Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 22: Trò chuyện cùng chủ nhân Quần Ngọc Các. Khai mào trận chiến với Childe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ningguang: Chờ đợi đã lâu, người trở về từ Tuyệt Vân Gián.

Một giọng nói vang lên đó chính là Ningguang còn hai người bên cạnh chính là 2 tâm phúc của cô ấy. Lần này được gặp trực tiếp cô ấy, Aether cũng phải công nhận, cô ấy mang khí chất mạnh mẽ của một người mang chức quyền. Đúng là phú bà của Teyvat. Tuy nhiên Aether cũng không đứng đực ra đấy ngắm, cậu tiến tới:

Aether: Lần đầu gặp mặt, chúng tôi chuẩn bị một món quà, hy vọng cô thích.

Ningguang: Tặng tôi? Xin đa tạ, mới ba vị tới đây, khiến ba vị mất công rồi.

Paimon: Không mất công, không mất công, hi hi~

Aether: 'Thì toàn công của tôi và Dvalin mà?'

Aether: Quần Ngọc Các thật sự rất đẹp.

Ningguang: Ha ha, rất vui vì các cậu thích nó. Tòa cung điện bồng bềnh giữa trời này cao hơn hết thẩy mọi ngọn núi, từ đây có thể nhìn thấy rõ mọi thứ của Liyue. Từ khi bắt đầu học làm ăn buôn bán, tôi đã tích lũy vốn xây dựng . Sau khi trở thành Thiên Quyền, tôi mời thợ thủ công giỏi nhất tới, không ngừng mở rộng nó... 

Ningguang: Ban đầu nó được xây dựng bằng một gian phòng, nay đã có thể che khuất cả mặt trăng soi sáng Liyue rồi. Tôi tin một ngày nào đó... bóng của nó sẽ che phủ cả bảy đất nước.

"Vị Thiên Quyền đại nhân này, rất có dã tâm..."- Trích suy nghĩ của cả Aether và Dvalin

Ningguang: Khách bên ngoài có tư cách liên Quần Ngọc Các không nhiều, nhưng Đội Trưởng Đại Diện của Đội Kỵ Sĩ Tây Phong thường thư từ qua lại, họ khen ngợi bạn rất nhiều. Vậy nên, từ ngày đầu tiên các bạn đến Liyue, tôi đã bắt đầu rải tay mắt...

Paimon: Sao cơ?!

Aether: 'Bảo sao mình cứ có cảm giác có người đang theo dõi phía sau lưng mình...'

Ningguang: Cuối cùng khi các bạn đến Nhà Trọ Vọng Thư, tôi đã đại khái nắm bắt được mục đích của các bạn.

Paimon: Lẽ nào Verr Goldet là người của cô?!

Aether: Cậu nói đúng, nhưng chưa đủ. Không chỉ Verr Goldet, mà cả Nhà Trọ Vọng Thư đều chính là người của cô!

Ningguang: Quả nhiên Đội Trưởng Đại Diện nói không sai, cậu thực sự rất có mắt nhìn thấu người tâm can khác...

Aether: Thiên Quyền đại nhân đã quá khen rồi.

Dvalin: Không lâu trước kia, còn gặp cả Ngọc Hành Tinh...

Ningguang: Gặp ở gần máy Guizhong, đúng không?

Paimon: Chắc không phải bạn luôn nhìn trộm từ trên trời đó chứ?

Ningguang: Ha ha... khoảng cách xa như vậy, nhìn trộm hơi khó đó... Dựa vào "tai mắt" là được. Tôi rất có hứng thú với các bạn, đặc biệt là Aether, nên theo dõi là một lẽ đương nhiên.

Dvalin: Keqing nói, Thất Tinh sẽ không ám hại Đế Quân.

Ningguang: Ừm, các bạn qua lại nhiều với Tiên Nhân, không tín nhiệm chúng tôi cũng dễ hiểu. Lần này mời các bạn đến là muốn gỡ bỏ hiểu lầm.

Ningguang đi qua bọn họ rồi dừng lại để nhìn khung cảnh

Ningguang: Các bạn có lẽ nghe qua về cuộc chiến ma thần rồi phải không?

