Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(all Vân 18+) Ngục tù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( song tính, đã chỉnh sửa )
"Với nội lực thuần dương của thiên tử, ta có thể lập nên đại công."
Trên mặt Lý Tư Nguyên tựa hồ đang mỉm cười, nhưng ánh mắt kiêu ngạo của hắn dừng lại khi chạm vào người trước mặt, khóe miệng Lý Tinh Vân hơi nhếch lên cong cong, nhưng trong mắt không có nụ cười, đầy sự giễu cợt trắng trợn.

Hắn cau mày, đặt tay lên đỉnh đầu Lý Tinh Vân, dùng sức nhấc lên, buộc phải nhìn thẳng vào mình, vài sợi tóc mềm mại trượt khỏi ngón tay hắn như nước, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy biểu tình trên người Lý Tinh Vân. khuôn mặt như hắn mong muốn. Một cái nhìn đau đớn.

Lý Tự Nguyên bình tĩnh nhìn những sợi xích trói buộc Lý Tinh Vân, những sợi xích sắt dày như cổ tay trói chặt tứ chi, đầu và cổ của anh ấy, Lý Tinh Vân đã ở trong lồng của hắn, sự thật này trước mắt đủ để khiến hắn ngây ngất., Tưởng rằng muốn bắt được thiên tử sẽ tốn rất nhiều công sức, nhưng không ngờ cậu lại tự mình tới cửa.

Thiên tử giỏi tính toán, cố ý bày kế để xa lánh kẻ xấu, dù vậy, cậu vẫn chưa bao giờ lộ diện, Lễ hội tết Trung Nguyên trước hết là để làm nổ tung long mạch, thứ hai là để thu hút cậu xuất hiện. Sau thiên tử bị loại bỏ, kế hoạch còn có thể tiếp tục. Một hòn đá làm sao có thể so sánh được với huyết thống cuối cùng của nhà Đường. Thiên tử quan tâm đến bình dân, nhưng không muốn ngồi ở vị trí cao nhất, trên thế giới này, hắn, Lý Tự Nguyên, sẽ chấp nhận!

Chỉ là Lý Tinh Vân đánh giá thấp địch nhân hơi quá, không biết cậu coi thường hắn hay có dự phòng, nhưng dù thế nào đi nữa, hôm nay cậu cũng không thể trốn thoát. Hắn muốn hoàng đế trở thành viên gạch lát đường cuối cùng cho việc hắn lên ngôi! Như vậy, ba trăm năm khổ luyện của Viên Thiên Cương sẽ bị coi là thất bại.

Tuy rằng hắn nhìn có vẻ buồn bã thở dài, nhưng thực tế tâm tình của hắn có thể gọi là vui vẻ, một luồng nội lực ổn định trong lòng bàn tay tụ tập vào trong cơ thể, nội lực của Lý Tinh Vân ôn hòa, róc rách như suối, khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.

Lý Tinh Vân tâm tình không thoải mái, khuôn mặt thường ngày bình tĩnh hiện lên vẻ đau đớn, cậu thở không ngừng, giọng nói vang vọng rất lâu trong ngục, những sợi xích sắt trói chặt tứ chi, cậu vùng vẫy muốn thoát khỏi xiềng xích, nhưng chỉ có tiếng chói tai. Cậu không thể chịu đựng được nữa, cảm giác bị khống chế thật là tra tấn, mồ hôi lạnh làm ướt sợi tóc gãy trên trán, nội lực bị lấy đi, toàn bộ sức lực đều bị hút đi, lúc này cậu không khác gì một người vô dụng.

Lý Tự Nguyên thực sự có tâm trạng tốt, hắn nhìn vào mắt và nhìn cơ thể cậu.

Trong mắt hiện lên vẻ mong manh, lông mày khẽ cau lại, khóe mắt đỏ như thoa phấn.

Trong đôi mắt khép hờ thậm chí còn có vài giọt nước mắt nhưng không dễ lộ ra.

