Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

44. Tương lai hợp pháp


Pete vẫn còn chưa ngủ, cậu mải mê ngắm nhìn gương mặt của vị hôn phu đang say giấc nằm cạnh mình. Còn Ae vốn đã thoải mái chìm vào giấc ngủ từ lâu, đôi bàn tay không quên ôm chặt Pete trong vòng tay mình. Pete vẫn chưa thể tin được rằng bản thân đã thực sự nhận được lời cầu hôn từ người nắm giữ trái tim mình bấy lâu.

"Em rất hạnh phúc đó P'Ae. Dù cho có chuyện gì xảy ra em cũng nhất quyết không để mất anh. Dù có phải đánh đổi bất kì  điều gì đi nữa, miễn là em có anh, em chỉ cần vậy thôi là đủ."

Pete nhìn xuống ngón áp út, nơi có sự hiện diện của lời hứa hẹn về một cuộc hôn nhân hạnh phúc và mỉm cười, rồi dần dần đi vào giấc ngủ.

---

Pete tỉnh dậy bởi mùi hương vô cùng hấp dẫn từ khay đồ ăn sáng đặt ở chiếc bàn con trên giường do Ae chuẩn bị sẵn cho cậu.

"Chào buổi sáng thiên thần của anh. Em ăn sáng và chuẩn bị đi. Anh đã gọi Noh và nói với cậu ấy rằng sẽ đưa em về trước khi anh đến văn phòng."

Ae quần áo chỉnh tề và chuẩn bị bữa sáng, ngọt ngào nở một nụ cười mị hoặc.

"Anh lại dậy sớm và chiều hư em rồi."

"Anh sẽ chiều hư chồng tương lai của anh bất cứ khi nào anh muốn và đừng hòng ai cản được anh!"

Ae rõng rạc tuyên bố rồi nháy mắt với Pete đang thưởng thức bữa sáng của mình. Sau đó Pete tắm qua một chút rồi theo Ae xuống bếp. Cậu thấy Tin và Ae ở đó.

"Tôi làm bữa sáng rồi đó Tin. Bắt thằng nhóc đó ăn chút gì nhé. Tôi sẽ đưa Pete về. Cứ tự nhiên như ở nhà nhé."

Hai người nọ thấy Pete đang tiến về phía họ, Tin liền chào hỏi.

"Chào buổi sáng Pete!"

"Chào buổi sáng, Tin. Can vẫn chưa dậy sao?"

"Tên ngốc đó không có chút dấu hiệu nào là sẽ thức giấc cả."

Pete khúc khích cười khi nghe thấy câu trả lời của Tin.

"Hôm nay cậu không có lịch trình nào sao Tin?"

"Không. Hôm nay là ngày nghỉ của tôi và tôi cũng không nghĩ hôm nay sẽ lại phải trở thành một bảo mẫu."

"Tôi xin lỗi, Tin. Đáng lẽ tôi nên trông coi em họ mình nhưng mong cậu có thể thông cảm, việc mà nó đã làm trong ngày hôm qua là một việc mà nó không hề thích. Thằng nhóc đó thực sự không muốn nói về vấn đề đó."

"Anh không cần phải xin lỗi đâu Ae. Tôi hiểu mà. Tôi sẽ để mắt tới cậu ấy. Cả hai nên chuẩn bị đi đi là vừa đó nếu không muốn bị muộn và các cậu nên nói với Noh về chuyện đính hôn đó. Chúc mừng nhé!"

Cả Ae và Pete đều đứng như trời trồng. Họ còn chưa nói với ai về chuyện này, làm thế nào mà Tin lại biết được? Tin thấy vẻ ngạc nhiên của họ thì cười ngặt nghẽo rồi chỉ vào bàn tay Pete.

"Đó là nhẫn cầu hôn đúng không? Lát nữa tôi sẽ kể cho Can nghe về chuyện này. Thôi hai người đi đi."

