Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7. Thuộc về


Sau khi ăn sáng mọi người đều có mặt ở phòng khách, ngoại trừ Ae bị mọi người bắt rửa bát.

Khi Ae đang tiến lại gần phòng khách cùng mọi người thì điện thoại của anh rung lên và hiển thị trên màn hình là một số máy lạ. Chần chừ một lát anh cũng quyết định trả lời. Một giọng nói xa lạ lập tức truyền đến.

"Xin chào, đây có phải số máy của Ae không? Tôi là Noh. Cậu làm ơn cho tôi nói chuyện với Pete được không?"

"À đúng rồi. Chờ một lát để tôi chuyển máy cho Pete"

Ae biết rằng đây là người quản lý cũng như bạn thân nhất của Pete nhưng anh không chắc rằng tại sao điều này lại khiến trái tim anh cảm thấy khó chịu đến vậy.

"Pete, có người gọi em này."

Ae thông báo ngay khi vừa vào phòng khách, lắc lắc chiếc điện thoại.

Pete nhìn Ae thắc mắc, có một chút bất ngờ vì cậu rõ là đang bận bịu với việc trò chuyện cùng gia đình Ae mà.

"Là Noh."

"À à!"

Pete chạy về phía Ae và nhận lấy điện thoại rồi ra ngoài hiên. Cái nhìn của Ae dán chặt lấy cậu môt với một biểu cảm không mấy được dễ chịu nhưng Pete hoàn toàn không để ý tới điều đó. Pete thực ra đang cố gắng kiềm mình lại trước một trận la mắng.

"Chào, Noh..."

"Cậu đang làm cái quái gì vậy Pete?! Cậu biết mình lo lắng thế nào khi không thấy cậu trong xe không? Rồi mọi chuyện tệ hơn khi cậu rời đi mà không mang theo điện thoại hay ví tiền!"

Noh thật sự hét vào điện thoại khiến Pete phải đặt điện thoại xa khỏi tai hoặc không cậu sẽ bị điếc đến hết đời.

"Mình xin lỗi, Noh. Thứ hai mình sẽ giải thích khi mình trở lại. Hãy kệ mình một thời gian được không mình nghĩ mình cần nghỉ ngơi."

Giọng của Pete vừa lo lắng vừa như nài nỉ. Cậu có mỗi mình Noh ở cạnh và cậu không hề muốn Noh rời bỏ cậu chỉ vì chuyện này. Thế nhưng ở phía đầu dây bên kia Noh vẫn im lặng.

"Đi mà Noh... Chỉ cuối tuần này thôi và..."

Pete đang chuẩn bị mặc cả tất cả mọi thứ trừ việc trở về ngay lập tức. Noh ngắt lời cậu khi cảm nhận được sự gấp rút và cần thiết từ giọng của bạn thân mình. Nhưng dĩ nhiên là Noh sẽ không để bạn thân của mình đạt được ước vọng một cách dễ dàng như thế.

"Được rồi, mình sẽ kệ cậu. Nhưng với một điều kiện."

"Được, bất kể điều gì cậu muốn mình làm." Pete đáp lại với tốc độ ánh sáng.

"Cậu sẽ phải kể lại mọi thứ diễn ra trong cái đầu bé tí tẹo của cậu. Mình đã để ý được một lúc rồi nhưng mà cậu bây giờ bất hợp tác quá rồi đấy. Thế nên khi cậu quay trở lại chúng ta sẽ nói chuyện và cậu sẽ phải giải thích tất cả thật tỉ mỉ và cụ thể. Rõ chưa?"

Pete cần hít một hơi thật sâu vì cậu không muốn Noh biết về những điều cậu đang trải qua nhưng khi quay đầu nhìn về phía phòng khách, nhìn thấy Ae và gia đình của anh đang vui vẻ trò chuyện cùng nhau, cậu lại chưa muốn rời đi. Cậu quyết định.

"Được rồi. Mình sẽ làm thế. Cám ơn cậu. Hẹn gặp lại vào thứ hai."

"Tốt! Chăm sóc tốt bản thân nhé!"

"À mà Noh..." Pete định bảo Noh gửi cậu ít tiền nhưng chưa kịp nói gì thì người kia đã cúp máy rồi.

"Cậu ấy vẫn giận. Nhắc nhở mình tự lo cho bản thân nhưng lại không muốn gửi cho mình một đồng. Aaah! Cậu đúng là đồ khốn keo kiệt Noh!!"

