Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 1


Ngày thứ ba sau khi nhận được cuộc gọi của ông cụ, Lưu Chương liền vội vã bay từ Mỹ trở về nhà. Về đến nơi còn chưa kịp ngồi xuống sofa, liền thấy mẹ cười tủm tỉm dẫn cậu đi xem phòng tân hôn của mình.

"Như thế nào, căn hộ riêng đẹp chứ, ở đây còn yên tĩnh, Chương Chương con thích không?" Mẹ cậu vui vẻ dắt cậu đi dạo xung quanh, nhưng Lưu Chương cảm thấy tất cả như sấm sét giữa trời quang.

Cái gì vậy? Mình còn chưa từng yêu đương chính thức lần nào, còn chưa say mèm trên đường phố New York trải nghiệm niềm hạnh phúc của phú nhị đại, thì đã phải kết hôn rồi?

"Chịu thôi, đó là chủ ý của ông cụ, ông cụ Lâm gia và ba con đã từng là đồng đội từng kề vai sát cánh làm việc cùng nhau, tình bạn chí cốt, lần này đúng lúc vừa nhận một dự án lớn, Lâm gia với Lưu gia chúng ta dự định cùng nhau tiếp nhận, việc kết hôn giữa con với đứa trẻ Lâm gia kia kỳ thực là mấy năm trước đã được định đoạt rồi."

Mẹ Lưu Chương vỗ vỗ lưng an ủi anh.

"Haizz, Chương Chương con cũng đừng quá buồn, thông gia thương mại cũng không phải đều là quan hệ lợi ích thuần túy, đứa trẻ đó là một Omega tốt, nói không chừng con yêu nó thì sao."

Lưu Chương khinh bỉ trong lòng, xời, O nào mà ông đây chưa từng gặp qua, yếu đuối, đanh đá, xinh đẹp dịu dàng đều có, sao có thể động lòng với một Omega xa lạ có mối quan hệ lợi ích với anh.

Mẹ anh cũng không có ý thuyết phục anh, chỉ nói, dù sao hôn lễ là việc ván đã đóng thuyền, nhưng họ sẽ không can thiệp về cuộc sống của hai người, đợi qua khỏi thời gian này, dự án hợp tác của hai nhà kết thúc rồi, ly hôn cũng không phải không được.

Lưu Chương mới miễn cưỡng đồng ý.

Thời gian bắt đầu dự án gấp rút, cho nên tiệc đính hôn cũng rất vội vã, chính là ba ngày sau. Lưu Chương cảm thấy buồn chán, liền gọi điện thoại cho đàn em đại học cũng là bạn thân của anh - Châu Kha Vũ nói cứu anh với, anh bị lừa về nước, sắp bị đưa đi hòa thân rồi, Châu Kha Vũ ở đầu kia cười suốt nửa tiếng đồng hồ.

May mà vẫn còn có chút nghĩa khí, Châu Kha Vũ liền đồng ý đến góp vui ở buổi đính hôn của anh.

"Omega đó không phải rất xinh đẹp sao?" Châu Kha Vũ nhấm nháp một ngụm rượu vang, nhướng mày nhìn Lưu Chương.

Lưu Chương nói "Đi đi đi, nếu em thích hay là anh nhường cho em đó, em đến kết hôn luôn đi." Nhưng ánh mắt vẫn không tự chủ nhìn theo hướng vị hôn thê của mình.

Đây là lần đầu tiên anh gặp Lâm Mặc, cậu mặc một bộ đồ tây trang màu trắng vừa ngoan ngoãn vừa xinh đẹp, Lưu Chương thừa nhận cậu phù hợp với tiêu chuẩn lựa chọn bạn đời trong suy nghĩ của anh. Nhưng cũng chỉ là ngạc nhiên một chút, dù sao anh vẫn khịt mũi khinh bỉ với cậu chủ từ nhỏ đã lớn lên trong nhà kính này. Ấn tượng ban đầu chủ yếu vẫn cảm thấy cậu cũng chỉ là bình hoa cao cấp mà thôi, xinh đẹp và nhạt nhẽo.

