Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm giao thừa ở thành phố luôn nhộn nhịp .
Vào mùa đông lạnh giá, Trần Dã cũng chỉ mặc một chiếc áo len mỏng, với vòng eo hẹp, chân dài, mặt mày lạnh lẽo, cong môi mỉm cười . "Sao hôm nay em lại ngoan như vậy?"
Cô xuống cầu thang và gặp anh một cách ngoan ngoãn.
Sơ Lê đỏ mặt nói, "Ba mẹ em không có ở nhà." Cô cần phải giải thích, "Nhưng em vẫn không thể qua đêm bên ngoài tối nay. Anh trai em nói rằng , anh ấy sẽ đánh chết em nếu em không quay về nhà lúc mười giờ."
Hiện tại đã là 9 giờ tối .
Trần Dã cười cười, dáng vẻ không đem những lời nói này để ở trong lòng .
Không có nhiều nơi để họ lựa chọn vào đêm giao thừa.
Không giống như các ngày lễ ,đêm giao thừa rấi ít nơi có các hoạt động lớn nhỏ, ít người có thể được nhìn thấy bên ngoài vào thời điểm này.
Sơ Lê nhón chân lên và quàng khăn quanh cổ cho anh. Động tác chậm rãi bình tĩnh.
Trần Dã không cố tình cúi đầu ,đứng một cách lười biếng trước mặt cô , rũ mắt nhìn cô , trong ánh mắt không nói rõ ý vị.
Chiếc khăn trắng của Sơ Lê có mùi thơm ngọt ngào, cô nói chậm rãi. "Cái này sẽ không quá lạnh. Em đã thấy dự báo thời tiết rằng tối nay sẽ có tuyết rơi."
Một khi máy hát được mở ra, lải nhải dường như là vô tận.
"Tại sao anh lại mặc áo len? Anh định đóng băng bản thân sao , sẽ cảm lạnh mất ."
Trần Dã nói: "Trong xe có điều hòa."
Anh kéo cổ tay cô và nói, "Vào trong xe ngồi ."
Sơ Lê theo anh vào xe, không khí ấm áp đột nhiên bao quanh toàn bộ cơ thể cô.
Trần Dã duỗi thẳng hai chân dài của mình , đặt chúng lại với nhau. Biểu cảm anh lười biếng , ngáp một cái . Đầu anh nghiêng , nhẹ nhàng dựa vào vai cô . Tay phải của anh ôm lấy eo cô ." Anh buồn ngủ khi nhìn thấy em."
Giống như khi ở bên cạnh cô , đặc biệt muốn ngủ .
Sơ Lê đang định nói chuyện , Trần Dã nhét điện thoại di động của mình vào tay cô , "Chơi đi ".
Giọng điệu cực kỳ tự nhiên , giống như dỗ dành một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Sơ Lê hơi bối rối không biết phải làm gì với điện thoại của anh .
Người đàn ông bên cạnh nhắm mắt lại ,giọng nói của anh dịu dàng . Lông mi của anh dày và mảnh mai, ở dưới hiện ra một mảng nhỏ màu xanh và đen dưới bọng mắt . Đôi môi hồng răng trắng, mặt và lông mày của anh rất đẹp. Khi Trần Dã nhắm mắt và ngủ, khuôn mặt của anh không còn vẻ sắc bén lực và hung dữ , toàn bộ cơ thể anh trông rất ôn nhu dịu dàng.
Sơ Lê không đành lòng quấy rầy anh . Cô cầm lấy điện thoại di động của anh nhìn một lúc cố gắng mở khóa . Mật khẩu làm cô bối rối.
Mật khẩu không phải là sinh nhật, tương đối dễ nhớ chỉ là một hai ba bốn mà thôi.
Điện thoại của Trần Dã chủ yếu game giải trí, và sau đó là ứng dụng mạng xã hội rất phổ biến.
Sơ Lê không biết chơi game nhiều lắm , lúc này nhàm chán cô mới mở trò chơi ra chơi một cách âm thầm .Cô đã cố gắng chơi hai trò chơi và kết thúc trong một thất bại. Không chỉ vậy, cô dường như đã mất tất cả tiền để mua thiết bị trò chơi.
Sơ Lê chột dạ không chơi nữa cất điện thoại đi , tiếng chuông trùng hợp vang lên.
Điện thoại của Trần Dã giống như một củ khoai nóng. Sơ Lê trong tiềm thức muốn tắt cuộc gọi, kẻo tiếng chuông sẽ đánh thức Trần Dã dậy. Nào biết ,anh không ngủ chút nào.  m thanh mũi của anh ấy hơi nặng và nói một cách mơ hồ, "Em trả lời giúp anh ."
Sơ Lê căng da đầu nhấn nghe điện thoại.
