Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre ý tưởng: emylinchan  do toi hay bí ý tưởng lém;w;

——————————————————————————————

Boboiboy Pov

Xin chào! Tôi là Boboiboy, là một cậu học sinh trung học. Năm nay 15 tuổi. Tôi có cuộc sống khá ổn và có 4 người bạn: Ying, Yaya, Gopal và Fang. 4 người họ rất tốt với tôi. Ừ thì hôm nay là ngày vào năm học mới. Củ chuối vl;-;

End Pov

Boboiboy thức giấc sau tiếng từ chiếc báo thức thân thương bên cạnh:)) . Boboiboi đi vào nhà tắm và Vscn rồi thay đồ. Cậu đi xuống nhà và làm đồ ăn sáng rồi đi đến trường. Vừa mở cửa ra thì gặp Fang, Gopal, Ying và Yaya. Cả nhóm đi cùng nhau đến trường. Trong lúc đi, Boboiboy có cảm giác lạnh sống lưng như thể có ai đang theo dõi cậu vậy. Nhưng rồi Boboiboy cũng mặc kệ rồi đi tới trường.

( T/g: Đoán xem là ai:> )

Tới trường thì nhóm của Boboiboy đi xem lớp mình học ở đâu. Và kết quả là Boboiboy chả học chung với ai cả. Buồn của Boi;v;

Boboiboy đi về lớp, trong lòng vẫn có cảm giác bị theo dõi nhưng cậu nghĩ chắc là mấy đứa đang bàn tán về cậu thôi. Cậu ko để ý mấy mà đi thẳng về lớp.

-- Tua đến giờ ra về -- ( Toi lười vl;-; )

Lúc Boboiboy về thì cũng đã tầm 5-6 giờ chiều, cậu định về thay đồ rồi đi mua nguyên liệu nấu bữa tối. Cậu sống một mình, nhà ngay cạnh nhà ông Aba để có gì thì qua giúp ông và Ochobot.

Trên đường về, cậu cảm giác có ánh mắt màu đỏ thẵm đang nhìn vào cậu. Mà do đêm nào Boboiboy cũng thức khuya đọc truyện ma nên cậu khá sợ. Càng ngày ánh mắt ấy càng gần. Boboiboy lấy hơi rồi phóng một mạch về nhà. Chắc tối nay cậu ăn tạm mì với trứng chứ giờ này đi mua đồ mà bị ma trêu thì hơi kinh.

Chạy một quãng thì cũng tới nhà. Cậu thở dốc. Nhìn ra ngoài cổng rồi mới đi vào nhà. Lúc này, một người giống cậu nhưng đồ là màu đỏ đen, mắt màu đỏ và trên mũ có kí hiệu của tia sét đứng từ xa nhìn vào nhà cậu.

- Vậy ra đây là Boboiboy mà mọi người hay nhắc tới? - Người này nói thầm rồi bỏ đi. Trong đầu suy nghĩ một cái gì đó.

Lúc đi ngủ, Boboiboy có mở hé rèm cửa sổ ra để nhìn bầu trời buổi tối. Hôm nào cũng vậy, cậu cũng mở rèm cửa sổ để nhìn ngoài trời một chút rồi mới đi ngủ. Nhưng hôm nay có vẻ hơi khác, bầu trời hôm nay ko có sao, trăng cũng bị mây che khuất. Boboiboy có cảm giác ko lành nên đóng rèm lại rồi đi ngủ. Trong lòng vẫn lo sợ rằng một thứ gì đó đang ám cậu. Nhưng ngày mai là chủ nhật nên cậu cũng ko lo lắng nhiều ( t/g: Ấy thế mà đời đâu như là mơ:'> )

-- Sáng hôm sau --

Boboiboy tỉnh dậy vì tiếng báo thức chết tiệt. Cậu quên ko tắt vào tối qua vì cậu đặt báo thức cho cả tuần, kể cả chủ nhật:>

Boboiboy đinh ngủ tiếp nhưng ông trời ko cho phép. Ánh nắng ở ngoài cửa sổ đang thúc dục cậu dậy. Boboiboy mệt mỏi mà rời cái giường để vào nhà vệ sinh. Sau khi vscn thì cậu xuống nhà và làm đồ ăn sáng. Thấy trên bàn là một túi đồ ăn. Tiến lại gần mới biết đó là túi đồ ăn mà Ochobot mang qua.