Châu Kha Vũ đẩy Lưu Chương một cái nói "Ba mẹ anh tìm anh, mau chóng đi đi, đừng bỏ mặt vị hôn thê nhỏ bé của anh nữa." Lưu Chương hung hăng đấm cậu một cái rồi rời đi.

Trương Gia Nguyên ở đầu khác, nét mặt không nỡ thở dài ôm eo Lâm Mặc.

"Mặc của tớ ơi sao cậu sắp gả cho Alpha khác rồi!"

"Bình thường sao không thấy cậu thương tớ như vậy nhỉ, hay cậu tới cướp hôn, trả tự do cho tớ?"

Trương Gia Nguyên cười hihi nói hay là bỏ đi ha bảo bối tớ cũng không yêu cậu nhiều thế.

Tiệc xã giao của người trưởng thành quá mệt mỏi, Lâm Mặc đã không muốn để ý đến vui vẻ của người khác, liền ôm một cái dĩa từ từ nhấm nháp những chiếc bánh kem nhỏ, Trương Gia Nguyên đề xuất lúc có lúc không trò chuyện với cậu.

Trương Gia Nguyên hỏi cậu thế sau này cậu dự định làm thế nào, Lâm Mặc nói đi bước nào tính bước nấy thôi, tên Lưu Chương thoạt nhìn ngốc ngốc đó, hình như không có chút hứng thú nào với việc kết hôn, nên chắc là mạnh ai nấy sống.

Ăn bánh được một nửa thì bị gọi đi, Lâm Mặc hung hăng pi một tiếng, buông đĩa xuống đi kính rượu.

Trương Gia Nguyên nhìn Lâm Mặc đi gặp vị hôn phu, kỳ thực trong lòng có chút phức tạp, tình bạn của cậu với Lâm Mặc là từ nhỏ mặc chung một cái quần mà trưởng thành, cũng không thể tính là thanh mai trúc mã, chỉ là quan hệ bạn bè rất thân với nhau, quan hệ hai nhà cũng trở nên tốt đẹp, sau đó thời kỳ phân hóa thành A-O, cũng đã từng đùa rằng sau này nếu như không tìm được đối tượng có thể sống cùng nhau.

Kết quả ở tuổi đôi mươi Lâm Mặc đã kết hôn với tốc độ ánh sáng, cảm xúc cậu nhất thời phức tạp, còn có một chút buồn bã.

Nhưng sự buồn bã của cậu tồn tại không lâu lắm, hơn nữa khi cậu nhìn thấy người đàn ông vừa lịch lãm vừa đẹp trai ở trong góc sảnh buổi tiệc liền hoàn toàn biến mất sạch sẽ.

Đệch, anh trai này thật là đẹp trai nha, khí chất lại tốt, tuy rằng hơi cao một tí, có vẻ như là một beta, nhưng lỡ như là một O thì không phải là hời rồi sao. Nhìn yên tĩnh ở trong góc, xung quanh không có người, chắc là một thiếu gia của một nhà nào đó?

Trương Gia Nguyên từ nhỏ đã là một đứa trẻ rất hoạt bát, nhiều năm như vậy, những đứa trẻ ở trong giới thương trường, cậu đều quen biết, cơ bản là mọi người trong tộc đều quen biết rồi, cậu cảm thấy người đẹp đó có gương mặt xinh xắn lại không có chống lưng, chỉ là một người có gia cảnh bình thường.

Cậu cũng không có ý đồ ngay lập tức, bưng ly lên đến gần trước mặt người ta giả vờ giả vịt bắt đầu bắt chuyện. Châu Kha Vũ khá bất ngờ, Châu gia không có tên trong danh sách của buổi tiệc, bản thân là đặc biệt đến do bị Lưu Chương lôi từ nước ngoài về tham gia tiệc đính hôn, theo lý nói cũng không có người quen biết mình, cậu đã cố hết sức khiêm nhường ở trong góc rồi, hơn nữa cậu cảm thấy cũng mình trông giống người rất khó gần, sao còn có người đuổi đến bắt chuyện với cậu? Tình huống xã giao này không phải nên chào hỏi với chủ tiệc sao?