Thiên tử thực sự có ngoại hình đẹp, vẻ ngoài tuấn tú và lông mày kiếm.

Đôi mắt đầy sao, đôi môi đỏ mọng, như ngọc rơi xuống phàm trần...... Khuôn mặt này

Nó đẹp quá, chỉ nhìn thôi cũng khiến hắn vừa yêu vừa ghét.
Hiện tại hắn cuối cùng cũng hiểu được Thiên tử làm sao có thể mê hoặc Nguyên Thiên Cương, hắn nghĩ trước kia Lý Tinh Vân lợi dụng Nguyên Thiên Cương để ra lệnh cho hắn và Kì Vương trợ giúp, nhưng trong lòng hắn lại mâu thuẫn với Nguyên Thiên Cương. Đôi chân thon dài trắng nõn bị dang rộng một cách tàn nhẫn, người to lớn bên trên áp cơ thể mềm mại non trẻ đẩy xuống, hành động thô bạo cho đến khi cậu bé hét lên và nước dịch thể bắn tung tóe khắp nơi.

Ồ, nhưng Viên Thiên Cương là ai, hắn cứ nói là trung thành với hoàng thất Lý Đường, lại bắt cóc thiên tử trẻ lên giường, nếu gọi là kẻ phản bội, kẻ phản nghịch thì càng thích hợp hơn. Hoặc có thể là thiên tử không chịu lên ngôi cầu xin Viên Thiên Cương tha cho hắn nên chỉ có thể ở Vu Sơn, mỗi đêm tối ăn cơm xuân...

Nhìn Lý Tinh Vân lúc thở hổn hển đôi môi vẫn đang há ra khép lại, ánh mắt tối mờ tầm nhìn không rõ ràng, thiên tử tuy rằng xinh đẹp nhưng lại không nghĩ ra được tại sao Nguyên Thiên Cương áp bức cậu, Trương Tử Phàm cũng có không có gì làm, thận trọng bảo vệ cậu và chỉ dạy cậu.

Hắn đặt tay lên cổ Lý Tinh Vân, nhẹ nhàng xoa bóp, Lý Tinh Vân co rúm lại vì ngứa ngáy không rõ nguyên nhân, cơ thể nhạy cảm vô thức không thích sự đụng chạm của người khác.

Khoảng cách giữa cơ thể họ chỉ vài centimet, Lý Tự Nguyên hơi nghiêng người về phía trước, luồng khí nóng phả vào tai cậu, Lý Tự Nguyên cảm thấy toàn thân người kia run rẩy, một giọng nói đen tối vang lên, mơ hồ như tiếng nghiến tai xuyên qua thái dương, lông tơ trên người dựng đứng lên, "Ta chỉ không biết, Thiên Tử, ngươi cố ý đi, ngươi thật sự làm vậy là vì Cơ Như Tuyết sao?"

Lời vừa dứt, tiếng xích kim, Lý Tinh Vân không còn chút sức lực nào, hô hấp yếu ớt, quay đầu tránh né tiếp xúc ngoài giới hạn, cũng không thèm nhìn hắn một cái.
Lý Tự Nguyên dấy lên một ngọn lửa không rõ nguyên nhân, hắn cười điên cuồng, giọng nói đầy giễu cợt và khinh thường, tay hắn lại chạm vào khuôn mặt mịn màng của Lý Tinh Vân, giọng điệu đầy ác ý, "Thiên tử tình cảm sâu đậm như vậy, nhất định sẽ không nói cho nàng biết," đôi mắt hắn dính như rắn, quét từ khuôn mặt nhợt nhạt đến cơ thể mỹ nhân mùa xuân ẩn dưới cổ áo, "Thân thể ngươi từ lâu đã được đàn ông yêu thích, vui sướng đến mức không biết xấu hổ.. ..."