Aether: Có chút ấn tượng với điều này.

Aether/Dvalin: 'Tốt nhất là không nên nói gì thì tốt hơn...' - Cả hai đều có chung suy nghĩ

Ningguang: Có rất nhiều ma thần trên thế giới, và cũng đã có những cuộc chiến kéo dài không hồi kết cho đến tận hai nghìn năm về trước. Trong thời kỳ ấy, các sinh vật lầm than và máu chảy không ngừng. Cuối cùng, đại lục Teyvat chỉ còn lại bảy người chiến thắng. Họ thành lập các vương quốc và thành bang trên đống đổ nát của kẻ bại trận, và bắt đầu thời đại bảy vị thần. 

Ningguang: Các vị đã đến "Cô Vân Các" chưa? Đó không phải là địa hình tự nhiên mà được tạo nên từ ngọn giáo khổng lồ do Đế Quân ném xuống trong chiến tranh. Dùng ngọn giáo đá, Đế Quân trấn áp tất cả những kẻ bại trận năm xưa: Họ là những ma thần không giành được vị trí của bảy vị thần. 

Ningguang: Không chỉ các ma thần sẽ chết, mà "bảy vị chấp chính trần thế" cũng thay đổi trong hai nghìn năm qua. Sự ra đi của Đế Quân là một thảm kịch khó tưởng đối với Liyue, nhưng trật tự bảy vị thần cai trị Teyvat sẽ không sụp đổ vì điều đó. Nham Thầm tiếp theo sớm muộn cũng sẽ xuất hiện, nhưng tôi làm sao có thể quên được Đế Quân? Khi đó mối quan hệ giữa người Liyue với Tiên Nhân chắc chắn khác xưa.

Aether: Kể cả trong thời đại mới Liyue vẫn sẽ mãi là con dân của Đế Quân, luôn luôn là như vậy. Tôi tin rằng người Liyue không thể làm điều đó và Tiên Nhân cũng sẽ nghĩ như vậy. Tôi cũng tin rằng không chỉ người Liyue, mà cả các Tiên Nhân cũng sớm vượt qua được cơn sốc này thôi.

Ningguang: Tại sao cậu có thể chắc chắn điều đó?

Aether: Bởi vì người Liyue xưa có câu: "Nếu như bạn đủ dũng cảm để nói lời từ biệt, cuộc sống sẽ tặng bạn một sự khởi đầu mới. Chấp nhận sự thật, buông bỏ quá khứ, tin tưởng tương lai!" - Aether mỉm cười

Ningguang: ...

Dvalin: ...

Paimon: ...

Aether: 'Bỏ mịe rồi...'

Ningguang: Hóa ra là vậy, câu này thực sự rất có ý nghĩa. Đây là câu châm ngôn mà Đế Quân đã nói một vài lần, làm sao chúng tôi lại quên được chứ?

Dvalin: Đế Quân từng nói như thế sao?

Ningguang: Thực ra câu này là Đế Quân trích lại từ lời của một người huynh đệ tri kỉ... một vị thần ít người biết đến, Cổ Quang Thần Aether. Nói thực là từ khi tôi biết tên cậu thì tôi rất bất ngờ đấy.

Aether: 'Trước đây cũng có nhiều người giống cô thôi.'

Paimon: Cổ Quang Thần?!

Ningguang: Nhưng cũng có tư liệu nói rằng, câu nói đó là từ một vị Tiên Nhân cùng thời. Thiên Quang Phá Hạn Chân Quân.

Dvalin: Lại là cái tên này!

Aether: Tạm thời gạt chuyện đó qua một bên, tôi muốn hỏi cô một câu. Tại sao, mọi người phải giấu Tiên Tổ Pháp Thoái?

Ningguang: Haha... Sự việc ngày hôm đó ở Ngọc Kinh Đài xảy ra quá đột ngột mà tôi không có sự chuẩn bị. Bạn có mặt ở hiện trường, chắc cũng thấy tất cả rồi. Kẻ thù của Thất Tinh đang ẩn nấp ở cảng Liyue. Nếu không hành động ngay, sẽ bị đánh bại hoàn toàn. Còn việc giấu Tiên Tổ Pháp Thoái...

