Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

27. Ngày 3


"Ai đó đã đặt một bàn ăn trưa siêu thịnh soạn vào ngày hôm qua thì phải..."

Pond nhìn Ae. Họ đang ở trong một khu thương mại, tận hưởng khoảng thời gian rảnh rỗi hiếm có trước khi tiếp tục công việc của mình vào buổi chiều.

"Mày nói nhảm cái gì đấy Pond?"

Top là người đã hỏi câu đó.

"P'Top, em nghe một người bạn của em làm quản lý ở khách sạn Bangkok, bảo là có một người tên là "Ae Intouch" đã yêu cầu chuẩn bị một bữa trưa vô cùng vô cùng xa hoa dành cho vị khách đã bao trọn khu bể bơi của khách sạn."

"Mày đúng là cái đồ vừa nhiều chuyện vừa thích châm chọc, Pond!"

Ae quay sang lườm còn Pond thì cười khúc khích. Phản ứng của hai người họ khiến Top cảm thấy thú vị.

"Có phải là cậu diễn viên trẻ đẹp trai xuất hiện ở công ty của chúng ta mấy tuần trước là vị khách đặc biệt đó không?"

Top hùa cùng Pond quay sang trêu chọc cậu đàn em của mình.

"Không phải anh cũng thế chứ, P'Top!"

"Ờ thì mọi người đều nói về chuyện đấy mà. Họ nói là thấy một Ae rất khác so với thường ngày. Đặc biệt khi cậu kia gọi cậu là "P'Ae" và thế là cậu còn không để cho Pond bắt tay với người đó."

Ae gãi đầu đỏ mặt nhìn xuống sàn.

"Đừng lo, Ae. Mọi người chỉ nói chuyện trong phòng thôi. Cậu biết là chúng ta giống một đại gia đình mà. Họ chỉ bất ngờ khi thấy khía cạnh đó của cậu. Bọn họ không biết gì hết nhưng anh với Pond hiểu con người cậu mà. Thế cậu diễn viên kia là 'người may mắn' đó à?"

"Vâng, P'Top."

Ae thấy anh không cần phải giấu giếm điều gì. Thực ra nếu có thể anh còn muốn bố cáo cho cả thiên hạ biết rằng Pete là của anh nhưng tiếc là Pete vẫn chưa cho anh câu trả lời.

"Chính thức rồi đó hả Ae?"

"Vẫn chưa ạ, P'Top. Pete vẫn chưa trả lời em."

"Thôi nàooo! Đứa nhóc đó chắc chắn yêu mày rồi. Mày còn chờ cái gì nữa?"

Pond có vẻ cau có.

"Tao vẫn đang cố hết sức, okay?"

Ae nói rồi ánh mắt anh va phải một thứ gì đó. Anh nhanh chóng tiến về cửa hàng trang sức, thấy vậy cả Pond và Top cũng vì hiếu kì mà đi theo anh.

"Chào bạn. Không biết cửa hàng mình có chi nhánh ở Siam Discovery không nhỉ?" Ae hỏi nhân viên.

"Dạ bên em có ạ."

"Bạn có thể giao hàng cho một người có mặt trong sự kiện ở chỗ đó được không? Mình sẵn sàng trả thêm chi phí."

"Anh chờ một chút đê em gọi điện kiểm tra lại ạ. Anh muốn gửi gì ạ?"

"Cái này. Mình sẽ mua một cái ở đây và mình cần một cái khác được giao đến đó."

"Xin anh chờ một lát ạ."

Ae thấy một chiếc vòng tay với chi tiết hình ký hiệu vô cực và anh muốn một cái nữa cho thiên thần đáng yêu của mình.

"Mày không phải một người hay tiêu pha nhưng trong 3 ngày này mày đã tiêu rất nhiều tiền cho Pete rồi, Ae."

Pond nói, dùng ánh mắt tọc mạch nhìn về phía người bạn thân.

"Tao hứa với em ấy rằng e, ấy sẽ không để ý tới sự vắng mặt của tao. Tao cũng đã nói với mày là tao đang cố gắng để khiến em ấy yêu tao rồi mà."

"Nhưng tao cũng bảo với mày là thằng nhóc đó có tình cảm với mày còn gì."

Pond đảo mắt chán nản phản bác lại bằng những điều anh tin là sự thật hiển nhiên. Top không biết nói gì chỉ biết đứng cười.

"Tao vẫn sẽ cố gắng đến khi em ấy trả lời tao. Nhưng dù có thế nào đi nữa thì tao vẫn sẽ yêu em ấy nhiều hơn, bất kể với tư cách là người yêu hay bạn bè."

Trong cuộc đời Ae, anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu một ai đó sâu đậm tới mức bất kể quyết định của Pete có là gì, anh biết anh đều không thể thoát khỏi những cảm xúc đó. Nhân viên cửa hàng quay trở lại với nụ cười trên gương mặt.

