Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

SONGSONG | SONG JI HYO x SONG JOONG KI |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tittle : Nếu được lựa chọn lần nữa , em vẫn không hối tiếc
Author : KimAhnie ( vẫn là KimmBaobeii )

Disclaimer : Họ thuộc về nhau

Pairing : Song Ji Hyo - Song Joong Ki - Sunny (SNSD)

Rating : T

Category : hơi ngược..

Summary : Trên con đường dài , Jihyo bước chầm chậm . Làn gió thu nhè nhẹ với giọt nắng ngọt ngào làm Jihyo cảm thấy nhẹ nhàng hơn ..và mau nước mắt hơn.
Warning : Anti Songsong click back .
Trong truyện có một , hai chi tiết giống Gió mang kí ức thổi thành những cánh hoa , mong mọi người đón đọc và không ngạc nhiên
Note : Fic theo yêu cầu cũng khá nhiều bạn
Tâm sự nho nhỏ với các readers : Nói thật lòng , đây là couple au rất yêu thích và mong muốn họ đến với nhau nhất . Au rất thích Songsong , từ hồi những ngày đầu coi Running man đã thế . Nhưng bên cạnh đó , au cũng rất thích Joongki couple với Sunny SNSD nên au cúi xin các bạn cho phép au được thêm Sunki couple vào fic này . Nếu bạn nào đã có ý không tốt với Sunny thì mong các bạn click back . Còn đã đọc thì đừng nói này nọ mình , mình không thích ! Đây là fic cả 3 người mình đều thích nên mình rất đầu tư , words sẽ có phần dài hơn các fic kia . Bạn nào thiếu kiên nhẫn đọc fic dài nên click back! Mình hi vọng các bạn cũng yêu nó như mình yêu nó vậy .  Cảm ơn các bạn . Have a nice dayy !
----------------------------------------
Song Jihyo và Song Sunkyu là chị em sinh đôi của gia đình nhà họ Song . Từ nhỏ , Jihyo và Sunkyu chưa phải gây nhau hay giành giựt nhau về bất cứ món đồ gì . Bởi Jihyo luôn ý thức mình là một người chị và Sunkyu luôn ý thức được những việc chị gái làm cho mình
Dù sinh đôi , nhưng cả hai khá khác nhau , không hẳn là khác , chỉ là có thể phân biệt được đâu là Sunkyu đâu là Jihyo . Sunkyu thừa hưởng được sự trong sáng và đáng yêu , năng động từ bố con bé . Còn Jihyo thừa hưởng được nét đẹp mặn mà của một người con gái tuổi mới lớn , một nét đẹp đằm thắm từ mẹ .
Năm 15 tuổi , Jihyo trở thành người xinh đẹp nhất trường trung học với danh hiệu hoa khôi , được nhiều người đeo đuổi vô cùng . Nhưng người có bạn trai trước lại là Song Sunkyu .
Vào ngày sinh nhật lần thứ 16 của cả hai , Sunkyu quyết định ra mắt người bạn trai đó của mình . Anh ta là một người con trai thua cả hai 1 tuổi , cùng họ - Song Joongki . Trớ trêu thay , đây là người Song Jihyo yêu thương từ lâu ..Tiếp theo đó là câu chuyện tình đơn phương...à không, là một câu chuyện tình tội lỗi giữa Joongki và Jihyo bắt đầu diễn ra .. Bởi Song Joongki đã phải lòng Jihyo từ thủa đầu gặp gỡ chứ không phải Sunkyu
.
Jihyo đang nằm trên thảm cỏ của sân thượng ngủ thì bỗng có một cảm giác lạnh ngay má . Nó ngồi bật dậy mắt dáo dác nhìn . Là Joongki
- Yah , Song Joongki , cậu làm gì thế ?
Trên tay Joongki là một lon lipton chanh , thứ mà Jihyo rất thích
- Jihyo , chị ngủ mãi như vậy mà sao cứ đứng nhất trường hoài vậy ?
Joongki than thở . Khắp trường ai cũng biết hoa khôi Song Jihyo nổi tiếng từ "bộ ba Song quyền lực" , trong đó nó là người giỏi giang và được đánh giá là rất xinh đẹp .
- Em và Sunkyu cũng nhì ba nhì ba đó thôi !
Jihyo giật lon nước từ trên tay của Joongki và uống ngon lành
- Cơ mà em và Sunkyu sắp đi biển cùng nhau ! Ra Jeju cơ đấy
Đang uống , lon nước từ trên tay Jihyo như có một lực gì đó thúc đẩy mà rơi xuống đấy , nước vương vãi , Jihyo bị đơ vài giây thì kịp định hình lại .
- Oh..thế à - nó gần gật - Cũng được !
Jihyo móc tờ khăn giấy từ trong túi quần ra chậm sơ . Nuốt giọt nước mắt đang trực trào ở khoé mắt vào trong . Thật không may , giọt nước mắt ấy lại lăn tăn rơi xuống . Jihyo cứ lau , lau , và nước mắt cứ rơi . Bỗng nhiên , Joongki chụp lấy cánh tay của Jihyo , nắm thật chặt
- Joongki , thả chị ra ! - Jihyo ngước đôi mắt đỏ hoe của mình lên nhìn anh
Jihyo giẫy tay mình cố gắng thoát ra thì Joongki lại càng nắm chặt hơn .
- Em làm như vậy , Sunkyu thấy sẽ không hay đâu , Joong..
Lực hút của đôi môi kéo hai người họ lại với nhau . Jihyo kháng cự , nhưng cũng không thoát khỏi sự quyến rũ của bờ môi đó . Cả hai dần vào nhịp , rồi tạo nên sức nóng lan toả khắp không gian . Điệu múa tình yêu này dừng khi buồng khí của Song Jihyo không thể chịu thêm nữa
- Joongki..
- Song Jihyo , em thích chị !
Jihyo hơi bất ngờ , bởi thứ nhất đây là lời nói phát ra từ người nó thích bấy lâu nay và đặc biệt đây là người mà em của nó đang quen
Jihyo đứng dậy , kéo tay Joongki
- Em bị cảm phải không , chị dẫn em xuống phòng y tế ! Nha ! Đừng nói linh tinh , Sunkyu biết nó buồn , hiểu lầm nữa
- Jihyo ...
- Đi nào , đi nào !
Jihyo ra sức kéo Joongki , và dĩ nhiên điều này bất khả thi . Joongki phát bực và hét lên
- Em thích chị lâu lắm rồi ! Song Jihyo !
Jihyo bất lực ngồi thụp xuống , tay ôm mặt . Nó không khóc , chỉ là nước mắt này nó đã để dành quá lâu rồi , đến lúc phải cho dòng nước này được trào ra ..
- Cậu muốn tôi phải làm sao ? - Jihyo gào lên - Thế tại sao lại quen Sunkyu ? Tại sao ? Trả lời đi ! Nếu như cậu nói thích tôi như lúc này thì tôi đã đâu phải mệt mỏi thế này !
Joongki ôm Jihyo vào lòng , thở mạnh
- Em chị đã theo đuổi em rất lâu rồi , em không muốn thấy người khác , đặc biệt là em của chị và chị phải khó xử với nhau !
Jihyo đấm thùm thụp vào lưng Joongki . Đồ đáng ghét này , đây là lí do anh trở nên thân thiết với nó sao ? Là anh thích nó sao ? Nó nên vui hay buồn đây ?
- Vậy giờ phải làm sao ? - Jihyo ưu uất ngước nhìn - Muộn rồi ! Cậu và Sunkyu đã yêu nhau rồi ! Tôi ..tôi không muốn giành gì của Sunkyu cả ..nó là em gái tôi..
Jihyo thoát khỏi vòng tay của Joongki , đẩy mạnh anh
- Em sẽ chia tay Sunkyu và đến với chị ! Chị muốn không ?
Jihyo sững người . "Muốn" sao ? Muốn lắm chứ ! Điều này là điều mà Jihyo thầm mong muốn đã từ lâu lắm rồi ..nhưng lương tâm nó không cho phép
- Cậu..hãy yêu Sunkyu nhiều hơn đi..tôi..đừng ...đừng bận tâm !
Joongki cười khổ . Trên thế gian này lại có một người chị gái chịu khổ thế ư ?
Joongki đã nghe Sunkyu kể về Jihyo - người chị của mình . Lúc nhỏ , cả hai chưa từng xảy ra bất hoà , dù là chuyện lớn thế nào . Nhà họ Song mua 1 món đồ chơi , không có cái thứ hai ? Jihyo và Sunkyu thà không chơi ! Sunkyu ham chơi , đi về nhà muộn , Jihyo sẽ là người hứng đạn ! Cô giáo giao bài tập mà Sunkyu không làm ? Jihyo sẽ là người thay thế . Tất tần tật mọi thứ , Jihyo sẽ là người giúp đỡ Sunkyu , và nó luôn nhường nhịn em mình , có khi hơn cả nhiều cặp chị em trên thế giới này
- Chị hãy sống cho mình đi !
