Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Xuyên không về trực tiếp ăn dưa cảnh tình cảm của cha mẹ 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người trên thế gian đều biết thà gây sự với Diêm La còn hơn chọc đến Đường Môn . Đường Môn rất ít giao lưu với bên ngoài , nhưng lần này Đường Môn đã gửi lời mời đến tất cả võ giả tham gia đại hội thử độc . Các võ giả nghe từ " độc " có vẻ rất thú vị , nên có rất nhiều người đến tham gia cuộc vui . Không cần phải nói , có những môn phái luôn nổi tiếng với việc sử dụng độc . Chẳng hạn như Ngũ Độc Môn , Vân Trung Phái và vài môn phái khác . Điều đáng ngạc nhiên là Ôn Gia cũng được mời đến . Đến cả Dược Vương Tân Bách Thảo cũng đến , đẩy đại hội này lên đến cao trào .

Tuy nhiên , ngoài đại hội thử độc thì còn có một đại hội thử độc khác . Chỉ có một số cao thủ độc dược và Dược Vương được công nhận mới có thể tham gia , còn những người khác thì không may mắn được xem

Nhìn thấy mọi người đều đã tới đông đủ , Đường Linh Hoàng tiến lên một bước , bay lên đài cao , lớn tiếng hô :

- Các vị

Trong lúc nhất thời , xung quanh im lặng , mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nam tử trung niên mặc y phục vàng . Và người nổi bật giữa rất nhiều đệ tử Đường Môn mặc y phục đen sang trọng

- Trên giang hồ , dùng độc bị coi là quỷ đạo , không được thế tục thừa nhận . Đường Môn chúng ta ám khí đệ nhất , dùng độc đệ nhị , trước đây không được người trong giang hồ đón nhận . Nhưng bây giờ nhắc tới Đường Môn , có ai dám không phục ? Quỷ đạo minh đạo , vốn là thành kiến của giang hồ . Độc có thể giết người cũng có thể cứu người . Hôm nay , ở đây , xin mời độc môn trong thiên hạ cùng tham gia đại hội thử độc , trao đổi độc đạo với nhau

Đường Linh Hoàng nói đầy khí phách . Vừa dứt lời , một người nam tử mặc y phục đen , áo choàng đen , đeo mặt nạ đồng chậm rãi bước lên bục cao với tứ chi cứng ngắc . Đồng tử trong mắt hắn ta giãn ra , nhìn thoáng qua hắn ta có thể biết rằng hắn đã bị đầu độc . Đường Linh Hoàng giới thiệu :

- Đây là dược nhân của đại hội lần này . Nếu trong các vị có ai có thể hạ độc được hắn , thì các vị có thể khiêu chiến Đường Môn chúng ta . Vậy xin mời các vị thử dược nhân Đường Môn của ta trước

Nói xong , Đường Linh Hoàng xoay người bước ra khỏi đài . Chỉ còn lại dược nhân bất khả xâm phạm đứng đó , ngơ ngác nhìn xuống dưới .

Mọi người trong khán đài đang thì thầm với nhau , nhưng không ai muốn lên võ đài trước và thử sức . Cuối cùng , một nữ đệ tử của Ngũ Độc Môn dẫn đầu nhảy lên đài cao để thử nhưng không thành công . Sau này , các môn phái khác cũng lên khán đài thử sức nhưng dược nhân vẫn luôn đứng vững . Những người muốn dùng vũ khí làm tổn thương hắn rồi đầu độc hắn không thể đến gần hắn ta

Trên khán đài , Ôn Hồ Tửu cau mày nói :

- Nuốt nhiều độc như vậy cùng một lúc mà vẫn có thể đứng vững được . Nếu thứ này bị Đường Môn luyện chế ra , đối với chúng ta cũng không phải chuyện tốt

Ôn Bộ Bình cười nói đùa :

- Sao vậy ? Ghen tị đến mức nói có người lừa gạt ?

Ôn Hồ Tửu khịt mũi

- Ta ghen tị với hắn sao ? Ngươi đang đùa ta à ?