"Thưa anh, họ đồng ý với yêu cầu của anh. Mời anh viết chi tiết thông tin giao hàng vào đây ạ."

"Tuyệt! Mình có thể nhận được thông báo khi nào hàng được giao đến không nhỉ?"

"Dạ có ạ. Anh ghi cả số điện thoại liên lạc nữa ạ."

Ae ghi tên Pete và thời gian nhận hàng cũng như số điện thoại của mình rồi rút ví thanh toán. Anh đeo một chiếc vòng vào tay mình rồi chụp ảnh trong khi Pond và Top vẫn ở đó trật tự quan sát anh.

"Hy vọng chú mày sẽ giới thiệu anh với 'chân lý cuộc đời' khi chúng ta trở về Bangkok."

Top đề nghị, mỉm cười với anh chàng đang đắm mình trong bể tình là Ae.

"Được chứ P'Top."

---

Pete và Noh đang trên đường tới Siam Discovery với Can và Tin cho một sự kiện quảng bá cho bộ phim sắp tới.

Can ngồi cạnh Tin, lại gà gà gật gật. Đây là lịch trình thứ 3 của họ trong ngày và cậu hoàn toàn bị đánh gục. Cậu đang tựa đầu mình lên vai Tin. Cái người lạnh lùng kia thì muốn đẩy cậu ra chỗ khác nhưng khi thấy vẻ mệt mỏi trên gương mặt Can thì anh lại ngoảnh mặt mặc kệ.

"Đêm qua lại đi tiệc tùng thâu đêm đấy hả?" Tin hỏi

"Không, hôm qua tôi về nhà."

"Nhà ở Khon Kaen?"

Tin có chút bối rối. Chỗ đó cách đây phải 10 tiếng đi xe cả đi cả về. Nhưng chàng trai này lại không hề đến muộn dù chỉ một phút trước khi sự kiện đầu tiên của bọn họ diễn ra.

"Ừ. Hôm qua là ngày giỗ thứ 10 của bố mẹ tôi. 2 năm trước tôi không về được nên hôm qua tôi phải tới đó."

Can nói bằng chất giọng ngái ngủ rồi lại rúc vào vai Tin, cố tìm cho mình một chỗ tựa thoải mái. Tin nhận ra điều này, anh quyết định đặt một tay lên vai Can để cậu có thể thoải mái nghỉ ngơi.

"Tôi rất tiếc." Tin lặng lẽ nói.

"Cám ơn cậu, Tin." Can trả lời.

Tin nhìn vào chàng trai mỏng manh đang tựa trên lồng ngực mình ngủ ngon lành. Anh nhận ra cậu trông rất khác so với con người đầu óc đơn giản và không biết xấu hổ như thường ngày. Anh phải thừa nhận rằng Can thực ra là một người rất đáng yêu, giống như một đứa trẻ nhỏ. Tin lắc đầu rồi nhìn ra phía ngoài, gạt bỏ mọi suy nghĩ vừa diễn ra trong đầu.

---

Mọi người đều tất bật chuẩn bị cho sự kiện.

Can chỉ vừa xong việc với Pete và giờ thì đến Tin.

"Tin, thay cái áo đó đi, làm ơn."

"Thay sang cái gì cơ?"

Can nhìn vào giá treo đồ và nhìn thấy một chiếc áo polo màu xanh rêu có vẻ nhỏ hơn cỡ của Tin thường mặc. Cậu quyết định chọn cái đó vì nó cũng khá hợp với áo polo màu vàng mù tạt của Pete. Cậu lấy nó và đưa cho Tin.

Tin nhận lấy và thay mà không phàn nàn một lời. Anh thậm chí còn để phanh 2 cúc áo giống như Can thường làm mỗi khi cậu bắt anh mặt những bộ đồ như thế này. Tin ngồi xuống ghế để Can có thể bắt đầu làm tóc cho mình.

"Ooooh, cậu giờ thạo việc quá ha, Tin."

Can trêu chọc rồi nở một nụ cười, vẻ mệt mỏi vẫn chưa biến mất.

"Đừng có chọc tôi, Can. Tôi chỉ làm theo yêu cầu của cậu."

Tin vặn lại khi nhìn vào cái người trông có vẻ như sắp chết đến nơi.

"Cám ơn, Tin. Cám ơn vì hôm nay đã để ý đến mấy tiểu tiết như thế."

Can mỉm cười rồi bắt tay vào việc chỉnh tóc cho Tin. Tin có chút bối rối. Anh hoàn toàn cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Can. Anh còn cảm thấy hai má đang nóng lên.

Tiếng gõ cửa vang lên thu hút ánh nhìn của mọi người.

Đó là một cô gái mặc đồng phục đen ló đầu qua cánh cửa và hỏi.