Hắn lùi lại vài bước, ngắm nhìn đôi má đỏ bừng vì xấu hổ và tức giận của Lý Tinh Vân, đôi mắt đẹp của cậu tràn đầy sợ hãi, tức giận, hoảng hốt cậu cau mày nhìn chằm chằm vào hắn, như thể đó là một lời cảnh báo, giống như một con mèo xù lông phòng thủ sau khi bị chạm vào.

"Ta đã ngưỡng mộ Thiên tử đã lâu, hôm nay ta bất kích, xin thiên tử đừng trách..." Hắn chỉ dừng lại một chút, sau đó dùng nội lực vỗ vào lồng ngực Lý Tinh Vân, Lý Tinh Vân phun ra một ngụm máu , tia chớp chói lòa đốt cháy quần áo, xé vụn, quần áo rách nát cũng không thể che giấu được cảnh sắc mùa xuân bên trong, làn da trắng nõn, những đường cơ mịn màng, bờ vai rộng và vòng eo hẹp, lồng ngực phập phồng dữ dội vì đau đớn.

Chiếc ghế bị sét đánh vỡ thành bột, Lý Tinh Vân khuỵu xuống. cổ tay chỉ còn hai sợi xích sắt, cổ tay đau dữ dội, có lẽ đã bị trật khớp, không thể cử động, chỉ có trong lòng cậu thầm nghĩ, tên trộm tai to này điên thật rồi!

Chết như vậy thì tốt, nhưng Lý Tư Nguyên sao có thể dễ dàng buông tha hắn như vậy, "Thiên tử làm sao có thể phân tâm vào lúc này?"

Lý Tinh Vân gần như bất tỉnh, cơn đau dữ dội từ trái tim truyền khắp cơ thể, cậu miễn cưỡng mở mắt ra và nhìn thấy Lý Tự Nguyên hơi nghiêng người.

Hắn định làm gì...?

Đột nhiên có người nắm lấy đầu cậu, Lý Tồn Lễ không biết từ lúc nào xuất hiện ở phía sau cậu, thân thể ấm áp áp vào lưng cậu, hơi thở gấp gáp phả vào tai cậu, chống cự quay đầu lại, nhưng có người ép lùi lại, hắn dùng lực của mình. tay kia đẩy đầu ra sau, chạm vào vết thương âm ỷ ở lồng ngực anh.

Giống như một con cá sắp chết, một cảm giác ngột ngạt mãnh liệt ập đến, bản năng sinh tồn của cậu trỗi dậy, cảm nhận được đôi tay đó đang chơi đùa điên cuồng trên cơ thể mình.

Lý Tồn Lễ hai tay từ bả vai cậu đi xuống, dọc theo xương bướm nhô cao đến tận thắt lưng, hai tay nhéo nhéo cái eo thon nhỏ nhạy cảm của cậu, cậu sợ đến mức suýt không kiềm âm thanh bản thân, bàn tay xa lạ chạm vào vùng kín. Phần đó!!, Lý Tinh Vân xuất thần, trong tiềm thức muốn siết chặt hai chân, giống như nhiều năm trước, vẫn là vô ích, bàn tay to lớn của hắn dang rộng hai chân ra với lực vũ phu không thể ngờ, và đặc điểm của nữ giới lại ở giữa hai chân lộ ra. Trong mắt những gã đàn ông, động tác của cậu trở nên mất tự nhiên và căng thẳng, như thể người phụ nữ đang xấu hổ, bên dưới sạch sẽ mịn màng không có lông, bên trong mang theo một màu chín đỏ, anh ta không còn chút sức lực nào, nhắm chặt mắt và chỉ có thể để người khác làm theo ý mình.

Lý Tồn Lễ chạm vào khe hở thô bạo tra tấn cậu, máu thịt mơ hồ, người đầy mồ hôi lạnh, cậu không tập trung cụp mắt xuống, cảm thấy cơ thể không tự chủ được, nóng lên. Nhưng tất nhiên nó vẫn không thể khiến cậu chết chỉ vì âm vật đã bị xâm lấn, chỉ là nỗi đau đớn quá rõ ràng.