Nói xong liền bay lên đài . Không có người nào có thể không bị Ôn Hồ Tửu hạ độc . Tuy nhiên , sau nửa nén nhang , dược nhân vẫn đứng vững vàng . Sau đó , Ôn Hồ Tửu đổ mồ hôi lạnh chảy xuống lưng , trừng mắt nhìn Đường Linh Hoàng

- Đường Linh Hoàng , đây là Đường Môn các ngươi bắt giang dương đại đạo luyện dược nhân ? Đường Môn các ngươi uy phong nhỉ , bắt được cả Kim Thân La Hán như vậy ! Sợ thua thì đừng tranh giành

Đường Linh Hoàng cau mày , bay tới , đáp xuống bên cạnh Ôn Hồ Tửu . Hắn nhìn chằm chằm dược nhân , trầm giọng hỏi :

- Ngươi là ai ?

Đôi mắt của dược nhân dần dần ngưng tụ , trở nên trong trẻo như một dòng nước suối . Hắn khẽ mỉm cười giơ tay tháo mặt nạ ra , để lộ khuôn mặt tuấn tú . Ôn Hồ Tửu kinh ngạc nhìn hắn

- Ngươi...ngươi đang làm gì vậy ?

Nam Cung Xuân Thủy cười thở dài

- Ôn Gia thật là độc

Ôn Hồ Tửu cảm thấy cả đời mình chưa bao giờ cạn lời như vậy .

Kẻ này không phải là tới Đường Môn giải độc sao ? Nếu Ôn Hồ Tửu biết là Nam Cung Xuân Thủy , liệu hắn có thể dùng tiền của mình để cho Nam Cung Xuân Thủy nhiều loại thuốc độc như vậy không ? Chuyện này vẫn khó giải quyết , khi hắn về phải đi tìm Đông Quân mới được . Mà nhân tiện , Đông Quân ở đâu ? Đông Quân không đến sao ?

Ôn Hồ Tửu trong lòng nghi hoặc , đang định hỏi Nam Cung Xuân Thuỷ thì thấy mấy người bọn họ bay đến , hắn chỉ nói một câu :

- Nếu ở đây không thoải mái thì chúng ta đi Ngô Đồng Viện đi

Các đệ tử của Đường Môn nghe được lời này , trong mắt đều tràn đầy kinh hãi . Ngô Đồng viện của Đường môn , đây là nơi Đường lão thái gia thanh tu , ngoài đệ tử chân truyền của lão thái gia , các đệ tử Đường môn bình thường không thể bước vào nửa bước .

Nam Cung Xuân Thủy chạy thẳng về phía Ngô Đồng Viện . Mấu chốt là...làm sao hắn biết Ngô Đồng Viện ở đâu ?

- Ngươi có thấy người đó trông quen quen không ?

- Hình như là người ngày đó ôm hài tử ở cửa đi tìm cha...

Trong khi các đệ tử của Đường Môn đang thì thầm , thì Đường Linh Hoàng và Ôn Hồ Tửu đã đi theo . Tư Không Trường Phong cùng Tân Bách Thảo tự nhiên cũng đi theo . Đường Liên Nguyệt do dự một lúc rồi đi theo . Nam tử này tự xưng là sư phụ của Đông Quân nhưng lại đến giả làm dược nhân , không biết hắn muốn làm gì nữa .

Khi Đường Liên Nguyệt đuổi theo đến Ngô Đồng Viện , thì Đường Linh Hoàng và Ôn Hồ Tửu đã chiến đấu với Nam Cung Xuân Thủy . Hai cao thủ ở Tiêu Dao Thiên Cảnh , đều có ám khí và độc dược nhưng không thể đánh bại hắn . Rõ ràng hắn chỉ ở Kim Cương Phàm Cảnh .

Những người xem đều ngạc nhiên . Điều khiến Đường Liên Nguyệt khó hiểu là mặc dù bên ngoài hỗn loạn , nhưng Đường lão thái gia dường như không biết gì và không có dấu hiệu ra ngoài kiểm tra . Đường Liên Nguyệt vô cùng bối rối

- Đây là loại quái vật gì vậy ? Rõ ràng chỉ ở Kim Cương Phàm Cảnh , sao lại khó đối phó như vậy ?

Ôn Hồ Tửu tặc lưỡi kinh ngạc . Nam Cung Xuân Thủy khẽ mỉm cười

- Coi thường cảnh giới của ta à ?

Nam Cung Xuân Thủy mỉm cười , sau đó xua tay

- Thế này thì sao ?