"Cám ơn cậu, Tin."

Pete và Ae gần như đồng thanh nói cảm ơn rồi rời đi, tay trong tay. Tin nhìn hai người kia rồi hạnh phúc lắc đầu sau đó chuẩn bị đồ ăn ra đĩa cho con sâu ngủ trong phòng.

---

Suốt quãng đường về nhà Pete cả hai người đều không nói gì và khi họ về gần tới nơi thì Noh đã ở đó mở cổng cho họ. Nhưng một điều khiến Pete chú ý hơn đó là chiếc xe đậu ở phía trong. Noh chào hỏi bọn họ với nụ cười thật tươi và trước khi Pete kịp hỏi gì đó thì một người đã lao tới ôm chầm lấy cậu.

"Trời ơi cục cưng của tôi, có nhớ anh không nè?"

"P'Phun! Anh về khi nào thế? Sao em không biết gì hết vậy?"

"Anh muốn tạo bất ngờ cho em và Noh mà. Anh về từ đêm hôm qua nhưng lại không thấy em ở nhà. À phải rồi, cái gã đó đâu rồi, anh muốn gặp cậu ta. Cậu ta có đối xử tối với em không? Có làm đau em không? Có phải gã khốn đó bắt em phải ở qua đêm với anh ta không? Thằng đó còn không đưa em về hả?"

"P'Phun, từ từ thôi nào. P'Ae đưa em về mà. Anh ấy chỉ là đang cất xe thôi."

Pete thở dài nhìn Noh cầu cứu nhưng Noh chỉ đáp lại cậu bằng cái đảo mắt, trông Noh như sắp nổi cáu đến nơi. Kể cả trước khi Ae kịp đi tới chỗ Pete và Noh, Phun đã đi tới trước mặt anh và bắt đầu màn đối chất khiến Ae không kịp phản ứng.

"Ra cậu là Ae hả. Nói thật đi, ý đồ của cậu với nhóc con nhà tôi là gì?"

"P'Phun, đừng làm anh ấy sợ."

"Yên nào, Pete! Anh muốn nghe chính miệng cậu ta nói."

Ae nhìn Pete rồi nhìn Noh và ánh mắt cuối cùng dừng lại ở người đàn ông đứng trước mặt mình. Nghe Pete gọi anh ta là Phun khiến anh xác định được người này là ai và từ đó mà cư xử sao cho phù hợp. Thực ra Ae có chút lo lắng, giống như hồi Pete nói với Noh rằng bọn họ chính thức trở thành người yêu.

"Hóa ra đây là P'Phun. Bạn trai của Noh và tự nhận mình là bố của Pete. Cứ hành lễ cho phải phép thôi Ae."

Ae đứng nghiêm chỉnh và cúi chào sau khi tự giới thiệu bản thân.

"Chào buổi sáng. Tên em là Ae Intouch. Em là hôn phu của Pete. Ý định của em với em ấy hoàn toàn tốt đẹp và thực tế. Em yêu em ấy bằng cả tấm lòng. Em mong rằng sẽ nhận được sự chúc phúc từ anh cho mối quan hệ của chúng em."

"Hôn phu?!!! Pete, cái này nghĩa là sao???!"

Phun hét lên thảng thốt. Pete che kín mặt mình bằng hai lòng bàn tay, che đi gương mặt đã ửng đỏ. Noh cũng trợn tròn mắt rồi nhìn thấy chiếc nhẫn lấp lánh trên tay Pete trong khi Ae lại cúi gập người chào lần nữa. Noh, người đầu tiên lấy lại sự tỉnh táo sau khi nghe thấy thông báo đột ngột này, gián đoạn cuộc hội thoại. Sau đó Pete cũng hùa theo nịnh bợ kể cả hiện tại cậu có xấu hổ chết đi được, cậu tiến về phía Phun.

"Thôi nào, Phun. Để họ vào nhà đã rồi chúng ta nói tiếp."