- Nhưng..Sunkyu sẽ đau . Tôi cũng sẽ đau ! Thà cứ như vậy hay hơn..
- Thế chúng ta hẹn hò bí mật đi ..
Đây là lời đề nghị táo bạo nhất của Joongki , nhưng đây cũng một phần nào chứng mình được tình yêu anh dành cho nó .
- Tôi..tôi không thể ..
- Em không bắt chị phải trả lời ngay đâu ! Chị suy nghĩ đi !
Joongki đứng dậy phủi phủi , đút hai tay vào quần và bỏ đi . Cái dáng người cao lớn ấy , cứ làm cho Jihyo mê mẩn , muốn ôm chặt chẳng rời . Phải làm sao ? Giữa tình yêu và tình thân ? Ai đó nói cho nó vài lời đi chứ ?
Về nhà , tâm trạng của Jihyo không khá được chút nào , bởi những lời Joongki nói ban nãy vẫn còn thấm vào đầu nó . Mẹ Jihyo và Sunkyu thấy thế mà cũng phát lo
- Jihyo con ! Sao thế ? Bị ốm à ?
- Chị , chị không sao ấy chứ ?
Jihyo chỉ cười rồi bỏ lên phòng . Nó chốt khoá cửa , nằm phịch ra giường rồi dụi đầu vào gối . Nó mệt mỏi , đầu nhức như búa bổ nhưng nó không thể nào nhắm mắt được . Cứ nhắm mắt , nụ hôn và lời nói ban nãy của Joongki cứ ám lấy nó . Và nghĩ , thì nó càng cảm thấy có lỗi với cô em gái của mình
Chợt , điện thoại nó reo . Là tin nhắn của Joongki .
Chị , Sunkyu nói , chị không khoẻ ! Chị không sao ấy chứ ? Em lo cho chị !
Nó bất giác mỉm cười . Là Joongki đang quan tâm nó sao ? Nó cầm điện thoại và bấm bấm một vài từ rồi nhắm mắt
Chưa chìm vào giấc ngủ bao lâu , tiếng gõ cửa đã đánh thức Jihyo dậy
Nó bần thần mở cửa .
- Chị ! - Sunkyu bay đến ôm nó - Chị không sao chứ ?..
Jihyo cười xoà , lấy tay xoa đầu đứa em gái mình . Con bé cứ như thế này thì cho dù có 10 Joongki , nó cũng không ghét được
- Chị không sao ! Nếu có lòng tốt , xuống pha chị tách trà và bắt tí cháo cho chị đi !
Không chần chừ , con bé chạy xuống nhà và làm ngay . Trong khi nằm chờ , Jihyo với tay bật một bài hát nó thích . Nằm nghe rồi ngủ lúc nào chẳng hay . Lúc Sunkyu đem thuốc lên thì nó đã tròn giấc . Con bé để lại tờ note , đắp chăn cho chị con bé rồi nhẹ nhàng bước ra ngoài để khỏi phiền .
.
Sáng hôm sau , tâm tình của Jihyo ổn hơn , nhưng con bé Sunkyu vẫn không an tâm bèn gọi Joongki sang đón . Lúc Joongki sang , Jihyo khó xử nhìn cả hai
- Sunkyu ..chị..chị
- Đi đi ! - Sunkyu cười phì , đẩy chị mình lại chỗ người yêu - Em đi sau cũng được !
- Nhưng ...
- Này !!! - Sunkyu trừng mắt yêu
Nhưng rất tiếc nó không có hiệu lực với Jihyo . Jihyo cầm lòng mỉm cười đẩy em mình lên xe của người mình yêu . Kèm theo đó là một câu nói
- Này , tình tứ gì thì làm đi. Tôi không muốn chen giữa đâu

Sunkyu ngậm ngùi trèo lên xe của Joongki và vẫy tay tạm biệt Jihyo . Hình như nét mặt của Joongki không thoải mái . Cả hai đạp xe đi bỏ Jihyo lại đằng xa  .Con bé Sunkyu giờ đây đang cảm thấy rất có lỗi với chị mình nên kiếm mọi cách để bù đắp cho chị mình .. Thế mà chị lại..
Kể ra Jihyo lúc nãy cũng từ bi gớm...không hiểu lúc nãy từ trái tim lấy ra bao nhiêu lòng can đảm mà lại đẩy Sunkyu ngồi lên xe trong khi lời mời gọi ngồi lên xe quá hấp dẫn như vậy
Trên con đường dài , Jihyo bước chầm chậm . Làn gió thu nhè nhẹ với giọt nắng ngọt ngào làm Jihyo cảm thấy nhẹ nhàng hơn ..và mau nước mắt hơn.
Và kể từ ngày hôm đó , Jihyo biết được câu trả lời của mình cho lời đề nghị của mình với Joongki là gì
Sunkyu..sau này hãy thương cảm cho chị ..nhường Joongki một phần nhỏ cho chị thôi ..chỉ nhỏ thôi...chị xin em , dù biết cũng đừng có giận chị Sunkyu nhé
.
5 năm sau
Hôm nay là ngày trọng đại . Của Sunkyu . Đó chính là ngày con bé đường đường chính chính làm vợ của Joongki . 20 tuổi , con bé vẫn tiếp tục học Đại học Seoul ngành Tâm lí học , và vẫn tiếp tục câu chuyện yêu đương với Joongki , đặc biệt sẽ là cô dâu của anh .
Chị Jihyo là người chọn áo cưới , mặc áo cưới và trang điểm cho Sunkyu . Con bé muốn thế .
Trong phòng cô dâu hiện giờ không có ai ngoại trừ nó và con bé . Hai người không ồn ào lắm nhưng vẫn làm cho không khí có tí nhộn nhịp giữa hai người chị em .
- Chị Jihyo..
- Sao ? Chị nghe ?
- Em lấy chồng rồi thế chị chừng nào mới lấy ?
- Haha , tuổi đời chị mới 20 , lấy sớm mất xuân
- Cũng chẳng thèm có bạn trai luôn sao ?
Jihyo khựng lại . Nó muốn nói có . Nó có bạn trai , nhưng bạn trai của nó hôm nay sẽ lấy vợ .
- Hihi - Jihyo cười khì cứu vãn tình hình
- Xung quanh chị toàn là người tốt ! Nào là anh Changjoo , anh Gary , nhóc Kwangsoo vân vân . Thế mà chị lại từ chối người ta !
Jihyo chỉ biết im lặng nghe . Con bé nói cũng đúng , nó đã từ chối không biết bao nhiêu người . Cái tuổi của nó là tuổi của hò hẹn , tuổi của những mảnh tình đầu tuyệt vời . Họ trách nó kén chọn , nhưng họ không hiểu rằng , trong tim nó đã có một vị trí định sẵn cho người đó , người mà nó yêu thương bấy lâu - Song Joongki .
Vừa nghĩ đến anh , anh cũng bước vào phòng thay đồ của cô dâu
- Wow , vợ em hôm nay đẹp thế !
Sunkyu đỏ mặt . Con bé nhìn Joongki trìu mến . Jihyo đứng đó cũng cười theo , nhưng không hẳn là vui . Ai mà lại vui khi thấy người yêu mình trong tay kể khác chứ ?
- Chú rể hôm nay cũng rất đẹp trai !
Jihyo lên tiếng khen ngợi khiến Joongki giật mình , nãy giờ Joongki không để ý đến việc Jihyo có mặt ở đây
- Ah , chị Jihyo đây rồi ! - Joongki cười xoà - Em đang định kiếm chị đây ! Ra ngoài với em tí đi !
Joongki kéo tay Jihyo khiến nó bất ngờ . Sunkyu nhìn, nét mặt hơi không thoải mái
- Hai người không nói ở đây được à ? Có gì phải ra ngoài sao ?
- Em mượn chị của chị nha ! Cô dâu của em đừng khó tính thế - Anh bước lại gần hôn lên cánh môi con bé
- Hmm..một tí thôi đấy ! - Sunkyu giãn nở cơ mặt rồi cũng cho phép
Joongki dắt tay Jihyo ra một căn phòng tối om . Bỗng dưng, anh đè nó ra hôn mãnh liệt, mùi bạc hà và mùi kẹo ngọt hoà quyện vào nhau tạo thành một tạp khí , tuy vậy lại rất dễ chịu. Nó chìm trong say đắm .