Trong lúc giơ tay , khí tức Tự Tại , dưới đất vô địch . Nháy mắt vượt cảnh , lên tới Tự Tại Địa Cảnh . Ôn Hồ Tửu cùng Đường Linh Hoàng đều sửng sốt

- Còn chưa đủ à ?

Nam Cung Xuân Thủy nhướng mày

- Cái này thì thế nào

Nam Cung Xuân Thủy cười một tiếng , lại giơ tay . Nhân gian không đủ , lên trời tiêu dao . Cảnh giới cao nhất có thể thấy được ở nhân gian , Tiêu Dao Thiên Cảnh .

Ôn Hồ Tửu cùng Đường Linh Hoàng bỗng nhiên cảm giác được áp lực tăng lên gấp bội , mồ hôi như mưa . Nam Cung Xuân Thủy lại nâng cao cảnh giới và đi thẳng đến Thần Du Huyền Cảnh . Tất cả mọi người đều kinh hãi , nhưng hắn lại uyển chuyển cưỡi gió đi xa , vượt qua ngàn dặm không để lại dấu vết . Sau khi gặp được người muốn gặp , nói ra những điều muốn nói , hắn lại trở về trong sân nhỏ . Nhưng ở Ngô Đồng Viện , chỉ có một lần để thử

- Tới đây , dùng loại độc dược mạnh nhất của các ngươi để đầu độc ta bao nhiêu tùy thích . Đừng nương tay , nếu không...

Nam Cung Xuân Thủy nhướng mày , làm ra vẻ hung ác

- Ta sẽ giết các ngươi

Ôn Hồ Tửu cùng Đường Linh Hoàng nhìn nhau , đều dùng hết tất cả những gì của mình . Hai mươi bảy chiếc Bạo Vũ Lê Hoa Châm , mang theo chất độc độc nhất của Ôn Gia , xuyên vào người Nam Cung Xuân Thủy , kích thích chất độc mà hắn vừa nuốt vào .

Lúc này , Đường lão thái gia vốn im lặng bấy lâu lao ra khỏi nhà và giáng một đòn lên đầu Nam Cung Xuân Thủy . Nam Cung Xuân Thủy nhìn Đường lão thái gia với một nụ cười trên khuôn mặt và nói với vẻ hài lòng

- Cái này chắc đủ độc rồi phải không ?

Đường lão thái gia nhìn hắn với ánh mắt cảnh giác

- Ngươi sẽ không hối hận chứ ? Nếu có thì giết ta đi , đừng liên lụy đến Đường Môn

- Lắm lời !

Nam Cung Xuân Thủy thiếu kiên nhẫn nắm lấy tay Đường lão thái gia đặt lên đầu mình

- Tiên nhân xoa đầu ta , kết tóc nhận trường sinh . Bây giờ xin hãy trả lại mọi bí mật trường sinh cho trời đất

Một tiếng nổ lớn vang lên . Khí nổ tung , mặc dù Đường lão thái gia nhanh chóng rút lui nhưng tay áo vẫn bị rách và dính đầy máu . Nam Cung Xuân Thủy tuy nhiên ngã thẳng ra sau như diều đứt dây , nhưng lại thần kỳ đứng dậy , duỗi người ra , khớp xương kêu răng rắc

- Thật thoải mái

Lúc này , Ôn Hồ Tửu và Đường Linh Hoàng chợt nhận ra cái gọi là đại hội thử độc này , thực chất là một ván cờ đã được lên kế hoạch cẩn thận . Tuy nhiên , trong ván cờ này , Nam Cung Xuân Thủy muốn gì ? Hai người họ tập trung sự chú ý vào Nam Cung Xuân Thủy

- Hắn đang làm cái gì ?

