Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12 : 123456789

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm qua bão bùng cúp điện lúc đang viết, mất hết phân nửa, phải gõ lại từ đầu :(( thông cảm nha mọi người ơi!

Chương 12 :

Tối hôm đó rốt cuộc tôi cũng thuận lợi về đến nhà. Đương nhiên là không thể thiếu một trận ăn chửi tanh bành hoa lá.

Ngoài mặt tôi ngoan ngoãn nhu thuận cúi đầu nghe mắng. Nhưng thực chất trong lòng đã mang cái tên đáng ghét nào đó băm vằm vạn lần.

Vừa nghe mắng vừa suy nghĩ vu vơ. Sau đó mới chợt nhận ra, hóa ra ngày mai là cuối tuần rồi.

Thế nhưng ngày cuối tuần này tôi không thể nằm lăn lộn trên chiếc giường êm ái đáng yêu của tôi được. Mà tôi phải đi gặp mặt cái tên đáng ghét đáng băm như tôi vừa kể ở trên.

Nhưng tôi rất là tình nguyện nha.

Vì sao ư?

Vì đơn giản là tôi không có giao tình gì với cái tên đáng ghét kia hết. Tất cả là tại chú mèo đáng yêu kia thôi.

Ngày mai là chủ nhật nên tôi và cậu ta đã hẹn nhau đưa chú mèo nhỏ đó đi khám và chích ngừa. Chỉ cần nghĩ tới bộ dáng run rẩy đáng yêu cùng bộ lông trắng muốt của nó thì tim tôi lại mềm nhũn hết cả.

Trong lúc tôi đang suy nghĩ vu vơ thì mẹ tôi cuối cùng cũng càm ràm xong. Bà chị Chanh của tôi cũng thôi cái điệu cười ha hả khi người gặp họa kia lại.

Sau đó ăn xong bữa tối, tôi mới được dịp chuồn về phòng ngủ của mình.

Tôi lao ngay lên chiếc giường yêu quý, tay vớ lấy cái điện thoại mà cả ngày tôi không được gặp.

Nhưng ai ngờ vừa mở wifi lên thì tiếng thông báo tin nhắn đã vang lên rộn rã không ngừng như muốn đấm vào tai tôi khiến tôi giật nãy.

Chiếc điện thoại đang cầm trên tay tí nữa thì vì cầm không vững mà rớt xuống sàn nhà.

Cái gì thế này?

Ai đó muốn khủng bố tin nhắn tôi à?

Sau khi thử bình tĩnh lại và cầm chiếc điện thoại lên, tôi từ từ trượt ngón tay trên màn hình cảm ứng.

Hóa ra đợt tin nhắn rồi dồi dập lúc nãy là của Instagram.

Mạng xã hội đã là một thứ quá quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày của học sinh sinh viên chúng tôi. Đương nhiên một người cuồng ôm điện thoại cả ngày như tôi thì không ngoại lệ.

Thế nhưng tôi lại không thích tương tác quá nhiều trên Instagram. Chỉ đăng vỏn vẹn vài bức ảnh, follow chỉ có vài ba người thân quen, đương nhiên số follow cũng chỉ tạm tạm không nhiều lắm.

Hoạt động thì chỉ có vài bức ảnh chụp thức ăn hay mấy chú mèo hoang, cây cảnh, sách này nọ...

ID tài khoản là diemgia_2211, tên thì gỏn lọn một  : Mơ.

Theo bà chị Chanh hotface của tôi nhận xét, thì Instagram của tôi quả thật là rất nhàm chán.

Nhưng hôm nay trên Instagram nhàm chán của tôi lại xuất hiện một vấn đề mới. Đó là có thêm một người follow khá nhiệt tình.

Người này thả tim hết tất cả những tấm ảnh của tôi. Còn vào comment, nhưng hiển nhiên là comment chỉ có vài chữ như "Yêu", "<3" hay đơn giản là chỉ chấm một cái.

...Người này bị điên à?

Xin lỗi nhưng đó thực sự là suy nghĩ của tôi lúc này.

Người này còn có cái ID đơn giản không thể nào mà đơn giản hơn được nữa.

123456789.

...Người này không sợ bị hack nick à?

Tôi click vào info cá nhân của người nọ. Hình như đây là một ID mới lập không lâu. Ảnh đại diện không có, hình ảnh cũng không có, người follow duy nhất chính là tôi,  lượt Follow thì chả có một ai.

ID người này vốn đã kỳ lạ rồi, vậy mà cái tên nghe còn có vẻ kỳ cục hơn...

"Thích ăn Mơ"

Bạn không đọc nhầm đâu. Chính xác là "Thích ăn Mơ",  thậm chí chữ "Mơ" còn viết hoa rất là kiểu cách nhé.

Nhìn lại tên tài khoản của mình rồi lại nhìn lại cái tên tài khoản của người này, bỗng dưng tôi có một cảm giác không lành rất mạnh mẽ.

Quả nhiên người ta bảo linh cảm của con gái là vô cùng chính xác, bắt sóng còn linh hoạt hơn cả ăng-ten đời mới là không sai.

Vì chỉ vài phút sau, một tin nhắn liền gửi tới từ cái ID kỳ cục hết sức kia.

"123456789 : Mơ ơi"

Sau đó ID này còn gửi thêm một nhãn dán đang nhảy múa.

Tôi bi thán nhìn trời.

"diemgia_2211 : Đông bị điên à?"

Bên kia liền trả lời lại rất nhanh.

"123456789 : Mơ hay quá, sao đoán được thế? :3"

"..."

Dù sao tôi cũng đâu có ngu đâu, sao lại hỏi tôi một câu khinh thường trí tuệ như thế này?

"diemgia_2211 : Sao Đông mò ra được Ins của Mơ?"

"123456789 : Cái này thì hơi bị đơn giản đấy!"

Xem cái chấm than đầy kiêu ngạo ở cuối câu kia kìa...

Cái tên trầm tĩnh ít nói dám đấm vỡ tường ngày trước đâu rồi?

Ôi quả là nhân sinh thay đổi, ôi quả là nhân tình thế thái ~

Vì để cho một ngày kế cuối tuần bình yên, tôi quyết định bơ cái tên ngốc xít này.

Thế nên tôi sẽ đi theo chủ trương con ngoan trò giỏi, tắt wifi và đi ngủ trước chín giờ!!

Ai ngờ trước khi tôi định tắt wifi một giây, một tin nhắn liền bắn ra.

"123456789 : Mơ mà dám bơ Đông thì đừng mong gặp lại Mơ nhỏ nữa nhé"

Sau đó bên kia liền gửi tiếp một tấm hình chụp, tên ác nhân quái thú kia đang xách con mèo nhỏ kia lơ lửng trên không trung, dường như sắp quăng nó xuống đất.

Mà con mèo nhỏ đang thương tội nghiệp đang run rẩy dưới bàn tay ác ma của ai kia, chính là "Mơ nhỏ"...

Quả đúng là %×*:+<'& đáng băm mà!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top