Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 53: Trở lại Liyue xây Quần Ngọc Các. Gặp mặt đệ tử của Lưu Vân, Shenhe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dvalin: Kỳ lạ, Aether đâu rồi nhỉ?

Dvalin đang bay xung quanh khu vực Mondstadt để đi tìm Aether, mà tìm hoài không thấy. Cậu thì không thể nào biết được Aether ở đâu, còn Aether lại là người duy nhất có thể biết được vị trí của cậu ta. 

Bỗng một luồng năng lượng đột ngột xuất hiện ở hướng hòn đảo không xuất hiện trên bản đồ Mondstadt. Dvalin ngay lập tức lao thẳng theo hướng đó tới Vực Hái Sao. Cuối cùng cậu cũng bắt gặp Aether, người lúc này đang lơ lửng cách mặt biển một đoạn với tư thế ngồi thiền. Mặt nước bên dưới cậu đang bắt đầu có sự xáo động nhẹ. Những đợt sóng hình tròn nhẹ nhàng lan dần ra xa khỏi Aether. Dvalin lúc này đang định bay tới thì Aether đột ngột giải phóng một luồng bá khí mạnh, hay đúng hơn là rất mạnh. Mặt nước lúc này giống như đang trải qua một cơn bão, còn Dvalin thì giật mình, xém chút nữa bị thổi bay.

Uy lực vừa rồi tựa như một đợt cuồng phong làm rung chuyển một số ngôi nhà ở Mondstadt, Jean cũng cảm nhận được uy lực, nhưng thay vì giống như những người khác ở Đội Kỵ Sĩ, những người đang nháo nhào lên vì tưởng có kẻ thù tới tấn công thì Jean vẫn chỉ ngồi làm việc bình thường ở trong phòng. Cả Lisa đang ở đó cũng bất ngờ trước thái độ của Jean.

Lisa: Cô không cảm thấy chấn động vừa rồi sao, Jean?

Jean: Dĩ nhiên là tôi biết.

Lisa: Vậy tại sao cô lại có vẻ bình thản như vậy? Lỡ đâu đó lại là kẻ thù thì sao?

Jean: Tại vì đó không phải là kẻ thù. Phiền cô nói với mọi người chuyện này rồi.

Tại sao Jean lại có thể khẳng định được như vậy? Well... Thực chất sau vụ lần trước, sợi dây liên kết của cả hai càng trở nên mạnh mẽ hơn, nếu như không muốn nói là có một sự liên kết khác bền chặt hơn giữa hai người bọn họ. Chính điều này khiến cho Jean có thể khẳng định rằng vừa rồi không phải là kẻ địch, hay đúng hơn là biết rõ vừa rồi là do Aether.

Trở lại chỗ Dvalin, ngay sau khi lấy lại được thăng bằng, cậu ta mới phát hiện mình đã bị thổi bay đến tận Hồ Sao Rơi.

Dvalin: Cái quái gì thế này! Chỉ như vậy mà mình đã bay đến tận đây sao?

Durin: Ngươi bị thổi bay dễ vậy à?

Dvalin: Im đi! Nói nhiều quá!

Dvalin tức giận quát Durin rồi lao xuyên qua đợt gió lốc để tìm Aether.

Dvalin: Aether!

Aether: Hả?! - Aether giật mình, ngay lập tức luồng khí phát ra lập tức ngừng lại, mọi thứ cũng không còn bị rung chuyển và mặt biển cũng đã phẳng lặng trở lại.

Aether: A, là Dvalin sao? - Aether nhìn lên trời - Có chuyện gì vậy?

Dvalin ngay lập tức đáp xuống, nói:

Dvalin: Cái luồng năng lượng vừa rồi là sao vậy? Sao lại đột ngột phát nó ra như vậy?

Aether: À, là chuyện đó à - Aether gãi đầu - Chỉ là... Ta đang luyện tập thôi.

Havria: Luyện tập? Luyện tập mà như vậy sao? - Havria bất ngờ xuất hiện sau lưng Dvalin khiến cả cậu và Aether tí nữa giật mình mà rơi xuống biển.

Aether: Giật cả mình! Thế rốt cuộc có chuyện gì mà cả hai đều đến tìm tôi vậy?

Dvalin: Suýt quên mất chuyện đấy đấy! Có thư dành cho huynh này!