Ôn Hồ Tửu cau mày , khó hiểu . Tân Bách Thảo trầm ngâm một lát rồi nói :

- Hắn đang từ bỏ sức mạnh . Có truyền thuyết cổ xưa nói rằng thượng cổ có Đại Xuân , lấy tám ngàn tuổi làm xuân , lấy tám ngàn tuổi làm thu . Ta nghe nói môn võ công đó gọi là Đại Xuân , là võ công của Tiêu Dao Ngự Phong Môn đã tuyệt tích trên giang hồ . Muốn luyện nó phải dùng dược thạch làm vật dẫn , dốc hết lực lượng trong môn phái bồi dưỡng , nhưng cả trăm năm mới có một thiên tài tuyệt thế luyện được công pháp này . Sau khi luyện thành cứ ba mươi năm là cải lão hoàn đồng một lần . Đây hẳn là lý do mà Lý tiên sinh phải rời khỏi Thiên Khải

Tân Bách Thảo chậm rãi nói . Đường lão thái gia gật đầu đồng tình

- Đúng vậy ! Mục đích hắn đến Đường Môn lần này là nhờ sự giúp đỡ của chúng ta để loại bỏ Đại Xuân Công này . Tự mình ta khó có thể làm được nên mời các ngươi tham gia trong đại hội trọng đại này , phá hủy đi Đại Xuân Công của hắn . Và trận đấu này hắn đã lên kế hoạch cẩn thận , dù hắn có thử hay xem thì mọi người đều có thể thu được điều gì đó . Đây là thỏa thuận của hắn đối với chúng ta

Lúc này Nam Cung Xuân Thủy đã giải tán hết Đại Xuân Công , toàn thân sắc bén , cảm giác ngột ngạt khi du ngoạn trong Thần Du Huyền Cảnh cũng biến mất . Hắn mỉm cười chào mọi người

- Xin chào mọi người , ta là Nam Cung Xuân Thủy . Ta là một thư sinh nho nhã

Mọi người có mặt đều tỏ ra bất lực khi nghe điều này . Nam Cung Xuân Thủy liền vẫy tay với Tư Không Trường Phong 

- Đi thôi , tiểu thương tiên . Trước kia ta đã hứa thu ngươi làm đệ tử , hôm nay sẽ thực hiện lời hứa của ta . Bất quá , ta sợ ngươi chỉ có thể đứng thứ ba

Tư Không Trường Phong sửng sốt một chút , sau đó quay đầu nhìn Tân Bách Thảo . Tân Bách Thảo cười không nói gì , chỉ khẽ gật đầu

- Sao còn đứng đó ? Đi nhanh đi

Tư Không Trường Phong cảm kích nhìn Tân Bách Thảo một cái , cúi đầu lạy hắn , sau đó đi về phía Nam Cung Xuân Thủy . Ôn Hồ Tửu muốn hỏi Nam Cung Xuân Thuỷ Bách Lý Đông Quân ở đâu , nhưng Nam Cung Xuân Thuỷ đã sớm có phòng bị , trước tiên nói :

- Ôn tiên sinh , chúng ta ở Càn Đông Thành gặp lại .

Sau đó , hắn nhìn Đường Liên Nguyệt nói :

- Đừng quên ta đã nói với ngươi , sư phụ của y không dễ chọc vào

Nói xong , Nam Cung Xuân Thủy liền mang Tư Không Trường Phong tông cửa ra ngoài
















***
















Thiên Khải Thành luôn hỗn loạn , nhưng nó vẫn có thể duy trì vẻ hòa bình trong quá khứ . Nhưng từ khi Tiêu Nhược Phong tiến cung , chính thức trở thành Lang Gia Vương , được hoàng đế gả Bách Lý Đông Quân cho . Thì những dòng chảy ngầm vốn ẩn giấu bắt đầu lộ ra . Sức khỏe của Thái An Đế ngày càng trở nên tồi tệ và ông ngày càng phụ thuộc vào Tiêu Nhược Phong . Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều biết rằng dòng chữ Tiêu Nhược Phong không thể xóa được trên thánh chỉ truyền ngôi .

Thanh Vương không chịu nhượng bộ , trong cung có người không hài lòng với kết quả nên đánh nhau .

- Công lao ở phía tây...

Thanh Vương nhớ lại lời của tổng quản Trọc Thanh , lộ ra nụ cười nham hiểm . Ở phía tây chỉ có một số tiểu quan , căn bản không xứng đáng để tiến hành một cuộc viễn chinh . Cái gọi là công lao nên giao cho Trấn Tây Hầu Phủ . Năm đó hắn hãm hại Diệp Gia như thế nào , thì hôm nay hắn cũng sẽ hãm hại Trấn Tây Hầu Phủ như thế đấy . Nhưng có một điều khiến hắn do dự , dù sao cha hắn đã giao Bách Lý Đông Quân cho Tiêu Nhược Phong . Nếu có ý định phong Tiêu Nhược Phong làm thái tử , ông ấy sẽ không cắt đứt quyền lực của Tiêu Nhược Phong . Nếu không có sự hỗ trợ của cha mình , hắn không thể bịa ra một vụ án của Diệp Vũ khác .