Lý Tồn Lễ không chút thương xót, vỗ nhẹ vào âm đạo mỏng manh để nó tiết ra dịch thơm ngọt như nước trái cây, cười khẩy, nhét hai ngón tay vào, khi các ngón tay tiến vào, có một cảm giác dị vật cực kỳ rõ ràng, Lý Tinh Vân đau nhức, chịu đựng não bị kích thích tỉnh lại một lúc rồi lập tức bị kéo xuống vực sâu.

Ngón tay vừa đưa vào đã bị thịt âm đạo nồng nàn kẹp chặt, hắn đơn giản xuyên thủng tầng thịt mềm mại, nhét thẳng xuống phần sâu trong, Lý Tồn Lễ nhếch môi cười, động tác không hề có chút thương xót.

"Thiên tử, hang của ngươi so với thứ của ta thành thật hơn nhiều..."

Kẻ sát nhân vẫn đang quấy rối bên trong, những ngón tay cắm sâu trong cơ thể dần dần khiến âm hộ lới lỏng ra

Huyệt hẹp, có lực đẩy, mỗi lần bấm mạnh hơn lần trước, huyệt lại càng nhạy cảm hơn.

Sự ma sát vào tường thịt khiến nó ngứa ngáy và nóng bức, nước tự động chảy ra từ sâu trong lỗ, không tự chủ phun ra, âm đạo tràn ngập dịch trong suốt, khoái cảm không thể khống chế khiến cậu phát điên. bên tai kẻ kia đang ngâm nga một cách kiêu ngạo, hắn dựa sát vào người cậu tham lam ngửi hít, thở ra một hơi nhẹ nhõm: "Thân thể thiên tử mềm mại thơm quá... Ta khó có thể cưỡng lại được..."

Màu đỏ dị thường lan tràn trên cơ thể trắng nõn của cậu, mặt Lý Tinh Vân đỏ bừng, khẽ rên lên, thân thể vốn đã từng nếm được tinh hoa, vô thức phục tùng, cho dù nhắm mắt lại, cậu cũng có thể cảm giác được mấy con mắt nóng rực đang nhìn chằm chằm vào mình như những con sói đói nhìn mồi thơm.

Động tác đâm càng lúc càng tăng tốc, Lý Tinh Vân rốt cục không nhịn được nữa, thịt mềm co giật, kẹp lại, một dòng chất lỏng đột nhiên phun ra, hơi thở dồn dập đột nhiên ngừng lại, Lý Tinh Vân cúi đầu, mái tóc mềm mại che kín mắt. Đôi mắt loé sáng trong đêm như ma quỷ, Lý Tồn Lễ rút tay ra, chất lỏng trong sáng dưới ánh lửa trông càng thêm dâm đãng
"Lễ vật từ long thể Thiên tử quả nhiên rất ngon ngọt"

Cậu ù tai không biết hắn đang nói gì, Lý Tinh Vân cúi đầu và bất động, trong khi Lý Tự Nguyên và Ba Nhĩ đứng trước mặt cậu, xem rõ từng chuyển động.

Nghĩ đến lời đại ca vừa nói, thái độ trước kia của thiên tử khi tính kế hắn, hắn không khỏi nhục nhã một cách nặng nề và mong muốn trả thù tất cả những trò lừa gạt, trêu chọc ngày xưa!

Hắn nằm trên người Lý Tinh Vân, nâng eo lên, âm đạo sưng đỏ co giật, rỉ ra chất lỏng yêu mị, Lý Tồn Lễ cảm thấy toàn bộ máu trong cơ thể dồn xuống phần dưới, hắn cởi đai quần trong vài lớp. Phần dưới thân thể hai người áp sát vào nhau, bộ phận hung hãn nổi đầy gân dục áp vào cửa âm đạo chật hẹp, âm vật nhạy cảm bị cọ xát từng chút một, kích thích ham muốn trong cơn mê man, cái lỗ từ từ co lại nuốt chửng thứ to lớn đó. .