Aether: ...Là nhằm chuyển từ nơi sáng vào chỗ tối, lấy tĩnh khắc động. Ý định của cô, tôi nói thế không sai chứ... Thiên Quyền Ningguang? - Aether nhếch mép

Ningguang: Không hổ danh là Kị Sĩ Danh Dự... Đúng như lời đồn, cậu thực sự biết cách đọc tâm can người khác đấy.

Aether: Ai đồn vớ va vớ vẩn gì vậy?

Paimon: "Kẻ thù" mà bạn đang nói là ai?

Aether: Nếu như vậy, kẻ thù mà cô muốn nhắc đến là....

Dvalin: Chắc chắn là anh ta. Không thể sai được

Aether: Cho tôi hỏi, cô biết những gì về Cổ Quang Thần Aether hoặc là Thiên Quang Phá Hạn Chân Quân?

Ningguang: Ai chà... Tuy rằng phong cảnh bên ngoài rất đẹp, nhưng gió có chút lớn. Bên trong đã chuẩn bị sẵn sàng đón khách, mời ba vị theo tôi vào trong.

Qua cách cư xử của Ningguang, Aether cảm thấy rằng có  lẽ Ningguang không muốn nói tới Cổ Quang Thần hay Thiên Quang Phá Hạn Chân Quân nên mới đánh trống lảng. Không lẽ đã có bí mật gì đó không thể nói chăng. Rốt cuộc hai người này thực sự là ai vậy?

...

Mới bước vào trong, cả ba người Aether đều vô cùng kinh ngạc trước bên trong của Quần Ngọc Các, nó rất là rộng lớn và lộng lẫy

Paimon: Woa! Phòng khách lớn quá! Tôi chưa từng thấy căn phòng nào lộng lẫy như vậy...

Đi một hồi bọn họ cũng đã tới phòng mà Ningguang đang chờ

Ningguang: Ba vị cứ tự nhiên, xem nơi này là nhà nhé.

Paimon: Có thật là được không?

Ningguang: Tôi mời các bạn đến, tất nhiên là coi mọi người là bạn. Bạn bè đến chơi tất nhiên vui vẻ phải đặt lên hàng đầu.

Dvalin như thể nhìn thấy thứ gì đó, cậu đưa tay chỉ về phía một cái bảng được đính rất nhiều tờ giấy trên đó, hỏi: "Nơi đó là..."

Paimon: Ơ? Đây chính là "bức tường trong truyền thuyết" sao?

Ningguang: Ồ? Tin tức của bạn có chắc chắn không?

Paimon: Đến những người kể chuyện cũng nhắc đến... Việc rất nhiều người muốn mua tờ giấy trên bức tường nổi tiếng này!

Ningguang: Bởi vì bức tường đó ghi chép lại những bí mật của Liyue. Đám thương nhân luôn thích những điều bí mật mà. Những Nhà Lữ Hành, những bí mật thương mại của Liyue không có ý nghĩa gì với các bạn, các bạn rất đặc biệt, các bạn cũng biết điều này phải không?

Ningguang: Nếu có thể, tôi muốn nhận được sự tin tưởng của các bạn. Nhưng nếu buộc phải lựa chọn người đáng tin cậy nhất giữa tôi và Keqing thì...

Aether: Hừm... Để nói cho chuẩn thì... Cả hai tuy khác nhau về mặt làm việc, cô thì là người tôn kính thần linh, còn Keqing thì có thể coi là sự "bất kính"... Tuy nhiên sự tin tưởng thì đối với tôi cả hai đều đáng tin.

Ningguang: Cậu nói phải lắm, trực giác cũng mách bảo tôi như vậy. Keqing đã nói: "Thời đại Tiên Nhân đã qua, nếu đến cả Thất Tinh của Liyue cũng không dám đối mặt với điều này, vậy tương lai của Liyue sẽ ra sao?" Khiến tôi có chút lo ngại trong lòng đã được xua tan đi rất nhiều.

