Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi biết chuyện này, Sơ Lê rất ngạc nhiên , cô hỏi thăm hai ba lần, nhân duyên Tống Duy không tốt lắm . Những chị em thường chơi cùng nhau đều là tình bạn plastic , một hai đều nói không biết chuyện gì đang xảy ra, thậm chí họ còn hả hê về việc cô ấy bỏ học .
Ban bảy tan học xong sớm hơn nửa giờ với nhất ban , Trần Dã cũng chậm rì rì lắc lư đến nhất ban , đứng ngoài cửa, đôi tay cho vào túi, lười biếng ngồi dựa ở bậc thang, tùy tiện hái được hai lá cây che mắt, nhắm mắt chợp mắt .
Vào lúc hoàng hôn, ánh sáng vàng chiếu xuống khuôn mặt của anh , đôi má trắng của anh gần như trong suốt. Đôi môi mỏng của anh ấy được ép thành một đường thẳng. Sau khi ngủ một lúc, anh vẫn có thể cảm thấy mặt trời quá chói mắt , lại cảm thấy quá nhàm chán.
Trần Dã chậm rãi mở mắt ra, thần sắc trong con ngươi tối có ánh sáng nhạt, thiếu niên lười biếng lấy di động ra , cúi đầu xuống nghịch điện thoại trong tay .
Mười phút sau , bên trong lớp học mới truyền ra ít động tĩnh .
Những người trong lớp của họ không ngạc nhiên trước Trần Dã , nhưng họ không thể không nhìn vào khuôn mặt mỏng manh và đẹp trai của anh ấy.
Sơ Lê trong lòng bất an, đời trước cũng không có phát sinh chuyện Tống Duy thôi học .
Cô không biết rốt cuộc nơi nào xảy ra vấn đề, điều đó dường như là một điều tốt cho cô. Rốt cuộc, người lấy trộm tương lai của cô đã rời đi .
Sơ Lê cùng Trần Dã bước ra khỏi trường cùng nhau , nhịn không được hỏi : "Triệu Văn Kiệt đâu? Tại sao không nhìn thấy những người khác vậy ?"
Cô đã nghe trước đó nói rằng Triệu Văn Kiệt và Tống Duy quan hệ không bình thường, tuy nói người sáng suốt đều nhìn ra được Triệu Văn Kiệt đối xử Tống Duy đều không phải là thật lòng , hắn hẳn là biết nhiều hơn so những người khác .
Giọng của Trần Dã lạnh lùng, "Có lẽ cậu ta đã chết."
Sơ Lê :"......"
Trần Dã luôn không thích Sơ Lê đề cập đến người đàn ông khác trước mặt anh . Anh không thoải mái , không được tự nhiên , anh rất muốn khống chế cô , và anh không thích có thứ gì đó ngoài tầm kiểm soát của mình .
Sơ Lê vặn eo :" Em có chuyện muốn hỏi Triệu Văn Kiệt ."
Trần Dã liếc mắt nhìn cô và nói một cách lạnh lùng, "Vậy thì hỏi anh, anh không có ngăn cản em ."
Sơ Lê thậm chí còn không có số điện thoại của Triệu Văn Kiệt . Cô có thể hỏi ở đâu ?

"Em có thể hỏi anh trước ."Trần Dã cũng lui một bậc .
Sơ Lê cảm thấy rằng Trần Dã có lẽ không biết về Tống Duy , có lẽ anh thậm chí còn không nhớ tên của họ . Cô hỏi chậm rãi với hy vọng yếu ớt :" Anh có nhớ Tống Duy không ? Tại sao cô ấy lại bỏ học? "
Sơ Lê gần như đoán đúng. Trần Dã gần như đã quên tên người này , chỉ có ấn tượng mờ nhạt :" Cô ta hay đi theo với Triệu Văn Kiệt phải không ?"
Sơ Lê gật đầu, "Có vẻ như vậy."
Cô cũng nghe từ những người khác. Không có cô gái nào không bát quái , Sơ Lê hướng nội thẹn thùng , không thích hỏi chuyện về người khác , nhưng cô có một người bạn tốt ! Nếu có chuyện gì xảy ra trong trường đều đến trước mặt cô kể , lôi kéo cô cùng thảo luận , cô không muốn biết cũng thật khó .