Hắn sắp bị thiên tử mê hoặc tới điên, những bản năng vô thức của hắn bị dụ dỗ, hắn vui vẻ, hắn không bao giờ dám mơ có một ngày Lý Tinh Vân sẽ chìm dưới thân hắn.

Hắn ta cắn vai Lý Tinh Vân cho đến khi vết răng hằn trên da thịt.

Trên vai có vết máu, Lý Tinh Vân cảm giác như có một mảnh thịt bị cắn sống trên vai, cơn đau dữ dội buộc cậu phải tỉnh lại, nhưng chưa kịp phục hồi thì bộ phận sinh dục của hắn đã đâm xuyên vào huyệt đạo, ấn vào chỗ sâu nhất chọc thẳng gần như xuyên qua cửa hẹp chặt tử cung.

"Không... đau quá...!" Trên vai cậu vẫn còn đau nhức, Lý Tồn Lễ vẫn cắn thật chặt, cơ hồ muốn nuốt cậu vào trong bụng, cậu còn chưa kịp thích ứng, thân dưới của hắn đã chuẩn bị sẵn sàng. Một trận đòn dữ dội, dương vật dài và dày đâm sâu vào trong như tra tấn, cho dù đã bôi trơn cũng không mang lại một tia khoái cảm và thoải mái, mỗi cú đánh dường như muốn giết chết cậu ở đây.
Cậu gần như không thể phát ra âm thanh hoàn chỉnh, bụng dưới và âm đạo bị ép mở đau đớn không chịu nổi, tường thịt trong cơ thể bị quấn chặt, ngập trong dục vọng, cơ thể không thể vùng vẫy chút nào, đôi mắt ươn ướt đến mức lộ ra vẻ ham muốn, chìm trong dục vọng trước mặt Lý Tự Nguyên và Tam Thiên Viện. Nỗi đau không thể diễn tả được. .

Lý Tồn Lễ thấy cậu thống khổ muốn chết, nhưng cũng không nghĩ an ủi cậu, chỉ muốn đem vật dưới thân chôn vào cái hố mềm mại ấm áp, đụ cậu thỏa thích, hắn rất hài lòng khiến Lý Tinh Vân trông như thế này, dục vọng chinh phục của hắn bị đè nén đã lâu nay được mở, nới lỏng phần thịt mềm, hắn ghé vào tai Lý Tinh Vân nhẹ nhàng trêu chọc: "Thiên tử... Cơ Như Tuyết có thể làm ngươi sung sướng như thế này không...? " Lại một cú đâm sâu bất ngờ khác, và một tiếng rên rỉ thay đổi phát ra từ miệng Lý Tinh Vân. Hắn biết rằng Lý Tinh Vân bây giờ không thể trả lời bất kỳ câu hỏi nào của hắn, hắn chỉ muốn làm bẽ mặt Hoàng đế nhà Đường.

Lỗ thịt đột nhiên kẹp chặt lại, sau khi nghe thấy tên Cơ Như Tuyết, Lý Tinh Vân đã tỉnh lại một chút. Nhận ra điều này, Lý tồn Lễ cười giận dữ, phần thân dưới càng mạnh bạo càng quét một cách tàn nhẫn. Cơ bụng lộ ra của lý Tinh Vân cũng hiện rõ hình dạng cây trụ sinh dục bên đang đào bới trong cậu. Cơ thể hết cái này đến cái khác bị đẩy lên, khiến cậu cảm thấy khó chịu, chướng đầy bụng tới buồn nôn mà không có gì để nôn, chỉ có thể há miệng thở dốc, lưỡi mềm đỏ thè ra, nước mắt nước rãi chảy dàn dụa khắp mặt.