"Trần Dã "**** !!! Cậu đang ở đâu vào đêm giao thừa!!Đi đến quán hát !!Đi chơi với các cô gái thôi nào !! Cậu định ở trong nhà xuất mấy ngày liền sao ? Cuộc sống không chỉ có mỗi bạn gái thôi đâu!! Đi chơi thôi nào ."
Triệu Văn Kiệt giọng điệu không nói nên lời và cáu kỉnh. Chỉ nghe những gì họ nói, cô có thể hình dung về biểu cảm của họ khá sống động "
Sơ Lê trầm ngâm vài giây, ậm ừ mở miệng nói, "Ừm......"
Điện thoại của Triệu Văn Kiệt dường như đã bị người khác cầm lấy . Đám nam sinh bồn chồn không thể chờ đợi một cách thiếu kiên nhẫn nữa :" Trần Dã , đến đây nhanh đi ."
Qua vài giây, Sơ Lê chậm rãi nói: " Anh ấy đang ngủ."
Triệu Văn Kiệt: "......"
Cố Trình: "......"
Triệu Văn Kiệt da mặt dày cười hai lần , hỏi :" Bây giờ hai cậu đang ở cùng nhau à ? Vậy thì tôi không làm phiền nữa. Đi ngủ đi."
Sơ Lê nói: " Được." Dừng một chút, cô nói một câu, " Các cậu chơi vui vẻ."
Triệu Văn Kiệt: "......."
Điều này quá con mẹ nó xấu hổ .
Triệu Văn Kiệt không thể nghĩ rằng điện thoại của Trần Dã lại bịSơ Lê cầm vào lúc này. Sau khi cúp điện thoại, anh đã phàn nàn trên WeChat .
"Hội người hâm mộ Trần Dã ban bảy ."
Triệu ca ca : [Tôi không ngờ rằng tôi cũng bị lật trong một ngày.]
Triệu ca ca : [Tôi vừa gọi Trần Dã ra đón các cô gái, nhưng tôi không ngờ rằng bạn gái nhỏ của cậu ấy sẽ nghe điện thoại.]
Triệu ca ca : : [** thật xấu hổ.]
Con trai của tập đoàn Nhị công tử [: Hahahahahahahahahahahaha.]
Con trai của tập đoàn Nhị công tử : [Cậu có phải là kẻ ngốc không?]
Con trai của tập đoàn Nhị công tử : [ Trần Dã sắp bị bạn gái nhỏ giận rồi , cậu định làm gì để bù đắp tổn hại cho cậu ấy ?]
Cố Trình : [Triệu Văn Kiệt có thể lấy thân mình báo đáp, làm trâu làm ngựa ha ha ha ha ha. ]
Cố Trình : [như thế nào?]
Triệu ca ca :[???]
Triệu ca ca: [Tôi đã chết.]
Con trai của tập đoàn Nhị công tử : [ @Trần Dã , chửi cậu ta đi !!!giết cậu ta .]
Sau một vài phút, Trần Dã vẫn không trả lời tin nhắn trong nhóm.
Cố Trình cũng nhịn không được nhắn tin liên tiếp tới .
@Trần Dã ,@Trần Dã ,@Trần Dã , điên cuồng kêu gọi anh.
Triệu Văn Kiệt cảm thấy không nói lên lời .
Sơ Lê bắt buộc phải xem bọn họ gửi một đống tin nhắn dài , xem xong rồi bất đắc dĩ nhắn vào trong nhóm .
Cha của bạn Trần Dã : [Tôi là Sơ Lê , Trần Dã vẫn đang ngủ.]
Sau khi suy nghĩ , cô giải thích nhiều lời một câu .
Cha của bạn Trần Dã :[Cậu ấy sợ rằng tôi sẽ buồn chán, vì vậy đã đưa điện thoại của mình cho tôi mượn .]
Đang yêu đương ghê gớm lắm sao?
Hãy lắng nghe giọng điệu này!
Triệu Văn Kiệt chỉ có thể phàn nàn hai lần trong lòng, sau đó quyết định giả vờ chết trong nhóm và không nói chuyện nữa .
Bọn họ không ngờ Trần Dã lại tùy tiện đến mức đưa điện thoại cho Sơ Lê chơi .
Sơ Lê dùng ngón út nhẹ nhàng chọc vào cánh tay của Trần Dã bằng ngón tay cái nhỏ bé của cô và liếm môi cô nói . "Em muốn uống nước ."
"Trần Dã ,em khát nước ."
Nhiệt độ điều hòa trong xe hơi cao. Sau khi ngồi nửa giờ, cô cảm thấy oi bức ,miệng lưỡi khô rát cô muốn uống nước. Cô không chỉ muốn uống nước, mà cô còn muốn uống nước lạnh.