Ứng Huyền biết Thanh Vương lo lắng , liền đề nghị

- Trong triều những việc không thể làm được , thì giang hồ có lẽ có thể giúp điện hạ chia sẻ lo lắng

- Ồ ? Ở đâu ?

- Ám Hà

Thanh Vương hơi nheo mắt lại

- Nhưng Trấn Tây Hầu đã ở Càn Đông Thành nhiều năm , cho dù là cao thủ Ám Hà cũng chưa chắc có thể thành công ở Càn Đông Thành

- Vậy thì hãy để Trấn Tây Hầu rời khỏi thành Càn Đông Thành . Hoàng đế ban hôn đã gần một năm , nhưng Lang Gia Vương vẫn chưa thể viên thành . Người không cho rằng bệ hạ có chút nghi ngờ trong lòng sao ?

Thanh Vương nhìn Ứng Huyền một lúc , hài lòng mỉm cười nắm lấy tay Ứng Huyền , nhẹ nhàng nói :

- Ứng Huyền , người khác nói ngươi lạnh lùng , cứng rắn . Nhưng ai ngờ ngươi lại thông minh như vậy ? Đây thực sự là phương án hay

Ứng Huyền xấu hổ cười , cúi đầu nói :

- Ta chỉ học được một chút từ điện hạ thôi















***















Thanh Vương vào cung , sau đó hoàng đế triệu Lang Gia Vương vào cung và ban hành chỉ dụ . Hoàng đế yêu cầu Lang Gia Vương đích thân đến Càn Đông Thành đón Trấn Tây Hầu và tiến vào Thiên Khải để bàn chuyện thành hôn với Bách Lý Đông Quân .

Sau khi nhận được thánh chỉ của hoàng gia , Tiêu Nhược Phong vẻ mặt trịnh trọng . Lôi Mộng Sát cũng cảm thấy rất kỳ lạ

- Bọn họ nói đến là bàn chuyện thành hôn , nhưng sao lại giống như nhờ đệ bộ tống Trấn Tây Hầu đến Thiên Khải ? Hơn nữa , Trấn Tây Hầu là gia gia của Tiểu Bách Lý , không phải chúng ta nên cùng Thế Tử Gia bàn chuyện hôn sự sao ?

Tiêu Nhược Phong không biết cái này thánh chỉ kỳ quái , hắn thở dài nói :

- Chỉ sợ chuyến đi này sẽ không bình yên

- Vậy ta đi cùng đệ

Lôi Mộng Sát nói , Tiêu Nhược Phong lắc đầu

- Thanh Vương gần đây có chút bất thường yên tĩnh , huynh nên ở lại Thiên Khải giúp ta trông chừng hắn . Chú ý nhiều hơn đến Cảnh Ngọc Vương Phủ cùng những hài tử kia

Lôi Mộng Sát gật đầu

- Được rồi , trên đường cẩn thận . Có chuyện gì thì viết thư cho ta

- Ừm

Tiêu Nhược Phong nhẹ nhàng gật đầu















Ám Hà















Tô Mộ Vũ đang lau thanh kiếm của mình , lau thanh kiếm nhỏ một cách cẩn thận . Tô Xương Hà tùy ý đi tới , vung dao găm

- Đi

- Nhiệm vụ gì ?

Tô Mộ Vũ tiếp tục lau kiếm mà không ngẩng đầu lên

- Ám sát Trấn Tây Hầu

Tô Mộ Vũ đang lau kiếm tay đột nhiên dừng lại , vẻ mặt không rõ ràng . Tô Xương Hà cười nói :

- Cái gì , ngươi không muốn nhận sao ? Sợ mỹ nhân ghét ngươi à ? Tốt , ta nhận ! Ngươi Tô Mộ Vũ , nhận nhiệm vụ đều có rất nhiều quy tắc . Chỉ có ta sẽ chấp nhận bất cứ nhiệm vụ nào mà Tô Mộ Vũ không chấp nhận

Lúc Tô Xương Hà xoay người rời đi , Tô Mộ Vũ liền ngăn cản hắn

- Chờ đã !