Tống Duy cùng Triệu Văn Kiệt quan hệ mơ hồ, cũng không biết bọn họ là đang yêu nhau hay vẫn mập mờ .
Tạ Mạn lúc ấy ở trước mặt cô nhắc tới hai người kia,lời thề son sắt ở trước mặt cô nói :" Triệu Văn Kiệt hỗn trướng này hẳn là đang chơi đùa Tống Duy ."
Sơ Lê cảm thấy những gì cô ấy nói đều hợp lý .
Trần Dã sống trong thế hệ giống đám người Triệu Văn Kiệt , đều là phú nhị đại, đã sớm trải qua sóng gió, nào sẽ là thật lòng !!!
Trần Dã cân nhắc rồi nói :" Không cần hỏi, việc này không liên quan gì đến cậu ta."
Biểu cảm của anh có chút mỉa mai, anh mỉm cười , cô có thể thấy sự khinh thường trong sự xấu tính của anh . "Triệu Văn Kiệt đã bỏ rơi cô ta 800 năm rồi ."
Sơ Lê há miệng thở dốc, ấp úng nói: "Ồ"
Trần Dã cũng nhớ rằng Sơ Lê không có mối quan hệ tốt với cô gái này , cô từng bị cô ta tranh giành . Không có lý do gì cô đột nhiên quan tâm người này vậy !!!
"Em hỏi chuyện của cô ta làm cái gì?"
Sơ Lê không trả lời, không thể nói với Trần Dã rằng , cô đã bị Tống Duy hại một lần , ngã xuống và số phận cả cuộc đời của cô đã thay đổi .
Cô nói một cách mơ hồ, "Ai mà không tò mò được chứ?"
Trần Dã vòng tay quanh cổ cô và nói với vẻ chế nhạo , "Anh chưa từng thấy em quan tâm đến anh nhiều như vậy."
Sơ Lê chỉ nghĩ nhanh chóng thay đổi chủ đề . Nếu không ,Trần Dã sẽ hỏi tới cùng . Cô nâng cằm lên, cong cong đôi mắt hỏi, "Em nghe nói rằng anh đã say trong đêm giao thừa ."
Anh cầm lấy cánh tay cô với một chút lực, ý tứ cảnh cáo .
Sơ Lê che miệng và mỉm cười thầm ," Anh không phải tửu lượng khá tốt sao? Tại sao vẫn còn say? Bọn họ nói khi anh say thật sự đáng sợ ."
Trần Dã không dễ dàng say rượu, nếu thật sự uống quá nhiều khuôn mặt của anh vẫn không thay đổi, trên mặt không nhìn ra biến hoá nào .
Sau nhiều năm kết hôn, Sơ Lê chỉ thấy Trần Dã say một lần, sự kiềm chế cực độ không cho phép anh buông thả chính mình .
Vào thời điểm đó, Sơ Lê bị sốt cao trong vài ngày. Cô không hoàn toàn tỉnh táo , ý thức của cô mơ hồ . Đã gần một tuần khi cơn sốt cao của cô hoàn toàn khỏi .
Trần Dã không để người khác làm phiền cô , tới gần trung thu , anh không để người khác làm phiền cô .
Bản thân Sơ Lê cảm thấy không có gì nghiêm trọng về cơn bệnh của mình. Đột nhiên, cô bị cảm lạnh thành sốt cao . Lúc đầu, cô thậm chí còn không uống thuốc.Cô cũng biết trong lòng rằng căn bệnh này có liên quan đến tâm trạng chán nản của cô .
Đêm đấy , Trần Dã mở hai chai rượu vang đỏ trước mặt cô trong một thời gian dài. Cô bị ốm không thể uống rượu. Cô im lặng nhìn Trần Dã uống hết cốc này đến cốc khác.
Dưới ánh sáng, khuôn mặt của anh không thay đổi, nhưng anh nói nhiều hơn bình thường. Anh hỏi "Em muốn uống không?"
Sơ Lê lắc đầu và gật đầu lần nữa .