-----

Pete quay trở lại phòng khách và thấy Yim chạy về phía cậu, cô bé giơ hai tay đòi cậu bế khiến cậu vui vẻ làm theo yêu cầu của cô bé.

Yim thì thầm gì đó với Pete khiến cậu mỉm cười và gật đầu rất hăng hái.

"Hai người đang có mưu đồ gì?"

Ae nói khi ngồi xích qua một bên nhường chỗ cho Pete. Pete định trả lời thì mẹ Ae lại hỏi.

"Pete, làm thế nào mà con gặp được Ae của chúng ta thế?"

Pete cứng họng với câu hỏi. Giờ phải trả lời thế nào đây? Họ có tin cậu và không nghĩ cậu là một kẻ kì lạ nếu như cậu kể lại câu chuyện ngày hôm qua không?

P'Oh tiếp tục hỏi trong khi Pete thì vẫn đang suy nghĩ về câu trả lời của mình.

"Con cũng thắc mắc đó mẹ. Làm thế nào em gặp được Ae? Ý anh là nếu với Ae của trước kia thì anh sẽ không thắc mắc lắm nhưng với Ae của hiện tại thì anh lại rất tò mò đấy."

Trước khi Pete trả lời thì Ae đã ném cho anh trai mình một cái nhìn sắc lẹm.

"P'Oh! Anh đang nói gì thế? Em vẫn thế! Em gặp Pete trong một trong những sự kiện của công ty ở khách sạn tại Bangkok."

Đó không phải là lời nói dối, nhưng cũng không phải là sự thật, Pete nghĩ. Nhưng cậu tò mò về sự khác biệt giữa Ae trước kia và Ae khi gặp cậu.

"Thật á? Nhưng Pete biết không, Ae nhà anh trước kia vui hơn rất rất rất rất rất rất nhiều so với bây giờ..."

"P'Oh!"

Oh thật sự rất thích trêu chọc em trai mình. Khi Ae đang trông như không được thoải mái lắm thì Pete chỉ có thể mỉm cười và để ý rằng mọi người trong gia đình của Ae thật sự rất gần gũi.

"Nếu mình vẫn ở cùng gia đình, mình nghĩ gia đình mình cũng sẽ giống họ."

Ae nhận ra cái vẻ buồn bã trong ánh mắt Pete kể cả khi cậu vẫn đang trưng ra một nụ cười.

"Em ổn không Pete?"

Trước khi Pete có thể trả lời, đôi bàn tay nhỏ nhắn túm chặt lấy áo, nhướn mày và đôi môi hơi chu lên.

"À vâng. Ahhhm, P'Ae có thể đưa em tham quan một vòng được không?"

"Con muốn đi bơi Ar'Ae! Chúng ta có thể rủ thêm Ar'Pete đi cùng!" Yim nói với chú của mình trong khi vẫn đang trong vòng tay của Pete.

Pete và Yim nói hai điều khác hẳn nhau nhưng gần như là đồng thanh. Cả hai người nọ đều dùng ánh mắt cún con và nụ cười ngọt ngào nhất để nhìn Ae. Các thành viên còn lại trong gia đình đều mỉm cười vì họ thừa biết Ae sẽ phản ứng như thế nào.

Ae thở dài chịu thua.

"Thế ra là hai chú cháu thầm thì về cái này ấy hả?! Được rồi, đi thôi."

"Chúng ta sẽ đi đâu?" Pete hỏi với tông giọng hào hứng.

"Ar'Ae chúng ta đến khu nghỉ dưỡng Cây Ước Nguyện được không?" N'Yim năn nỉ.

"Con thật sự thích chỗ đó nhỉ đúng không công chúa nhỏ?"

Ae không thể từ chối đứa cháu nhỏ đáng yêu nhất của mình, anh cúi xuống vào véo nhẹ vào chiếc má phúng phính của Yim.

"Nhưng mà lâu lắm rồi con không có được tới đó."

Yim chu môi. Trông cô bé như có vẻ đang nhớ lại điều gì đó thực sự không vui.

"Được rồi, chúng ta sẽ tới đó nên đừng buồn nữa."

"Yasss!"

Yim choàng tay ôm lấy cổ Ae khi vẫn còn đang ngồi trong lòng Pete.