Anh và nó hôn nhau khá lâu thì nó lại bừng tỉnh , đẩy anh ra và vung tay tát vào mặt anh . Anh im lặng ..nó khóc , chỉ là rơi nước mắt , chứ không gào thét như những cô gái khác , 5 năm , nó chịu đựng điều này đã 5 năm . 5 năm đó , nó "chết" với cái danh : Chị gái của bạn gái anh ..
- Song Jihyo , anh ...xin lỗi !
Nó im lặng . Nước mắt lăn dài , khuôn mặt đáng thương . Anh ôm nó vào lòng mà xoa đầu , giờ anh cũng muốn khóc lắm rồi đây này ..
- Jihyo này ..năm năm với mối quan hệ này , em không cảm thấy hối tiếc chứ ? ..
Giọng anh run run . Đáp lại anh , nó chỉ im lặng . Anh ôm chặt nó vào lòng . Vuốt ve . Anh cảm thấy có lỗi với người phụ nữ anh yêu quá ... Thực sự họ bế tắc đến mức này sao ? Anh biết nó khổ tâm lắm ! Ngày Sunkyu ôm chầm lấy nó báo rằng anh với con bé sẽ kết hôn . Nó đã không tin là thật và gọi ngay cho anh . Sau khi xác nhận được sự thật đau lòng đó thì tay chân nó bủn rủn . Anh nghe được tiếng nấc của nó , anh biết được nó đã rơi bao nhiêu giọt nước mắt ... Nhưng , anh cũng bế tắc mà ..
Anh yêu nó , yêu rất nhiều . Yêu hơn những gì nó nghĩ .
Vào một ngày mùa đông năm ngoái, anh đã nói với nó rằng , nếu ai yêu người kia nhiều hơn , thì người đó sẽ thắng cuộc . Hiện giờ , anh dám chắc chắn rằng , anh nắm chắc phần thắng trong tay.
Quay lại cuộc nói chuyện giữa anh và nó . Nó vẫn nước mắt , anh vẫn vỗ về an ủi . Đột nhiên , nó lên tiếng
- Anh .. Dù đã kết hôn nhưng anh có bên em như thế này nữa không ?
Anh hôn lên bờ môi của nó , bờ môi đang mấp máy run
- Đến suốt đời !
Jihyo yên tâm lao vào vòng tay của anh , thôi không khóc nữa . Chỉ cần anh nói như vậy thôi , nó sẽ thôi không khóc để phiền lòng anh .
Nó gỡ tay anh ra và mở nắm khoá cửa , quay đầu lại buông câu nói hờ hững
- Em đi vào xem Sunkyu như thế nào , anh chuẩn bị lễ cho chu đáo đi ! Ngày quan trọng của đời anh mà ..
Khi câu nói ấy thốt ra , Jihyo nhận thức được cả hai đều sẽ đau , đặc biệt là nó. Đau đến ngạt thở , nhưng nó phải chịu đựng ..vì anh !
Bước vào phòng chờ của cô dâu , Sunkyu tội nghiệp hình như nãy giờ cứ dáo dác chờ  nó .
- Chị , chị , nãy giờ chị và Joongki nói gì với nhau thế ? Cho em biết đi mà !!!
- Em gái của chị . Dĩ nhiên là chị và Joongki bàn về một số hợp đồng của đối tác , kì này khá quan trọng . Tại chị và em rể là quan hệ thư kí - giám đốc mà !
"Em rể" ..mối quan hệ sao cay đắng thế . Nó đã ngậm ngùi nuốt ngược nước mắt vào trong biết bao để có thể bật ra câu nói đó
- Nhưng mắc gì ra ngoài - Sunkyu buồn tủi
- Nếu ở đây lỡ như có ai nghe được thì hỏng cả hợp đồng ! Hợp đồng này giành giựt lắm Sunkyu .
- Ò..- con bé gật gù
- Ghen sao ? - Jihyo chẹp miệng
- Không ạ ! Chỉ là em không nghe được chuyện gì nên thấy buồn . Cơ mà cũng đúng , Joongki có khi còn đối tốt với chị hơn cả em !
- Haha , chắc nó biết ơn chị đã giúp nó với em nhiều quá đấy ! Cô nàng ạ ! - Jihyo vỗ vai trấn an Sunkyu , nhưng cũng tự trấn an mình
Người chủ trì buổi lễ mở cửa vào phòng cô dâu , hối thúc . 10 phút nữa là lễ sẽ diễn ra . Tức có nghĩa là , người đàn ông của Jihyo bây giờ sẽ là của người khác trong 10 phút nữa . Nhắc đến mà lòng không khỏi tổn thương
- Đứng dậy chị xem nào - Jihyo hối thúc
Sunkyu đứng dậy theo mệnh lệnh của chị mình
- Xoay một vòng chị xem !
Sunkyu xoay một vòng , nở một nụ cười toả nắng . Jihyo nghẹn ngào
- Em gái chị đẹp lắm !
Nó ôm chầm lấy em gái mình rồi khóc nấc lên như một đứa trẻ . Nó muốn bộ áo cưới này , nó sẽ là người mặc..
Sunkyu không hiểu lí do chị mình khóc . Cứ tưởng là chị buồn vì mình sẽ lấy chồng liền an ủi tới tấp
- Chị , chị yêu của em ! Đừng khóc , sau này em sẽ xin chồng mỗi cuối tuần sẽ lại thăm chị , ngủ với chị cả đêm luôn , nha !
Jihyo cười trong làn nước mắt rồi bỏ Sunkyu ra , bước lại mở cửa , không quên hối thúc
- Lẹ đi , sắp lấy chồng rồi !
.
Bố nó , Song Jongkook - cũng là bố của con bé ( à đây là điều tất nhiên , mọi người đừng để ý ) đang được vợ - Yoon Eunhye chỉnh cà vạt . Còn vài phút nữa là đến giờ làm lễ rồi
Khi Sunkyu bước ra cùng với Jihyo , cả hai làm cho mọi người thốt lên kinh ngạc :"Tuyệt đỉnh giai nhân ! "
Joongki bảnh bao trong bộ vest , nãy giờ Jihyo mới để ý . Để ý mới biết rằng người yêu mình...à không , em rể tương lai mình đẹp đến cỡ nào .
Jihyo đứng trong hàng ngũ phụ dâu . Ai ai cũng đẹp , nhưng nếu so sánh với Jihyo thì , ắt hẳn ..e hèm..không nên chút nào !
Giây phút nó bước lên những bậc thềm , lòng nặng trĩu biết bao . Yêu đương là cái thứ quái quỷ gì , bản thân nó cũng không định nghĩa rõ , chỉ biết , đó là sự chấp nhận pha lẫn thương đau .
Jihyo bước xuống bục , giờ đây , sân khấu chỉ còn có anh và con bé Sunkyu . Nó không muốn nhìn nhưng mắt cứ dõi theo hình bóng ấy . Họ cắt bánh cưới ..rồi tuyên thệ , sau đó là , trao nhẫn . Tiếp theo đó là hôn . Nhìn cảnh tượng Sunkyu ngã người vào vòng tay của anh , cả hai đôi môi quấn lấy vào nhau , người nó bất động .. Miệng muốn nói gì đó nhưng lại không thể nào bật ra . Cảm giác đó đau đến nghẹt thở . Ai có thể thấu hiểu được. Nhưng nó đã chấp nhận là người thứ ba rồi thì có chết , nỗi đau này chỉ có thể nói với bản thân
.
Đêm đó là một đêm khó ngủ với Jihyo . Giờ đã là 1 giờ sáng , nhưng nó vẫn không tài nào ngủ được . Cứ nhắm mắt , nó lại nhìn thấy hình ảnh anh và con bé Sunkyu trần như nhộng ôm nhau quấn quít trong đêm tân hôn . Tâm trí nó không tài nào được yên ổn
Bỗng dưng , ở dưới nhà nó có tiếng mở cửa . 1 giờ , mặt trời chưa hé mắt , thế mà nhà bạn bất ngờ lại có tiếng len két của cái cửa nhà . Thuyết kể rằng , 1 , nhà bạn đã bị ma ám . 2, nhà bạn có trộm .
Jihyo thì vốn là người không bao giờ tin chuyện ma quỷ nên chắc chắn thuyết thứ hai hoàn toàn hợp lí .
Jihyo đội rổ đựng trái cây lên đầu , tay cầm cây chổi và rón rén bước xuống nhà .
Tiếng mở nước ở dưới phòng tắm , aha ! Tên trộm này ngon , đã vào nhà người ta còn tắm chùa nữa . Jihyo thề , nó mà bắt được tên trộm này , hắn sẽ sống không bằng chết !
