Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 20: Khoảng Lặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kazumi: ý cậu ...là sao ?

Nanase: Mình xin lỗi, chỉ là mình không muốn...ở...bên cậu nữa *khóc* ! *chạy đi*

Kazumi: không...không thể như vậy ! Nanase...Nanase...

Nanami: *chạm lên vai Kazumi* ... *xoa xoa* mình...rất tiếc Kazumin...

Kazumi: Lại là ông ta đúng không ? ông chủ tịch... Nishino Kawada...*nắm chặt tay*...ông già chết tiệt !!!

Nanami: *ôm Kazumi* Khoan đã ! Cậu không được ngu ngốc thế, chống lại ông ta là không thể nào !

Kazumi: Tớ không quan tâm *thoát khỏi Nanami*, tớ thì có sao chứ ! tại sao lại ngăn cấm ! ông già chết tiệt đó...tớ không tha thứ cho ông ta đâu... *bước đi*

Nanami: Đồ ngốc này !!! *đấm Kazumi*

Kazumi: *té xuống*

Nanami: Cậu không hiểu được đâu ! Nanase đã phải đau khổ thế nào, suy nghĩ về cậu , về gia đình, cô ấy quyết định bỏ rơi cậu, tớ nghĩ là điều đúng đắn.... cô ấy đã trút bỏ một phần nào đó của gánh nặng... *quay lưng* *bước đi*

Kazumi: *bò đến Nanami* *nắm chân Nanami* không đúng ! trút bỏ một phần nào của gánh nặng ? Nanase đã từng nghĩ tớ là gánh nặng của cậu ấy sao ? Không đúng ! *rơi nước mắt*

Nanami nghĩ: xin lỗi cậu, tớ phải nói ra những điều đau đớn thế này...xin lỗi cậu...vì tình cảm của cậu với Nanase phải chấm dứt hoàn toàn...thì tớ  mới mong cậu mới có thể toàn mạng mà sống những ngày tháng tiếp theo...

Nanami: *ngồi xuống* *gỡ tay Kazumi ra* tớ rất tiếc...chào cậu... *bước đi*

---Flashback---

Cha Nanase: Nanase, con phải chấm dứt hoàn toàn với Kazumi...vì ta muốn hôn sự của con và nhà Shirai được diễn ra một cách thành công...

Nanase: nhưng con...

Cha Nanase: mặc dù ta không muốn như vầy, nhưng mà, nếu con còn tiếp tục với nó nữa thì ta sẽ không chắc có chuyện gì xảy ra với nó đâu

Nanase: Cha...

Cha Nanase: Con nên biết ta muốn làm gì cũng được ! muốn nó biến mất thì cũng dễ dàng thôi, nhưng ta sợ con sẽ buồn....nên ta sẽ khiến nó không thể nào sống yên ổn một ngày nào đâu....Nanase à.

Nanase: ....

Cha Nanase: tuỳ con quyết định vậy !

Nanami nghĩ: từ khi nào ông lại trở nên như vậy ? Với hạnh phúc của chính con gái mình ông nỡ lòng nào vứt bỏ...để chạy theo một thứ gọi là sự ích kỉ...*nắm chặt tay*

---End Flashback---

~ Hội giám thị ~

Nana: 2 cậu có thôi đi không ? tôi nổi hết cả da gà đây rồi này =.=

Ryoka: có người không có gấu gato chúng ta kìa =))

Naanya: cậu muốn không ? tớ làm mai cho =))

Nana: xin kiếu, nhưng mà 2 cậu ngưng ngay mấy trò sờ soạn nhau đi =.= trông mất hình tượng giám thị hết rồi =.=

Ryoka: đây là một mặt khác của chúng tớ mà, phải không Naanya ? ^^

Naanya: đúng vậy ^^

Nana: *rùng mình* ghê quá ! ah, Mako...*đi lại Mako*

Mako: gì đấy ?

Nana: tối nay sang nhà tớ nấu ăn được không ?

Mako: Chị Yuko đâu ? Sayaka-san và Miyuki- san nữa ?