Aether: Cũng đúng thôi, việc Đế Quân băng hà rất có lợi cho Thất Tinh, cộng thêm những lời đồn "Thất Tinh soán ngôi" làm ảnh hưởng. Nên chắc chắn tất cả những lời dèm pha đó là do Fatui bày ra, hẳn bọn chúng đang có âm mưu gì đó. Dựa vào cớ đó chúng có thể thực hiện rất nhiều hành động mờ ám vượt quá giới hạn ngoại giao của hai nước.

Ningguang: Hừm... Xem ra chỉ mới bắt đầu thôi mà bạn đã hiểu rõ tôi muốn nói gì rồi. Không sai, tôi ra lệnh phong tỏa tin tức, cất giấu tiên thể, một là để ổn định tình hình, hai là tránh... Những chuyện từng xảy ra đối với Mondstadt. Đám người Fatui dựa cớ Đế Quân băng hà thực hiện rất nhiều hành động mờ ám vượt quá giới hạn ngoại giao của hai nước. Bản thân tôi là "Thiên Quyền" phụ trách Liyue, đến lúc phải chiến đấu cũng không cần câu nệ quá nhiều. Đồng ý làm "Điển Lễ Tiễn Tiên" cũng là để Thất Tinh tiếp quản toàn bộ Liyue , tranh thủ chút thời gian...

Paimon: Giống như lời Zhongli, Thất Tinh cung cấp nơi tiến hành tế lễ cũng chỉ để lợi dụng chúng tôi hoàn thành mục đích của mình mà thôi. Nói đến việc "hoàn thành mục đích"... Vẫn còn một chuyện nữa, tôi có nên nói không?

Ningguang: Cứ việc nói

Paimon: Nghe nói khách mang tặng quà gặp mặt sẽ nhận được một vài lợi lộc... Vậy chúng tôi có phần không?

Nghe xong câu nói của Paimon, Aether và Dvalin không hẹn mà cùng nhau đập tay lên trán, thể hiện một sự bất lực hoàn toàn với cái sinh vật tham lam này

Aether: 'Mình có nên làm món lẩu Paimon khi trở về không nhỉ?

Dvalin: Paimon, bạn không thể nói những vấn đề khác sao?

Ningguang: Haha... Không sao, tôi rất thích những người thẳng thắn. Thời gian gần đây cũng phiền các bạn nhiều rồi. Như vậy đi, coi như là quà cảm ơn, bạn có thể chọn một món yêu thích bất kỳ từ chỗ tôi

...

Sau khi trở về từ Quần Ngọc Các, nhìn Viên Ngọc trên ngực thì Aether liền băn khoăn, tại sao lúc ở Mondstadt sợi dây liên kết có thể dễ dàng xuất hiện trong khi đó ở Liyue không có bất kì một sợi dây liên kết nào. Có lẽ lúc này, Aether phải tự mình tìm kiếm thông tin về Cổ Quang Thần hoặc là hiên Quang Phá Hạn Chân Quân hay nói cách khác đó chính là bản thân Aether trong quá khứ 

Aether: Mọi người đi gặp ngài Zhongli đi, tôi đi có việc một chút

Paimon: Cậu lại tính làm gì nguy hiểm phải không? Bọn tôi không cho-

Paimon đang nói thì bị Dvalin ngăn lại: "Không cần, Paimon"

Paimon: Hửm? Tại sao?

Dvalin: Tôi khác cậu, là người đã biết con người của ngài ấy trước đây nên tôi có thể tin tưởng hoàn toàn tuyệt đối vào ngài ấy. Cậu yên tâm.

Dvalin nói xong thì đứng đối diện với Aether. 

Dvalin: Ngài có thể tự lo cho mình, phải chứ?

Aether: Đương nhiên rồi. Ngươi cũng biết ta là ai mà, nhỉ?

