Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

i. trốn

Nước. 

Rất nhiều nước lạnh cóng, dội xuống vai cô trong cơn mưa xối xả, thấm qua quần áo, sượt qua dép và tê buốt ngón chân. Mưa khiến người ta thấy ủ ê xen lẫn khó chịu. Sakura mệt mỏi lê từng bước chân qua cánh đồng tối đen như mực với đôi tai vẫn nghe loáng thoáng tiếng mưa rơi đập mạnh trên hai bên vai và lưng mình. Không khí ẩm mốc hòa cùng cái lạnh của mùa đông bao quanh cơ thể nóng hổi của cô khiến cô không kìm được mà run lên như người bị sốt rét. Sakura nguyền rủa làng Mưa vì cách đặt tên rõ ràng hoàn toàn phù hợp với đặc điểm của nó. Hoặc Sakura sẽ tự nguyền rủa bản thân nhiều hơn vì đã quyết định chọn con đường này để lẩn trốn những cuộc truy giết từ Konoha. 

Nhưng đương nhiên, trên thực tế - mưa khiến Sakura không thể bị theo dõi, mùi hương và dấu chân sẽ biến mất trong vài giây ngắn ngủi, và các điều kiện đủ khắc nghiệt để ngay cả những thợ săn ninja tận tâm nhất cũng phải chùn bước sau vài ngày, ít hơn nhiều hai tuần cô đã ở đây.

Dù vậy, trong tất cả kế hoạch của mình, đó chỉ là điều may mắn duy nhất. Sakura đáng ra nên ý thức rằng - cô cũng khốn khổ không kém chúng. Không áo khoác, không áo choàng, cô cũng không tìm thấy ví trong túi trừ một vài đồng xu ít ỏi và các cuộn phong ấn do Naruto đưa chứa những vật dụng y tế đơn giản. Ngay cả khi cô mặc chiếc áo ngủ ba lỗ mỏng và chiếc váy với quần bó cũng khó có thể tốt hơn, đặc biệt là với cái lạnh khắc nghiệt của ban đêm đang thèm thuồng luồng hơi ấm từ thân nhiệt cô theo từng cơn gió. Nếu không có dòng chakra liên tục luân chuyển trong cơ thể, thì có lẽ kunoichi tóc hồng đã gục ngã vì hạ thân nhiệt từ lâu rồi.

Sakura thở ra, khói tan vào không khí. Từ lúc Danzo tiếp quản làng hai tháng trước, cô đã chắc chắn rằng nó sẽ không kéo dài, rằng những người tốt sẽ chiến thắng như họ vẫn thường làm, và Tsunade sẽ quay về để khiến cho mọi thứ trở lại bình yên như cũ. 

Đương nhiên cô không lộ nó ra, Sakura  tuân thủ trên bề mặt trong khi kháng cự thật tinh tế theo những cách khác, và bày mưu tính kế với những đồng đội của mình. Cô lẽ ra phải biết rằng ông ta sẽ không tin tưởng ai, rằng bất kỳ mối đe dọa nào dù nhẹ đến đâu cũng sẽ gặp phải một vụ ám sát bí mật khác - như cái chết đáng ngờ của tất cả các thành viên hội đồng đã chống lại ông ta. Sau sự thể hiện độc tài đó, lãnh đạo của Konoha đã hèn nhát cúi mình trước mọi điều khoản mà Danzo đặt ra, bắt đầu bằng việc biến Tsunade-sama thành bạc nhẫn, người đang có chuyến đi ngoại giao với Suna, tức khắc trở thành một kẻ phản bội làng. Naruto - Jinchuriki, bị tạm giam tại nhà tù khắt khe nhất vì được cho là tiếp tay cho kẻ phản nghịch Uchiha.

