Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời vào đông,nắng như cố xua tan đi cái lạnh buốt vốn có.Tình Minh ghét đi ra ngoài vào mùa này,y chỉ muốn ngồi trong liêu thưởng trà với Yêu Cầm Sư và Nhất Mục Liên.
Nhưng hôm nay,Tình Minh lại mời Hoang trò chuyện cùng y.
"A,đây đúng là điều tuyệt nhất mà."Y thoả mãn xoay xoay cốc trà.
2 người không lên tiếng nhìn các thức thần dọn tuyết ở sân.
"Thấy cây anh đào phía kia không Hoang?"Tình Minh chỉ tay.
Cây anh đào to lớn đang ủ những chồi non.
"Nó được trồng từ rất lâu,nghe nói cặp đôi nào thấy được bông hoa nở đầu tiên,họ sẽ hạnh phúc trọn đời."
Cậu bé và người con trai bên cạnh vùi cây xuống.Họ ngoắc tay với nhau rằng sẽ cùng nhau ngắm hoa anh đào khi nó nở.Cậu bé có nụ cười tinh nghịch là con người,còn người kia là 1 vị thần.2 người chăm sóc cây hoa kia,mỗi năm mỗi năm đều chứng kiến đoá hoa đầu tiên nở rộ.Cậu bé lớn lên,trong một lần chiến tranh,hi sinh.Vị thần chờ đợi,năm này qua năm khác.Sau đấy mới biết cậu bé đã qua đời lâu rồi.Vị thần ấy tìm đến mộ,vô thức đào bới,chôn cậu bé dưới gốc anh đào,chính mình ngồi xuống bên cạnh.Không ai biết vị thần đi đâu.Họ nói y đã nhập làm một với cây anh đào,mãi mãi che chở cho cậu bé,mãi mãi phù hộ cho những mối lương duyên trắc trở.
"Mộ của người đó vẫn còn ở đó,ngươi thấy không?"
"Ngươi vì cái gì kể cho ta?"
"Hoang,ngươi biết đấy,dù là thần,nhưng nếu không biết nắm giữ tình yêu,nó sẽ vụt mất."
"Ta không cần sự thương hại của người khác."
"Tình yêu khác với sự thương hại,đừng hiểu lầm.Ngươi dù cao lớn thế nào,quyền lực thế nào,cũng sẽ vì 1 người mà hạ thấp mình.Người đó cũng vì ngươi mà sẵn sàng đánh đổi bản thân."
"..."
"Trong liêu có nhiều thức thần xinh đẹp lắm,ta tìm cho ngươi nhé?.
"Không cần."
"Ngươi thấy Nhất Mục Liên thế nào?"
"Ngu ngốc..."
"Haha,ta thấy y tốt đó chứ."
"Hừ."Hoang đứng dậy,rời đi.
"Nhất Mục Liên vẫn mãi ở trước ngươi,bao bọc ngươi bằng khiên của y.Nhưng chính tấm khiên đó lại ngăn y có được ngươi,mà ngươi chưa từng cố thoát ra để vươn tới y.Như vậy,vẫn chỉ là y khổ thôi."
Tuyết rơi dày,phủ kín bề mặt sân,Huỳnh Thảo thở dài trong phòng chính của liêu.
"Mới dọn xong mà!"
"Đừng lo,sáng mai mọi người cùng làm là sạch."
Vừa xong bữa tối,mọi người tập trung lại với nhau.
"Chúng ta chơi trò gì đi!"
"Ta chuẩn bị sẵn sàng rồi đây!"Hồ Điệp Tinh reo lớn,cuối cùng cũng có ngày được chơi cùng mọi người.
  "Nào,mọi người rút thăm đi!"Hồ Điệp Tinh xóc lọ lên 1 lần.
"Haha ta là vua!!"Tình Minh rạng rỡ chỉ vào thăm y rút được
"Ngươi vốn là vua rồi mà."Mọi người đồng loạt thở dài 1 lượt.
"Muộn rồi,nên ta chỉ ra 1 yêu cầu nhé?"Tình Minh trầm ngâm
"Số 9 hãy cho số 6 buổi hẹn ngay bây giờ nhé."
"Mọi người giải tán được rồi."
Tình Minh vỗ tay "bộp" 1 cái.Mọi người dời đi,các tiểu thức thần vẫn chưa hiểu được rốt cuộc Tình Minh tính toán cái gì,và số 6 cùng số 9 kia là ai?
"Hoang đại nhân,..."
"Vào đi."Hoang kéo cửa phòng mình.
Mặt đối mặt,đèn mập mờ sáng,tiếng xì xào không rõ từ đâu.
"A,Hoang đại nhân,Nhất Mục Liên,em đưa đồ đến!"
Huỳnh Thảo đặt khay lên bàn,nhẹ nhàng rút lui.
Nàng vừa ra khỏi,Bỉ Khâu Ni đã kéo nàng "Huỳnh Thảo,em vừa đưa cốc màu trắng qua bên trái hay phải?"
"Là bên phải ạ!"
"A,tiêu rồi!"
"Có chuyện gì sao?"
"Không có gì đâu,chúng ta đi thôi!"
"Nhất Mục Liên,đều dựa vào ngươi."Bỉ Khâu Ni thì thầm.
Không phải lần đầu tiên gặp riêng,nhưng trong không gian vẫn tràn ngập cảm giác tĩnh lặng,áp bức doạ người khiến Nhất Mục Liên bồn chồn,y nâng cốc lên,không chần chừ mà uống 1 hơi.
Mà Hoang bên kia vẫn đang quan sát biểu tình của y.Hắn nâng cốc mình lên,đảo qua hương thơm.Hắn lờ mờ đoán được ý đồ của Tình Minh.
Đêm nay sẽ là 1 đêm không ngủ.
"A,hức.Hoang đại nhân,...ta thấy chóng mặt quá..."
__________
Vote đi:((Cmt đi:((( T sẽ rep hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top