Nhưng tên nhóc này thật sự khá đẹp trai nha, tuy rằng giọng nói có vài phần thẳng thắn, nhưng gương mặt lại rất ngoan, thế là cũng có vài phần hứng thú nói chuyện với người.

Lưu Chương cuối cùng cũng xã giao xong, bị ba mẹ đuổi vào phòng tân hôn nói dọn vào ở trước vài ngày bồi đắp tình cảm, tuy rằng anh khá miễn cưỡng, nhưng nghĩ đến Omega vừa đẹp vừa lém lỉnh gặp ban ngày, vẫn là đẩy cửa đi vào.

Sau đó nhìn thấy một thanh niên mặc một chiếc áo ba lỗ với chiếc quần cộc lớn đang ngồi chơi game trên sofa, nhìn thấy anh vào còn chào hỏi anh, Hi.

Lưu Chương:...

Anh im lặng nhìn một chút, nhìn chăm chú mặt của thanh niên đó xác nhận một tí, quả thật chính là Lâm Mặc.

Lưu Chương không biết mình nên nói cái gì, một O sắp kết hôn với anh vừa mới gặp một ngày, ở trong phòng tân hôn của nhà anh mặc quần cộc chơi game.

Anh sững sờ rất lâu cũng chỉ có thể phun ra được một câu, cậu thoải mái quá nhỉ.

"Cảm ơn! Tôi vẫn luôn rất thoải mái, anh đừng chắn cửa, ảnh hưởng đến tốc độ internet của tôi."

Lưu Chương cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, được thôi, tuy rằng người bạn đời của anh rất khác với những bông hoa nhỏ trong nhà kính khác mà anh tưởng tượng, nhưng dường như cũng khá thú vị, thế là anh cầm đồ đi đến phòng ngủ tầng hai.

Lúc anh định đi lên phòng kho tầng ba để lấy sạc điện thoại, đi ngang qua căn phòng trên gác mái, nhìn thấy có vài chiếc áo vứt lung tung bên trong, có lẽ là Lâm Mặc dự định ở đó, vậy cũng tốt, hai người không can thiệp lẫn nhau.

Anh mở máy tính xử lý một số chuyện ở trường, nhìn thoáng qua thời gian cũng đã muộn, duỗi eo đi vào phòng tắm tắm rửa. Vừa cởi đồ xong, cửa nhà vệ sinh liền có một người không cẩn thận đẩy vào, Lưu Chương choáng váng, Lâm Mặc đẩy cửa vào muốn đi vệ sinh cũng sững người.

Thân thể alpha cởi sạch, cứ như vậy cực kỳ mãnh liệt hiện ra trước mắt Lâm Mặc.

Im lặng, là cầu nối của đêm nay.

Lưu Chương lập tức "Đệch" một tiếng, kéo quần lên, đồng tử của Lâm Mặc chấn động lập tức chạy ra ngoài, cách một cánh cửa nói xin lỗi với anh.

"Tầng ba của tôi không có nhà vệ sinh riêng, tôi tôi tôi tưởng rằng anh đang bận làm việc ở phòng kế bên."

Lưu Chương còn có thể nói gì.

"Không sao, lần sau tôi sẽ nhớ khóa cửa."

Lâm Mặc sờ mang tai nóng bừng của mình, chạy đến nhà vệ sinh tầng một. Sau khi về phòng cậu rất muốn gửi tin nhắn cho Trương Gia Nguyên để phàn nàn về chuyện ngượng ngùng lúc nãy gặp phải, cũng để cho mình bình tĩnh lại, nhưng Trương Gia Nguyên không trả lời, Lâm Mặc dần dần ngủ quên mất.

