Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 16: Tạ Không Nhược.

Một đêm phong lưu, hai người nằm trên giường. Ty Băng mở mắt, nhìn Ân Kha bên cạnh đang ngủ ngon lành. Ân Kha nhích người lại gần Ty Băng, vòng tay ôm lấy Ty Băng, úp mặt và ngực Ty Băng. Ân Kha chép chép miệng, Ty Băng nhìn mà mặt đỏ bừng. Đột nhiên, Ân Kha nói:

_ Để ta ngủ, không muốn dậy sớm.

Ty Băng cười nhẹ nói:

_ Trời sáng rồi, nên dậy thôi.

_ Không.

Nói rồi Ân Kha dùng tay khẽ bóp ngực Ty Băng.

_ Hỗn đãng.

Nghe Ty Băng mắng, Ân Kha ngốc đầu lên.

_ Hihi. Tỷ chửi ai thế? Tỷ có tin ta sẽ khiến tỷ không xuống giường luôn.

Ty Băng nghe vậy khẽ sợ. Ân Kha cười cười đứng dậy mặc quần áo, Ty Băng cũng dậy theo. Nha hoàn vào dọn dẹp thấy trên giường có dấu lạc hồng nên cười hìhì.

Sảnh.

_ Ánh tỷ sớm.

Nguyệt Ánh thấy Ty Băng và Ân Kha vào nên Nguyệt Ánh đứng dậy chào hỏi Ân Kha.

_ Phu quân sớm.

Ty Băng cũng bước lên hành lễ nói.

_ Tỷ Tỷ sớm.

Nguyệt Ánh gật đầu. Ty Băng nhìn Ân Nghĩa đang nằm ngoan ngoãn trong lòng Nguyệt Ánh, khẽ cười, dơi tay hướng Nguyệt Ánh nói:

_ Tỷ tỷ cho muội bồng với.

Nguyệt Ánh cười đưa qua Ty Băng. Ân Kha nhìn nhìn Ân Nghĩa.

_ Không tệ, càng ngày càng giống tỷ a. Sau này chắc là một tuấn mỹ nam nha.

Nguyệt Ánh cười cười không nói gì hết. Ân Nghĩa nhìn Ân Kha đứng kế bên, đôi mắt mở to, chớp chớp nhìn, tay quơ quơ về phía Ân Kha. Ty Băng cười nhìn Ân Kha nói:

_ Nghĩa nhi đòi chàng bồng.

Ân Kha ngạc nhiên:

_ Ta.

Ty Băng gật đầu, lúc này Ân Nghĩa như hiểu gì đó, nó bật khóc. Ty Băng cau mày nhìn Ân Kha. Ân Kha thấy đành giơ tay:

_ Đây ta bồng.

Ty Băng đưa Ân Nghĩa qua chỗ Ân Kha, kì lạ thay, vừa nằm trên tay Ân Kha, Ân Nghĩa liền nín khóc. Cười tươi nhìn Ân Kha.

Nhìn, nhìn, nhìn. Ân Kha nhìn kỹ Ân Nghĩa, nói:

_ Càng nhìn càng thấy hài tử thật dễ thương nha. Dễ thương ghê. Nào, ta hôn một cái.

Ân Kha bế Ân Nghĩa cao lên, hôn một cái vào má. Ân Nghĩa cười thanh thách. Ân Kha cười:

_ Thật nghịch, Nguyên Nghĩa nói xem có phải lớn lên tính ngươi sẽ giống ta không? Hìhì, nào Nguyên Nghĩa, ta chơi với con ha.

Ân Kha bồng Ân Nghĩa chạy vòng vòng. Nguyệt Ánh và Ty Băng ở bên nhìn mà cảm thật vui.

_ Tỷ thấy chúng ta có nên thúc phu quân đọc thêm sách không?

Ty Băng lên tiếng nói với Nguyệt Ánh. Nguyệt Ánh gật gật:

_ Ừ. Cũng tốt nhưng phu quân phải nhập doanh rồi.

Ty Băng không nói thêm gì. Ở xa Ân Kha bồng Ân Nghĩa chơi đùa. Bỗng có người đến báo:

_ Thiếu gia có người đến gặp.

Ân Kha nghi hoặc, nói:

_ Ai thế kìa, cho vào.

Một lúc sau có hai người nam nhân thanh tú đi đến.

_ Xin lỗi đã đường đột đến đây, người có phải là Ân Kha.

Người thanh niên thanh tú nói. Ân Kha nhìn, nói:

_ Đúng, tại hạ là ai thế?

_ Xin giới thiệu ta là con thứ hai của tướng quân trấn thủ Không Nhạc thành, Tạ Không Nhược.