Dvalin: Haha... Tôi đã chờ câu nói này lâu lắm rồi

Cả hai cùng nở một nụ cười rồi giơ nắm tay phải lên đấm vào nhau:

Dvalin: Tôi luôn tin tưởng vào ngài, thượng lộ bình an

Aether: Ngươi cũng vậy, Dvalin

Nói chuyện xong thì cả hai rời đi theo hai hướng khác nhau. Dvalin cùng với Paimon tiến tới Vân Lai Hải, còn Aether thì tới Thiên Nham Môn

...

- Dvalin's pov -

Tại một thành cổ bị đổ nát ở Vân Lai Hải, tôi và Paimon phát hiện một đám Fatui đang bảo vệ một cái thùng gì đó. Theo như cái món quà mà Paimon vừa nãy nhận được cũng như sự phân tích của ngài Aether thì khả năng cao đó chính là nơi chứa những chiếc Bách Vô Cấm Kỵ Lục giả.

Không mất quá nhiều thời gian để tôi kết liễu lũ Fatui và tới chiếc thùng đó.

Dvalin: 'Quả đúng như suy nghĩ...'

Bên trong chính xác là Bách Vô Cấm Kỵ Lục giả. Chúng giống hệt cái mà Childe đưa cho chúng tôi. Dù sao thì tôi cũng đã nắm giữ được những bí mật này của bọn chúng rồi, tới lúc rời khỏi chỗ này để gặp Zhongli rồi.

Sau khi gặp Zhongli thì chúng tôi làm tiếp tục những công việc cuối cùng. Đó là tìm Bách Hợp Lưu Ly ngoài tự nhiên. Nhờ công của cô gái thư ký Ganyu thì chúng tôi cũng đã lấy được Bách Hợp Lưu Ly.

Trở về cảng Liyue, chúng tôi bất ngờ khi có khá nhiều Thiên Nham Quân ở ngoài cảng Liyue.

Paimon: Í? Xảy ra chuyện gì vậy? Sao cổng thành có nhiều Thiên Nham Quân thế? Còn có Fatui...

Zhongli: Bầu không khí bất thường, xem ra có chuyện lớn xảy ra. Vì lý do an toàn, tốt nhất nên tìm người hỏi thăm

Ngưới Fatui mang tên Felix kia thấy Zhongli đi tới thì chào hỏi: "Đây là khách của Vãng Sinh Đường, ngài Zhongli. Thiên Nham Quân đang giám sát chúng tôi rất chặt, hiện là thời điểm nhạy cảm, đừng sơ suất manh động"

Zhongli hai tay vòng trước ngực, nói: "Thời điểm nhạy cảm?"

Felix: Tiên nhân của Tuyệt Vân Gián cuối cùng đã ra tay rồi. Lần này họ tới e rằng không phải có ý tốt gì

Zhongli: Là để khởi binh vấn tội ư?

Felix: Khá chắc là như vậy. Nghe nói mấy vị trong Thất Tinh đã đưa người đi nghênh đón... Hừ, nói là nghênh đón, đúng hơn là để chặn tiên nhân ngoài thành lại. Nhưng thái độ hai bên đều rất cứng rắn, nhất thời lâm vào cục diện căng thẳng

Zhongli: ...Sự tình đến nông nổi này, cũng là lẽ tự nhiên

Felix: Tiên nhân không công nhận Thất Tinh, chỉ công nhận Khế Ước với Nham Thần. Nếu họ quyết định tấn công, Cảng Liyue e là khó lòng chống đỡ

Zhongli: Nhưng Thất Tinh Liyue cũng sẽ không làm ngơ.

Felix: Hừ, ai chẳng biết thái độ của họ cứng rắn? Nhưng chính vì vậy, mâu thuẫn giữa người và tiên mới căng như dây đàn!

Zhongli: Sau đó thì sao? Sao Fatui lại trở thành mục tiêu bị căm ghét?

Felix: Hức... Không phải vì Ningguang kia ư... - Felix khinh bỉ nói - Nói gì mà "Trong lúc mây cuộn sóng vờn, muốn Thiên Nham Quân khống chế hoàn toàn hành động của Fatui". Xì! Giờ mới nhớ ra phải hạn chế hành động của chúng tôi? Thất Tinh chẳng qua cũng chỉ vậy thôi!