"Đúng rồi đó 'ba', vào nhà đã vào nhà đã."

Pete ôm lấy cánh tay phải của Phun rồi dùng đôi mắt cún con mà nhìn anh nũng nịu. Phun dĩ nhiên bị đánh bại bởi 'bùa chú' của Pete và dễ dàng để mặc cậu lôi kéo vào nhà. Noh nhếch mép rồi tiến về phía Ae.

"Không phải em phản đối chuyện này Ae nhưng mà cả hai sẽ phải giải thích một số chuyện đấy. Và bỏ qua cho Phun nếu anh ấy có cư xử hơi thái quá nhé, anh ấy lúc nào cũng  phóng đại mọi chuyện liên quan đến Pete. Chúng ta vào thôi."

Ae im lặng gật đầu và đi theo họ, nhận ra rằng hình như ban nãy anh có để lộ sự lo lắng của mình cho Noh thấy mất rồi. Anh biết họ sẽ phải nói cho hai người kia biết về chuyện đính hôn của hai người bằng cách này hay cách khác và anh cũng không có chút ý định nào là sẽ hoãn lại việc đính hôn bởi anh thật sự yêu Pete rất nhiều.

Ngay sau khi mọi người đã an vị tại phòng khách, Pete và Ae ngồi cạnh nhau trong khi Phun ngồi đối diện họ và ánh mắt như dao găm phóng về phía Ae. Noh đứng cạnh cửa bếp và gọi Pete tới giúp mình pha trà cho mọi người. Pete miễn cưỡng đứng dậy bỏ lại Ae ngồi đó.

"Pete, cậu chắc về điều này không vậy? Việc chấp nhận lời cầu hôn của Ae có thể đưa mọi chuyện rẽ sang một hướng không mấy đẹp đẽ đâu đó."

Noh lên tiếng hỏi khi chỉ có hai người trong bếp. Pete hít một hơi thật sâu rồi nhìn thẳng vào Noh.

"Nêu như cậu đang đề cập tới sự nghiệp của mình thì ừ, mình sẵn sàng rồi. Mình sẽ không để mất Ae vì bất kì chuyện gì hay bất kì ai. Mình biết cậu và P'Phun sẽ luôn ủng hộ mình và mình luôn biết ơn vì điều đó. Nhưng có P'Ae, có cậu và P'Phun là đủ rồi. Mình cũng sẽ vui vẻ mà từ bỏ ánh hào quang của sân khấu nếu như điều đó có nghĩa là mình có thể chung sống với P'Ae."

"Mình hiểu rồi. Nhưng tất cả tình huống xảy ra có thể sẽ rắc rối đấy. Cậu biết mà, kết thúc hợp đồng với công ty chủ quản hiện tại sẽ không thể diễn ra trong im lặng được. Cậu sẵn sàng cho chuyện này chưa?"

"Mình biết mà, Noh."

Noh có thể nhìn thấy sự quả quyết trong mắt Pete. Cậu nhún vai rồi hít một hơi thật sâu.

"Thế chúng ta lại quay về với kế hoạch dự phòng cho việc cậu sẽ không thành công trong lĩnh vực giải trí thôi nhỉ? Mình đã chuẩn bị hết rồi, chỉ chờ cậu ra hiệu mà thôi."

Noh nháy mắt và mỉm cời với Pete. Pete nhoài người ôm lấy Noh, thông qua phản ứng của Noh cậu hoàn toàn có thể xác định được rằng Noh dã chấp nhận chuyện đính hôn của cậu rồi.

"Cám ơn cậu, Noh! Cậu lúc nào cũng đi trước mình một bước."

"Chúc mừng, Pete! Lát nữa mình sẽ nghe câu chuyện sau. Còn giờ chúng ta tốt nhất nên quay lại trước khi ông bố màu mè của cậu ăn tươi nuốt sống mất Ae."

