Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 22

Tiếng gầm rú vang vọng trong đêm đen, những ánh đèn chớp nhoáng vút sáng lướt qua trong bóng tối.Draken giảm tốc độ xuống vì phía trước là góc sóng thần, đường cua thì nhỏ độ sáng thì quá yếu để nhìn rõ mọi vật. Hắn chưa ngán đời đến độ cược tính mạng mình trong mấy vụ đua xe như vậy, khác với Izana, một tên điên không biết sợ và luôn tìm khoái cảm qua những cơn kích thích gần cửa sinh tử. Và đó cũng là lí do hắn không bao giờ thắng Izana trong các cuộc chịu chơi như vậy, ấy vậy mà hôm nay lại có thêm một tên ngu nối gót theo tên điên.

Mikey di chuyển cả thân người vào trong cua, hạ trọng tâm cả người và xe, Takemichi nghiên người theo chiều nghiên người lái, anh vẫn luôn bình tĩnh và tin tưởng vào tay lái của cậu. Mắt nhìn thẳng hạ dần tay lái và vược cua một cách mượt mà, bỏ qua Dranken đang trật vật ở góc cua Mikey lại tăng tốc đuổi theo Izana kẻ luôn đứng đầu trong các trận còn được mệnh danh là ông hoàng tốc độ.

Izana vốn đang chán, như mọi hôm gã nhởn nhơ trong cuộc đua chính bản thân nhưng hôm nay phá lệ theo dõi con xe màu đen huyền bí vược qua các tay đua cừ khôi, thậm chí vược qua Draken làm gã âm trầm kích thích, hưng phấn và cảm giác bị thách thức làm con quỷ trong người gã trỗi dậy. Liếm môi đầy thích thú, con ngươi đỏ ngầu rồ ga phóng nhanh. Mikey vặn tay lái đuổi theo, lượn lách qua các trướng ngại vật tăng tốc đuổi theo kéo ngắn khoảng cách nhằm vược lên.

''Tên kia nhìn rất lạ, hình như tay mới'' Một người cảm khái.

'' Mẹ nó chuyên nghiệp dữ còn đánh bay tay tên Draken cạnh tranh với Izana luôn''

''Hahahaaa tao cá cược tên lính mới kia sẽ vược Izana lập kỉ lục mới''

''Tao vẫn đặt cược cho Izana vì trước giờ chưa ai vược qua, tên kia dù kĩ thuật tốt cũng là người mới chắc gì vược qua được tay đua lâu năm''

''Tôi đặt cược này...''

Cả khán trường vừa hò hét vừa lạnh gáy với cách đua của hai người, bán mạng sống cho đường đua, những bình luận cá cược, tranh cãi lí luận ai hơn ai.Wakasa chật lưỡi nhìn theo con xe đen đang dạo chơi với gió, đứng cạnh là Benkei đang quan sát tình hình toàn trận đua, dù không còn là thành viên Hắc Long nhưng bọn họ vẫn là đàn anh là các tiền bối trong giới của thế hệ trước. Không còn uy danh do thành viên Hắc Long mang lại nhưng danh tiếng của mỗi người vẫn vang vọng bốn phương, mà cũng không ai dại mà chọc mỗi người trong bọn họ, chỉ cần một tiếng gọi thì anh em khắp phương trời tề tụ và một lần nữa và con rồng đen tỉnh dậy sau giấc ngủ dài và trừng trị kẻ quấy phá nó.

Đang lúc khán giả hồi hộp so tài giữa hai người thì từ xa tiếng còi cảnh sát vang lại, Mikey điềm tĩnh không kém phần sắc bén theo sát phía sau Izana, sau lưng cậu là một hỗn chiến lớn. Takemichi quay lại nhìn nhỏ giọng chửi thầm, mày cau lại, sao cảnh sát hôm nay lại sờ gáy đến tận đây. Đôi mắt chim ưng khẽ híp lại, hình như có gì đó không ổn, không chỉ riêng Takemichi mà những người xung quanh đấy cũng đoán được mấy phần, bọn chúng nhốn nháo chạy loạn xạ lên.

Mikey tới khúc cua bẻ lái tấp vào con hẻm tối nhỏ, êm đẹp cắt đuôi mấy xe cảnh sát đang đuổi theo sau. Dù sao con xe màu đen vút nhanh trong tối ít ai tinh mắt để ý. Lượn qua mấy con ngõ chắc rằng không còn ai đuổi theo mới giảm dần tốc độ, táp vào lề đường cởi mũ ra thở một cách thỏa mãn. Lâu rồi cậu chưa thoải mái như vậy nhớ lại trước kia mỗi ngày đua xe cùng chúng bạn, cùng đi chơi đi ăn nhưng tất cả chỉ là quá khứ, lờ mờ nhận ra phía trước có tiếng động. Tiếng kéo lê theo đồ nặng, tiếng gậy sắt chói tai đập bùm bụp vang trong đêm nghe sởn hết da gà cùng hơi thở nặng nề, bóng người nhận ra có người ở đây nhưng vẫn không dừng hành động lại đến khi chán chê mới vứt cây gậy sắt sang một bên chậm chạp bước về phía cậu. Takemichi chắn lên phía trước đứng thủ sẵn mọi mối nguy hiểm ập tới, dù biết cậu cũng không phải những người bình thường đó nhưng bản năng gã vẫn muốn bảo vệ cậu. Mikey trầm mặt người vào trạng thái, bản năng tội phạm cho biết kẻ kia là một tên nguy hiểm và biến thái, với những tiếng động đó chắc chắn là đang hành hạ xác chết và vì sao cậu biết thì cũng không cần quá thắc mắc vì cậu là thủ lĩnh của một tổ chức tội phạm lớn và không thiếu mấy cái tra tấn nhằm moi thông tin đó. Mà kẻ kia dừng lại trong bóng tối một khoảng cách và không tiến lên nữa, không biết lo ngại sự cảnh giác của hai người hay gì mà cười khẽ trong đêm tối mang lại cảm giác rùng rợn.

''Bạn học chúng ta lại gặp nhau rồi, các cậu đi chơi đêm hả, trốn nhà đi hẹn hò khuya như vậy không tốt đâu'' giọng nói nhẹ nhàng hỏi thăm vu vơ mà trong hoàn cảnh rất kì dị.

''Không cần mày quan tâm'' Takemichi khó chịu với giọng điệu hỏi thăm đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top