Nana: à tối nay ai cũng ra ngoài ăn hết rồi

Mako: sao cậu không ra ngoài ăn luôn đi :v

Nana: Tớ...không quen ra ngoài ăn...

Mako: Vậy...tối qua nhà tớ ăn đi...

Nana: à, vậy phiền cậu ^^

Mako: không có gì đâu ! *bước đi*

Ryoka: Ô, Mako, tối nay qua nhà Mako nha, sướng quá nhỉ =))

Nana: lo làm chuyện của các cậu đi !

Naanya và Ryoka: Vâng ~ ^^

~ Sân bóng rổ ~
Nanami: *thở dài* sân bóng này không phải muốn vào là vào đâu Thánh Mẫu...

Mai: *cười* tôi là giám sát viên của các câu lạc bộ đấy ! Cậu quên rồi sao ^^

Nanami: *ném rổ* cậu đến đây làm gì ?

Mai: đến sân bóng rổ đương nhiên là để chơi bóng rồi ^^

Nanami: chơi bóng sao ? Cậu á !? *cười* đừng đùa với tôi .

Mai cười khẽ chạy đến vồ lấy trái banh Nanami đang cầm trên tay ném thẳng vào rổ trước sự ngỡ ngàng của Nanami.

Mai: cậu thấy sao ?

Nanami: tôi bắt đầu thích cậu rồi đấy *cười gian*

Mai: đến đây mà lấy bóng, Captain Hashimoto =))

Nanami lao đến đứng chặn trước mặt Maimai...

Nanami: đừng hòng qua khỏi tôi =))

Mai: *đập bóng* =))

---Flashback---
Mai: tớ không thích bóng rổ

Nanami: tại sao ? Vì cậu lùn quá à ^^

Mai: cậu....!!

Nanami: tớ sẽ chỉ cậu chơi, được chứ ? Mau cầm bóng đi !

Nanami dúi vào tay Mai một trái banh bóng rổ

Nanami: tập ném nhé ! Đứng như thế này và ném thôi ! Đứng yên nhé !

Nanami dịu dàng đứng sau lưng Maimai chạm tay nhẹ vào đôi tay đang cầm bóng, Maimai cảm thấy như đang được bảo vệ bởi cơ thể ấm áp của Nanami....và ném....vào rổ.

Nanami: không tệ ^^

Mai: *đỏ mặt* Nanami...

--- End Flashback---

Nanami: cậu mất cảnh giác thật đấy !

Mai: Sao ?

Nanami: tớ lấy được banh rồi !

Mai: *ngó lại tay mình* ah :O

Nanami: thú vị thật ! ^^

Mai nghĩ : lại như vậy rồi , mình cứ nhớ về Nanamin, quá đỗi hạnh phúc làm sao mình có thể trả thù đây....phiền phức quá !

Nanami: không chơi nữa à ?

Mai: tớ phải đi họp đây, chào cậu !

Nanami: khi rảnh rỗi lại đến nhé ! Maimai ...

Mai: ...ừ, tớ biết rồi ^^

Mai nghĩ: Maimai....*cười*

Sau khi Mai đã đi khuất...

Nanami: Maimai...

~ Sân thượng ~

Yuko: ......

Mariko: Nyan ~

Nyan: ... cậu dẫn tớ lên đây làm gì ?

Yuko: Kojima-san...

Mariko: Cậu nói thật lòng mình đi Nyan....tớ thích Nyan của ngày xưa hơn, ngây thơ, ngơ ngơ, không biết lừa dối là gì...

Yuko: Cậu nói gì thế hả ? *nắm áo Mariko*

Mariko: *nắm tay Yuko* Cậu không biết gì cả ! Ngốc ạ ! Nyan, nói đi !

Nyan: ý cậu là sao ?

Mariko: Dù cho cậu có ở bên tớ nhưng cậu vẫn luôn nghĩ về Yuko, Yuko, Yuko....tại sao vẫn phải là cậu hả, Yuko ?

