Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Những vị khách may mắn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CP: Toi thích ai toi cho vào x Aether

Chương I: Zhongli tiên sinh

...............................

Đảo Ritou là nơi xuất nhập khẩu của Inazuma. Nơi đây tập trung cả dân bản địa lẫn người nước ngoài, nhất là những tên thương nhân giàu có. Vì là nơi chào đón khách nước ngoài nên Đảo Ritou luôn nhộn nhịp đông vui, lễ hội được tổ chức quanh năm, các dịch vụ tiện ích luôn đầy đủ. Khoác trên mình vẻ ngoài sặc sỡ hào nhoáng là thế nhưng ẩn bên trong các con hẻm của Ritou là những đường ngầm dẫn đến khu đèn đỏ dưới lòng đất. 

Đây là khu đèn đỏ duy nhất ở Inazuma. Sở dĩ phải ẩn nó đi vì người cai trị Inazuma - Raiden Shogun - đã ra lệnh cấm hết mấy thứ "tệ bạc xã hội" tại vùng đất này. Muốn mở cánh cửa vào thiên đường tội lỗi này thì cần mật khẩu. Người giữ cửa có thể là chủ sạp báo nhỏ trong hẻm, chủ quán ăn nhỏ ven đường hoặc người bán rong ngoài đường. Chỉ cần đối đáp với họ theo đúngmặt khẩu, họ sẽ chỉ bạn con đường vào khu đèn đỏ mê người này.

Vì cơ chế mật khẩu này nên không phải ai cũng biết đến khu phố ngầm này. Chỉ những "tay chơi" trong thế giới ngầm, nhưng tên có tiền của và quyền lực mới được bước chân vào đây. Và Zhongli cũng là một trong số đó. Vị cố vấn của Vãng Sinh Đường, nơi nổi tiếng với các dịch vụ tang lễ và tâm linh bài bản nhất Liyue, lâu lâu mới có thời gian rảnh mà đi nghỉ ngơi chơi bời. Nghe nói đến khu ngầm dưới Đảo Ritou, Zhongli liền muốn đến đó trải nghiệm một lần, nhân tiện mở rộng cho nhánh ra nước ngoài luôn.

Lượn lờ một hồi thì Zhongli mới tìm được người giữ cửa. Anh dễ dàng được duyệt qua và được chỉ dẫn tận tình xuống dưới. Một thế giới khác như mở ra. Không còn những quán ăn, không còn những lễ hội, không còn quân Shogunate. Nơi đây chỉ có kĩ viện, kĩ nữ và những gian hàng mua bán đồ chơi tình dục. 

Đi lẫn vào đám người, Zhongli nghe được vài thông tin khá thú vị. "Kĩ viện Kunikuzushi có một oiran hạng nhất cực kì xinh đẹp tên Aether. Dù là con trai nhưng bất cứ ai được cậu mời sau đó đều như người mất hồn, lúc nào cũng mơ tưởng được gặp lại cậu. Vẻ đẹp của Aether là độc nhất vô nhị, không ai nhầm lẫn được. Mái tóc vàng óng ả luôn để xõa, làn da trắng mịn màng, giọng nói nhẹ nhàng như thiên thần, cầm kì thi họa đều hơn người. Không phải cứ có tiền có quyền là có được cậu. Mỗi tháng, ông chủ Scaramouche đều mở cuộc tuyển chọn những người phù hợp, sau đó đem phía dưới tòa tháp nơi cậu sống. Aether sẽ đứng trên tháp, ném một quả bóng temari xuống đất. Bóng ném trúng ai thì người đó được mời. Người nào từng được chọn mà lọt vào mắt xanh của cậu thì lần sau sẽ được cậu trực tiếp mời mà không cần thông qua bóng temari. Nhưng mà chưa có ai vinh dự như thế. Một điều thú vị nữa là ông chủ Scaramouche cực kì chiều chuộng oiran này. Cậu không cần phải diễu hành rước khách, khách phải tự mò đến cậu. Thậm chí những vị khách nhận được temari mà dám làm phật lòng cậu ta thì ông chủ sãn sàng lôi bọn họ khỏi kĩ viện."

Oiran tuyệt vời nhất trong khu phố đèn đỏ...rất đáng để thử. Vừa đúng lúc mở tuyển chọn, Zhongli nhanh tay đăng kí luôn. Là nhân vật máu mặt ở Liyue, anh nhanh chóng được thông qua. Đêm đến, cậu oiran "trong truyền thuyết" đứng trên tháp, tay cầm bóng temari nhìn lướt một vòng. Không biết vô tình hay cố tình, ánh mắt cậu bắt gặp Zhongli và nhìn thẳng vào anh. Zhongli biết, anh nhìn lại cậu, nở một nụ cười đẹp nhất có thể với hi vọng được cậu ném bóng về phía mình. Aether đeo mặt nạ, Zhongli không rõ mặt cậu nhưng về ngoại hình thì thật sự rất quyến rũ.