Pete khúc khích cười và gật đầu rồi sau đó cả hai người họ cùng quay lại phòng khách. Lúc Pete quay trở lại vị trí và đặt ấm trà xuống bàn thì Ae vẫn còn rất bồn chồn không thoải mái chút nào. Còn Noh ngồi xuống bên cạnh Phun.

"Pete, em giải thích đi. Người này nói rằng em là hôn phu của anh ta nghĩa là sao?"

Ae định mở miệng trả lời nhưng Pete siết chặt tay anh và lắc đầu. Cậu chìa ra chiếc nhẫn đính hôn lấp lánh ở ngón áp út lên.

"Ba à, đêm qua P'Ae đã cầu hôn con và con đồng ý rồi. Con yêu anh ấy rất nhiều, ba cũng biết rồi đó và con không thể sống thiếu anh ấy. Ba không mừng cho con à?"

Phun đột nhiên đơ ra một lúc khi Pete làm ra vẻ mặt rầu rĩ với đôi môi nhỏ xinh trề ra đầy hờn dỗi. Noh ngồi cạnh anh khẽ cười thầm một cái.

"Không, không có, không mà. Đừng nghĩ là ba không mừng cho con chứ. Con biết là hạnh phúc của con luôn được đặt lên hàng đầu mà. Nhưng thế này không phải là đột ngột quá sao? Hai người chỉ vừa mới ở cạnh nhau. Còn về gia đình của anh ta thì sao, họ có biết con không? Họ có chấp nhận con không? Và còn chưa kể việc kết hôn trước cả ba và Noh... Noh! Em không giúp anh một tay lại còn ngồi đó cười nữa hả."

Phun day day bai bên thái dương. Ae quay đầu nhìn Pete, hỏi xem anh đã có thể nói được chưa. Pete cười và im lặng gật đầu.

"À, thưa anh. Gia đình em có biết Pete nhưng em cũng chưa kịp nói cho họ về chuyện đính hôn. Nhưng em đảm bảo rằng họ sẽ rất vui mừng vì chuyện này. Thực ra em nghĩ họ còn yêu quý Pete nhiều hơn em. Mẹ em cũng muốn Pete trở thành con rể của bà ấy và em dám chắc rằng bà ấy sẽ rất hạnh phúc vì chuyện này."

"Và ba, con biết vì sao ba và Noh vẫn chưa bàn đến chuyện kết hôn cho dù cả hai đã quen nhau quá lâu rồi. Con biết đó là bởi vì con. Ba luôn lo lắng về chuyện con sẽ khó chấp nhận vì con khác biệt. Ngày nào con cũng cám ơn ba vì điều đó, dù nhiêu đó thời gian con cảm thấy mình thực sự ích kỷ nhưng ba chưa bao giờ khiến con cảm thấy như vậy và đó là lý do khiến con thật sự rất yêu cả hai người. Có thể chúng ta sẽ tính đến một đám cưới đôi chăng?"

Noh âu yếm nhìn Pete và nắm lấy tay Phun. Phun mỉm cười với Noh và nhìn về phía cặp đôi ngồi trước mặt họ.

"Cậu bé của tôi lớn quá rồi. Ae, giờ cậu thấy Pete được chúng tôi yêu thương tới mức nào rồi đó. Nếu cậu dám làm tổn thương con trai tôi, thề có trời, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu. Và đừng có gọi tôi căng thẳng như vậy nữa, P'Phun là được rồi. Tôi cũng biết kha khá về cậu thông qua Can rồi, tôi chỉ muốn được gặp người thật thôi."

Pete đứng dậy chạy về phía Noh và Phun rồi ôm lấy họ. Ae thật sự rất vui mừng vì anh được họ chấp nhận, khiến anh cảm thấy mình cần phải làm gì đó để đảm bảo với Phun và Noh về chuyện gia đình anh thực sự  yêu thương Pete.