Aether: Thư? - Aether ngạc nhiên khi nhận lấy bức thư từ tay Havria.

Cậu ngay lập tức mở lá thư ra xem và dòng đầu tiên đập vào mắt cậu là...

Aether: Người gửi là Ningguang à? Sao mình thấy có điềm thế nhỉ?

Sau khi đọc xong bức thư, Aether hiểu được đại khái là Ningguang muốn nhờ bọn họ làm một số thứ nên cần mọi người sang Liyue một chuyến. Nhưng Dvalin và Havria thì lại thấy sắc mặt của Aether không được tốt lắm sau khi đọc xong lá thư, hay đúng hơn là họ thấy nỗi sợ hãi đang hiện rõ trên khuôn mặt của cậu.

Dvalin: "Cô có biết chuyện gì xảy ra với cậu ta không?" - Dvalin nói thầm với Havria

Havria: "Biết chết liền!"

Aether: 'Sao cái mùi nước hoa trong bức thư này mình lại thấy có mùi thuốc súng thoang thoảng nhỉ?'

Biết được hiểm họa sẽ đổ lên đầu mình nếu trở về thành Mondstadt, Aether quyết định bọn họ sẽ tiến thẳng đến Liyue mà không quay trở lại thành. Và dĩ nhiên, nếu rời đi mà không có một thông báo nào thì nguy cơ tử vong của cậu ta càng cao hơn, nên cậu đã quyết định thông báo cho Jean thông qua cơn gió.

Aether: 'Mong chuyến đi của mình bình an...'

Sau một hồi di chuyển dài hơi, cả bọn cuối cùng cũng dừng chân ở Ngọc Kinh Đài, nơi bọn họ gặp mặt Ningguang đang phát biểu.

Ningguang: Hôm nay triệu tập các vị là có một chuyện muốn tuyên bố. Có lẽ một số người đã nghe tin này rồi, thực ra là tôi đang dự định trùng tu Quần Ngọc Các.

Quả không hổ danh là phú bà của Teyvat, Ningguang quyết định làm lại Quần Ngọc Các luôn. Có lẽ đó chính là lí do mà dọc đường đi Aether nghe được giá cả cho vật tư xây dựng cao khủng khiếp, cao chóng mặt. Và bất kì ai mà có dịp tham dự vào dự án này thì sẽ có một vinh dự lớn.

Aether: 'Hừm... Chơi lớn một lần cho cả cái Teyvat này trầm trồ thì sao nhỉ?'

Ningguang: Vài ngày trước, khi mà tin tức truyền ra, đã có không ít người liên lạc với tôi, họ mong muốn tham gia dự án này. Trước mắt đúng là tôi có vài việc cần ủy thác cho các vị. Địa điểm xây dựng đã được chọn, các loại nguyên liệu đã chuẩn bị xong, nhưng vẫn còn ba vật phẩm đang chưa biết thế nào. Ba vật phẩm này chính là "Minh Hà Phù Sinh Thạch", "Lõi Thần Kỳ" và "Bùa Chú Tiên Gia".

Aether nhìn sang phía những người kia đang bàn chuyện với nhau, ngoài cái Minh Hà Phù Sinh Thạch ra, Aether chắc chắn rằng hai nguyên liệu còn lại không một ai trong số họ là biết đến cả.

Aether: Quả thật đã lâu rồi tôi mới thấy có người nói về những nguyên liệu này. Cái đầu tiên thì tôi chắc một số người đã biết rồi, còn "Lõi Thần Kỳ" vốn chính là lõi trung tâm kết cấu bên trong hệ thống của Quần Ngọc Các. Còn "Bùa Chú Tiên Gia" chính là dùng nhằm kết hợp giữa công nghệ và thuật pháp tiên gia. Cả ba tuy hiếm nhưng đều rất quan trọng trong việc xây dựng Quần Ngọc Các. Tôi nói vậy đúng không, Thiên Quyền?

Ningguang: Haha... không hổ danh là Kỵ Sĩ Danh Dự. Cậu cũng học hỏi nhiều thứ đó.