Hiện tại, Konoha đã biến thành một trạng thái quân đội hoang tưởng, cực kỳ cảnh giác. Lệnh giới nghiêm bắt buộc 24/24 và được duy trì một cách nghiêm túc bởi vô số lực lượng Root vây quanh. Mọi người biến mất vào nửa đêm, chỉ một lời thì thầm không phối hợp sẽ khiến bản thân và gia đình bị thẩm vấn và có khả năng bị bỏ tù. Những người quan trọng để điều hành ngôi làng, chẳng hạn như Sakura với công việc của cô ở ANBU và bệnh viện, sẽ được giám sát chặt chẽ và làm việc tất bật để tránh thời gian cho việc bàn kế mưu phản. Nhưng không phải điều đó có thể ép buộc Sakura và các thành viên của Konoha 12 ở lại làng - cùng với Shikamaru, Neji và Ino, họ đã tìm mọi cách để liên lạc và lập kế hoạch dự phòng khi có biến bất ngờ, sẵn sàng lật đổ Danzo nếu thời cơ đến.

Sakura gần như nghĩ rằng kế hoạch của họ đã là hoàn hảo quá mức, cho tới một đêm, cô bị đánh thức bởi một nhân vật đeo mặt nạ, tóc bạc đang cúi xuống ôm cô và đặt tay lên miệng để giữ cho cô im lặng. 

Kakashi Hatake, người đã được triệu tập vào Root ngay khi Danzo tiếp quản, đã tìm thấy một sai sót nhỏ ở con dấu trên lưỡi cho phép anh giải thích cơ bản một số mệnh lệnh. Khoảng một tháng rưỡi sau sự cầm quyền của Danzo, có vẻ như nhà độc tài đã quyết định rằng Sakura sẽ gây rủi ro nhiều hơn là mang lại lợi ích, và ra lệnh cho Kakashi loại bỏ cô, với một phần để kiểm tra lòng trung thành của Copy-Nin. Kakashi đã chọn tìm một ý nghĩa khác trong mệnh lệnh đó - đưa Sakura ra khỏi làng- và, với ánh mắt nghiêm túc khác thường, anh đã gõ mật mã Mouse lên da của Sakura khi cô giật mình tỉnh giấc: 

Root. 1 phút nữa. Bắt đầu kế hoạch dự phòng ngay bây giờ.

Người học trò cũ tóc hồng của anh đã giật bắn người, và sau đó, với hiệu quả sau nhiều năm sự tính mạng bị rình rập bởi nguy hiểm, Sakura đã nhanh chóng thực hiện kế hoạch mà Shikamaru nghĩ ra cho chính kịch bản này. 

Một xác chết chưa niêm phong nằm trong Ảo thuật phức tạp có thể tái tạo trong vài giây. Cô chỉ có đủ thời gian để xỏ dép, lấy một số thanh thuốc bổ sung protein và cuộn trục, và ôm Kakashi một cái ôm cuối cùng mãnh liệt trước khi trốn thoát qua cửa sổ. Chỉ một giây sau, nhóm Root được cử đến để đảm bảo nhiệm vụ của Kakashi thành công (anh hận điều này) đã xông vào phòng để xem chidori của Kakashi đâm xuyên qua trái tim của học sinh yêu thích của mình (ảo thuật). 

Sai, người đã tìm đường vào đội hỗ trợ Root, là nhân vật duy nhất biết về kế hoạch của Sakura ngoài Shikamaru và Ino. Anh thuyết phục cả đội nhanh chóng phóng hỏa đốt xác, với lí do đề phòng trường hợp âm phong ấn tái sinh Sakura và đưa cô trở lại từ cửa tử.

Trong khi đó, Sakura đã đi theo con đường trốn thoát mà tất cả đã lên kế hoạch và gặp Genma ở bức tường làng. Anh để cô đi qua, với một khuôn mặt nghiêm túc, trong khi áp đặt Ảo thuật lên cô và bất kỳ ai ở gần đó để ngụy trang lối ra của kunoichi. Yamato đang đợi bên ngoài, và thi triển mộc độn tạo thành một bụi gai rậm rạp trên đường mòn để che đậy dấu vết. Và như vậy, chỉ vài phút sau khi Kakashi đánh thức cô trong đêm khuya, Sakura đã chạy trốn thật xa khỏi Konoha, được cho là đã chết bởi hầu hết bạn bè và đồng đội của mình. 

