Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[chuyện của Sha 26] Thời gian tiếp tục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" vết thương còn đau nhiều không, Sha ? " Saen hỏi ngay khi tôi vừa ngủ dậy, hình như em ấy không ngủ, tôi mở mắt ra là em ấy đã lên tiếng rồi.

" không đau , anh không còn đau chút nào hết " Tôi nói lại được rồi nè, may quá, chắc là hội chứng tạm thời mất tiếng thôi.

Saen nhìn tôi sững sờ rồi lại ôm chặt lấy tôi.

" mau gọi tên em đi, Sha, mau gọi tên em, mau nói anh yêu em đi, Sha, em muốn nghe, mau nói đi, mau nói " 

Nghe như em ấy lại sắp khóc rồi, kì lạ quá chừng, Saen bướng bỉnh ngang tàng làm gì trở nên mít ướt thế nhỉ. Chỉ có trên giường là em ấy mới hay nhõng nhẽo đòi hỏi thôi. 

" Saen, anh yêu em, Sha yêu em nhất thế gian này, dù xảy ra chuyện gì cũng không ngừng yêu em, Saeng Intouch , Shadow Pitchaya yêu em lắm, yêu em nhiều đến vô cùng " 

Tôi thì thầm vào tai em ấy, bàn tay vuốt lên mái tóc mềm mại như tơ  y hệt mình đó, chỉ là không biết đã đi nhuộm màu sáng thế này hồi nào thôi.

" anh biết hôm nay thứ mấy không , Sha ?" Saen luồn tay dưới chăn, vuốt ve đùi tôi.

" ưm...không biết nữa....hình như anh...bị mất khái niệm về....ngày tháng...rồi..." Tôi thở dốc.

" hôm nay cuối tuần, không phải đi học, Sha đói không, cần ăn chút gì không ? " Saen lật người tôi sấp lại trên giường, tay vuốt không ngừng vật cứng ham muốn vào buổi sáng của em ấy , cạ cạ nó vào mông tôi.

" em tính làm gì thế hả " Tôi cười thành tiếng.

Saen kéo hộc tủ lấy lọ gel ra, lành lạnh thoa vào chỗ rách tối qua của tôi, tôi hơi nhột một chút thôi, không đau nhiều, thực ra thì anh em tôi vốn mạnh lắm mà, chút đau đớn cỏn con này có là gì đâu !

" em tính ăn sáng thôi  " Saen hôn lên gáy tôi, rồi bắt đầu "ăn" bữa sáng của em ấy. 

Tới tận khi mặt trời lên cao, bụng tôi sôi ùng ục vì đói, Saen mới chịu ngừng lại.

Chúng tôi xuống nhà làm chút thức ăn nhẹ, Saen ngồi ngoan trên bàn, không rời mắt khỏi tôi, bình thường em ấy đâu có nấu nướng gì, tôi thì chỉ làm cho vui nhưng vẫn nấu được đồ ngon, chắc là do tôi được cha Ae dạy.

" Saen, thật tình anh đã lơ ngơ không nói chuyện được suốt một tháng nay hả , anh không nhớ gì hết luôn " Tôi nhìn lịch trên đồng hồ treo tường, ngậm ngùi hỏi em ấy.

" ừm, cũng không có chuyện gì quan trọng đâu, chúng ta vẫn bên nhau suốt thôi, nhưng không có làm gì hết á " Saen hơi bĩu môi.

" thật luôn hả ? anh không hôn em suốt một tháng sao ?"  Tôi hơi cáu kỉnh, sao tôi lại bỏ phí mất bao nhiêu điều tốt đẹp như vậy chứ !!!

" yên tâm đi, tối nào em cũng ôm Sha, hôn Sha rồi Sha mới nhắm mắt ngủ đó " Saen cười cười, bắt đầu đút thức ăn cho tôi. Và cũng ngoan ngoãn há miệng ăn đồ tôi đút.

Chúng tôi vốn khi ăn ở nhà luôn là thế này mà.

.

.

.

.

Saen và tôi quấn quít nhau trong phòng mãi đến tối khuya, em ấy không ngừng bảo tôi gọi tên em ấy thật nhiều lần. Đôi mắt tinh anh luôn lấp lánh của Saen dường như có điều gì u uất lắm.

Tôi bắt đầu cảm thấy em trai mình đang giấu giếm điều gì đó thì phải.

Tôi có cảm giác dường như tôi tỉnh ra dần dần, cứ như phục hồi sau một cơn cảm cúm vậy.

Rõ ràng, có gì đó khá quan trọng đã xảy ra và tôi đã quên.

Hẳn là thứ gì đó đã khiến Saen trở nên đau khổ.

Cách em ấy hối hả chiếm lấy tôi, hối hả đòi tôi chiếm lấy em ấy...làm tôi thấy có gì đó bất thường lắm.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhỉ ?









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top