1
2
3
Jihyo bật tung cửa nhà vệ sinh ra . Một cảnh tượng bàng hoàng . Joongki đang trần truồng như nhộng , tất cả các đường nét trên cơ thể của Joongki hiện ra trước mắt với những giọt nước từ vòi tắm .
- Hello em yêu ! Anh làm em thức giấc sao ? - Joongki cười
Nó giật mình , mặt đỏ như cà . Vội đóng sập cửa lại rồi chạy một mạch lên phòng , trùm mền với mục đích đỡ ngại.
Nóng ! Sao nóng thế này , từ mặt , đến cơ thể đều nóng ran . Khó chịu . Lúc nãy nhắm mắt thì cứ nghĩ đến hình ảnh nam nam nữ nữ của Sunkyu và Joongki . Còn giờ thì cứ nghĩ đến cái thân hình của Joongki . Không thể tin được mà !
Cửa phòng nó được kéo ra , nó biết "tên trộm" đó đã "đột nhập" vào phòng nên đã vờ nhắm tịt mắt ngủ .
Một hồi nó mới cảm giác được có người kéo chăn nó ra và xoa hai cánh tay của nó . Nhẹ nhàng , tinh tế . Jihyo he hé mắt nhìn . Anh đang rất nam tính , chiếc áo đen và cái quần đen nốt với mùi bạc hà quen thuộc quần lấy xung quanh cơ thể . Nó vòng cánh tay sang ôm lấy vòng eo của Joongki
- Sao không ở với Sunkyu mà sang đây chi thế ?
- Hmm..cô ấy ngủ rồi !
- Thế..- Jihyo cười buồn - Đã làm gì chưa ?
- Chưa
Mặt Joongki khá tỉnh táo , khuôn mặt ngây thơ này làm Jihyo rất tin tưởng , nhưng..thật sự là không làm gì sao ?
- Ề ! ..nói dối à ?
- Không hề
- Tại sao ?
Joongki im lặng . Chỉ ôm Jihyo vào lòng rồi hôn hít đủ kiểu
- Urm .. Trả lời em coi đừng có cái thái độ đấy !
Bỗng nhiên , Joongki khòm dậy và ôm lấy Jihyo , hôn từ trên xuống dưới , từ đôi môi hồng , đến xương quai xanh làm Jihyo mê mẩn
- Anh..muốn đêm đầu tiền của anh là do vợ - Song Jihyo lấy đi
Câu nói làm nó ngượng ngùng đỏ mặt .
Đêm đó , dưới tấm drap giường với một chút màu đỏ của máu,  có một cặp nam nữ ân ái hoan lạc suốt đêm khiến người đời độc thân phải thèm khát
.
.
3 tháng sau đó là một chuỗi ngày không mấy buồn tủi gì của Jihyo . Bởi số giờ trong một ngày của Joongki hơn nửa ngày . Nó được tiếp xúc với anh nhiều nên cảm thấy bản thân may mắn . Có khi , anh và nó không kiềm được mà làm chuyện "mưa mây mây mưa sấm sét" ở công ty luôn. Rất may mắn là phòng giám đốc luôn được bảo vệ an toàn , phải có mật mã thì mới bước vào phòng được .
Jihyo đang chuẩn bị bước vào phòng của anh thì tiếng chuông điện thoại reo lên . Là của Sunkyu em gái mình , nó mỉm cười và bắt máy
- Alo ! Chị nghe ?
- Chị ah , em buồn quá !
- Ơ ..sao thế ? Mới gọi tôi mà đã than buồn sao cô ?
- Ra quán cà phê gần văn phòng chị đi Jihyo , em thực sự buồn đây !
- Okay thôi được rồi chờ chị tí !
Đối với em gái mình , Jihyo có thể bỏ cả một ngày để đi chơi một ngàu cùng con bé . Gia đình là thứ Jihyo rất yêu thương và quý trọng!
Jihyo cầm điện thoại lên và nhắn cho Joongki tin nhắn rằng mình không thể tới chỗ anh được .
Ở một góc quán cà phê , Jihyo thấy Sunkyu đang ngồi khuấy ly nước , vẻ mặt thất thần buồn bã , Jihyo có thể đoán được chuyện gì xảy ra , ắt hẳn điểm xuất phát là từ Song Joongki .
Jihyo cong môi thành hình trăng khuyết rồi gọi lớn
- Sunkyu !
- Ah ! Chị !
Jihyo chạy lại gần rồi kéo ghế ngồi xuống
- Chị uống gì ?
- Biết chị thích gì thì kêu đi !
Sunkyu gọi phục vụ cho chị một tách Americano bởi chị rất thích cà phê .
Cả hai ngồi đối diện nhau nên Jihyo có dịp nhìn rõ Sunkyu . Con bé tiều tuỵ , đôi mắt thâm quần và gương mặt có chút xanh xao .
- Có chuyện gì mà mặt luôn phớt phác thế kia ?
Sunkyu buồn nói
- Chị nghe em kể nha !
- Dĩ nhiên , chúng ta là chị em mà phải ngại ngùng gì chuyện ấy !
- Em sợ phiền chị thôi !
- Con bé này !
Jihyo phì cười định đùa giỡn , nhưng có vẻ như con bé không thích . Con bé buồn rầu làm Jihyo cũng lo lắng
- Chị à ! Joongki từ lúc lấy em về , lạ lắm !
Nghe tên Joongki , Jihyo hơi chột dạ nhưng vẫn gật gù ngồi lắng nghe
- Sao ? Lạ là lạ như thế nào ? Chị thấy cậu Joongki vẫn thế mà ?
- Hmm..chị không biết đâu . Anh ấy từ lúc cưới về chưa một lần đụng vào người em . Ngay cả đêm tân hôn cũng không thèm đụng vào người em , chỉ nằm nghỉ một lát thì thay đồ rồi bảo là đói ra ngoài ăn đêm . Cái "ngàn vàng" của em đến bây giờ vẫn chưa bị mất ! ..em cũng chẳng có tuần trăng mật..
Jihyo giật mình , nhớ lại ..đêm tân hôn của Sunkyu cũng là ngày mà Joongki tới và ...nhắc đến thì cô lại đỏ cả mặt
- Ơ..ừm..
- Cưới nhau về đã 3 tháng mà cứ xưng hô chị em , thật buồn chứ ! Mà Joongki cứ thích về muộn , em chờ cơm muốn gục trên bàn. Chị nghĩ xem sao em chịu nổi ? Có thể là 3 hoặc 4 hoặc 5 hay có thể là 7 . Nhưng dứt khoác không bao lâu nếu cứ như vậy em sẽ li hôn mất Jihyo yah !  Nếu bạn đầu Joongki không yêu em thì nói chứ đừng làm như vậy ? Hay anh ấy có nhân tình hả chị
Nó chột dạ nhưng vẫn vỗ vỗ con bé đang khóc nức nở cả lên vì nghĩ đến chuyện li hôn với chồng mới cưới . Vỡ lẽ , thì ra Song Joongki của nó làm như vậy là vì nó . Nó xúc động , đan xen vào đó là cảm thấy có lỗi với em gái . Trên đường đi về ngôi nhà thân yêu , nó cảm thấy xa quá . Nó chợt nghĩ ..anh và nó phải dừng lại ở đây sao ?
Bước về nhà , nó đã thấy cái hình dáng cao lớn ấy lục đục trong căn bếp nhỏ xinh . Bờ vai rộng , tướng đứng dong dỏng cao , nó bước lại ôm từ đằng sau , dụi đầu vào lưng anh
- Joongki . Anh về lúc nào ?
Anh hơi giật mình , rồi lại mỉm cười quay sang nhìn , ôm chầm lấy nó
- Thay đồ tắm rửa rồi ra ăn cơm . Thấy em dạo này mệt mỏi vả lại dạo này trời đang nóng , anh có làm súp gà hầm đông cô cho em
Nó cảm thấy mình hạnh phúc quá nhiều . Nên buông bỏ cái hạnh phúc này , hay là giữ lại cho bản thân ?
- Em đói , em muốn ăn trước !
- Ừ thôi cũng được , ra ghế ngồi anh đem ra cho em !
- Em phụ nha ?
- Không cần đâu , ra ngồi đi !
Anh vẫn chu đáo như thế , như một người đàn ông trụ cột trong gia đình nhỏ của nó . Nó còn muốn gì hơn nữa chứ ? Chỉ cần anh , cuộc sống này đã đủ nhiệm mầu lắm rồi .
Anh bưng bát súp nóng hổi . Coi cái vẻ mặt hớn hở kia mà nó thấy cảm động không hết . Múc bát súp , anh thổi cho nó bớt đi hơi nóng rồi đẩy sang cho nó ăn .