Tô Xương Hà quay đầu lại , nghịch ngợm nhìn hắn

- Muốn nhận à ?

Tô Mộ Vũ không nói gì , coi như là ưng thuận . Tô Xương Hà đi tới trước mặt Tô Mộ Vũ , cẩn thận nhìn hắn

- Ngươi sẽ không làm chuyện gì ngu ngốc chứ ?

Tô Mộ Vũ tránh ánh mắt của Tô Xương Hà , cất kiếm và bước ra ngoài . Tô Xương Hà nhìn bóng lưng hắn , nhưng trong lòng không nói ra , chính là trong tay hắn còn có một nhiệm vụ nữa -- bảo vệ Trấn Tây Hầu .
















***














Tô Mộ Vũ đi trên đường , trong lòng hắn như vừa trải qua một trận mưa lớn , lạnh lẽo vô cùng . Tia nắng duy nhất sưởi ấm trái tim hắn hôm nay sắp bị chính tay hắn dập tắt . Thực sự là một điều ngu ngốc khi nhận nhiệm vụ nhưng vi phạm quy tắc , nhưng hắn phải làm điều đó . Nếu hắn có thể chết dưới lưỡi kiếm của Bách Lý Đông Quân thì đó chính là một cái kết tốt . Bách Lý Đông Quân , ngươi từng nói sẽ dựng bia mộ cho ta , nhưng không biết sau ngày hôm nay việc này có còn tính hay không ?

Nhìn đoàn xe uốn khúc hàng dặm , khóe miệng Tô Mộ Vũ hiện lên một nụ cười khổ .







Bách Lý Đông Quân biết người ở Thiên Khải muốn làm hại gia gia nên vội vàng quay về Càn Đông Thành . Không ngờ , chính Tiêu Nhược Phong lại đến đón gia gia và đến Thiên Khải để bàn chuyện hôn sự của họ . Có điều gì đó kỳ lạ về vấn đề này

- Ta cũng đi

Bách Lý Đông Quân kiên định nói . Bách Lý Đông Quân vừa sinh con không lâu đã lên đường , sắc mặt lúc này tái nhợt như tờ giấy . Ôn Lạc Ngọc cảm thấy đau lòng . Trong đầu nàng có rất nhiều thắc mắc , nhưng vì sự có mặt của Tiêu Nhược Phong nên nàng không thể nói được . Vốn nàng muốn khuyên can Bách Lý Đông Quân đừng đi Thiên Khải , nhưng lại không tìm được lý do thích hợp . Đúng lúc nàng đang vô cùng lo lắng , Tiêu Nhược Phong lại nói :

- Đông Quân , hãy tin ta . Ta sẽ bảo vệ lão Hầu Gia...đã lâu rồi đệ chưa về nhà , nên dành nhiều thời gian hơn cho cha mẹ đi

Tuy nhiên , Bách Lý Đông Quân từ chối và nhất quyết muốn đi . Mọi người không thể cưỡng lại sự làm nũng của y nên phải để y đi cùng . Họ đi cả ngày lẫn đêm để đến Thiên Khải Thành , lại lên đường trước khi nghỉ ngơi hai ngày . Cơ thể của Bách Lý Đông Quân đã kiệt sức , chỉ dựa vào ý chí của mình gần như không thể chống đỡ được .

Tiêu Nhược Phong nhận thấy y có gì đó kỳ lạ , cũng nhận thấy Tư Không Trường Phong luôn lén lút đưa thuốc cho Bách Lý Đông Quân nên sai người bí mật thu thập bã thuốc , để đại phu kiểm tra

- Vương gia , thuốc Bách Lý thiếu gia uống chủ yếu dùng để trị khí huyết thất thố...

Đại phu còn chưa nói xong , Tiêu Nhược Phong trên mặt đã lộ ra vẻ lo lắng

- Sao lại mất khí lực và khí huyết ? Đệ ấy bị thương à ?

Đại phu vuốt râu giải thích

- Thuốc này không phải dùng để chữa trị chấn thương , mà giống như dùng để bồi bổ khí huyết sau sinh....

