Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Aether về đến nhà:

-Lunine: A anh về rồi! Trở thành sinh viên năm nhất sao hả anh
-Aether: Ngày đầu thì bình thường còn mấy ngày khác thì anh không biết
-Dain: Cần anh tư vấn cho không?
-Aether: Thôi tha em! Mà hôm nay anh mới gặp người bạn cũ
-Lunine: Ai thế? Em có biết không?
-Aether: có cậu ta là Kazuha và cậu ta lớn rồi cậu ta có người yêu và còn bỏ anh mà đi nữa=(((
-Lumine: Ồ anh ấy có người yêu cũng hơi lạ theo em nhớ thì Kazuha không thấy bất kì cảm giác đặc biệt nào với những người mà anh ấy gặp anh ấy thấy đẹp thì làm thơ ca ngợi vẻ đẹp đó ,hơi mấy ngàn người theo đuổi anh ấy cũng lâu rồi đó mà em thấy mấy người đó toàn bị từ chối trong nước mắt và nước mũi không
-Aether: Đó là trước đây còn giờ cậu ta nhưng simp chúa vậy._.
-Lumine: Ít ra người ta đẹp trai,có tiền có quyền thông minh học giỏi
-Aether: Bảo anh mày làm qué gì?
-Lumine: Lo mà học hỏi người ta đi anh trai ạ không thì không ai yêu đâu
-Aether: Không cần anh đây không cần người yêu cho nhức cái đầu anh mày vẫn sống tốt nhé
-Lumine: nào có vợ nhớ đưa em,Paimon ăn 1 chầu cho đã
-Dain: anh nữa:)))
-Aether: Hai người bắt nạt tôi!
-Lumine + Dain: Ehe
-Aether: Ehe con khỉ!!!
|Tiếng chuông cửa|
-Aether: Hơ? Ai tới vậy
-Lumine: A có thể là thầy Zhongli và anh Xiao đấy
-Aether: anh Xiao? "Nghe cái tên nó quen quen...giống cái anh hồi sáng mình gặp nhỉ"
-Dain: Để anh ra mở cửa
[Vài giây sau] Aether ngạc nhiên khi thấy 1 người nhìn quen quen
Aether: A! Anh chính là người tiền bối mà mới nãy em gặp, anh còn quen biết với thầy Zhongli nữa chứ:D
Xiao:( cố gắng né tránh cuộc trò chuyện với Aether)
Zhongli: ( mỉm cười hiền hậu ) nào Xiao, con không nên bơ cậu bé như thế chứ! Nghe bảo đây là đàn em trong trường con phải không?
Xiao: Dạ...
Zhongli: Tốt lắm!
(Quay qua nhìn Aether) Đừng buồn nhé do thằng bé này ngại thôi
Aether: Awww tiền bối ngại ạ? * Sao mà dễ thương thế nhỉ? Các tiền bối nào cũng sẽ dễ thương như vậy sao?*
Dain: Nãy giờ đứng nói chuyện như vậy chắc thầy và em cũng mệt rồi nhỉ? Mời hai người vô nhà
Zhongli: À cảm ơn cậu đã mời chúng tôi đến ăn cùng gia đình nhé
Dain: Vâng không có gì ạ dù sao bình thường chỉ có 3 anh em nên nhiều khi cũng chán
Zhongli: Vào thôi con. Anh em họ rất tốt bụng và thân thiện đó
Xiao: Con biết rồi thưa cha
Aether:* Hoá ra hai người đó là cha con nhưng mà...thầy Zhongli vốn dĩ độc thân mà nhỉ? Thật kì lạ*
||Sau khi ăn xong||
Dain: Aether,Lumine hai em có thể cho Xiao vào phòng hai em chơi không? Anh có vài chuyện cần tâm sự với thầy Zhongli
Aether: Em biết rồi! Nè Lumine...Đống chén bát này nhờ hết vào em nhé
Lumine: Cái gì? Nhìn nhiều thấy bà luôn! Tại sao lại là em?
Aether: theo lịch thì ngày mai mới là ngày anh trực còn hôm nay là anh Dain nhưng anh Dain bận tiếp khách rồi còn gì:)) em rửa là hợp lí=))
Lumine: Hợp hợp cái con khỉ ý! Hôm qua cũng làm hôm nay cũng làm quả thật là chán chết đi được! Hai người là anh mà kì vậy? Không biết thương em út hay sao? ( Liên tục chất vấn Aether và Dain )
Aether: Anh hiểu nỗi khổ của em mà em gái nên anh luôn cổ vũ cho em cố lên nhé!
Paimon: Không sao đâu Lumine.Paimon sẽ giúp cậu!
Lumine:( ôm chầm lấy Paimon) Chỉ có Paimon là thương tui thôi à.Còn lại ai cũng bắt nạt tui hết á! HUHU
Paimon: Đúng vậy vì Paimon là bạn tốt nhất của cậu mà!!!