Ngày hôm sau Trương Gia Nguyên mới trả lời tin nhắn của cậu, câu đầu tiên chính là, Mặc Mặc, chết tớ rồi.

"Cậu làm sao, bởi vì tớ sắp kết hôn nên cậu đau lòng đến tuyệt vọng sao?"

"Không phải, tối qua tớ phạm phải sai lầm, ngủ với người khác rồi."

"Yoo, ngủ cùng với người đẹp nào rồi? Hành động của cậu cũng khá nhanh đó."

Trương Gia Nguyên không muốn trả lời nữa, bởi cậu cũng không thiết sống nữa.

Hôm qua cậu cùng với Châu Kha Vũ nói chuyện một lát, cả hai đều rất hợp nhau, trong lúc say rượu, hai người sau khi tan khỏi tiệc liền lôi kéo nhau đi khách sạn. Kết quả Trương Gia Nguyên không ngờ tới người đẹp mắt kính lịch lãm này không phải là B càng không phải là O, mà là một Alpha, Châu Kha Vũ cũng không ngờ đến Trương Gia Nguyên trắng trắng mềm mềm như thế cũng là A, hai người đều là A, cởi quần áo xong ngại ngùng mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Sau đó Trương Gia Nguyên nghĩ đã đến nước này, đột nhiên dừng lại thì rất cụt hứng, thế là nói với Châu Kha Vũ Alpha cũng không phải không được, tôi sẽ dịu dàng với cậu, nếu không chúng ta so thử, ai mạnh hơn thì nằm phía trên.

Trương Gia Nguyên tràn đầy tự tin với kỹ thuật vật tay của cậu từ nhỏ đến lớn chắc chắn không thể thua, nhưng trong mắt Châu Kha Vũ lóe lên một tia sáng, có chút tủi thân hụt hẫng không vui.

"Hay là bỏ đi, tôi sợ đau. Nếu không thì ngủ thôi, ngủ ngon."

Trương Gia Nguyên nhìn thấy đôi mắt nhỏ tủi thân của anh, liền lắp bắp.

"Thế thế thế...Ưi à cậu đừng như vậy chứ, haizz, thôi được rồi được rồi, anh Nguyên của cậu vì yêu mà làm 0 được chưa, cậu đừng nhăn mặt, anh thấy khó chịu."

Châu Kha Vũ đạt được ý đồ liền bổ nhào lên.

Ngày hôm sau Trương Gia Nguyên tỉnh lại eo mỏi lưng đau, sau gáy rõ ràng không có tuyến thể, nhưng có có một dấu răng rất rõ ràng, cậu tức đến mức đá Châu Kha Vũ, đối phương từ từ thức dậy còn nói với cậu: chào buổi sáng anh Nguyên.

Trương Gia Nguyên mặc quần áo khập khiễng đi đường, ngay cả phòng cũng không trả, vẫn là do Châu Kha Vũ đi trả.

Ngồi trên xe cậu càng nghĩ càng hối hận, muốn tát mình một cái, tại sao phải gặp sắc nổi ý, còn không hỏi rõ người ta là A hay O, cậu đường đường là một A sắt Đông Bắc lại thành bên dưới, cậu sẽ dùng cả đời để chữa lành buổi tối đó.

Nhưng mà dù sao cũng chỉ có một đêm, sau này chắc là sẽ không gặp lại đâu, Trương Gia Nguyên nghĩ, bỏ đi, cứ coi như nhiều thêm một chút trải đời.

Không ngờ đến vả mặt nhanh như vậy, mấy ngày sau Lâm Mặc kéo cậu đi đến biệt thự ăn BBQ, Trương Gia Nguyên gõ cửa, kết quả đối mặt với Châu Kha Vũ đi mở cửa.

Cả người Trương Gia Nguyên cạn lời, đệch, sao lại là cậu?

Lâm Mặc bưng ly trà nhẹ nhàng đi ngang qua, ánh mắt dao động tới lui giữa hai người.

"Hai người quen nhau sao?"

"Không quen." Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ cùng nhau trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top