- Ngon không ?
- Không , dở ẹt ! - nó cười rồi le lưỡi
Tay nghề nấu ăn của anh vốn rất điêu luyện . Những món ăn anh làm thường rất công phu nhưng anh lại hoá nó thành đơn giản và ngon miệng cực kì
Nhìn thấy miệng nó chê mà ăn vẫn cắm cúi , lòng anh ấm áp cực kì . Anh không thích ăn , chỉ thích nhìn nó ăn !
- Sao không ăn ? Ăn đi kẻo đói !
- Anh không ăn , chỉ thích nhìn em ăn !
- À mà - nó buông muỗng - Em thấy lịch làm việc của anh , ngày mốt anh đi với ai tới Pohang vậy , em có thể biết !?
- À , anh đặt vé cho hai chúng ta đi du lịch , khoảng cỡ 1 tuần . Em lên lịch sắp xếp đi
Nó trợn mắt phùng má
- Cái gì ? Sao anh không nói em nghe
- Vốn dĩ anh định nói nhưng em lại nói trước
Nó "xì" một tiếng . Du lịch , tức có nghĩa là sẽ rất vui , và chỉ có anh và nó . Chỉ hai người ..nhưng đồng nghĩa với việc Sunkyu ở nhà một mình . Jihyo cắn hờ môi suy nghĩ . Hành động đó đã được tầm mắt Joongki thu vào mắt
- Jihyo , suy nghĩ gì thế ?
- Anh..hay mình không đi được không ?
- Tại sao ? - Joongki nheo mày
Jihyo chứ ngồi cúi mặt , bặm môi , đôi khi hơi liếc nhìn anh
- Vì Sunkyu ?
Trúng tim đen , Jihyo càng né anh . Né cái ánh mắt đang khó chịu nhìn nó
- Song Jihyo , anh đã nói với em rằng đừng quan tâm đến Sunkyu mà ?
Nó nuốt sự nhút nhát vào trong mà lên tiếng
- Joongki , Sunkyu là em gái em !
- Em gái thì em gái ! Tại sao em phải hi sinh nhiều như vậy ?
- Vì em là chị , đó là trách nhiệm của em .
- Nhưng đã có ba có mẹ lo rồi , em lo làm gì ? 
- Anh nói như vậy thật vô trách nhiệm đấy Song Joongki !
- Anh mà vô trách nhiệm thì em và anh không có ngày hôm nay đâu , đường ai nấy đi rồi !
Jihyo vung tay tát thẳng vào mặt anh . Câu nói mà nó không mong mỏi một tí nào . Anh nói vậy chả khác nào anh nói rằng anh yêu nó vì trách nhiệm .
Nó lẳng lặng bỏ đi lên gác . Joongki đấm tay mạnh vào tường rồi bỏ ra ngoài sân . Chén súp lúc nãy nghi ngút khói , ấm áp tình yêu của cả hai giờ đã trở nên nguội lạnh theo bầu không khí.
Tối đến , Jihyo và Joongki ngủ quay lưng với nhau . Cả hai nằm đấy , chẳng ai ngủ được . Ai cũng biết lỗi của mình ..chỉ là đang chờ đối phương xin lỗi trước .
Bất ngờ , Joongki quay lại , ôm Jihyo vào lòng , thì thầm vào tai nó
- Anh xin lỗi .. Lẽ ra anh không nên ..
Jihyo quay sang đón nhận cái ôm đó . Vuốt nhẹ lên má anh , chỗ mà nó lúc nãy nóng tính làm càn
- Đau không anh ?
- Em hết giận là hết đau !
Jihyo cười tươi , Joongki vẫn vậy , vẫn biết cách làm ngọt lòng Jihyo .
- Chúng ta đi Pohang anh nha !
Nghe lời đề nghị , dĩ nhiên là Joongki vui như hội , bèn gật đầu lia lịa .
- Nhưng hứa với em , ngày mai hãy toàn tâm toàn ý vào Sunkyu , có được không ?
- Okay ! Tuỳ bà xã.
Nói xong , cả hai trò chuyện phiếm rồi ngủ trong vòng tay nhau lúc nào không hay ! Đêm nay , ấm áp quá !
.
Đến cuối ngày hôm sau , Jihyo mới có thời gian thu xếp đồ đạc . Đang xếp dở dang , nó nhận được cuộc gọi từ Sunkyu em gái . Biết là con bé sẽ vui tíu tít , kể râm ran
- Sao , chị đây ?
- Chị !!! Vui ghê !
- Sao vui ? - hỏi thế thôi nhưng nó dư sức biết mà
- Hôm nay Joongki khác lắm ! Dẫn em đi chơi này nọ rồi còn cưng chiều em nữa ! Thiệt hạnh phúc quá đi !!!!!! Jihyo quả là thần may mắn cho em mà !
- Ừ rồi , hạnh phúc , cô la tôi điếc tai quá này !
- Ahihi sorriee chị ! Tại em vui quá mà ! Cơ mà ..mai chồng em đi công tác ở Pohang 1 tuần đấy , chị có đi không Jihyo ?
- Có ! Tại kì này hợp đồng lớn !
- Thế à ! Vâng vậy thôi , đi về sớm mua quà cho em ! Yêu chị !
Sunkyu cúp máy . Jihyo phì cười . Vậy là anh giữ lời hứa với nó . Điều này khiến lòng nó nhẹ nhõm đi phần nào !
.
Từ Seoul đến Pohang cũng cỡ 5 tiếng , Jihyo tha hồ ngủ . Nhìn dáng ngủ của nó mà anh cảm thấy thương , thương vô cùng .  Co quắp người , mắt không nhắm hết , đầu tựa vào phần cứng của xe hơi . Anh chồm người qua ngả ghế xuống cho nó thật nhẹ rồi mở vài bản nhạc cho nó . Có vẻ nó dễ chịu hơn , điều này khiến tâm trạng anh cũng thoải mái hơn .
.
- Ah ! Pohang !!!
Jihyo hét lớn khi thấy dải biển xanh ngát . Biểu tượng bàn tay màu xanh nằm gần bờ biển là dấu hiệu cho nó biết được rằng nó đã tới Pohang .
Chiếc xe dừng tại khách sạn Appletree , nó vươn vai một cái khoẻ khoắn . Khoẻ cũng phải , từ nãy đến giờ chỉ lo ngủ thì có biết trời trăng mây nước gì đâu ! Anh thì cứ ngáp ngắn ngáp dài , thở ra thở vào . Tới đây cũng đã hơn 5 giờ , vừa đói , lại vừa buồn ngủ.
- Jihyo - anh thì thầm vào tai nó - Anh đói !
- Thế mình đi ăn !
Jihyo kéo tay Joongki đi sau khi đã giao hết cả đống hành lí cho tiếp tân . Bụng anh kêu khiến Jihyo phải cắn môi nhịn cười
.
.
Và , 1 tuần đi chơi của Jihyo và Joongki trải qua chầm chậm . Cả hai chỉ chụp hình , rồi lại ăn uống , còn cùng nhau hưởng mùi nắng ở Pohang . Cho đến ngày thứ 5 , khi cả hai đang cùng nhau nhâm nhi nồi lẩu cá
Điện thoại Jihyo reo ..của mẹ Hye
- Alo , mẹ à con đây !
- 37,)-7₫>{*|! - Giọng mẹ Hye bên kia có vẻ gấp gáp , sốt sắn đến lạ
- Mẹ , Sunkyu có chuyện gì ạ ?
- .....52&,₫&>|$|$^].! 
- Sao ạ ?
-₫2!:8/*|$~$ư...
- Mẹ cứ chờ đó , con và Joongki về ngay !
Joongki nghe đến tên mình liền giật người , hỏi han Jihyo đủ kiểu . Nó bây giờ chỉ cuống quít soạn hành lí , mặc cho Joongki cứ ngơ ngác không hiểu gì xảy ra
- Jihyo , có chuyện gì vậy em ?
- Anh xuống nổ máy xe đi ! Mau lên !
Joongki vẫn cố chấp hỏi
- Chuyện gì thế ? Từ từ thôi !
- Từ từ làm sao được ? Mau lên - Jihyo gắt gỏng
Tất cả hành lí được Jihyo xách lên vai kéo trên tay nặng nhọc vô cùng .
Anh chưa kịp nói "Coi chừng" thì nó đã ngã rạp xuống dưới đất , đống đồ vun vãi ra theo . Anh chạy lại đỡ nó rồi từ từ nhặt . Jihyo chỉ thất thần nhìn , ánh mắt mông lung làm Joongki cảm thấy lo lắng
Do thân người vốn to cao vạm vỡ nên Joongki xách đống đồ đó nhẹ tơn .