Cô đang đơn phương độc mã di chuyển về phía tây nam tới Phong quốc - một khi đi qua Suna, cô có thể đi dọc theo bờ biển phía nam ra khỏi các Ngũ đại cường quốc hoàn toàn.

Bản thân Tsunade-sama đang tị nạn ở Suna, nhưng không khá khẩm hơn. Tại thời điểm này, Danzo có rất nhiều gián điệp nằm vùng và ngược lại, và những động thái này đã khiến mối quan hệ giữa các làng gần như đi đến điểm rạn nứt, khiến Sakura không thể tìm nơi ẩn náu vì sợ bị nhận ra, và nếu bị phát hiện, chắc chắn Kakashi và những người khác sẽ gặp nguy hiểm. 

Vì vậy, để sự sống còn của cô có ý nghĩa, cô phải biến mất khỏi hành tinh, chạy thật xa và nhanh nhất có thể để bỏ qua nỗi kinh hoàng của cuộc đảo chính sau lưng mình, tìm thời điểm thích hợp để gặp Tsunade-sama và tiếp tục kế hoạch như đã bàn.

Một tia chớp lóe lên trên bầu trời đen kịt, sau đó là tiếng sấm ầm ầm, khiến Sakura chói mắt thoát khỏi những suy nghĩ đang nghiền ngẫm. Tuyệt vời, cô nghĩ một cách đau khổ, như thể số phận chưa đủ ghét bản thân. Mình vừa phải trở thành Bạc nhẫn, và trời đổ mưa suốt hai tuần để ăn mừng.

Một giọng nói Inner vang lên, 'Chà, nếu ai đó đã thực sự đóng gói quần áo cùng với cuộn trục và khẩu phần thức ăn của ta, chúng ta có thể không hoàn toàn bị rối trí ngay bây giờ.'

Sakura khó chịu lờ đi giọng nói trong tâm trí mình, vì trên thực tế là nó hoàn toàn đúng. Cô đã mong đợi có cơ hội để lấy trộm một số quần áo từ một ngôi làng nào đó trên đường đi, nhưng sau khi phát hiện ra Root lẩn trốn ở khu vực lân cận khu dân cư đầu tiên mà cô bắt gặp, cô nhận ra điều đó quá mạo hiểm. Sau nỗi sợ hãi đó, Sakura đã quyết định tránh hoàn toàn bất kỳ thị trấn hoặc làng mạc nào để không bị phát hiện - điều này dẫn đến hai tuần khốn khổ khi cố gắng tồn tại với nguồn lương thực ngày càng cạn kiệt về các thanh bổ sung protein và bất cứ thực phẩm nào cô có thể bắt được hoặc nhặt được trong rừng. Sakura phát ngán vì thịt thỏ, cô thực sự ước rằng sẽ không bao giờ nhìn một con nào khác trong đời nữa.

Cơn giông sắp xảy ra báo động cho cô về nguy cơ thực sự của tình trạng hiện tại - đứng một mình trên cánh đồng cỏ ướt đẫm chết tiệt với sấm chớp nổ đùng đùng trên đỉnh đầu.

'Chà, thảm họa, Sa-chan'

Sakura cố gắng rũ bỏ sự mệt mỏi của mình và quan sát xung quanh để tìm nơi trú ẩn. Như thể số phận cuối cùng đã quyết định thương hại cô, một tia sáng của ánh trăng xuyên qua lớp mây che phủ phía chân trời và chiếu sáng cảnh vật trong cơn mưa trắng cá  vừa đủ để nhìn xa hơn một chút. Sau khi kiểm tra kĩ càng, Sakura thở phào nhẹ nhõm: phía trước có một dãy đồi đá rải rác trông đầy hứa hẹn. Nếu có thể tìm thấy một cái hang, cô thậm chí có thể nhóm lửa và cuối cùng sưởi ấm cái lạnh thấu xương đang vây kín mình.

