Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 15: Nghi ngờ

Các đồ vật đang vô cùng khó hiểu thì cửa bỗng nhiên mở. Họ không kịp nghĩ ngợi gì kéo Bạch Dương đẩy vào gầm giường và yên lặng như chưa có chuyện gì xảy ra.

Diệp Ngọc bước vào phòng con gái thì thấy ngay một cái mớ hỗn độn nào là ô, nào là đèn, sách vở, bút, kim chỉ...nằm ngổn ngang khắp nơi. Còn Kim Ngưu thì đang nằm ngủ ngon lành trên giường. Bà lửa giận bừng bừng chạy đến cốc một cái đau điếng vào đầu cô.

-Sao mày lại ở nhà thế hả? Còn cái đống bừa bộn này là thế nào đây?

-Mẹ à, mẹ ác quá đấy!

Kim Ngưu vì đau mà tỉnh dậy, ai oán nhìn Diệp Ngọc. Bà chống nạnh.

-Mày còn nói mẹ mày? Thế sao mày không đi học mà lại nằm ngủ ở trong phòng vậy?

-Ơ...

Cô nhìn ngó xung quanh. Đúng là phòng mình rồi nhưng sao lại thế? Chẳng phải cô đang ở trong WC của trường hay sao?

-Ơ cái gì mà ơ? Vừa mới bị cô giáo phê bình tuần trước mà giờ lại trốn học nữa hả? Hay mày cảm thấy mẹ đánh mày chưa đủ đau?_Diệp Ngọc tức muốn thổ huyết

-Không phải đâu mẹ. Vì sắp có bão nên trường cho nghỉ rồi. Nhưng con nhớ là mình đang ở trường mà nhỉ? Sao lại về đây được?_Kim Ngưu cau mày

Các đồ vật toát mồ hôi hột. Bạch Dương trong gầm giường cố gắng nằm im thin thít.

-Tí nữa tao sẽ mở tin nhắn điện tử của trường xem có phải vậy không. Còn mày mau dọn phòng đi và bớt mơ ngủ lại. Minh Luân nó đến chơi đang ở dưới lầu đợi mày đấy. Tao đi chợ mua đồ đây.

Nói rồi Diệp Ngọc rời khỏi phòng. Kim Ngưu nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao mình có thể trở về nhà được? Trên người rõ ràng vẫn mặc đồng phục và hộp cơm Linh Dương trả thì vẫn nằm ở kia. Chắc chắn không phải là mơ rồi!

Cô nhặt những thứ dưới sàn nhà lên, chợt khựng lại nhìn cái ô trên tay. Ô thần lạnh gáy, đừng nói là bị phát hiện rồi nhé? Các đồ vật cũng sợ xanh cả mặt vào.

-Những chuyện xảy ra gần đây có chút kì quái. 

Kim Ngưu nhìn lên bức tranh treo trên tường, bỗng thấy sự khác lạ.

-Hình như nó bị ai đó chỉnh rồi thì phải. Nói mới nhớ, dạo gần đây bài tập luôn được thầy cô khen vì mình làm đúng, nhưng kiểm tra lại thì có vài chỗ rất khác. Điện thoại bị cướp tự dưng quay trở lại.

Điện thoại thần rùng mình.

-Thậm chí đang trong WC của trường cũng có thể trở về nhà!

Các đồ vật tím mặt.

-Không lẽ mình bị quỷ ám sao? Trong WC mình nhìn thấy bóng đen! Không ổn rồi!

Kim Ngưu lo lắng, vội đi lục soát khắp phòng. Nhưng các đồ vật mới là những người sợ điều này nhất! Cô chủ đã nghi ngờ rồi phải làm sao đây?

-*Sách, ngươi có kế gì không?*_Ly thần sốt vó

-*Từ từ đã! Để ta nghĩ cách!*_Sách thần rối trí

-*Ngươi mà cũng cần phải nghĩ á?*_Kim thần tái mặt

-*...*

Trong lòng đang rất rối nhưng vẫn phải nằm yên để không bị phát hiện. Các đồ vật thì có thể qua được ải này, nhưng còn Bạch Dương đang ở dưới gầm giường thì phải làm sao?

Kim Ngưu tìm khắp nơi không thấy gì khả nghi, cuối cùng dừng lại ở chiếc giường của mình. 

-*Thôi xong đời rồi!!!*_Các đồ vật toát mồ hôi hột

Bạch Dương nằm im thin thít, cầu mong không bị phát hiện. 

-Chỉ còn mỗi chỗ này.

Kim Ngưu cúi xuống định vạch ga trải giường ra. Các đồ vật nhảy cẫng lên, Bạch Dương nghĩ.

-*Bị phát hiện mất thôi!*

-Ngưu! Mày làm gì mà lâu thế hả? Xuống đây ngay!

Tiếng của bà Ngọc vọng lên. Kim Ngưu giật mình vội đáp lại.

-Vâng con xuống ngay đây ạ!

Cô dừng việc tìm kiếm, bước đến tủ quần áo. Các đồ vật cùng Bạch Dương thở phào.

-*Phù...thoát nạn trong gang tấc!!!*

Nhưng mà khoan, Kim Ngưu lấy được bộ váy xanh trong tủ ra thì nhanh chóng cởi quần áo đồng phục. Do vội quá mà cô thay luôn giữa phòng. 

-*Đúng là tạo nghiệt không thể sống mà! Các anh em nhắm mắt vào ngay!*_Băng thần (Xử Nữ) đau khổ nói

-*Không thể làm hại đến danh tiết của cô chủ được!!!*

Các đồ vật đỏ mặt quay đi, Bạch Dương vội lấy tay che hai con mắt của mình tránh mạo phạm "long thể". Tuy vậy 11 đồ vật cùng một nam nhân hai hàng máu mũi đều chảy dài.

Bịch! Bịch! Bịch!

Thấy Kim Ngưu đi rồi họ mới dám quay ra. Tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.

-*Đúng là cực hình trần gian mà!!!*


Mời các độc giả đón đọc chap tiếp theo nha, bái bai :3!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top