Dvalin: ...

Felix: Tóm lại, Zhongli tiên sinh, anh là người hợp tác với đại nhân Childe, thái độ của anh cũng có phần đại diện cho thái độ của chúng tôi, nhưng đừng để người khác nắm được điểm yếu

Paimon nói nhỏ với Dvalin: "Xem ra, những mâu thuẫn ở Cảng Liyue đều đã đạt đến giới hạn rồi..." 

Dvalin: Chúng tôi có thể làm gì?

Zhongli: Ý bạn là, muốn dùng thân phận trung lập để ra mặt thương lượng? Hay là muốn dùng vũ lực của bản thân để thay đổi cán cân nào đó? Hai con đường này, e rằng đều không dễ dàng...

Felix: À đúng rồi Zhongli tiên sinh. Tôi nghe nói Vãng Sinh Đường các anh hình như cũng bị cuốn vào xung đột này, đang đối đầu với quan quân tìm đến thì phải!

Zhongli: ...Vậy là không ổn rồi. Tôi phải đi trước đây, đến Vãng Sinh Đường xem thử, hy vọng đường chủ Hu và vợ tôi tạm thời ứng phó được...

Dvalin/Paimon: Vợ ngài làm việc ở Vãng Sinh Đường?!

Zhongli: Ồ, tôi quên chưa nói sao? Đúng vậy, vợ tôi làm việc ở Vãng Sinh Đường, chính xác thì hiện tại đang là phó đường chủ của Vãng Sinh Đường. Dù sao thì tôi mong cô ấy cùng với đường chủ Hu đừng gây ra đại loạn gì. Nhà Lữ Hành, bạn cũng suy nghĩ một chút đi. Tôi nghĩ, muốn ngăn cảng vụ nổ bùng phát, chi bằng thử nghĩ xem kíp nó ở đâu

Nhắc nhở xong xuôi, Zhongli vội đi vào cảng

Paimon: Hừ... Là kẻ cùng chí hướng với Fatui, xem ra dù có điểm lợi, cũng có cả rắc rối. Cho nên, vừa nãy kíp nổ mà Zhongli nói, là chỉ cái gì?

Tôi suy nghĩ một hồi rồi nói: "Là tên có mái tóc màu cam kia"

Paimon: Thì ra là vậy! Tôi... hình như tôi cũng hiểu rồi. Ừm, nếu nói ai là người mong chờ tình cảnh loạn lạc khắp thành này nhất, có lẽ chính là hắn rồi. Gã này, nhất định là nhân lúc tất cả mọi người bận rộn không ai quản được, bèn là chuyện xấu gì rồi! Nhưng, hiện giờ nên đi đâu để tìm hắn? Khi tất cả mọi sự hỗn loạn trở nên hỗn loạn cực điểm, hắn sẽ đi đâu?

Hiện tại xét theo mục đích bây giờ thì tôi chắc chắn là đang hướng đến nơi chứa Tiên Tổ Pháp Thoái. Mà nơi cất giấu chính là... Hoàng Kim Ốc!

Dvalin: Nơi mà hắn sẽ đi, chỉ có một. Đi theo tôi!

...

- 3rd pov -

Tại Hoàng Kim Ốc

Dvalin và Paimon đã có mặt trước hai cánh cửa lớn của nơi này. Bọn họ đột nhập vô cùng là dễ dàng luôn, vì đám Thiên Nham Quân đều phải giám sát Fatui nên không có ai canh cửa cả. Dvalin mở cửa ra rồi bước vào trong

Mới đi vào, Paimon đã ngỡ ngàng trước độ rộng lớn và tráng lệ của nơi này: "Woa, đây là Hoàng Kim Ốc? Bên ngoài xem ra đã rất có khí thế rồi, không ngờ bên trong còn xa xỉ hơn! Còn nữa... còn nữa, khắp nơi đều là Mora!!! Nếu tất cả Mora của Teyvat đều được tạo ra ở đây, vậy... vậy nhiều một chút cũng rất khó bị phát hiện?"