Yuko: *nhìn Nyan*

Nyan: tớ với cậu ta không còn gì nữa cả !

Mariko: Nói dối ! cậu định lừa dối tớ đến bao giờ đây ! hả !?

Nyan: Tớ...tớ...thật sự không thể quên Yuko !

Yuko: gì cơ ?

Nyan: *quay lưng* Tớ xin lỗi !

Mariko: tớ cũng hiểu mà, cũng vì tớ ép buộc cậu phải quen tớ ! tớ nói sẽ làm cho cậu quên hắn, nhưng tớ vẫn không thể...

Yuko: Nyan...

Nyan: Cậu ác lắm Yuko, cậu cũng không hề để ý cảm xúc của tớ đâu ! *bước đi*

Yuko:...Nyan à...khoan...đã...

Mariko: giờ mi có cô ấy rồi ! chăm sóc cho thật tốt ! nếu ngươi mà làm cô ấy tổn thương thì ta sẽ bẻ què dò ngươi đấy *cười*

Yuko: Bà già...

~ Nhà Nishino ~

Vệ sĩ 1 : thưa ông, có một người...là...là Takayama Kazumi xông vào cổng chính đòi gặp ông chủ ạ ! *cúi đầu*...cô ấy đánh gần 34 người gác ngoài cổng rồi ạ !

Cha Nishino: Cho nó vào gặp ta !

Vệ sĩ 1: vâng ! *cúi đầu*

Cha Nishino: Cô cần gặp ta có chuyện gì ?

Kazumi: Chính ông, chính ông là người đã ngăn cách Nanase và tôi ! Tôi muốn biết lý do tại sao !

Cha Nishino: Tại sao à ? hừm, Nanase là một tiểu thư quý tộc, một lá ngọc cành vàng của nhà Nishino. với vị thế của nó làm sao ngươi sánh bằng, một người bình thường như ngươi, lại là một đứa con gái , làm sao ngươi có thể bảo vệ con gái ta và lo cho nó một cuộc sống đầy đủ và sang giàu.

Bỗng một giọng nói từ trên lầu vang xuống và người đang đứng đó là...

Nanase: ngươi về đi Kazumi !

Kazumi: Nanase...

Nanase: Đủ rồi ! ta chia tay ngươi là vì ngươi không có một cuộc sống đủ đầy, làm sao ta sống được trong căn nhà nhỏ bé ấy của ngươi, ta không hề yêu ngươi, chỉ vì thời gian ta quá rảnh rỗi nên quen ngươi để giết thời gian ấy mà *cười khinh*...vả lại ta còn quen rất nhiều người khác ngoài ngươi, bỏ được ngươi ta cảm thấy thoải mái một chút đấy !

Kazumi: Nanase...cậu....thay đổi rồi...

Nanase: Ta vẫn là ta, chỉ là ngươi không biết ta là như vậy thôi ! Mau về đi ! Đừng nói những lời vô bổ ấy nữa ! Lính đâu, tiễn khách ! *lên cầu thang*

Cha Nishino: Ngươi nghe rồi đấy ! mau đi đi ! đừng nói những lời VÔ BỔ ấy nữa ! ha ha ha

~ Trên phòng Nanase ~

Nanase: *khóc* Tớ xin lỗi , xin lỗi cậu...nhiều lắm ! Chắc cậu đau lắm đúng không....khi tớ nói tớ là một con người tệ bạc như vậy...tớ xin lỗi Kazumin...tớ...tớ...còn yêu cậu nhiều lắm....tớ đau lắm Kazumin à...Kazumin...

Nanami: *ôm Nanase* Tiểu thư, đừng tự dằn vặt chính mình....tiểu thư không có lỗi....

~ Ngoài đường ~

Kazumi: Căn nhà nhỏ bé....hừm....đầy đủ....giết thời gian...Nanase à...cậu...thật sự đã thay đổi !

END CHAP 20

Lâu rồi cũng không thấy ai cmt cho cái fic này hết :v

Fic này bị lãng quên rồi chăng :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top