Cả hai làm thủ tục check-out rồi lên xe ngồi . Vẫn nét mặt đó , Jihyo ngày càng làm Joongki lo lắng hơn
- Jihyo ! Chuyện gì xảy ra ?
-..
- Jihyo yah ..
- Anh ..Sunkyu đang nhập viện ..
Joongki tròn mắt
- Cô ấy bị sao ?
- Tái phát cơn nhồi máu cơ tim anh ạ ...
- ..Tái..phát ?
- Vâng - Nó mệt mỏi thở dài - Sunkyu vốn có tiền sử bị bệnh tim .. Đã trị dứt rồi không hiểu vì sao ..
Không khí bao trùm trong xe là một sự im lặng . Jihyo nằm ngả người ra và nhắm mắt . Suốt năm tiếng dài dằn dẳn đó , có hai người không nói lời nào , chỉ biết suy nghĩ :" Rốt cuộc mối quan hệ này sẽ duy trì được bao lâu "...
.
Vừa tới Seoul , họ quyết định tới bệnh viện . Jihyo lao nhanh đến phòng cấp cứu . Nó thấy ba mẹ mình đang đứng đó . Mẹ của nó đang khóc , còn ba thì đang ôm chầm lấy tấm vai của mẹ nó để trấn an . Chắc hẳn tình trạng nghiêm trọng lắm !
Vừa thấy nó tới , mẹ nó như thấy được minh tinh. Liền lao tới khóc lấy khóc để
- Jihyo à ..Sunkyu phải phẩu thuật ghép tim ..
- Sao đến nỗi thế hở mẹ ? - mắt Jihyo rưng rưng
- Động mạch vành gì đấy có chứa các vết sẹo do hậu quả của cơn nhồi máu cơ tim lúc nhỏ của nó .. - Jong Kook ba nó lên tiếng
Joongki nãy giờ đứng đấy , chứng kiến và nghe hết . Cảm thấy tinh thần bị suy sụp
- Nhưng..nhưng...nếu vậy là phải do cái gì chấn động thì mới tái phát được chứ ba mẹ?
- Con hỏi mẹ thì mẹ biết hỏi ai hả Jihyo ?
Eunhye ụp mặt vào vai Jongkook mà khóc
- Nguy kịch rồi , kì này mà không cứu thì..thì sao hở anh ? Anh à ..
- Bình tĩnh nào em ! Chuyện đâu còn có đó !
Ba nó ôm mẹ nó , ôm chặt lấy người đàn bà dáng vẻ tiều tuỵ đó . Jihyo biết , mẹ nó rất thương Sunkyu . Ai nói nó so bì thì không phải , nhưng nó cảm nhận được tình thương của mẹ nó dành cho Sunkyu nó lớn hơn nhiều so với nó . Bởi Sunkyu con bé từ nhỏ đã phải chịu nhiều thiệt thòi hơn nó , về mọi thứ . Nếu như Sunkyu mất đi , e rằng mẹ nó sẽ không sống nỗi ngày nào ..
- Joongki , đưa Jihyo về lấy đồ cho Sunkyu đi con ! Lấy hết những thứ cần thiết , chắc lẽ em nó sẽ ở đây hơi lâu con à
Jongkook nhẹ nhàng . Nhưng ngược lại , bà mẹ của chúng ta lại quát nạt anh
- Cậu ..là chồng nó mà không biết lo lắng cho nó ! Đồ tồi ! Cậu có bao giờ gần gũi nó không ? Hả ? Cậu có nghĩ cảm giác của nó như thế nào không ? Đợi nó tỉnh dậy thì cả hai lo mà ra toà li hôn đi ! Có người chồng như cậu thiệt chết đi còn sướng hơn
Joongki cúi mặt . Anh đang rất khổ tâm , nó hiểu . Anh đấu tranh giữa trách nhiệm và tình yêu rất nhiều lần . Cuối cùng , anh luôn lấy nó là đáp án . Kết quả , anh hứng hết mọi tội lỗi . Nghĩ đến , Jihyo cũng đã biết anh yêu nó nhiều đến mức nào
.
Về đến nhà của cả hai , Joongki ngã người xuống ghế sofa mà chợp mắt, để Jihyo lên lầu phòng của Joongki và Sunkyu . Căn phòng hoạ tiết rất đáng yêu , màu hồng nhạt , drap giường màu xanh da trời.
Jihyo lấy chiếc vali màu cánh sen của Sunkyu ra và cho đồ vào trong . Nó mở hết ngăn tủ và cho các đồ cần thiết một cách gọn gàng . Bỗng dưng , khi nó đến gần chiếc bàn làm việc , có một cái gì đó thôi thúc nó mở ngăn kéo đó ra
Mở ra ..
Nó giật mình
Là hình ảnh của anh với nó hôn nhau , cùng nhau đi tắm biển ở Pohang , và cả lúc anh và nó ở công sở đang hôn nhau say đắm và cả những tư thế "make love" siêu nóng bỏng
Vậy là , Sunkyu biết sao ?
Ở phía dưới bức ảnh , có một cuốn nhật kí , cuốn nhật kí của Sunkyu ghi từ năm học trung học
Ngày...tháng...năm...
Hôm nay , chị Jihyo và Joongki lại cười với nhau . Không hiểu sao mình lại cố chấp thế nhỉ ? Joongki vốn có yêu mình đâu ? Thế mà mình cứ lẽo đẽo bám theo. Tuy là đã quen được Joongki , nhưng mỗi lần chị ấy và Joongki cười nói rôm rả thì mình lại buồn lắm , nhật kí à ! Một sự thật mà mình vốn không chấp nhận , đó chính là ...hai người ấy thích nhau ...
.
Ngày...tháng...năm...
Hôm nay là ngày mình cưới người mình yêu thương nhất - Song Joongki . Thế nhưng sao lúc làm lễ , Joongki cứ nhìn mãi về phía chị Jihyo thế ? Lẽ nào 5 năm vừa qua mình không thể làm cho anh ấy hạnh phúc và quên đi chị sao ?
.
Ngày..tháng..năm
Đêm tân hôn . Lạnh lắm ! Vì mình đang ở một mình ! Nhật kí à , mình buồn lắm ! Đêm tân hôn có lẽ là cái đẹp nhất của vợ chồng , thế nhưng mình không có gì cả ..đẹp ư ? Mình không nghĩ nó đẹp một tí nào khi , chú rể của mình đi đâu đó với ai khác , và người đó chính là chị gái mình !
.
Ngày...tháng...năm..
Anh ấy lại không có ở nhà ! Mình lại cô đơn . Hôm nay mình vừa đi khám bệnh và ghé sang chị Jihyo . Mình phát hiện , bệnh của mình có nguy cơ tái phát nặng , vì dạo này mình sử dụng thuốc ngủ quá nhiều , tim mạch không ổn định! Chị Jihyo 3 tháng không gặp trông phổng phao và xinh quá ! Thảo nào , Joongki lại yêu đến vậy ! Mình không muốn giành của chị , bởi mình biết , anh ấy đã yêu mình đâu , chỉ cần anh ấy , ở cạnh mình , và mình được chăm sóc là mình thấy hạnh phúc lắm rồi
.
Ngày..tháng...năm..
Hôm nay Joongki dẫn mình đi nhiều nơi lắm ! Lại còn ở nhà ăn cơm , quan tâm lo lắng cho mình nữa , điều này sao mà khiến mình hạnh phúc thế ! Hạnh phúc không thể tả được luôn ! Mình cũng muốn cảm ơn chị Jihyo , vì chị ấy đã làm Joongki tốt với mình như thế này .. Chị ấy quả là người chị tuyệt vời ! Em yêu chị , Jihyo yah !
Có những trang nhật kí đã bị nhoè chữ vì nước mắt . Nay đã thêm nhoè hơn , vì những hạt nước từ trong đôi mắt của Jihyo lăn dài bên gò má rơi . Jihyo ôm chặt cuốn sổ của Sunkyu mà khóc nức nở...hãy nói với nó điều nó phải làm bây giờ là gì đi ?
.
Jihyo bước tới văn phòng của bác sĩ trưởng khoa . Hôm nay nó sẽ quyết định một điều , mà có thể nó sẽ hối hận và làm đau anh rất nhiều . Không phải chỉ anh , mà là cả gia đình ..
- Chào anh ! - Jihyo cúi đầu chào
- Chào cô , cô là ...?
- Tôi là chị gái của Sunkyu ..
- À bệnh nhân Sunkyu , mời cô ngồi
Anh chàng bác sĩ đó rót nước lịch sự rồi đưa tới cho Jihyo
- Có chuyện gì mà ..cô đến đây !?