Pete thích thú trước cuộc trò chuyện của hai chú cháu. Tận đáy lòng cậu cảm thấy ấm áp khi thấy sự gần gũi của họ. Cậu tận hưởng niềm hạnh phúc mà cậu đang cảm nhận được.

"Mẹ sẽ chuẩn bị đồ cho N'Yim vì mẹ nghĩ Yim và hai chú sẽ ở đó qua đêm. Lại đây nào con gái, chúng ta cần chuẩn bị đã." P'Nat dẫn đứa trẻ háo hức về phòng của họ.

"P'Oh, thế có ổn không nếu như bọn em qua đêm ở đó?" Ae dò xét.

"Chị dâu em đã đồng ý rồi còn gì. Hơn nữa còn có em ở cạnh Yim, anh biết con bé sẽ được an toàn. Ít nhất thì anh chị có thời gian yên ổn cạnh nhau." Oh nháy mắt với đứa em trai của mình.

"Đừng để chị ấy nghe được điều anh nói." Ae vừa liếc mắt vừa cười.

"Đi nào Pete. Chúng ta cũng cần chuẩn bị đồ xong trước N'Yim hoặc không con bé sẽ không để yên đâu."

...

Quay trở lại phòng của Ae, anh tìm thấy một chiếc quần ngố và áo phông sáng màu rồi đưa cho Pete trong khi đang chuẩn bị đồ cho chuyến đi qua đêm bất ngờ này.

"P'Ae."

"Hửm?" Ae đáp lại trong khi vẫn bận rộn nhét đồ vào vali.

"Em xin lỗi vì đã làm phiền cuối tuần của anh."

Pete nói với tông giọng lo lắng, bàn tay vân vê gấu áo mà Ae vừa đưa cho cậu. Ae dừng mọi hành động rồi ngồi xuống cạnh Pete.

"Nhìn anh này Pete"

Khi Pete nhìn anh với đôi mắt đẹp đẽ cùng với biểu cảm mềm mại, Ae đột nhiên anh lại chẳng biết nói gì.

"Chết tiệt! Đáng ra mình không nên bảo cậu ấy nhìn mình. Pete quả thực quá xinh đẹp so với một người con trai."

Ae hít một hơi thật sâu để tự xoa dịu mình.

"Anh làm gì khiến em cảm thấy rằng em làm phiền anh từ hôm qua đến giờ à?"

"Không."

"Em cảm thấy gia đình anh có điểm nào không muốn em ở đây à?"

"Không! Họ rất tốt với em." Pete vội vàng lắc đầu khiến Ae bật cười.

"Thế nên đừng xin lỗi. Anh rất vui vì gặp em. Cũng rất vui vì chúng ta có thể làm bạn như thế này, em biết đấy."

Ae nói một cách chân thành. Anh biết Pete có một sự tác động rất lớn tới anh nhưng anh không biết về những cảm xúc lạ lẫm đó, anh vẫn chưa sẵn sàng để đối mặt với nó nhưng chắc chắn một điều rằng anh rất vui khi được gặp "sinh vật" xinh đẹp này.

"Cám ơn P'Ae. Vì đã giúp em, vì đối xử rất tốt với em."

"Không có gì đâu mà. Em nên thay đồ đi, anh nghĩ N'Yim đã chuẩn bị xong rồi đấy. Chúng ta sẽ nghỉ chân ở trung tâm thương mại để mua đồ cho em, tiện thể ăn trưa luôn." Dứt lời anh cũng đứng dậy tiếp tục công cuộc chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi.

"P'Ae đối với mình quá tốt. Mình sẽ quen với chuyện này và rồi không để anh ấy đi mất. Mình càng lúc càng trở nên tham lam rồi còn muốn anh ấy cho riêng mình nữa."

Pete ngẩn ngơ nghĩ. Ánh mắt cậu dán chặt vào bóng lưng của người đang chuẩn bị đồ. Anh đối tốt với cậu không phải vì cậu là diễn viên hay cậu nổi tiếng. Cậu không chắc chắn tình cảm cậu dành cho Ae là gì nhưng từ bây giờ cậu sẽ coi anh giống như một đàn anh, một người thân trong gia đình mà cậu chưa bao giờ có, một người đặc biệt trong đời cậu.

Pete cầm bộ quần áo Ae vừa đưa rồi đi thằng vào phòng tắm.  



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top