Ân Kha nghi hoặc nhìn, rồi bảo gia nhân đi kêu đại thiếu phu nhân đến. Rồi nhìn lại nhười kia nói:

_ Mời ngồi, người đâu dâng trà.

Thanh niên gật đầu, ngồi xuống. Người còn lại thì đứng, hình như là tùy tùng. Nha hoàn dâng trà rồi lui. Ân Kha lúc này mới mở miệng.

_ Không Nhược công tử không biết đến đây làm gì? Ta hình như chưa từng gặp qua công tử.

Rồi vãy tay với nha hoàn, đưa Ân Nghĩa cho nha hoàn bồng đi. Quay lại nhìn chờ người kia nói, Tạ Không Nhược lúc này mới mở miệng trả lời:

_ Tại hạ đến đây theo lời phụ thân, về việc liên minh giữa hai thành. Và đến thăm một người nữa, đó là Nguyệt Ánh muội tử.

Ân Kha ngạc nhiên nói:

_ Nguyệt Nhân Thành chỉ công tử tới đây.

Tạ Không Nhược gật đầu. Ân Kha lúc này còn hỏi:

_ Vậy quan hệ hai người thế nào.

Tạ Không Nhược nhiếu mày, hỏi ngược lại:

_ Ngươi và Nguyệt Ánh quan hệ thế nào.

Ân Kha cười đáp:

_ Tỷ đệ.

Bỗng lúc này có tiếng quát từng đằng sau vọng tới:

_ Bậy bạ.

Tạ Không Nhược và Ân Kha quay lại nhìn tiếng nói. Thấy Nguyệt Ánh đang đi đến vẻ mặt tức giận. Ân Kha trong lòng thầm nói: " Thật trùng hợp, Ánh tỷ đến nhanh thế.".

_ Ai tỷ đệ với chàng.

Nguyệt Ánh đến trước mặt Ân Kha nói. Ân Kha chỉ cười không nói. Tạ Không Nhược thấy vậy chang ngang:

_ Phu quân của muội thật vui tính a.

Nguyệt Ánh nhìn Tạ Không Nhược, vui vẻ bước đến gần nói:

_ Lâu rồi không gặp Không Nhược ty...a.. đại ca.

Ân Kha nhìn hai người nói:

_ Huynh muội hả.

Nguyệt Ánh nhìn Ân Kha gắt giọng mắng:

_ Chứ chàng nghĩ giữa chúng ta có gì sao?

Ân Kha gật đầu lập tức trả lời:

_ Thì ta tính hỏi. Mà tỷ giành mất cơ hội rồi.

Nguyệt Ánh lườm Ân Kha. Tạ Không Nhược vui vẻ nói:

_ Vậy Ân Kha và Nguyệt Ánh tỷ đệ sao?

Ân Kha cười xấu hổ. Sau nói:

_ Không Nhược đại ca, huynh bao tuổi a.

Tạ Không Nhược xấu hổ đỏ mặt. Nguyệt Ánh tức giận, nói:

_ Chàng hỏi tuổi làm gì a.

_ Hỏi để biết. Tuổi nam nhân dễ nói mà có sao đâu. Đâu phải nữ nhân mà giấu.

Tạ Không Nhược tức giận nói:

_ Ta không nói.

Ân Kha ngạc nhiên nhìn Tạ Không Nhược nói:

_ Hẹp hòi quá. Sau này ai chụi lấy huynh chứ.

Tạ Không Nhược tức giận mắng:

_ Ta không gả được cũng không cần ngươi lo.

Ân Kha gật gật đầu.

_ Tới lúc đó, huynh đừng kiếm ta đòi gả a. Không nói nữa, phiền phức. Hai người tâm sự đi, ta đi trước.... haha.... đừng có tìm ta đó.

Ân Kha nói xong bỏ chạy, không quên quay lại làm mặt quỷ. Nguyệt Ánh lắc đầu, thật buồn cười.

_ Tỷ đừng tức, chàng ấy là vậy á.

Thì ra Tạ Không Nhược là nữ. Nàng ta tức điên nhưng vẫn nhịn. Ngồi xuống nhìn Nguyệt Ánh nói:

_ Thật ra lần này ta đến là nói về việc hai nhà liên minh. Và một phần là hôn sự của ta.

Nguyệt Ánh ngạc nhiên, nói:

_ Hôn sự của tỷ. Không biết ai có phước thế.

Tạ Không Nhược lắc đầu, nói:

_ Ta không biết. Chờ phụ thân đến sẽ biết. Ầy.... Ta thật không biết muội sao mà lấy cái tên tính như khỉ, lại còn cái tính hài tử nữa chứ.

Nguyệt Ánh cười nói:

_ Do duyên số thôi. Tỷ đến đây ở vài ngày đi, đừng ở khách điếm.

Tạ Không Nhược gật đầu.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top