Dvalin: Nếu đơn giản như vậy, thì sớm đã loạn rồi

Paimon: Thì ra là bẫy dạng mồi nhử, nguy hiểm thật! May mà có bạn nhắc nhở! Nhưng dù không thể cầm, khoảng cách gần chắc không có vấn đề gì nhỉ?

Dvalin bỏ mặc câu hỏi của Paimon, cậu nhìn về phía trước, nơi niêm phong Tiên Tổ Pháp Thoái. Ngoài ra xung quanh đó còn có những tên Thiên Nham Quân đang nằm ngất. Cậu có thể cảm nhận được bầu không khí ở nơi đây đang rất kỳ quái và ẩn chữa khá nhiều nguy hiểm.

Dvalin và Paimon quyết định tiến gần đến Tiên Tổ Pháp Thoái. Bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên:

???: Nhiệm vụ "Người dẫn đường" của các ngươi đã hoàn thành, tại sao vẫn muốn tự tìm rắc rối?

Paimon: Hửm? Ai vậy?

Childe: Nếu các ngươi là Fatui, có lẽ đã có thể nhận được một phần thưởng hậu hĩnh của nữ hoàng. Nhưng đáng tiếc, hiện tại chỉ là một chướng ngại vô giá trị mà thôi.

Dvalin: Bây giờ đuổi theo cũng không phải muộn.

Childe: Hừm... cho dù có phải ngưng đúc Mora cũng muốn giấu Tiên Tổ Pháp Thoải... Thất Tinh thật là đã dốc cạn vốn rồi.

Paimon: Hóa... hóa ra là ngươi muốn tìm Gnosis bên trong Tiên Tổ Pháp Thoái?

Childe: Là một trong mười một Quan Chấp Hành Fatui, nhất định phải thực hiện mệnh lệnh của Nữ Hoàng Băng Giá. Thứ nữ hoàng muốn, bọn ta sẽ lấy về.

Dvalin: Ha, ngươi nghĩ ta sẽ cho phép ngươi đến gần Tiên Tổ Pháp Thoái sao? Ngon thì bước qua xác bọn ta đi đã!

Childe: Vấn đề không nằm ở ai cho phép ta, mà là ở ai có thể ngăn cản ta. Thời gian của giao dịch và kế hoạch cuối cùng cũng đã kết thúc rồi... Thật ra ta cũng rất ghét những mánh khóe đó, nhưng vì nữ hoàng ta có thể chịu đựng được. Tiếp theo, chúng ta có thể tận hưởng một chút đơn giản, vui vẻ... Đó chính là chiến đấu.

Paimon: Chiến đấu? Ngươi là loại người thích tìm ai đó để đánh lộn?

Childe: Hahaha, có thể nói như vậy. Dù sao thì ngươi cũng đánh không lại ta đâu, vì vậy đừng cố gắng đánh thắng. Chỉ cần tận hưởng niềm vui như ta đây này. Nói như vậy chắc-

Dvalin: [Nghịch Phong Trảm]

Childe chưa nói hết câu thì bị Dvalin vung kiếm tạo ra một nhát chém gió lao thẳng đến người Childe. Mặc dù hắn đã kịp đỡ đòn tấn công đó nhưng vẫn bị đẩy lùi ra giữa sàn. Dvalin trên tay cầm thanh Thiên Không Kiêu Ngạo từ từ bước xuống, trên miệng nở một nụ cười.

Dvalin: Haha, ta không đánh thắng được ngươi ư? Ngươi có biết mình đang nói gì không? Nếu như ngươi đã muốn chiến đấu, thì ta sẵn sàng chiều theo ý ngươi. - Dvalin giơ thanh kiếm lên thủ thế - Ngon thì nhào vô đây!

Childe: Haha, đòn tấn công bất ngờ đấy. Xem ra ngươi cũng muốn thử sức, vậy thì đừng làm ta thất vọng. Đây là cơ hội hiếm có, thể hiện bản thân đi!

Dvalin/Childe: Chiến nào!!!

Hiệp 1: Dvalin vs Childe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top