"Noh, tuần này Pete có lịch trình gì không?"

"Không có, em đã dành riêng cho cậu ấy một tuần nghỉ ngơi trước khi quay bộ phim mới vào tuần tới. Em muốn cậu ấy phải nghỉ ngơi đầy đủ trước khi bắt tay vào công việc mới. Sao anh hỏi thế?"

Cả ba người cùng chăm chú nhìn Ae, chờ đợi anh trả lời.

"P'Phun, Noh, em biết chuyện này hơi đường đột nhưng em muốn mời mọi người tới gặp gia đình em vào ngày mai. Em muốn cả hai người ở đó khi bọn em thông báo về chuyện đính hôn. Chuyện này có được không?"

"Nhưng P'Ae, mai anh còn phải đi làm mà?"

"Anh có thể xin nghỉ mà Pete."

Pete nở một nụ cười rạng rỡ rồi nhìn sang Noh và Phun với vẻ tràn trề hy vọng, tự gật gật đầu mình mong chờ họ đồng ý.

"Con đang mong chờ ba từ chối hả nhóc con? Mỗi lần làm vậy, con biết con luôn thắng mà. Dĩ nhiên là được rồi Ae, mai chúng ta sẽ đi cùng hai đứa."

---

Gia đình Ae trở nên bận rộn từ khi anh gọi điện xác nhận rằng mọi người sẽ về đó. Họ rất mong chờ được gặp lại Pete, chúc mừng cặp đôi vì đã chính thức ở bên cạnh nhau. Chỉ có một điều mà họ không biết rằng cặp đôi kia còn dang chuẩn bị thông báo một thông tin còn quan trọng hơn cả thế. Họ cũng chuẩn bị luôn bữa trưa vì Ae nói rằng gia đình Pete cũng sẽ về thăm họ.

"Oh, mọi thứ sẵn sàng chưa? Họ sẽ ở đây bất cứ khi nào."

Prija phấn khích và bắt đầu đi vòng quanh ngôi nhà, mọi người trong nhà bắt đầu cảm thấy không thoải mái.

"Mẹ! Mẹ ngồi xuống đây đi. Mọi chuyện đều đã chuẩn bị hết rồi. Mẹ không cần phải..."

Tiếng chuông cửa vang lên và Prija bỏ mặc Oh tiếp tục lải nhải, bà chẳng buồn nghe hết thằng con trai mình định nói gì. Ae và Pete chờ ở cửa, bà mở cửa, chào hỏi họ với cái thơm má và một cái ôm ấm áp. Yim chạy lại phía Pete và đòi cậu bế.

"Chào Ae. Ohhh, Pete! Mẹ nhớ con. Thằng con phiền phức của mẹ có tốt với con không? Mẹ nói nghe nè, nếu nó làm con tổn thương cứ nói với mẹ. Mẹ sẽ đá nó ra khỏi hộ khẩu."

"Mẹ! Mẹ nói gì với Pete thế? Mẹ đừng vẽ đường cho hươu chạy chứ."

"Anh ấy rất tốt ạ. Mẹ không cần lo lắng về chuyện này đâu ạ."

Pete cười với Prija, chọc ghẹo Ae đang đứng một bên lừ mắt nhìn hai người bọn họ. Ae chỉ nhún vai rồi giới thiệu Phun và Noh với cả gia đình mình.

"Mọi người, đây là Noh và Phun. Họ đều là gia đình của Pete."

"Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Pete có người nhà trẻ đến thế. Nhưng trước hết, cám ơn vì đã chăm sóc Pete và vì thế nên Ae mới có thể gặp được thằng bé. Pete là một đứa trẻ ngọt ngào và vô cùng tuyệt vời. Chúng ta ăn trưa thôi nhỉ, tôi biết chuyến đi vừa rồi của mọi người rất mệt mỏi mà."