Cậu gỡ túi và lấy đồ để làm bữa sáng. Đang làm thì có ai đó nhấn chuông cửa. Đi ra mở thì có một người tóc tím. Yep, đó là Fang. Trên tay cậu còn cầm một bức thư gì đó.

- Ủa Fang? Có chuyện gì mà qua đây? - Boboiboy nhìn Fang mà khó hiểu, vì bình thường ngày nghỉ Fang ếu qua đây bao giờ.

- Nghĩ tớ muốn qua lắm chắc. Đang đi mua đồ ăn sáng thì có người nhờ đưa cái này cho cậu - Fang nhìn Boboiboy bất lực, cậu đưa bức thư cho Boboiboy rồi đi về.

Boboiboy cầm bức thư, đầu hơi khó hiểu. Chợt nhận ra mình đang rán trứng, cậu vội chạy vào và ko quên đóng cửa.

Lúc làm đồ ăn xong, cậu mở thử bức thư thì khá bất ngờ.

Người gửi: Quản gia của nhà Elements

Chào cậu Boboiboy. Tôi biết việc này khá đột ngột nhưng cậu là người được chọn để trở thành vợ của 7 thiếu gia họ Elements. Ngày mai chúng tôi sẽ qua đón cậu. Mong cậu hợp tác.

Boboiboy đọc xong bức thư thì đơ người ra. Não vẫn chưa Load xong ý nghĩa của bức thư. Cái gì mà vợ của 7 thiếu gia, cái gì mà người được chọn. Cậu vẫn hoang mang chưa hiểu cái gì. Boboiboy chợt giật mình tỉnh lại, " họ Elements" . Thôi toang, thanh xuân cậu coi như mất.

Cậu biết dòng tộc Elements này ko hề nhỏ, mà rất bự là đằng khác. Những người trong dòng tộc này khá tần nhẫn và lạnh lùng. Những người con gái được coi là được chọn đã đi mà ko trở về. Boboiboy biết, chỉ cần sai quy tắc phát là bay màu.

Cậu lấy lại bình tĩnh đi cất bức thư vào trong tủ. Sau khi cất, cậu quay lại bàn và ăn sáng. Đang ăn thì một tiếng đạp cửa vang lên làm cậu sặc hết cả đồ ăn. Quay sang nhìn mới biết là cái cửa của nhà đã bay hơi do Gopal:>

- Hú le Boboiboy - Gopal nhìn thằng bạn mình mà hết sức tự nhiên, mặc thù vừa tiện chân đạp cái cửa ko thương tiếc.

- Ờ... Ủa khoan! Sao cậu đạp cả nhà tớ?! - Boboiboy nhìn Gopal mà hoang mang, trong khi đó Gopal kiểu " Ủa ai biết gì đâu ".

- Định qua rủ cậu đi chơi. Mở cửa mãi ko được nên tớ đạp luôn:> - Một câu trả lời hết thức thẳng thắn của Gopal.

 Boboiboy nhìn Gopal mà bất lực. Sau Gopal còn có Yaya, Ying và Fang. Fang ko muốn đi đâu, nhưng bị lôi cổ theo lên đành. Boboiboy bảo cả đám đợi cậu 1 chút để cậu đi thay đồ rồi xuống.

Mặc dù Boboiboy có thể quên đủ thứ. Nhưng chuyện cậu được chọn làm vợ của 7 thiếu gia thì còn sơi mới quên được:'>

——————————————————————————————

Hú hú, chap đầu hơi xàm mong các thím thông cảm nhe:'>

1112 từ-.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#allboi