Tuy nhiên, may mắn lần nữa đứng về phía cô, khi đến gần hơn, cơn mưa dày giảm bớt chỉ đủ để có thể nhìn thấy một cảnh tượng đáng chào đón - những ngọn đèn vàng mờ ấm áp ẩn nép mình trong đường viền loang lỗ màu cam của gạch, được bao quanh bởi một đám cây nhỏ. Sakura quay về phía nó, quyết tâm thuyết phục bất cứ ai sống ở đó cho cô ở lại một đêm. Thậm chí có thể là một ít thức ăn - cô có khoản tiền khẩn cấp kha khá mà bản thân chưa kịp đụng đến, và kunoichi đã ở đủ xa Konoha để có thể miễn cưỡng nói rằng đây là vùng an toàn, nên bây giờ mọi chuyện sẽ ổn thôi. 

Ý nghĩ về sự ấm áp và khô khan cho một sự thay đổi - chưa kể đến việc ăn thứ gì đó khác ngoài thịt thỏ hoặc thanh protein - khiến Sakura bắt kịp tốc độ trong hy vọng và mong đợi.

Khi đến tòa nhà, Sakura gần như bật cười thành tiếng nhẹ nhõm: tấm biển trên lối vào ghi "Khu nghỉ dưỡng Yonte", có nghĩa là cô có cơ hội tốt về một nơi trú ẩn tương đối an toàn và ẩn danh. Huh. Hoặc nếu họ có suối nước nóng xung quanh, cô có thể sẽ được một thời gian dễ dàng hơn để tránh bị hạ thân nhiệt.

Vụng về vì lạnh và rùng mình, Sakura cuối cùng cũng đẩy qua cánh cửa vào bên trong ấm áp đầy khói và gần như thở phào nhẹ nhõm. Có quầy bar nhỏ dọc theo bức tường, cô nhanh chóng đi tới, lấy tay vén mái tóc ướt của mình ra sau với nỗ lực vô ích để trông có vẻ đoan trang hơn so với dáng vẻ con mèo bị chết đuối mà cô hiện đang thể hiện. Cô lờ mờ nhận ra một vài bóng đen đang ngồi bên lò sưởi ở bức tường phía xa, nhưng lúc này mối quan tâm duy nhất của cô là lấy một ly nước ấm để xua đi cái lạnh thấu xương trong cơ thể.

"S-s-sake mười hai độ pha loãng, một chai. Làm ơn hãy làm nóng nó." cô nói. Sau đó tiếp tục, "và một số thức ăn, nếu có thể. Bất cứ thứ gì đủ ấm và no."

Chủ quán là một người đàn ông già, có râu và ria mép, người chỉ nhướng mày trước khi gật đầu lia lịa rồi đi hâm nóng rượu sake. Khi ông ta mang nó đến, Sakura thỏa mãn uống một hơi cạn nửa chai. Sức nóng hấp dẫn bắt đầu lan tỏa khắp các mạch máu của cô, làm ấm cơ thể cô và Sakura cuối cùng cũng thả lỏng một chút và bắt đầu chú ý hơn đến xung quanh. 

Khu nghĩ dưỡng hầu như không bóng người, chỉ có một cô hầu gái mặt tái mét, trông có vẻ lo lắng, giống như người phục vụ đang dọn dẹp một góc, và tiếng trò chuyện từ một nhóm đàn ông đồ sộ đằng sau Sakura từ góc xa vang lại không rõ ràng. Gần như vô thức vì bệnh nghề nghiệp, cô truyền một ít chakra vào tai để nghe trộm trong lúc nhàn nhã nhấm nháp rượu sake của mình và bắt đầu với món súp udon nóng hổi mà người chủ quán đã mang đến.

"Oh, làng Lá, tôi nhớ rồi"

"Đồ ngu. Chỉ trùng hợp, cô ta được thông báo là đã chết-"

"Ngươi không thấy lệnh truy nã mới được dán khắp nơi sao. 120 triệu ryo chệt tiệt, gần bằng Công chúa ốc sên."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top