Lý Tồn Lễ nắm lấy mông của Lý Tinh Vân, để lại những vết xước sâu, làn da trắng trẻo của cậu bị thay đổi đến mức không thể nhận ra, cơ thể đầy những vết bầm tím và vết đỏ, âm đạo của cậu hết lần này đến lần khác bị đánh vào sâu trong rồi bị kéo mạnh ra kéo cả phần thịt đỏ trong lộ ra ngoài, rồi lại bị đâm mạnh, mỗi lần đều đâm vào phần sâu nhất của tử cung, Lý Tồn Lễ dường như đã phát hiện ra điều gì đó mới mẻ, "Thiên Tử, người có thể sinh con không?" Nói xong, hắn nhìn thấy Lý Tinh Vân cau mày, hắn đột nhiên mất hứng thú.

Nếu có thể sinh con thì cậu đã có vài đứa con từ lâu rồi.

Lý Tự Nguyên, người nãy giờ vẫn im lặng, đột nhiên ho một tiếng, sau đó hắn nhớ lại những gì lục đệ vừa nói với mình. Việc cá nhân kết thúc, đã đến lúc đưa Thiên tử lên đường.

Ôm lấy eo của Lý Tinh Vân, hắn đâm sâu thêm hai lần nữa, dương trụ sưng lên và chặn các huyệt đạo trong tử cung, chất lỏng nóng đặc sệt bắn vào sâu trong, đổ đầy tử cung căng chướng, phần bụng sưng lên bất thường quặn đau. Lý Tinh Vân cảm thấy như hết hơi, và vòng eo và tứ chi cong lên, cơ thể tự động phản ứng, nước từ sâu trong âm đạo lại trào ra, rót thẳng vào quy đầu, còn chưa kịp thở, Lý Tồn Lễ không thương tiếc rút dương vật của mình ra.

Cơ thể đột nhiên mất đi chỗ dựa, đôi chân của Lý Tinh Vân không còn sức chống đỡ nữa, cậu xấu hổ quỳ xuống khuỵu chân, dục vọng còn chưa tiêu tán khiến cơ thể run rẩy, nước tình đặc sệt trộn lẫn tinh dịch chảy ra từ cái lỗ sưng, đỏ bừng. , phần thân dưới của đều rối tung lên, tử cung căng quá đà bóp dịch tràn ra như lũ.

Lý Tồn Lễ đã thu dọn mọi thứ, toàn bộ lao ngục rất khó coi, hắn là người duy nhất trong ngục, nhưng hắn không có thời gian để suy nghĩ về điều đó, Lý Tồn Lễ tập trung nội lực và dùng hết sức đánh mạnh vào lồng ngực.
" Cung tiễn thiên tử"

Tam Thiên Viện kể cho cậu nghe những gì xảy ra sau đó, khi cậu được đưa đến lăng, Tam Thiên Viện đã bí mật gieo tử sinh cổ, lý Tồn Lễ thay y phục mới cho cậu để chôn cất, nhưng ở lăng phát hiện ra rằng cậu đã giả chết. Sau khi đâm Long Tuyền vào Trái tim cho đến khi cơ tim tan nát và hơi thở tan biến, cuối cùng hắn cũng thả lỏng và tiễn thiên tử ra đi.

Lý Tinh Vân nghe được lời này cũng không có cảm giác kinh ngạc, vốn đoán chừng Lý Tồn Lệ sẽ kết thúc chiêu cuối cùng, cậu ngước mắt lên, thấy Tam Thiên Nguyên đang nhìn mình, trong mắt tràn đầy lo lắng, sau khi tỉnh lại liền lao tới cứu. Kì Vương vội vã đấu Mặc Bắc, cho đến khi bắt được Tướng quân làm con tin, cậu vẫn chưa muốn giải thích toàn bộ câu chuyện cho Tam Thiên Viện.

Nhưng nghĩ kỹ lại, cũng không có gì để nói.

Tam Thiên Viện cuối cùng phá vỡ sự im lặng, "Chỉ huy, ngươi bị bắt. Giả chết để đổi lấy trái tim mới thực sự là một ý tưởng tồi. Tại sao..."