Đến giờ rồi. Aether cầm bóng temari ném xuống. May mắn thay, Zhongli chụp được. 2 bé kamuro của Aether đến hướng dẫn anh lên tháp. Căn phòng Zhongli được dẫn tới có 2 gian. Hiện tại thì Aether đang ngồi ở gian trước, kế bên là bàn trà thơm nóng hổi. Cậu nhìn anh, mỉm cười cất lời: "Chào mừng Zhongli tiên sinh." Zhongli ngây người, quả đúng như lời đồn, Aether đẹp quá mức rồi. "Vẫn còn sớm, Zhongli tiên sinh muốn nghe shamisen hay koto? Hay ngài muốn cùng làm thơ không? Tôi cũng biết  hiều thứ khác nữa nên nếu ngài muốn gì thì-umph" Aether chưa kịp nói xong, Zhongli đã lao đến hôn cậu.

Anh đè cậu trên sàn, tay luồn vào dưới bộ kimono mà cảm nhận làm da mịn màng của cậu. Nụ hôn chấm dứt, Aether mặt ửng hồng vì thiếu khí, nước mắt hơi rướm ra. Cậu quàng tay lên cổ Zhongli, liếm môi nói: "Chà...Quý khách vội vàng quá đấy. Ngắt lời người khác là không lịch sự đâu~" Nói vậy thôi chứ Zhongli chắc chắn là không nghe rồi. "Một con điếm lẳng lơ thì nên im lặng mà phục vụ chủ nhân đi." Vừa nói, Zhongli nhanh tay xé toạc bộ kimono khỏi người Aether. Aether ngỡ ngàng, ngoài ông chủ Scaramouche thì đây là người đầu tiên dám ra lệnh cho cậu (sau này còn nhiều lắm :3).

.

.

.

Những dấu hôn rải rác khắp cơ thể cậu, tay Zhongli thì vẫn đang vuốt ve hạ bộ của cậu. Aether ra 1 lần rồi, và chuẩn bị ra lần thứ 2. Ai mà ngờ được kĩ thuật của Zhongli đỉnh quá, chưa "nhập động" mà đã làm Aether sướng dại cả người. Là một oiran cao cấp, việc làm chủ tình hình và nắm bắt được khách hàng là rất quan trọng. Nhưng giờ đây, Aether chịu thua Zhongli rồi. Thôi thì mặc kệ vậy, anh ta muốn làm gì cậu cũng được, coi như đặc quyền vì khiến cậu khuất phục vậy.

"Một mình ngươi sướng thì không công bằng chút nào. Dùng miệng đi." Zhongli thả cậu ra, ung dung ngồi xuống tấm nệm zabuton, lưng tựa vào bàn chabudai nhìn xuống Aether đang lồm cồm ngồi dậy. Aether bò đến giữa 2 chân Zhongli, chậm rãi cắn lấy khóa quần kéo xuống. To...To v**! Dương vật cương cứng đập vào mặt cậu, và Aether sẽ phải phục vụ cái thứ to vật vã đó. Cậu liếm một đường dọc côn thịt tạo sự kích thích, rồi từ từ ngậm nó vào miệng. Dùng lưỡi bao xung quanh, cậu hóp miệng lại mút lấy mút để cây thịt như một thứ gì đó thật ngon lành. Một tay đưa xuống lỗ nhỏ khuếch trương ra. Âm thanh dâm đãng thoát ra từ cậu, cùng với sự phục vụ quá "chu đáo" khiến Zhongli không bình tĩnh nổi.

Anh nắm lấy đầu cậu, thô bạo ấn xuống. Côn thịt dài xuống tận gần cổ họng khiến Aether ngạt thở. Nước mắt lăn dài trên má, nước bọt cứ thế chảy xuống cằm cậu. Zhongli ngày càng tăng tốc, một lúc sau, anh gầm lên một tiếng, dòng tinh dịch tràn vào miệng cậu. Anh vẫn giữ đầu Aether ngậm côn thịt, đợi cậu nuốt hết mới chịu buông ra. Aether, đã lấy lại không khí, liên tục trách móc Zhongli: "Zhongli tiên sinh thật không có tình người! Ít nhất cũng cho tôi thở tí đi chứ! Mà anh hút thuốc đấy hả?! Có biết đắng lắm không!" Zhongli bật cười, xoa cái đầu rối bù xù của cậu (cái đầu chải đẹp đẽ lắm mà đi nắm tóc người ta làm rối tung như cái ổ quạ): "Của em thì ngọt lắm."

