Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 24: Hiểu lầm!

Tối. Phòng Mộc Diệp.

Ân Kha nằm trên giường lầm bầm:

_ Thật là, lại bị gạt. Không biết sao luôn á.

Lúc này Mộc Diệp lại giường ngồi, nói :

_ Các ngươi lui xuống đi.

Mộc Diệp nằm xuống. Ân Kha quay lại nhìn nàng, nói:

_ Diệp tỷ.....

Mộc Diệp khó hiểu nhìn Ân Kha.

_ Diệp tỷ, ta hỏi lại lần cuối, tỷ có quan hệ gì với tên tướng quân kia không.

Mộc Diệp nghe thế thấy khó chụi nói:

_ không có quan hệ gì hết.

Ân Kha giận ngồi dậy nói:

_ Sao tỷ nói như thế với ta. Tỷ... ta chỉ cho rõ ràng, tỷ làm gì khó chịu a..

Hứ. Ân Kha tức bỏ đi. Đến phòng Không Nhược. Đâu biết là Mộc Diệp ở trong phòng đang khóc.

_ Mở cửa....mở cửa..

Ân Kha đập cửa la. Không Nhược ra mở cửa, ngạc nhiên nhìn Ân Kha. Chẳng màn nàng, Ân Kha bước vào. Không Nhược đóng cửa vào theo. Ân Kha tức giận cởi áo ngoài, tháo giày quăn tứ tung.

_ Chàng tại sao lại  qua đây.

_ Thích qua. Dù sao thì cũng qua rồi đuổi không được đâu.

Không Nhược bước lại ngồi bên giường nói:

_ Không phải đang tân hôn sau. Qua đây không hay, hay Diệp muội muội làm gì khiến chàng giận sau.

Ân Kha gật gật. Không Nhược thở dài:

_ Muội ấy chẳng biết tính chàng, dù gì thì cũng bỏ qua cho người ta đi. Đặc biệt là chàng, đừng chọc giận người ta là được.

Ân Kha gật gật đầu. Nằm xuống. Ân Kha ôm Không Nhược ngủ.

Trưa hôm sau.

Mộc Diệp ngồi trong đình lo lắng, suy nghĩ thì nghe tiếng ai kêu, quay lại ngỡ ngàng:

_ Diệp nhi....

_ Quân Kỳ.

_ Ta nghe nói muội thành thân nên đến đây, tiếc rằng có người đã phong tỏ tin tức rồi nên ta hay tin đến đây thì không kịp. Diệp nhi, tại sao vậy. TẠI SAO CHỨ. Ta không tốt sau, tại sao nàng lại đi gả cho tên thiếu gia hèn yếu kia chứ. Hắn có gì hơn ta chứ....

Quân Kỳ lay lay Mộc Diệp, nàng áy náy nói:

_ Huynh đừng như vậy. Chẳng có ích gì, chuyện đã xảy ra rồi chẳng thể thay đổi được. Ta và huynh trước đây là bằng hữu, thì sau này mãi mãi là bằng hữu. Ta đối với huynh chẳng có tình cảm gì trên mức huynh muội. Ta gả cho Ân Kha là tự nguyện, chẳng có ai ép buộc. Có thể nói, ta đối với Ân Kha có tình yêu.

Quân Kỳ ôm Mộc Diệp nói nhỏ:

_ Tại sao lại như vậy. Tại sao lại như vậy. Ta đối với muội như nào muội còn không biết sao. Thôi thì, chuyện như vậy thì ta chẳng thay đổi được gì. NHƯNG ta không bao giờ bỏ cuộc, muội sẽ có một ngày sẽ là CỦA TA.

Nói xong hôn một cái lên má Mộc Diệp. Nàng chưa kịp phản ứng thì một tiếng rống giận vọng tới:

_ CÁC NGƯƠI LÀM CÁI GÌ THẾ ?

Mộc Diệp nhìn thì thấy Ân Kha đang đứng nhìn về phía nàng. Hai mắt Ân Kha phun ra lửa, tay nắm chặt lại, nghiến răng nói:

  _ Hay lắm. Gian phu gian phụ. Được rồi ta chẳng niếu kéo ai hết. Ngươi có thể đem Mộc Diệp đi, và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta.

Ân Kha nói xong quay mặt lại đi. Mộc Diệp thấy thế càng hoảng loạn, tát một cái thiệt mạnh vào mặt Quân Kỳ. Bỏ chạy theo Ân Kha.

Phòng Mộc Diệp.

Ở trong phòng Mộc Diệp, Ân Kha vừa viết xong hưu thư, Mộc Diệp chạy vô nhìn Ân Kha, giải thích:

_ Ân Kha, không phải như chàng thấy đâu... thiếp và huynh ấy chẳng có gì.

Ân Kha không thèm nhìn nói:

_ Hưu thư viết xong, mời Mộc Diệp tiểu thư thu dọn chút đồ đạc.

Mộc Diệp ngỡ ngàng, sau đó kinh hãi. Vội vàng quỳ xuống, nói:

_ Thiếp và huynh ấy thật không có gì. Chàng đừng hiểu lầm.

Ân Kha cười tự nhiễu nhìn Mộc Diệp:

_ Không có gì, hiểu lầm. Haha...... Mộc Diệp tiểu thư..cô xem ta là tiểu hài tử HẢ... ta đã thấy rõ rành còn chối, không có gì mà ôm nhau, còn hôn a.....haha... nam nữ thụ thụ bất tương thân cô không biết sau a... có bằng hữu nào mà ôm hôn nhau không HẢ...

Nước Mộc Diệp rơi đầy mặt, nức nở nói:

_ Huynh ấy nói đó là lời tạm biệt, lời tạm biệt .....sau cuối của tình yêu mà huynh dành cho thiếp. Thiếp thề, thiếp mà có gian tình với huynh ấy sẽ bị trời tru đất diệt, chết không toàn thay.

Ân Kha nhìn Mộc Diệp nói:

_ Được, lần này xem là hiểu lầm. NHƯNG không có lần sau. Ta cho tỷ cơ hội, tỷ tự nắm lấy.

Mộc Diệp gật đầu. Ân Kha thở dài nói:

_ Tỷ thật là...ây... thôi, ta đi ngủ.

Ân Kha lại gần giường cởi áo ngoài leo lên giường ngủ. Mộc diệp vậy cũng rửa mặt, cởi áo ngoài, lên giường nằm kế bên Ân Kha. Nằm một chút là ngủ.

Phòng Nguyệt Ánh.

Nguyệt Ánh lắc đầu nói:

_ Mộc Diệp thật sơ ý, Dao Anh ngươi điều tra thử tên kia hắn là ai?

Dao Anh dạ rồi đi.

Tối. Ân Kha sau khi tắm rửa thì quay lại phòng Mộc Diệp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top