Trần Dã nhấc mí mắt lên , nghiêng mắt liếc nhìn cô, chậm rãi ngồi thẳng dậy . "Anh đi mua cho em ."
"Mua cho em chai nước lạnh ."
"Được".
Cách đây không xa là một cửa hàng tiện lợi 24 giờ. Trần Dã bước nhanh vào , mở cửa kính của cửa hàng tiện lợi, lấy một chai nước khoáng nhiệt độ bình thường cho Sơ Lê, mua cho mình một chai nước đá từ tủlạnh .
Dự báo thời tiết không sai.Nửa giờ sau ,những bông tuyết bắt đầu rơi trên bầu trời, bao phủ mặt đất.
Không khí lạnh xâm nhập vào cơ thể từ đường viền cổ áo, bám vào da, khiến mọi người rùng mình.
Trần Dã hít một hơi khí lạnh và nhanh chóng trở lại chiếc xe với nước .
Đôi mắt Sơ Lê nhìn vào chai nước đá ở túi phía trên, cô giả vờ bình tĩnh, tự nhiên đưa tay ra để lấy nó.
Cổ tay của cô bị Trần Dã cầm lấy. anh cười nhạo cô ,dứt khoái ném một chai nước khoáng nhiệt độ bình thường khác cho cô.
Sơ Lê cầm chai nước khoáng, mặt không vui nói: "Em cũng muốn uống nước lạnh ."
Trần Dã coi như không nghe thấy mở nắp và uống một nửa chai như thể anh ấy không nghe thấy lời của cô .
Sơ Lê có hơi tức giận , cô đặt nước vào tay anh trở lại. "Em sẽ không uống nữa. Hãy để em chết khát."
Trần Dã mỉm cười nhẹ nhàng, "Em không muốn uống nước à ?"
Sơ Lê nhịn chưa được năm phút,không có dũng khí để lấy lại nước của cô một lần nữa. Cô bóp cái miệng nhỏ của mình hai lần, cổ họng khô khốc của cô dịu đi.
Cô trả lại điện thoại di động của Trần Dã , xem thời gian hiển thị trên màn hình nền 15 phút nữa sẽ là mười giờ .
Trần Dã nhấp vào WeChat, nhìn thấy tin nhắn nhóm, cười mắng Triệu Văn Kiệt là một kẻ ngốc.
Vào lúc mười giờ, Sơ Lê muốn xuống khỏi xe , lại phát hiện cửa đã bị Trần Dã khoá lại ." Anh định làm gì vậy?"
Trần Dã quay đầu lại nhìn chằm chằm vào cô. Nếu như không có nụ cười, anh sẽ khiến cô cảm thấy tê liệt. Anh giơ tay lên, nhẹ nhàng và cẩn thận vuốt tóc cô ra sau tai. Lòng bàn tay rộng của anh đã nhân cơ hội ôm lấy phía sau gáy cô nói, "Hôn anh , anh sẽ để em đi."
Sơ Lê: "......."
Tại sao anh lại nói như thế này!!!
Gương mặt nhỏ nhắn mềm mại tinh tế dần dần trở nên đỏ hơn , nhiệt độ trên khuôn mặt cô dần tăng lên. Cô cúi mặt xuống rối rắm trong vòng chưa đầy ba giây, "Vậy anh đến đây đi ."
"Nhanh lên.
Sơ Lê nhút nhát và thẹn thùng . Nếu cô thích ai đó, cô sẽ muốn thân mật với ngươi đấy.
Trần Dã cũng ngẩn người , sau nhịn không được thấp giọng cười lên, cảm thấy cô nói hai câu này lời nói có một chút đáng yêu.
Anh nhìn chằm chằm vào cô và hỏi, "Nhanh như thế nào?"
Sơ Lê trả lời không cần suy nghĩ , "Quá nhanh cũng không được, như thế nào cũng phải đến 90 giây."
Anh cúi đầu xuống, cắn môi cô, mềm mại và ngọt ngào hơn thạch, cướp lấy hơi thở của cô và kiểm soát cô như anh muốn.
Sơ Lê cuối cùng thở hồng hộc, lỗ tai đỏ bừng , lưng cô dính sát cửa sổ xe và cô bị Trần Dã khống chế không nhúc nhích được .
Trần Dã chắc chắn nụ hôn này không nhanh , không thể tính là 90 giây.
Sơ Lê cảm giác miệng cô sắp sưng lên và cô không thể thở được, vì vậy Trần Dã mới bỏ cô ra . Trước khi buông cô ra , anh ấy còn cắn một cái lên miệng nhỏ của cô . Nghe thấy âm thanh hít vào của cô , anh mỉm cười rất biến thái .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top