Aether đỏ mặt, lắp bắp không ra tiếng. Sống bao nhiêu năm trên đời, lần đầu tiên mới thấy có người vô liêm sỉ hơn ông chủ Scaramouche. Nhân lúc Aether không chú ý, Zhongli nắm lấy một chân cậu kéo lên làm cậu mất đà ngã nhoài ra sàn. Anh lấy dương vật xoa nhẹ quanh lỗ nhỏ của cậu, thủ thỉ: "Khai vị xong rồi thì vào món chính thôi. Lúc nãy thấy em khuếch trương trước rồi nên ta vô luôn nhé."

Aether giật mình hoảng hốt: "Ơ khoan...lúc nãy mới có 1 ngón...còn chất bôi trơn nư-UWAAAA!" Zhongli trực tiếp nhét côn thịt to bự vào cậu. Bên trong cậu co bóp dữ dội, siết chặt lấy Zhongli. Có hơi khó khắn lúc đầu nhưng dần dần cũng thoải mái di chuyển được. Zhongli thúc hết cỡ vào cậu. Aether bật khóc. Vừa đau vừa sướng, đầu cậu quay cuồng, tầm mắt mờ dần. 

Bất ngờ, cậu rên lên một tiếng thật to. Biết đã tìm đúng chỗ chỗ rồi, Zhongli liên tục thúc vào đó. "Ư...Ư...A~C-Chỗ đó...Đúng rồi...A~nhanh...nhanh nữa... A~" Aether liên tục rên rỉ mời gọi Zhongli, tay cậu không ngừng nghịch ngợm hạ bộ của chính mình... Zhongli nhấp mạnh lần cuối, dòng tinh dịch nóng hổi tràn vào Aether, một ít chảy ra ngoài. Cậu cũng lên đỉnh ngay lúc đó, bắn lên bụng của hai người. Aether đáng hương chưa kịp nghỉ đã bị bế xốc lên. "Giường ở đâu?" Zhongli hỏi. Cậu chỉ tay vào cánh cửa dẫn đến gian sau, quá mệt mỏi để nói. Câu tiếp theo của Zhongli làm Aether - một oiran giỏi giang với sức chịu đựng cao - cũng phải sợ hãi. "Chúng ta làm đợt 2 thôi."

.

.

.

.

.

Sáng sớm Zhongli tỉnh dậy thì không thấy Aether đâu cả. Đột nhiên, cánh cửa shoji mở ra, một tên lùn với mái tóc ngắn màu tím (theo góc nhìn của Zhongli là vậy) bước vào, mặt hắn cau có, khinh bỉ nói: "Tuyệt thật nhỉ. "Vị thần" Morax của chúng ta sau khi giả chết thì lại vô làm việc cho dịch vụ tâm linh lớn nhất Liyue, rồi lại vô tình đến đây chơi gái. Vì quý ngài đây mà oiran ta tốn công bồi dưỡng phải nằm liệt đến giờ chưa dậy được. Cậu ta phải khỏe thì mới làm việc trả nợ cho ta được. Giờ thì cảm phiền ngài mặc đồ vô rồi xéo giùm tôi."

Mắc nợ Scaramouche...giờ phải làm việc trả tiền cho hắn...Scaramouche mà Zhongli biết chưa bao chiều chuộng người nào như vậy cả. Có lẽ cả đời này Aether cũng không trả hết nợ cho hắn đâu.


END chương I.

..................................

Nay tự nhiên có hứng nướng thịt, không biết vừa miệng mấy kô không. Kinh nghiệm viết H của toi = 0 nên là đọc cho vui hoi nha. Kiểu toi hay ngại nên mấy cái này nghĩ trong đầu thì được nhưng viết ra nó...cứ kiểu ngại lắm viết không nổi.

Mà số chương của series này phụ thuộc vào trí tưởng tượng "phong phú" của toi nha. Toi nghĩ được bao nhiêu tư thế thì viết bấy nhiêu chương. Mà số chương H thì phụ thuộc vào việc toi có vượt qua nỗi ngại ngùng hay không. Vậy nha.

Mà...có ai hiểu câu cuối của Zhongli là ý gì hơm? Toi nghĩ chắc hiểu hết mà nhể.

.............................

Tới phần chú thích nha:

1/ Kamuro là mấy bé gái tầm 10 tuổi đi theo phục vụ oiran. Kamuro sau này nếu có nhan sắc và tài năng thì được huấn luyện thành kĩ nữ phục vụ khách. Kĩ nư đẹp nhất, tài năng nhất thì trở thành oiran.

2/ Shamisen

Koto

3/ Zabuton là cái nệm mà người Nhật ngồi á. Còn Chabudai là cái bàn thấp thấp á. Vô nhà Ayaka hay Phòng trà Komore là thấy ngay.

4/ Cửa shoji là cửa trượt của Nhật á.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top