"Có anh Pete Pitchaya ở đây không ạ?"

Pete đứng dậy rồi tiến về phía cô gái.

"Xin chào, tôi là Pete."

Cô gái nhất thời bị vẻ đẹp trước mắt mê hoặc mà quên mất mình đến đây làm gì. Sau vài giây định thần cô mới quay trở lại với thực tại.

"Em có món đồ cần giao cho anh."

Cô gái đưa cho Pete một chiếc hộp. Pete khá quen thuộc với nhãn hàng trang sức này nhưng vẫn bất ngờ.

"Tôi không biết là cửa hàng còn có dịch vụ giao hàng tận nơi đó."

"Thực ra bọn em không có dịch vụ ấy nhưng vì chi nhánh ở Chiang Mai có hỏi qua và địa điểm nhận hàng là ở trong khu thương mại này nên bọn em nhận lời."

Cô gái có chút ngượng ngùng khi nói chuyện với Pete.

"Bạn có biết thứ này do ai gửi không?"

"Em xin lỗi, em không biết. Em chỉ được yêu cầu giao hàng."

"Mình hiểu rồi. Cám ơn bạn nhé."

Pete nhìn qua chiếc hộp. Cô gái ban nãy có nhắc đến Chiang Mai, liệu có phải là P'Ae của cậu không nhỉ?

Pete phấn khích mở hộp quà và nhìn thấy biểu tượng vô cực đẹp đẽ trên chiếc vòng tay bên trong cái hộp. Nụ cười trở nên rạng rỡ hơn. Điện thoại cậu rung lên, cậu nhận được một tin nhắn bằng ảnh và ngay lập tức ấn mở.

Đó là ảnh cổ tay của P'Ae đeo một chiếc vòng tương tự. Sau đó cậu nhận được một tin nhắn.

Hy vọng em thích nó, thiên thần đáng yêu của anh.

Đó sẽ là cách anh yêu em.

Mãi mãi cho đến vô tận.

Trái tim Pete như vỡ òa với tất cả tình yêu và niềm vui khiến cậu càng nóng lòng mong ngóng P'Ae quay trở về Bangkok. Cậu đã quyết định rồi, cả bằng trái tim lẫn lý trí, cậu nhất định phải có được người này cho cậu, một mình cậu mà thôi. Cậu sẽ không cho phép bất kỳ ai hay điều gì mang anh khỏi cậu.

Em thích lắm, P'Ae.

Cám ơn anh rất nhiều.

Em rất nhớ anh.

Mong sớm được gặp lại anh.

Pete lại gần Can hỏi điều gì đó.

"Can, mình đeo cái này có được không?"

Chìa ra chiếc vòng mới nhận được, Pete không thể giấu nổi sự hạnh phúc đang trào dâng phía bên trong lồng ngực.

"Được chứ. Mình nghĩ kể cả mình nói không thì cậu cũng sẽ không tháo nó ra kể từ lúc cậu đeo vào đâu nhỉ."

Can bông đùa, cậu thừa biết cái vòng đó từ đâu mà ra. Pete bĩu môi rồi quay về phía Noh để khoe món quà mới nhận được từ P'Ae.

"Noh, đeo vào giúp mình được không?"

"Này là đang nhờ vả hay khoe khoang quà của P'Ae thế?"

"Cả hai!"

Noh và Pete đều bật cười. Noh rất vui vì Pete của cậu đang hạnh phúc. Cậu ước rằng Ae sẽ luôn ở cạnh Pete dù cho bất kỳ điều gì xảy ra.

Suốt cả sự kiện, người hâm mộ vẫn luôn thắc mắc vì đây là lần đầu tiên họ thấy cổ tay Pete có đeo vòng.

Một người nổi tiếng là không hề đeo vòng cổ hay vòng tay vì nó khiến cậu không thoải mái nhưng từ khi thấy cậu đeo chiếc vòng thì ai cũng thắc mắc.

Chiếc vòng mà Pete đeo là của ai nhỉ?

Có phải của Tin không? Hay của ai khác?

Pete có người đặc biệt rồi à?

Người hâm mộ bắt đầu bàn tán. Có quá nhiều giả thiết được dựng lên.

Pete cũng quá quen với điều này, cậu lại như thường lệ, không phủ nhận cũng không xác nhận bất kỳ điều gì. Cậu không muốn P'Ae của cậu bị kéo vào khía cạnh này trong thế giới của cậu vì cậu biết P'Ae sẽ cảm thấy không thoải mái khi bị chú ý.

Việc này có khiến Pete hơi lo lắng nhưng cậu hy vọng rằng họ có thể bàn luận thêm về vấn đề này cùng nhau khi cậu làm cho mọi việc trở nên rõ ràng, làm cho hai người chính thức được ở cạnh nhau. 

________________________________

Cầu một chiếc người yêu giống Ae  ;;___;; 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top