Đại phu còn chưa nói xong , Diệp Khiếu Ưng đã che miệng ông lại

- Ông đang nói nhảm cái gì vậy ? Không hiểu được thì đừng nói nhảm

Sau khi đuổi đại phu đi , Diệp Khiếu Ưng cẩn thận quan sát Tiêu Nhược Phong

- Điện hạ , ta ngẫu nhiên tìm được vị đại phu đó . Y thuật của ông ta có thể không tốt , người đừng để tâm

Tiêu Nhược Phong khẽ mỉm cười

- Không sao đâu

Diệp Khiếu Ưng cảm thấy có chút bất an , không biết Tiêu Nhược Phong không quan tâm đến việc đại phu mình tìm về không giỏi về y thuật , hay là hắn không quan tâm đến việc vương phi chưa chồng mà đã sinh con...

Nhìn thấy Diệp Khiếu Ưng cảnh giác nhìn mình , Tiêu Nhược Phong mỉm cười , nhàn nhạt nói :

- Cuộc hôn sự này khó có thể xảy ra

- Tại sao ?

Diệp Khiếu Ưng khó hiểu hỏi .

Đột nhiên , bên ngoài vang lên tiếng đánh nhau , hai người nhanh chóng bước ra ngoài . Họ liền nhìn thấy một nhóm sát thủ mặc áo choàng đen đột nhập vào lều trại . Tiêu Nhược Phong vội vàng đứng dậy , bay về phía lều trại của Trấn Tây Hầu .

Mũi kiếm của Bách Lý Đông Quân gần như chạm vào ngực Tô Mộ Vũ , nhưng Tô Mộ Vũ đột nhiên rút kiếm lại . Bách Lý Đông Quân sửng sốt , vội vàng đổi thế kiếm nhưng đã muộn . Bất Nhiễm Trần đâm vào vai Tô Mộ Vũ , Tô Mộ Vũ rên rỉ đau đớn

- Tại sao vậy ?

Bách Lý Đông Quân nhẹ giọng hỏi . Tô Mộ Vũ không có trả lời , hắn nhìn vết thương trên vai , ngẩng đầu nhìn Bách Lý Đông Quân , trong mắt tựa hồ có nước mắt

- Thực xin lỗi...ta thật sự không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn...

- Đông Quân !

Tiêu Nhược Phong vội vàng đi tới . Tô Mộ Vũ rút Bất Nhiễm Trần ra , và nhanh chóng muốn rời đi . Tiêu Nhược Phong rút kiếm muốn đuổi theo , nhưng Bách Lý Đông Quân lại hét lên :

- Tiểu sư huynh ! Thả hắn đi

Tiêu Nhược Phong quay người lại , kinh ngạc nhìn Bách Lý Đông Quân

- Đông Quân...

Bách Lý Đông Quân nhìn Tô Mộ Vũ dừng lại

- Lần cuối cùng , nếu lần sau gặp mặt chúng ta sẽ là kẻ thù

Tô Mộ Vũ bị lời nói này làm cứng đờ tại chỗ , mặc dù đã sớm đoán trước được , nhưng trong lòng vẫn cảm giác đau đớn .

Tô Xương Hà nhàn nhã xuất hiện , liếc nhìn vết thương trên vai hắn , cười nói :

- Mỹ nhân không có chơi với ngươi , nhưng xem ra trong lòng y vẫn còn có ngươi

Tô Mộ Vũ che vết thương , trừng mắt nhìn Tô Xương Hà . Hắn nhìn thấy Tô Xương Hà đang lao về phía Bách Lý Đông Quân , vội vàng đi theo ngăn cản . Bách Lý Đông Quân thu kiếm lại , tức giận nói :

- Đừng để mình quá xa !

Tô Xương Hà mỉm cười né tránh kiếm của y

- Hôm nay mỹ nhân tâm trạng rất không tốt , ta và hắn không cùng nhiệm vụ . Hắn muốn giết Trấn Tây Hầu , nhưng ta lại đến để bảo vệ Trấn Tây Hầu . Mỹ nhân đã trách oan ta rồi phải không ? Em mau xin lỗi ta đi

Bách Lý Đông Quân cau mày nói :

- Ám Hà các ngươi có phải có vấn đề về đầu óc không ? Kẻ nhận nhiệm vụ lại như đến tìm cái chết . Các ngươi muốn làm gì ?