- Tình hình của Sunkyu như thế nào rồi ạ ?
- Hmm - Chàng bác sĩ căng trán - Ừ thì..nếu không phẩu thuật sớm thì e rằng nguy hiểm lắm !
- Thế nếu...
Jihyo nuốt nước bọt trong cuốn họng đang làm nó nghẹn lời
- Tôi hiến tim cho em gái mình thì sao ?
Chàng bác sĩ đó giật mình . Tròn mắt nhìn cô , môi mấp máy ..
- Cô , mắc..bệnh gì ..nguy hiểm sao ?
- À không..tôi vẫn ổn !  - Jihyo mỉm cười
- Thế..tại....
- Anh cứ lấy tim của tôi đi ! Chúng tôi sinh đôi nên tôi nghĩ , sẽ ổn trong việc tiến hành phẩu thuật
- Cô đã suy nghĩ kĩ chưa , việc này , thực sự 100% cô sẽ mất toàn tính mạng..cô..cô...thôi..tôi ..không làm đơn cho cô đâu !
Jihyo biết , Jihyo biết điều đó chứ ? Có ai lấy tim của mình mà sống được đâu chứ ? Nhưng..đó là điều duy nhất Jihyo có thể đền đáp được tội lỗi với Sunkyu ..
- Đây là nhu cầu của tôi , anh phải đáp ứng , và cả , em tôi đang trong tình trạng nguy hiểm , anh , phải giúp con bé !! - nó trừng mắt
Nhưng có lẽ cái người bác sĩ đó vẫn kiên quyết
Đột nhiên , Jihyo quỳ xuống , chắp hai tay lại mà nước mắt rơi lã chã
- Làm ơn..làm ơn..nếu em tôi không sống được có nghĩa mẹ tôi cũng thế , vậy tôi thiết sống làm gì nữa ? Anh ..làm ơn đi !
Người bác sĩ đó bất ngờ và đỡ nó dậy
- Được rồi , được rồi ...tôi sẽ giúp cô , được rồi !
Anh ta chìa tờ cam kết , lòng không cam tâm . Jihyo viết mà tay run run , phải , nó biết , khi nó chấp nhận hoàn thành bản đơn này có nghĩa là , mạng sống của nó từ nay , coi như chấm hết ! Nhưng để đền lỗi cho đứa em đã hi sinh quá nhiều của mình , nó phải cầm lòng mà viết
Khi viết xong , tâm trạng nó xuống dốc hẳn . Và điều này làm vị bác sĩ đó cảm thấy xót vô cùng
- Cô có ..thể huỷ bản đơn ..
Jihyo lấy lại bình tĩnh
- Không , tôi ổn mà ! Mà..mà..khi nào tiến hành phẫu thuật ..vậy anh ?
- 1 tuần nữa ! ....5 ngày nữa lại xét nghiệm máu nhé !
- Cảm ơn anh , chào anh tôi về
Nó toan quay lưng đi thì lại quay trở lại
- À, sau khi phẩu thuật thành công , anh hẳn thông báo về tên của người hiến tặng ! Tôi ..cảm ơn
.
Mấy hôm nay , Jihyo luôn hối thúc Joongki về sớm . Nó tự tay mình nấu những món ăn ngon nhất và chăm sóc anh thật chu đáo . Bên cạnh đó , Jihyo còn làm đồ ăn đem vào cho bố mẹ của mình . Jihyo nghĩ , đây là những điều cuối cùng nó nên làm cho bố mẹ của mình . Tuy là sắp đến ngày nó phải hiến tặng tim cho em gái , đồng nghĩa với việc nó sẽ tạm biệt cả thế giới này , cả anh , nhưng nó luôn cảm thấy hạnh phúc và có ích cho những ngày cuối cùng
Hôm nay là ngày nó xét nghiệm máu để chắc chắn tất cả đều ổn . Mọi thứ ổn hơn cả sự mong đợi. Bác sĩ cũng đã đưa thông báo về gia đình , mẹ và bố nó mừng hết lớn .
Jihyo thấy được vẻ vui mừng ấy mà nghĩ rằng mình đã làm đúng . Phải , nó đã làm đúng ! Ngay cả anh còn thở phào nhẹ nhõm , ôm chầm lấy nó mà hét lên sung sướng cơ mà ?
Ngay sau đó , Jihyo lại thông báo cho bố mẹ mình rằng mình phải đi công tác 1 thời gian ngay vào ngày Sunkyu mổ . Mẹ trách Jihyo nhưng bố nó luôn cảm thông cho nó . Ông rất yêu con gái đầu của mình , vì ông biết , nó không hưởng được hết cái tình thương của người mẹ
Đêm ngày thứ năm , Jihyo đã thủ thỉ với Joongki
- Anh , mai chúng mình đi chơi đi ! Nha !
- Em muốn đi đâu ?
- Công viên nước !
Joongki cười , xoa đầu
- Sao không để đi công tác về rồi đi luôn ? Đi gì mà cập rập thế ?
- Thế lâu lắm , em muốn đi với anh ngay cơ !
- Em đi lâu lắm à ? Bao lâu về ? Sao sếp trên chỉ thị em thế ?
- Em không biết - Jihyo choàng tay sang ôm lấy Joongki - À , mai em về bố mẹ ngủ nha !
- Haiss , sắp phải xa em sao ? Anh không thích ! Anh không thích !
- Thế hôm nay , em chiều anh nha !
Cả đêm đó , Jihyo và Joongki chìm vào trong điệu múa ân ái nóng bỏng . Jihyo trân trọng phút giây này , đối với nó , 1 khắc cũng là khoảnh khắc quý báu .
.
Ngày hôm sau , Jihyo cùng Joongki đi công viên nước . Cả hai như một cặp đôi trời sinh . Jihyo kéo Joongki đi khắp nơi , người của cả hai thấm đẫm nước . Jihyo cười nhiều , nói nhiều hơn mọi ngày , lại thân thiết và chịu những lần va chạm môi với anh hơn . Điều này khiến anh nghi ngờ , nhưng chỉ là thoáng qua . Vì anh cũng chỉ chìm vào niềm vui say đắm
Tối hôm đó , Jihyo về nhà ăn uống với bố mẹ mình . Cả hôm đó , nó và bố trò chuyện tâm sự rất nhiều . Mẹ nó cũng chịu nói chuyện cười đùa với nó nhiều hơn . Có lẽ là nhờ vào chuyện cứu giúp được Sunkyu .
Đêm đó , Jihyo nằm ở giường của bố mẹ mình . Hai ông bà chỉ phì cười , con gái họ hôm nay lạ nhỉ , sao lại đáng yêu và con nít đến thế . Mẹ và Jihyo cùng nhau đắp mặt nạ và tâm sự chuyện đời . Họ nói nhiều đến mức mà Jongkook phải buồn mình mắng yêu
- Hai người định tra tấn người già cả tôi đây đến lúc nào ?
Đến lúc đấy , cả hai mới thôi nói và nhắm mắt đi ngủ . Nói là ngủ thôi , chứ Jihyo cứ nằm trằn trọc . Nghĩ đến việc không bao giờ được thấy người bố , người mẹ thân yêu của mình , nước mắt nó cứ giàn ra . Nó ôm chặt lấy tấm lưng to lớn vững chải của bố mình , lưng áo ông phút chốc ướt đẫm . Không bao lâu nữa thôi , tấm lưng này, sẽ xa khỏi tầm tay của nó !
Cả đêm nay , nó sẽ thức , thức để hồi tưởng về quá khứ , về 20 năm tuổi đời của mình . Về gia đình , người bố và người mẹ thân yêu của nó , về Sunkyu , cô em gái đáng thương tội nghiệp của nó. Và về anh , người đàn ông siêu hoàn hảo của cuộc đời nó .
Tất cả
Sẽ tan !
.
Hôm sau , Jihyo dậy khá sớm . Nó trở về nhà mình , nhìn lại lần cuối nơi này . Nó quyết định viết một bức thư gửi cho từng người . Đây sẽ là điều cuối cùng mà nó có thể làm được . Từng nét bút , từng câu chữ mà nó đặt xuống , là tất cả tâm sự , là tất cả những gì mà nó suy nghĩ , là tất cả sự yêu thương , là tất cả nước mắt mà nó có thể khóc được . Bỗng chốc , nó cảm thấy , hối tiếc . Không phải hối tiếc vì đã quyết định như vậy , mà hối tiếc vì cách sống trong thời gian qua của bản thân ..
Jihyo thay một bộ đồ đẹp , rồi lên đường đến bệnh viện . Nó bước vào phòng chờ , và nhìn xung quanh . Cô đơn quá ! Nó mở điện thoại và quyết định sẽ nhắn tin cho anh vài dòng
* Joongki . Em nhớ anh quá !