Noh và Phun đồng loạt mỉm cười khi được Prija dẫn tới phòng ăn cùng với mọi người. Họ có thể thấy cách gia đình này đã thực sự chấp nhận Pete. Từ lúc họ về tới giờ, sự chú ý của cả nhà dành cho Pete còn nhiều hơn dành cho Ae. Các thành viên trong gia đình đều thể hiện rằng họ nhớ Pete nhiều đến mức nào. Noh và Phun đều hạnh phúc vì Pete đã tìm được một gia đình nữa quan tâm đến cậu cùng với họ.

Khi mọi người cùng ăn trưa, Yim ngồi cạnh Pete và không ngừng kể cho cậu nghe về chuyện của mình cho đến khi ánh mắt con bé rơi xuống ngón tay của Pete và mỉm cười láu lỉnh.

"Ar'Pete, cái nhẫn đó đẹp thật đấy! Chú dã mua nó ạ? Cháu cũng muốn có một cái."

"Uhhhh, cái này... cái này thật ra là ....ahmm...."

Pete luống cuống không biết nói gì khi ánh mắt của mọi người đổ dồn vào họ. Cậu không biết làm thế nào để mở lời và một lớp hồng lại được phủ lên gương mặt đẹp đẽ của cậu. Ae mỉm cười trước vẻ bối rối của vị hôn phu của mình và lên tiếng thay cho cậu.

"N'Yim. Là chú đã mua nó cho chú Pete của con đó."

"Nó đẹp quá ạ. Con có một cái được không Ar'Ae?"

"Không. Chiếc đó chỉ dành riêng cho hôn phu của chú thôi. N'Yim, Ar'Pete của con đã đồng ý sẽ kết hôn với Ar'Ae rồi đó."

Nụ cười của Yim lập tức kéo đến tận mang tai, cô bé rời khỏi ghế rồi nhảy vào lòng Ae.

"Ae, ý con là Pete sẽ trở thành con rể của mẹ hả? Pete, con đồng ý rồi có phải không? Con chấp nhận Ae của mẹ rồi hả?"

Prija nãy giờ bận trò chuyện cùng Noh và Phun, đột nhiên đứng bật dậy, bà không thể che giấu nổi sự phấn khích của mình. Cả gia đình đều rạng rỡ đoán già đoán non trong đầu khi chờ đợi thông báo chính thức từ cặp đôi.

"Đúng vậy mẹ ạ. Con đã chính thức cầu hôn Pete. Bọn con vẫn chưa tính đến chuyện kết hôn nhưng Pete sẽ trở thành con rể của mẹ. Và vâng, em ấy đã chấp nhận đứa con phiền toái của mẹ rồi."

Từng giọt nước mắt hạnh phúc của Prija nối tiếp trào ra, bà rời khỏi chỗ ngồi, tiến về phía hai người và ôm họ thật chặt. Pete thủ thỉ với mẹ chồng.

"Mẹ đừng khóc mà. Con đã chấp nhận lời cầu hôn của P'Ae rồi."

"Mẹ chỉ là hạnh phúc quá. Mẹ không kiềm chế được con trai à. Mẹ rất mừng vì Ae đã gặp con, Pete. Cám ơn con rất nhiều vì đã mang Ae của mẹ trở lại."

"Chúc mừng nhé, Ae và Pete. Cả nhà rất mừng cho hai đứa. Và thằng Ae kia, mày nhất quyết không chịu để Pete đi chứ gì?"

Oh vui vẻ trêu chọc đứa em trai mình.

"Em sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra. Kể cả nếu Pete có chán ghét em đi nữa thì em cũng sẽ không buông tay."

"P'Ae!"

Mọi người đều phá lên cười. Tất cả cùng ăn mừng vì sự ngọt ngào ấm áp này. Noh và Phun không thể làm gì khác hơn ngoài việc chung vui cùng mọi người. Họ biết rằng Pete đã tìm được cho mình một gia đình thật sự yêu thương cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top