Aether: Chứ không phải là thức ăn dự...
Vâng anh ấy sau đó đã vậy ném một cái chảo vào mặt
Paimon: Paimon không phải là thức ăn dự trữ! Ít nhất Paimon không đáng ghét bằng cậu!
Lumine: Đúng đúng
Aether:... Hai người cứ tự nhiên mà vừa rửa bát vừa chất vấn đi nhé lêu lêu ( chạy đi dẫn Xiao lên lầu )
Lumine: Haizzz! Đúng là đồ trẻ con, hi vọng vẫn có người nào đó chấp nhận cái tính cách điên khùng này của anh ấy...
Paimon: Nếu nói về việc này... Thì Paimon có để ý hình như Aether khá thích người tiền bối Xiao kia dù họ mới gặp nhau hôm nay
Lumine: Ồ vậy thì tốt quá mình sẽ tìm cơ hội nói xấu anh ấy cho tiền bối nghe=))) ( nở một nụ cười hiền hậu )
Paimon: *Tình cảm anh em họ thật là cảm lạnh...*
Paimon: À còn cậu và Ayaka sao rồi?
Lumine: Tất nhiên là bọn mình vẫn ổn rồi hehe
||Bên phía Aether và Xiao||
Aether: Tiền bối thấy thoải mái chứ? Anh hãy cứ tự nhiên như ở nhà nhé! Anh có yêu cầu gì cần khó nói không ạ? Em có thể giúp đấy
Xiao: À thì cũng có
Aether:(mắt sáng rực) là gì vậy ạ?
Xiao: Cậu có phiền không nếu giữ im lặng một chút?
Từ nãy đến giờ Xiao đã phải luôn nhịn cái tính nói nhiều của Aether. Nhưng anh lại phải để yên cho cậu nói hết vì cậu quá nhiệt tình. Đây là người thứ 2 nhiệt tình chào đón anh như vậy... Ngay từ nhỏ anh đã phải tự học lấy mọi thứ, chẳng ai dạy cho anh cái gì cả... Vốn dĩ anh lớn lên ở cô nhi viện và may mắn được Zhongli nhận nuôi, khi mới lần đầu về đến nhà của Zhongli xin sống anh đã biết mình không phải người duy nhất. Zhongli đã nhận nuôi thêm hai người nữa trước anh đó là Ganyu và Hu Tao. Hu Tao là một đứa trẻ rất nhiệt tình và luôn tràn đầy sức sống. Cô bé nhiệt tình đến mức gây bao rắc rối cho Zhongli để rồi hắn phải đứng ra dải quyết mọi việc... May mà cô bé này không quen Yoimiya và Klee... Nếu không thì đó sẽ là bộ ba "nảy lửa" theo đúng nghĩa đen mất. Còn người chị tên Ganyu lại trái ngược hoàn toàn với Hu Tao, Ganyu thật sự rất nhút nhát mỗi lần đi đâu cô bé đều bám lấy áo của Zhongli và núp sau lưng. Xiao vốn dĩ coi họ là người thân duy nhất và quan trọng nhất của mình. Anh sẽ không tha cho bất kì ai dám xâm phạm đến hạnh phúc của họ, nhất là những người dám bất kính với người cha nuôi này anh sẽ không bỏ qua dù là bạn bè. Cậu hậu bối trước mắt anh lúc này đang liên tục trò chuyện với anh dù anh đã bảo cậu ta im lặng và không thèm nói với cậu ta một câu nào. Vậy mà cậu ta lại không hề bỏ cuộc nhất quyết muốn làm thân với anh. Anh không hiểu tại sao? Là vì anh là tiền bối của cậu ta sao? Dù gì anh bị phản bội và lợi dụng cũng chả ít nên anh nghĩ thầm là không nên cảm động trước thái độ tốt bụng và ấm áp đó... Mà lúc nãy hình như anh có một chút xiêu lòng... Và có cảm giác cậu ta rất quen thuộc... Không phải vì khi đang đi trên đường anh gặp cậu ta mà là một cảm giác có thể là rất lâu rồi anh không cảm nhận được chẳng hạn? Mà giờ anh cũng không bận tâm mấy về vấn đề này.
Xiao: *Hmmm. Không biết bây giờ cha đã nói xong chưa nhỉ? Mình muốn về nhà ngủ quá, mà không muốn đi về một mình chút xíu nào.*
Vâng lúc này Aether vẫn đang cố bắt chuyện với anh. Cơ hội tốt để làm thân với tiền bối như vậy nhất định không thể uổng phí được!
To be continued...=))

Wanderer về tui  hạnh phúc quá mọi người ớiiiiiiii







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top