Ngay sau đó tin nhắn được hồi âm
* Anh cũng thế ! Đi nhanh về nhanh nhé !
Nó nuốt nước mắt vào trong
* Em yêu anh !
Nhắn đến đó , Jihyo tắt nguồn điện thoại . Bác sĩ cũng đã kêu nó ngay sau đó .
Nó được đưa vào phòng hôn mê . Trong lúc đó , vị bác sĩ kia e dè nhìn nó , với vẻ mặt nuối tiếc đến khó tả
- Cô có thể thay đổi suy nghĩ ...
- Không ! Cảm ơn anh !
- Cô có gì gửi gắm cho người nhà không , cô Song ?
Nó đưa cho vị bác sĩ đó những bức thư mà nó đã viết
- Hãy trao tận tay cho họ ! Cảm ơn anh !
Đội ngũ bác sĩ chụp thuốc mê và đưa cô vào phòng phẩu thuật . Vị bác sĩ đó , nhìn nó mà lòng không khỏi xót , đau .
Bác sĩ tiến hành rạch lồng ngực ..
Và tim Jihyo đập , đập rất khoẻ mạnh .
Họ dùng tay , nhẹ nhàng lấy trái tim ấy ra . Đúng lúc đó , điện tâm đồ hiện lên những đường thẳng chạy dọc , tức có nghĩa..
Song Jihyo, đã chết ! ... Nó đã ra đi khi tuổi đời dừng lại ở con số 20
Và giọt nước mắt cuối cùng của nó cũng đã rơi , giọt nước mắt đó dành cho một người , không ai khác , chính là anh ..
Ngay cả khi trái tim đó ngừng đập , môi nó vẫn cong lên tạo thành một nụ cười tuyệt đẹp .
Tạm biệt , Song Jihyo !
.
.
Ca phẩu thuật của Sunkyu thành công hơn mong đợi . Ngay khi Sunkyu tỉnh , bác sĩ phụ trách đã công bố tên của người hiến tặng
...Song Jihyo
Tất cả mọi người ..như ngừng thở
Sunkyu như chết lần nữa !
Vị bác sĩ đó đưa bức thư của Jihyo gửi cho Sunkyu ..
Ngày.. tháng...năm
Em gái ! Lúc em tỉnh dậy và đọc được bức thư này cũng là lúc chị của em , đang nằm trong trái tim em . Sunkyu , chị xin lỗi vì những việc đã làm với em , tha lỗi cho chị ! Chị yêu em lắm Sunkyu ! Chị xin lỗi vì đã lỡ lục lọi đồ đạc của em và đọc trộm nhật kí khi em bất tỉnh ! Tha lỗi cho chị nha , Song Sunkyu ! Tha lỗi , cho chị ! Đừng giận Joongki , anh ấy không sai , anh ấy không sai ! Sunkyu này , chăm sóc anh ấy cho tốt giúp chị ! Joongki , sẽ thay chị chăm sóc em gái của chị , từ nay về sau , đừng lo lắng về việc cả hai sẽ li hôn . Người thứ ba đã đi , chắc chắn hai người sẽ hạnh phúc!
Chị yêu em !
Sunkyu tay run run , miệng mấp máy , không thể nào...Jihyo..không thể nào chết được ..
Con bé lao tới chỗ bố mẹ , nơi mà có một người mẹ đang ngất lên , ngất xuống , có một người bố đang thất thần , cười khinh nhạo cười đời
Nỗi đau đớn nhất của người bố người mẹ đó chính là thấy con mình ra đi trước khi mình mất..
- TẠI SAO CHỨ ? CON KHÔNG THIẾT SỐNG . TRẢ CHỊ JIHYO LẠI CHO CON ! TRẢ CHỊ JIHYO LẠI CHO CON
Mọi người vẫn thế , vẫn đang ồn ào thế đấy . Và không ai thấy được rằng có một người đàn ông trạc ngoài 20 , đang ôm lấy trái tim đang bị bóp nghẹn của mình , quỳ xuống giữa lòng bệnh viện mà khóc , chỉ đơn giản là rơi lệ , điều mà anh từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ "làm"
Anh khóc. Vì cuộc sống của anh đã mất !
Anh khóc. Vì từ nay , khuôn mặt của nó , anh chỉ còn thấy qua di ảnh
Anh khóc. Vì anh ngu ngốc đã không nhận ra những điều lạ lẫm mà nó đã thể hiện
Hay đơn giản cho cùng , anh khóc . Vì anh mất nó ! Mất đi yêu thương của mình
.
12 năm sau đó
- Song Seongim , có nhanh lên không ? - Sunkyu hét lên chói tai
- Con đây mà mẹ , mẹ chờ tí !
Sunkyu đang nhăn mặt , Song Seongim là con của Joongki và Sunkyu đang rất chậm chạp , chỉ tại cô bé mà cả nhà phải chờ cả nửa tiếng . Từ đây đến Pohang đâu có gần ?
Sunkyu giờ đã trưởng thành , ra đang một phụ nữ tuổi 32 ngọt ngào xinh đẹp . Cách đây 10 năm , con bé...à không , cô đã sinh ra một thiên thần xinh đẹp , giống y đúc Song Jihyo . Điều này khiến Sunkyu cảm thấy hạnh phúc , cô đặt tên con bé là Seongim , vì Jihyo đã từng tâm sự rằng , nếu nó có con nó sẽ đặt tên con là Seongim .
Và giờ , Joongki , Sunkyu và Seongim đang đi đến Pohang . Hôm nay là giỗ thứ 12 của nó . Cách đây 12 năm , tang thương bao trùm thành phố Pohang , suốt 3 ngày làm lễ , bầu trời không một chút nắng . Làm cho không khí đã đau thương nay càng hơn nữa .
Và , cứ đúng ngày này , ngày giỗ của Jihyo là thành phố Pohang lại mưa xối mưa xả , giao thông cải tiến nên đường đi hên là không mấy trục trặc và có phần nhanh hơn
Đến đó là mưa tạnh nên mọi người quyết định tới thăm Jihyo . Nghĩa trang mà cất giữ di hài Jihyo nằm cách trung tâm Pohang không xa .
Nắm mộ Jihyo thật đẹp , hoa cỏ xanh tươi rất tốt . Mọi người quét dọn nắm mộ rồi bày trái cây ra .
Sunkyu vẫn thế , mỗi lần nhìn chị mình , cô lại rơi nước mắt . Vì trái tim cô đang giữ là do người chị của mình ban tặng , cô và chị mình đang đập cùng một nhịp , một trái tim
- Chị , ở đây lạnh lắm không ? Em xin lỗi vì đã làm chị phải ngủ ở đây quá lâu . Chị à , em nhớ chị ! Em nhớ chị nhiều lắm ! Joongki , anh ấy tốt với em lắm ! Nhưng ..thực sự anh ấy vẫn luôn yêu thương chị Jihyo à ! Em ..nhớ chị .!!! Joongki nhớ chị
Joongki mỉm cười . Tấm bia có hình nó , thật đẹp ! Nó vẫn tươi cười như thế , vẫn xinh đẹp đáng yêu .
Mỗi lần đến đây , anh chỉ nhìn nó , rồi cười . Bởi anh không muốn phiền nó , nó đã mệt mỏi rồi !
Seongim nhìn ngồi mộ đó mà quỳ xuống nói rằng
- Dì ! Dì thật xinh đẹp !
Joongki nhớ lại bức thư của Jihyo gửi mình , nó dài lắm , lại còn đẫm nước ! Nhưng điều khiến Joongki khắc sâu trong thâm tâm mình , lúc nào anh cũng luôn nhắc nhở bản thân
Đối xử với Sunkyu thật tốt , vì Sunkyu đang mang trái tim của em , nên em ấy cũng chính là em ...
Cả ba người lặng lẽ . Trong cơn gió thoảng ở đâu đây , cứ vang vảng tiếng nói của Jihyo . Làm Joongki và Sunkyu giật người
- Cả hai , sống tốt nhé ! Jihyo đây , vẫn ổn !
---Nếu được chọn lựa lần nữa , em vẫn sẽ chọn anh ( Trích dòng cuối của bức thư Jihyo gửi Joongki ) ---
End fic
Dài quá nhỉ , fic này là fic dài 9904 từ , là fic dài nhất của Kim từng viết , mọi người thích hãy vote và comment nha ! Cảm ơn mọi người !! Ai cần fic gì nữa thì inbox mình nhé , lưu ý , fic của couple nào khác những couple Kim đã viết trong cuốn này nha ! <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top