Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tôi và aether đã hẹn hò được ba tháng

ba tháng ấy là ba tháng ồn ào, đầy cãi vã vì tính tôi và tính anh ta xung khắc thực sự. anh ta nhẹ nhàng, tỏa sáng như ánh mặt trời và con mẹ nào nhìn thấy anh ta cũng khao khát mang anh ta về làm của riêng. còn tôi thì bướng, cốc láo và ai nhìn vào tôi cũng muốn đấm cả.

nhưng ba tháng ấy vui lắm. lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy được yêu thương và được chữa lành như thế sau bao nhiêu lần bị phản bội. mấy lần đi chơi cùng nhau, những lần cười đùa với nhau, tất cả thời gian bên nhau. những lần anh ta dỗ dành tôi khi tôi bực, những lần anh ta chủ động giải hòa dù cho tôi làm sai trước. aether thực lòng yêu tôi, bằng chứng là anh không cho tôi rời xa anh ta dù chỉ nửa bước. tôi thực sự ghét anh ta, thực sự rất ghét anh ta, nhưng tôi yêu anh ta nhiều lắm, tôi không muốn anh ta rời xa tôi dù chỉ một bước.

lumine, em gái anh ta, và đám bạn của anh ta đều tự hỏi rằng:


"scaramouche bỏ bùa aether hay sao mà thằng này lại mê được một của nợ mặt suốt ngày hằn hằn như ngày nào cũng giẫm phải cái gì và mở mồm ra là văng tục, phán xét". và mỗi lần nghe những lời ấy, anh ta chỉ mỉm cười và trả lời: "em ấy mà có bùa bỏ cho tôi thì lại tốt quá, tôi muốn yêu em ấy nhiều hơn hiện giờ đây !"

thực ra, aether đến với tôi vào cái ngày tôi suýt lìa khỏi thế gian này. anh chủ động trò chuyện với tôi, hẹn kèo cho tôi đi chơi cùng với hội của anh, giúp tôi hòa nhập với mọi người hơn tất thảy. anh ta đã chỉ cho tôi con đường đến với ánh sáng, dù tôi có cố chấp ở lại với bóng tối ảm đạm và u sầu.

từ sự tôn trọng dành cho đối phương,  rồi đến tình bạn, sau đó phát triển dần dần thành người yêu.

dù rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, nhưng tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về những điều tệ nhất có thể xảy ra, mà nói rõ hơn cả, tôi sợ anh bỏ đi, giống như những người tôi yêu thương trong quá khứ...

ám ảnh về quá khứ chưa bao giờ để tôi có một ngày yên ổn. nỗi sợ bị bỏ rơi, sợ bị phản bội như mẹ và tất cả những người mà tôi yêu thương đã khiến tôi bị rối loạn lo âu trong một thời gian dài. cùng với tất cả những điều tồi tệ tôi đã gây ra trong quá khứ nữa, chưa bao giờ tôi cảm thấy mình là một người tốt cả. lắm lúc tôi khóc một mình trong căn phòng khóa trái cửa và nốc vài ly rượu để quên đi tất cả. lắm lúc tôi cảm thấy mình vô dụng, mình chả làm được gì cho mọi người và cho anh, thận chí còn gây họa vào thân. lắm lúc tôi muốn tự sát vì tất cả những điều mình trải qua và cùng với tất cả những gì mình gây ra. và rồi anh xuất hiện, ôm lấy tôi, dỗ dành tôi và làm chỗ dựa để tôi khóc đẫm bờ vai anh.



"đối với em, có thể em vẫn thấy lo âu, sợ hãi vì tất cả những điều trong quá khứ. nhưng đối với anh, em đã rất cố gắng trong việc sửa chữa tất cả rồi. em xứng đáng được một ngày nghỉ ngơi, một ngày thanh thản. đừng lo nữa, tất cả đã có anh rồi, anh sẽ bên em, cùng em sửa chữa và cùng em đi hết quãng đường còn lại này. anh yêu em scaramouche à, đừng rời xa anh..."


cứ như thế, anh ta đã chữa lành vết thương trong tim tôi.

anh ta bước vào thế giới của tôi, chữa lành tất cả mà không đòi hỏi bất cứ điều gì ngoài tình yêu của tôi dành cho anh...



...






aether này ?

đôi lúc em cũng tự hỏi, tại sao anh lại yêu em nhiều đến vậy ?

em hay chửi rủa anh như thế mà, em hay giận hờn anh như thế mà...

đầy người tốt hơn em mà anh ?

sao anh lại chọn em vậy, người em thương hỡi ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top