Trần Dã cười thấp, "Không được."
Sơ Lê sớm đoán được anh sẽ nói điều này , trong lòng không thấy thất vọng . Sau bữa tối, cô ngồi trên ghế sofa để xem phim truyền hình. Chương trình giải trí lúc tám giờ rất nhàm chán và thú vị, luôn có một số tiêu đề hấp dẫn.
Các phương tiện truyền thông lớn nhỏ đều nói về tin tức hào môn và nói về Trần Dã . Người cầm quyền Trần gia còn trẻ kết hôn sớm, nhưng anh không bao giờ tiết lộ bất kỳ tin tức nào về vợ mình trên các phương tiện truyền thông, cũng không tiết lộ bất kỳ bức ảnh nào của vợ mình.
Trong những năm gần đây, tin đồn ngày càng lan truyền nhiều hơn qua từng năm.
Người dẫn chương trình thậm chí đã dành hơn nửa giờ để nói về vấn đề này, và cuối cùng anh ta đã có kết luận rằng Trần Dã đã ly hôn vợ mình từ lâu .
Bằng không cũng keo kiệt đến mức anh ngay cả mặt vợ mình đều không cho người ngoài thấy.
Đã từng có nhân viên chụp trộm ảnh Sơ Lê và Trần Dã trong cùng một khung hình. Họ rất vui khi đăng những bức ảnh của ông chủ và vợ lên Internet. Cùng ngày , họ nhận được yêu cầu giao máy ảnh ra , nửa điểm cơ hội đều không cho họ lưu lại .
Sơ Lê ôm hai chân, ngáp một cái, cảm thấy cái tiết mục này thật sự quá nhàm chán, khó trách rating không cao , cô chỉ vào màn hình TV nói: "Bọn họ nói chúng ta đã ly hôn."
Trần Dã ôm cô ấy, và mùi rượu hơi nồng . Anh lấy cằm cọ cọ cổ cô .
Sơ Lê kể tin tức này cho Trần Dã như một trò đùa . Cô chậm rãi nói :" Em thấy cũng không thể trách bọn họ nghĩ như vậy được, nếu không phải em là vợ của anh, cũng cảm thấy anh đã ly hôn."
Làm sao anh có thể không cho vợ mình xuất hiện?
Hãy để những tin đồn bên ngoài lan truyền khắp nơi.
Trần Dã mở mắt ra , cong môi, cười như tắm trong gió xuân, anh cắn vào gáy Sơ Lê thì thầm nói vào tai cô, "Đưa cho anh điều khiển từ xa."
Sơ Lê ngây thơ nghĩ rằng anh chỉ muốn xem kênh khác , đem điều khiển trong tay giao cho anh .
Trần Dã cầm điều khiển từ xa, điều chỉnh tư thế ngồi của mình hơi giơ cánh tay lên, lần đầu tiên bất thường trước mặt cô , đập vỡ điều khiển từ xa trên màn hình TV trước mặt cô .
Người đàn ông lực đạo mạnh mẽ đến nỗi màn hình TV đột nhiên vỡ ra.
Sơ Lê sau đó nghe thấy Trần Dã nói một vài từ lạnh lùng, "Con mẹ nó** nhảm nhí."
Cô bị hoảng sợ, ngơ ngác nhìn màn hình vỡ trên mặt đất , sửng sốt lúc lâu mới lấy lại tinh thần, theo bản năng rút lui .
Trần Dã nắm lấy cổ tay cô và kéo cô trở lại , Sơ Lê nhận ra đôi mắt của anh không bình thường, biểu cảm của anh khác với mọi khi . Anh nhìn thẳng vào cô, "Em có muốn ly hôn không?"
Sơ Lê định phủ nhận điều đó.
Trần Dã đặt ngón tay lên môi cô, "Shh, anh có thể nhìn thấy."
Những ngón tay mỏng nhẹ nhàng vuốt má cô :" Em đã nghe nói về con chim bị nhốt trong lồng chưa?"

"Em chính là nó."
muốn
Vào ngày đầu tiên của học kỳ mới, tin tức Tống Duy thôi học lan truyền trong khuôn viên trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top