mặt cô ấy, cô ấy có lẽ một cô gái vụng về. Tôi không thể nào ghép cô ấy vào người tộc Netsuma.

Cô ấy đi ngang qua tôi và tiến vào sâu trong khu rừng.

"-Ahh?"

Khi cô ấy đi qua tôi, tôi nghe cô ấy lẩm bẩm.

"Tôi xin lỗi. Tôi thật sự không nên sống."

Cô ấy không nhận thấy sự hiện diện của tôi. Cô ấy chắc là tự nói với chính mình.

Tôi quyết định không nghĩ về những lời mà cô ấy vừa nói.

Eldoh, có lẽ ông nói đúng. Cuối cùng thì, tôi cũng chỉ mù quáng chạy trốn.

Tôi ra khỏi bụi rậm và đi tiếp. Tôi cần phải về trước khi trời tối. Tôi không muốn bị Mariam lên lớp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top