"Đó đúng là một ý tưởng tồi," ngắt lời Tam Thiên Viện, "Nếu không phải như vậy, Lý Tự Nguyên sẽ không tin rằng hắn có thể giết ta. Nếu ta đầu hàng, hắn sẽ nghĩ rằng ta có một số kế hoạch dự phòng."

Cậu ngừng nói những lời tiếp theo, biết rằng Tam Thiên Viện đã hiểu.

Tam Thiên Viện hiểu vì thế Lý Tự Nguyên yêu cầu Lý Tồn lễ kiểm tra, bởi vì hắn không tin rằng thiên tử có thể bị bắt dễ dàng như vậy, Lý Tinh Vân bị làm nhục và sau đó tỏ ra muốn chết, khiến tất cả đều nghĩ rằng cậu không thể chịu đựng được sự nhục mạ. Trong đòn chí mạng bị tấn công, cậu không còn ý chí sống mà chết, không ngờ Lý Tồn Lệ vẫn nhìn thấu, hắn chỉ cảm thấy mình lại bị hoàng đế lừa, đó là lý do tại sao hắn đã rất tức giận.

Anh tự nhủ không cần nghĩ đến chuyện đó nữa, hiện tại anh quan tâm nhất là Lý Tinh Vân có thể sống được bao lâu, anh thử hỏi, nhưng lại phát hiện Lý Tinh Vân có gì đó không ổn, chiếc khăn quàng cổ cậu dùng để che lại vẫn chưa được đeo vào. Tóc của cậu chưa buộc, rải rác trên trán, khuôn mặt của Lý Tinh Vân trông vẫn ổn, nhưng khi nhìn kỹ hơn, cậu có vẻ hơi trắng, mồ hôi lạnh chảy xuống trên má, cậu vô thức đưa tay lên che bụng. Thật lâu sau hắn mới phản ứng lại, nhìn cậu, mới nhịn được cười nói: "Ồ, nàng nói muốn ta chết chậm, hoàn toàn là sự thật."

Tam Thiên Nguyên mím môi, trong lòng chợt nảy ra một ý nghĩ kinh ngạc, quần áo ướt đẫm mồ hôi lạnh, nhưng không nói được cũng không dám nói, quá buồn cười, Lý Tinh Vân vẫn sắc mặt tái nhợt. Khuôn mặt và ánh mắt đang che giấu quá nhiều cảm xúc, không thể nhìn rõ và chỉ có thể im lặng.

Lý Tinh Vân nhìn thấy, nhưng không muốn nói gì, trong lòng biết Tam Thiên Nguyên hẳn là đã đoán được, mặc dù cậu đã chuẩn bị trước, nhưng cảm giác khó chịu vẫn như cũ nghẹn ở cổ họng, cảm giác buồn nôn càng ngày càng mạnh. nhanh chóng chạm vào huyệt Trung Quỳ, nhẹ nhõm, mặc dù không có cách nào chữa khỏi hoàn toàn nhưng vẫn tốt hơn.

Trái tim không hoàn toàn trùng khớp, cho dù có sự giúp đỡ của ma y và tướng quân, trái tim đang đập vẫn không ngừng nhắc nhở cậu.

Thiên hạ vẫn chưa thái bình.

( Trong fic này, hồi còn p3, Lý Tự Nguyên đã từng ở Tàng Cốc khi về dưới chướng Viên Thiên Cang, và hắn phát hiện ra Viên Thiên Cang và Vân đã từng nhiều lần quan hệ với nhau. Có thể VTC cưỡng bức Vân hoặc thoả hiệp. Đồng thời cũng biết bí mật cơ thể Vân
Cuối fic, Vân mang thai sau khi bị Lễ cưỡng bức, tác giả có khả năng sẽ cho cái thai sảy trog fic mới, vẫn còn đang cân nhắc)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top