Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CLB Bóng rổ

Chú chó vàng trong làng số nhọ của chúng ta bây giờ vẫn còn phân vân không biết mình nên tham gia clb gì...

Ngoài ra, anh đang muốn tìm cậu con trai nhỏ nhắn ấy nhưng tìm mãi cũng hk thấy được...haizz

Tâm trạng của anh hiện giờ rất chán nản, anh muốn gặp cậu bé kia cơ, lần đầu tiên gặp cậu không hiểu sao anh không thể kìm nén trái tim đang đập của mình, nó như muốn nổ tung lên rồi.

Đang chán nản thì có người đang tiến lại về phía anh.

- A lớp trưởng có chuyện gì sao._ kise

- ukm chỉ là còn một tờ đơn đăng ký clb bóng rỗ, không biết kise đồng học muốn tham gia hk_ lớp trưởng

- bóng rổ???_kise đang ngẩn người

Anh đang phân vân có nên tham gia hk.

- À cho tớ hỏi clb đó có nổi tiếng không?_kise

- clb thì không có gì..nổi.._ lớp trưởng

Lớp trưởng chưa nói hết câu thì kise chen ngang.

- vậy thôi khỏi tớ không tham gia đâu._ kise phất tay chán nản

- ơ nhưng..._ lớp trưởng

- không tham gia đâu._ kise nhấn mạnh từng chữ.

Anh đang nghĩ rằng nếu clb không có gì thì mình vô làm gì..nhàm chán thêm thôi.

Lớp trưởng thấy vậy thở dài rồi đi ra ngoài, bỗng đụng phải cậu trai tóc xanh da trời.

Hai người đồng thời té xuống đất.

- Kuroko đồng học_ lớp trưởng bỗng la lên, hai mắt sáng lên.

- A xin lỗi lớp trưởng cậu hk sao chứ._ kuroko

- không không sao._ lớp trưởng

Hai người phủi quần áo xong đứng dậy.

- Kuroko đồng học tớ muốn nhờ cậu một chuyện_ lớp trưởng

- ukm có gì sao._ kuroko

- A có cái này...Cậu giúp tớ nha, cậu cũng nằm trong clb mà đúng hk?_ lớp trưởng giơ tờ đơn đang cầm trong tay.

- ukm tớ giúp cậu_ kuroko

-------------------------------

Thế là cậu phải chạy khắp trường để tìm người tham gia nhưng lại không ai đồng ý , bởi vì không ai muốn đối đầu với 5 vị tướng không ngai. Cậu phải làm sao đây a. ( kise chưa vào đội chính quy nên 5 người là tính có haizaki nha)

Đi vòng vòng chẳng có ai nên đành quay về, lúc cậu xoay người vô tình hai ánh mắt chạm nhau.

Trong đầu hai người đồng thời hiện lên: là cậu ấy.

Cũng đồng thanh phát ra

- là cậu _kise - kuroko 

Kuroko ngẩn người trong khi anh đang rất vui vẻ, cậu ấy còn nhớ mình a...vui quá.

- Kurokochii_ kise

- chii??? kuroko

Không hiểu sao trong đầu anh lại hiện lên cách gọi kì cục ấy nữa.

- ha..ha..ha gặp lại rồi ha_ kise cười gượng gạo

- uk lại gặp nhau rồi kise đồng học_ kuroko

Đồng học? Sao nghe xa cách dữ vậy, anh không muốn đâu.

- gọi tớ là kise- kun đi._ kise

- ơ_ kuroko

- đừng có ngớ người nữa, không phải chúng ta là bạn sao_ kise nhíu mày

- hay là...Cậu hk muốn làm bạn với tôi_kise tỏ vẻ khổ sở

- không không phải đâu, tớ muốn làm bạn với kise- kun mà_ kuroko lo lắng

A ha thành công rồi, cậu ấy dễ mắc lừa thiệt..kise đang cười ranh ma trong lòng.😄

- khụ....tớ biết rồi_ kise xoa đầu cậu

Mềm thiệt nha, thật muốn sờ quài luôn, nhưng sợ cậu khó chịu đành buông tay.

Lúc này anh chú ý tờ giấy đang cầm trong tay một tờ giấy.

- Cậu đang cầm gì vậy_kise

- cái này à...tớ đại diện cho clb mời thêm người_ kuroko

- Cậu cũng tham gia clb à, clb gì thế_ kise

- là clb bóng rỗ_ kuroko

Kise ngẩn người ra....bóng rỗ á..

Chết tiệt xém nữa là...bỏ lỡ rồi.

- kise- kun cậu sao vậy?_kuroko chớp chớp đôi mắt hỏi

- À không có..gì, tớ có thể..tham gia không? _kise

Anh vừa nói xong đã bắt gặp ánh mắt sáng lấp lánh của cậu
 
Anh giật mình...sao mà đáng yêu quá.

- được chứ._ kuroko mỉm cười

Anh chắc chắn rằng mình sẽ không bao giờ hối hận khi đã quyết định như vậy.

Sau này anh sẽ có cơ hội nhiều hơn ở bên cậu....ha ha ha

Thật là một quyết định sáng suốt.😏

-------------------------------------

Có lẽ kise sẽ không bao giờ biết anh sẽ phải chịu khổ dài dài nếu muốn đến được trái tim của kuroko.😁😁

-------------------------------------

Akashi: tên nào to gan lại muốn đối đầu với ta *sát khí đằng đằng*

Aomine: muốn giành ư...còn lâu*sát khí*

Midorima: ta nguyền rủa mi suốt đời...hừ

Murasakibara: ta sẽ nghiền nát ngươi*sát khí dữ dội*

Momoi: tetsu là của momoi..hứ

❎Cảnh báo có nguy hiểm❎☠☠

Muốn ở bên bé đen nhà ta phải bước qua xác họ đã....







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top