Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[chuyện của Sha 10] Khách sạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Saen ngủ luôn trên đùi tôi tầm hơn một tiếng mới tỉnh. Và khi đứng dậy , chân tôi hơi run run vì tê, không nói không rằng, Saen thình lình chìa lưng ra cõng tôi lên luôn.

Vóc dáng chúng tôi gầy gầy như nhau, nhưng thật sự thì chúng tôi khỏe mạnh như nhau, chỉ có cha Pete là thật mỏng manh yếu ớt thôi.

" bỏ anh xuống, Saen, mau bỏ anh xuống " Tôi gõ nhẹ lên đầu em ấy.

" chân thế kia thì đi kiểu gì tới rạp được, em ngủ một giấc chưa đã, vào rạp ngủ tiếp được không, chọn phim ca nhạc nào ấy , Sha nhé" Saen lúc lắc cái đầu, không chịu thả tay ra,cứ bám cứng lấy hai bên đùi tôi.

" muốn ngủ thì về nhà ngủ, vào rạp làm gì, muốn nghe nhạc thì nói Sha mở nhạc cho em nghe thôi, dễ mà " Tôi nói rồi mới nhớ ra tình cảnh hiện tại, nơi Saen không muốn về nhất chính là nhà.

Saen đã cõng tôi đi được một khoảng rồi, im lặng không nói gì cả, tôi vịn hai bên tai em ấy, cứ luôn khẽ kêu em ấy bỏ tôi xuống. Người qua đường nhìn chúng tôi chăm chăm, Saen có đeo khẩu trang nhưng tôi thì không, thật tình có rất nhiều cô gái lén lấy điện thoại chụp ảnh chúng tôi, Saen không chú ý thấy, nhưng tôi thì lại rất bấn loạn trong lòng. Từ bé tới giờ, cõng em ấy nhiều không nhớ hết, nhưng để em ấy cõng lâu thế này, là lần đầu tiên của tôi. Tim tôi cứ đập thình thịch.

Vào đến rạp rồi, Saen cũng không chịu bỏ tôi xuống, từ mua vé đến vào tới ghế, vẫn cõng tôi như thế. Ai không biết còn tưởng tôi bị liệt hai chân.

Nhạc phim vừa cất lên, Saen đã nắm lấy bàn tay tôi, rồi gục vào vai tôi ngủ tiếp. Bàn tay nhỏ bé nóng hổi, tôi cũng ước gì mình ngủ được một chút, tim cứ đập như điên thế này, rất khó chịu.

Rốt cuộc phim chúng tôi xem là phim gì tôi cũng không nhớ. Đến khi đèn sáng lên, Saen cũng mở mắt ra, uể oải nhìn tôi mỉm cười, rồi khi tôi vừa đứng dậy, Saen lại cõng tôi tiếp tục.

" em nghĩ ai cũng tưởng Sha bị gì ở chân á, nếu bây giờ để Sha bước ra, lại dọa người thì sao, thôi, em cứ cõng, người của Sha nhẹ ghê, thơm nữa, em thích, cứ để em cõng nhé" Saen cười với tôi, làm tôi chỉ muốn hôn lên đôi má hồng đó, nhưng tôi nhịn được.

Saen cõng tôi vào một quán ăn, cẩn thận đặt tôi xuống ghế rồi mới chọn món. Chúng tôi ăn uống vui vẻ, Saen nói, có khi tôi cũng nên đi làm diễn viên , chứ làm quản lí cho em ấy làm gì lãng phí lắm.

" Nếu chúng ta cùng đi làm idol, có khi lại là cặp đôi đẹp nhất ấy, Sha đẹp trai quá mà, em cũng vậy " 

Tôi cười, gắp thức ăn đút vào miệng Saen như thói quen, nói " anh thấy Saen đẹp hơn, đẹp nhất luôn !" 

" Sha không thi đại học thật à, thực ra anh lo cho em nên muốn làm quản lí sao, em nghĩ đầu quân cho công ty nào đó là được rồi, chuyện quản lí người ta sẽ lo hết"  Sha ngoan ngoãn há miệng ăn đồ tôi đút cho, cũng như một thói quen. Chúng tôi ăn ở nhà đều thế. "Mà thực em chỉ muốn nổi tiếng đủ để chụp ảnh thôi, muốn quảng cáo PS2 của nhà mình, và..."

Saen chợt im lặng.

" Mà cũng có thể em đổi ý rồi...em không còn muốn làm thế bằng được nữa..thôi, hay là theo ý Sha vậy, chúng ta cứ làm sinh viên đại học vài năm cho vui , bây giờ chọn trường nào đây nhỉ "

Chúng tôi cứ nói chuyện phiếm như thế cả buổi chiều, rồi Saen lại cõng tôi đi tiếp, lang thang chầm chậm trên con phố bắt đầu lên đèn sáng rực, tôi cảm thấy như đang trong một giấc mơ vậy, được ôm Saen nhiều như thế , lâu như thế.

" đi đâu thế , không muốn về nhà thật sao " Tôi cọ tóc mình vào má Saen, hỏi khẽ.

Saen dừng chân trước một khách sạn. 

HẢ ?????

Tôi nghe tiếng gọi của địa ngục cất lên bên tai mình. Tình hình này , nếu Saen ôm ấp tôi khi ngủ, tôi sợ là tôi không thể che giấu được mất. Tình cảm thì cố được, còn cơ thể thì rất khó nói. Ngay khi dừng chân trước khách sạn, tôi đã kịch liệt nhảy ngay xuống. 

Cơ thể này, hiện đã không thể để Saen tiếp xúc được nữa. Em ấy sẽ phát hiện ra mất.

Tôi bị cái bảng hiệu khách sạn làm cho cứng rồi !


....




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top