Thế là Ningguang đã biến công cuộc xây dựng này thành trò chơi khi mà cô ấy bảo rằng ba người đầu tiên tìm đủ nguyên liệu sẽ có cơ hội đặt câu hỏi với cô ấy. Dĩ nhiên, có được thông tin của Ningguang thì chắc chắn như nắm được tiên cơ rồi. Aether lần này quyết định nhóm bọn họ cũng sẽ tham gia. Đối với cậu ta, ngoài việc tìm hiểu về Vị Thần Vô Danh đã chia rẽ cậu với em gái ra, cậu cũng muốn biết quá khứ trước kia của cậu và em gái đã từng như thế nào.

Tuy nhiên lúc chuẩn bị rời khỏi Ngọc Kinh Đài thì Aether thấy một cô gái với mái tóc trắng. Cậu khẵng định là cậu đã cảm nhận được một thứ tiên lực rất quen đến từ cô ấy

Aether: Hừm... Lưu Vân à...

Cả bọn chẳng nói chẳng rằng đều quyết định đuổi theo vì nghe được rằng có tin tình báo ở đó. Vừa đến nơi thì thấy hai tên kia đang tranh cãi với cô gái đó. Trước khi cô gái ấy động thủ, Aether đã nhấn chìm cơ thể bọn chúng trong ngọn lửa đen từ Thiên Ma Nhãn rồi cho bọn chúng phiêu theo gió bởi Phong Khí Đạn rồi bay xuống biển luôn.

Aether: Cô không sao chứ?

- ...Shenhe.

Paimon: Shenhe?

Shenhe: Tên của tôi

Havria: À à, thì ra cô tên là Shenhe sao? Tôi tên là Havria, đây là Dvalin. Còn người kia là bạn chúng tôi, Aether. Còn... kia là...

Aether: Thực phẩm dự trữ Paimon. - Aether chốt một câu nhanh gọn.

Paimon: Này! Tôi không phải là thực phẩm dự trữ!

Shenhe: Tôi đã từng nghe qua rồi. Ban nãy, cảm ơn các bạn đã giúp tôi giải vây. Tuy tôi cũng có thể tự mình giải quyết được. Có lẽ chỉ cần nắm lấy đầu bọn chúng đập xuống đất ba lần là sẽ hàng phục được chúng thôi.

Paimon: Hả! Cô nghĩ tới cách giải quyết bạo lực vậy sao?

Aether: 'Sao mình thấy cái cách giải quyết này quen quen...'

Aether: Shenhe... chưa từng nghe qua pháp luật sao?

Shenhe: Tôi thực sự chưa nghe qua.

Aether: 'Rồi xong, gặp phải người từ trên núi xuống rồi!'

Aether bất lực, bèn quyết định cùng với mọi người định dẫn cô ấy đi ăn... Nhưng thêm một lần nữa Aether càng thêm đau đầu khi những món mà cô ấy nói ra... toàn là dược liệu không. Thế là bọn họ lại phải dẫn cô ấy tới nhà thuốc Bubu... Lần này thì nếu không có Dvalin đỡ lấy thì chắc Aether đã ngã lăn ra đất khi thấy cảnh Shenhe ăn hết chỗ dược liệu đó.

Aether: 'Chả rõ từ hồi còn làm Cổ Thần Ánh Sáng đến bây giờ mình có thấy mấy cảnh như này không, chứ giờ thì hơi sợ rồi đây...'

Sau một hồi trò chuyện, cuối cùng thì Shenhe cũng đã hỗ trợ bọn họ trong việc tìm kiếm ba món vật phẩm còn lại. Cơ mà Aether lại muốn sảng khi nghe cái kế hoạch của cô ấy. Nó hơi... nguy hiểm thì phải. Thực ra thì không chỉ có Aether, ngay cả một con rồng như Dvalin hay một cựu Ma Thần như Havria cũng thực sự muốn sảng rồi.

Dvalin: 'Sao suốt ngày muốn đi vặn cổ người khác nhỉ?'

Đúng lúc này thì chủ nhân của Nhà Thuốc Bubu, Baizhu đã trở về. Sau một hồi nói chuyện với anh ta, Aether biết được rằng theo thông tin mà Baizhu thu thập được thì Minh Hà Phù Sinh Thạch giờ rất khó kiếm. Nên một lúc sau bọn họ đã trên đường tới chỗ Thương Hội Phi Vân để xem xét tình hình.

Theo như Xingqiu có nói là bên Thương Hội đang giữ một tấm nhưng mà là của người khác để lại để đấu giá. Và cái giá là 500 triệu Mora...