Tô Xương Hà cười nói :

- Mặc kệ hắn đi , hắn chính là như vậy , hắn luôn thích làm chuyện ngu xuẩn . Về phần ta , ta thông minh hơn hắn , ta tới đây là để mỹ nhân nhớ tới ta

Bách Lý Đông Quân cảm thấy ớn lạnh , lùi về sau một bước . Tiêu Nhược Phong rút kiếm bảo vệ y , cảnh giác nhìn Tô Xương Hà và Tô Mộ Vũ , cười giễu cợt :

- Hiện tại Ám Hà thiếu tiền như vậy sao ?

- Đương nhiên không bằng Lang Gia Vương điện hạ rồi , nhưng kiếm tiền cũng không có gì đáng xấu hổ cả

Tô Xương Hà cười nói . Thấy cuộc chiến sắp kết thúc , Tô Xương Hà huýt sáo , người của Ám Hà lần lượt rút lui . Bách Lý Đông Quân lạnh lùng nói :

- Ngươi có tiền rồi , tại sao không rời đi ?

- Đường đến Thiên Khải còn dài , mỹ nhân thật sự không cần ta hộ tống em thêm một đoạn nữa sao ?

Bách Lý Đông Quân chỉ Bất Nhiễm Trần về phía đường về Ám Hà , lạnh lùng nói :

- Nếu ngươi không đi , ta sẽ giết ngươi !

Tô Xương Hà mỉm cười lùi lại một bước

- Ôi , mỹ nhân tàn nhẫn với ta quá...Thôi , ta sẽ không chọc giận mỹ nhân nữa . Nhân tiện , mỹ nhân , em có muốn biết là ai muốn giết Trấn Tây Hầu ? Và ai muốn bảo vệ ông ấy không ?

Bách Lý Đông Quân nhìn Tô Xương Hà , nhưng Tô Xương Hà đã cùng Tô Mộ Vũ rời đi , hắn chỉ để lại một câu

- Ta phải bảo mật thông tin của khách hàng . Mỹ nhân , xin thứ lỗi cho ta

Bách Lý Đông Quân tức giận nghiến răng nghiến lợi , hướng hai người phía sau quát :

- Cút đi ! Đừng để ta gặp lại các ngươi !

( Ê ông Xương Hà ổng cà chớn ghê à , lần nào gặp cũng phải chọc điên tiết mỹ nhân lên mới chịu =))))) )

Sau khi bay được một khoảng cách nhất định , Tô Xương Hà và Tô Mộ Vũ đã hạ cánh . Tô Mộ Vũ đẩy tay Tô Xương Hà ra và từ chối sự hỗ trợ của hắn . Tô Xương Hà cười nói :

- Ngươi tức giận sao ? Không thể trách ta đâu nha . Ai bảo ngươi không nghe ta nói

Tô Mộ Vũ phớt lờ hắn . Tô Xương Hà lại nói thêm :

- Đừng chỉ nghe mỹ nhân nói gì , mà hãy nghe những gì mỹ nhân làm . Y nói ghét ngươi và là kẻ thù của ngươi , nhưng lại tỏ ra thương xót với ngươi , thúc giục ta đưa ngươi đi . Y chỉ muốn ngươi rời đi để chữa trị vết thương càng sớm càng tốt . Mỹ nhân vẫn là mỹ nhân , ngoài miệng thì cứng trong lòng thì mềm

Tô Mộ Vũ lạnh lùng cắt ngang cuộc trò chuyện của hắn

- Ngươi nói đủ chưa ?

Tô Xương Hà sửng sốt nhìn Tô Mộ Vũ

- Ngươi mắng ta cái gì ? Một ngày ở trong Ám Hà tối tăm , có nghĩa là ngươi một ngày không thể nhìn thấy mặt trời , vậy nên đừng mộng tưởng nữa . Để y ghét ngươi còn hơn để y yêu ngươi










Góc buôn dưa









Tô Xương Hà chỉ là một kẻ biến thái . Hắn không đòi hỏi tình yêu của mỹ nhân , hắn chỉ muốn mỹ nhân ghét hắn (〃'▽'〃)

Tiểu sư huynh biết Đông Quân đã sinh ra một đứa bé , hắn cũng biết cho dù y đến Thiên Khải có ra sao . Thì Đông Quân cũng sẽ không gả cho hắn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top