Aether: 'Chưa lúc nào mà tôi lại nhớ anh như lúc này đấy Childe...'

Aether: Haizz... Có lẽ phải tìm đến chỗ của Minh Hải Thê Hà Chân Quân thôi.

Shenhe: Hửm, cậu biết về Minh Hải Thê Hà Chân Quân sao?

Aether: Minh Hải là một người bạn tốt của Lí Điệp... nhưng... ông ấy đã qua đời rồi.

Xingqiu: Đúng vậy, không ngờ ngoài tôi ra thì vẫn còn người biết về vị tiên nhân này.

Aether: Minh Hải đã từng xây dựng cả một động tiên để chứa các kỳ trân dị bảo trong đó. Minh Hà Phù Sinh Thạch không phải là ngoại lệ.

Xingqiu: Nhưng sau khi ông ấy mất thì nơi đó cũng bị bỏ hoang, trong lịch sử ít khi nhắc đến.

Aether: ...Nơi đó nằm ở Ngoại Ô Li Sa, sâu trong một thác nước.

Xingqiu: Hả, sao cậu biết được nhiều thứ về Minh Hải Thê Hà Chân Quân vậy? Tôi còn chưa kịp kiểm chứng thông tin mà.

Aether chỉ nhìn lên trời, đôi mắt nhắm chặt rồi lại nhẹ nhàng mở ra, bộc lộ một chút sự buồn bã.

Aether: ...Hãy coi đây như là sự hiểu biết... về một người bạn thân thôi. Chúng ta đi nào. - Aether chuẩn bị rời đi thì bỗng bị Shenhe gọi giật lại.

Shenhe: Chờ chút, Aether... Có phải cậu....là Tiên Nhân không? - Shenhe không chỉ gọi giật lại mà còn dùng ánh mắt như thể là chuẩn bị đấm vài phát vào mặt Aether, mặc dù Aether chả rõ cậu ta đã làm gì sai.

Aether: ...Cô thực sự rất tinh tường về chuyện này đấy. - Aether chuyển sang hình dạng Tiên Nhân, chính xác hơn là hình dạng Thủ Vương Xạ.

Xingqiu: Đây là... Một trong những hình dạng của Thiên Quang Phá Hạn Chân Quân mà?! Nhưng không phải ngài ấy đã biến mất sau Đại Chiến Ma Thần sao?! - Xingqiu sốc trước hình dạng của Aether, cũng phải thôi, khi trước mặt cậu ta hiện tại là một Tiên Nhân tưởng chừng như đã hoàn toàn biến mất trong quá khứ.

Aether: Suỵt... Có những chuyện... không nên được tiết lộ quá sớm, chỉ cần biết rằng tôi chưa chết là được. - Cậu biến trở lại thành người rồi dẫn tất cả đi tới động tiên của Minh Hải

Sau một hồi, bọn họ cũng đã tìm được động tiên của Minh Hải Thê Hà. Quả thật, đối với Aether, nơi này vẫn lưu giữ rất nhiều hoài niệm

Aether: Mọi thứ nơi đây vẫn vậy, không gì là thay đổi cả...

Bốn người bọn họ (bỏ qua Paimon đi, thực phẩm dự trữ này chả giúp được gì đâu) chia nhau ra để tìm cách giải Phong Ấn. Tuy rằng có gặp phải ma vật nhưng với bọn họ thì không thành vấn đề. Cơ mà càng về sau, ma vật càng nhiều lên. Lại còn có cả Thủ Vệ Di Tích nữa. Và sau khi con Thủ Vệ đó sống lại, nó làm thay phần việc phá bỏ kết giới cơ quan luôn.

May là phía dưới chỗ bọn họ có hồ nước, không thì chết cả đám. Phải mất một hồi lâu Aether cùng mọi người mới có thể phá hủy được kết giới. 

Aether: 'Sao trong này kết giới lắm thế nhỉ? Nhưng cũng may là chúng ta cuối cùng đã có được Minh Hà Phù Sinh Thạch rồi...'

Bất ngờ đến với Aether khi Shenhe quyết định sẽ vác nguyên cái tảng đá này. Nhưng sự bất ngờ sớm thay bằng sự sảng hồn khi tận mắt nhìn thấy cô ấy vác nó.

Aether: 'Mình gặp quái vật rồi à...'

________________________________________________________________________________

Lười quá đi~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top