Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 91 Anh trai

Đây là một chương Drama gia đình :)) , cho nên hong có ngược lắm nha mọi người

Izana lặng lẽ ngồi trước hình thờ em rất lâu, thế gian này còn gì bi thương hơn chuyện người mình yêu chết trên vai mình , mà bản thân chỉ có thể trơ mắt nhìn em lặng lẽ rời đi trong đau khổ

Đột nhiên bên cạnh hắn phát ra tiếng động nhỏ

Izana quay đầu nhìn Botan đã ngồi bên cạnh mình , nó nhìn hình của em rồi nhìn Izana cuối cùng mới nhỏ giọng nói một câu

"Linh hồn Takemichi sắp rời đi rồi chúng ta không cứu cậu ấy sao"

Ánh mắt Izana lóe lên tia sáng mong manh rồi nhanh chóng lụi tàn, hắn nhẹ giọng nói với Botan

"Em không phải từng nói làm con người rất đau khổ hay sao , Takemichi rời đi là do em ấy mệt rồi chúng ta vẫn nên toại nguyện cho em ấy thôi"

"Anh không buồn sao"

Izana khẽ cười có đôi lúc chúng ta sẽ trải qua một loại cảm giác đau đến mức nước mắt cũng không thể rơi nổi , vì chẳng còn sức để khóc nữa nên chỉ có thể cố gắng gượng cười mà thôi

"Anh ơi" đột nhiên Boten gọi Izana một tiếng

"Làm sao vậy"

"Em vui lắm đấy , cảm giác có anh trai thật sự rất tốt Botan bắt đầu thấy ngưỡng mộ Mikey rồi"

"Không phải anh cũng là anh trai của em sao"

Botan lắc đầu nguầy nguậy "Botan sắp phải đi rồi không thể ở cạnh anh nữa , em phải bảo vệ Takemichi"

Izana nắm chặt tay Botan "đừng nói chuyện ngu ngốc nữa Takemichi em ấy chết rồi , sau này anh sẽ ở bên cạnh em , bảo vệ em cho nên em không cần ngưỡng mộ Mikey nữa"

Botan cười nhẹ "thật ra bản thể của em ở trong linh hồn của Takemichi đấy cho nên em ấy chết rồi em cũng sẽ tan biến theo.....anh ơi ....anh sau này vẫn sẽ nhớ đến em chứ"

"E...em nói cái gì ...... vậy hả"

Đột nhiên nó chồm người đến ôm chặt Izana

"Em cũng muốn có cơ thể của riêng mình , em đã thật mong chờ cuộc sống tiếp theo của bản thân , thật đáng tiếc vì không thể sống được cuộc mình mong ước nhưng em vẫn rất hạnh phúc , anh cảm ơn anh , sau tất cả anh đã cho em một cái tên , cho em biết em không phải kẻ bị bỏ rơi ....... em đã có một anh trai"

Izana như chết lặng tay hắn run rẩy ôm lấy người trong lòng , gì thế này Takemichi đã rời đi người này cũng muốn bỏ lại hắn sao

Botan yếu ớt gục lên vai Izana "đối với em anh chính là gia đình.......em yêu anh lắm anh trai....." lúc này đây nó như dở bỏ đi gai nhọn của bản thân lộ ra nội tâm đầy vết xước toàn tâm toàn ý dựa dẫm vào Izana có lẽ đây là lần đầu tiên có ai khác trừ Takemichi ra chấp nhận ở bên cạnh nó bảo vệ nó , nó mãn nguyện rồi

"Anh ơi ..... em muốn ngủ ......"

"K....không Botan em nhịn một lát anh lập tức cứu em , sẽ có cách mà nhất định sẽ có cách mà ......."

"Ừm ....... anh ơi ...anh ấm quá.......

Có lẽ chấp niệm của "bản năng hắc ám" không phải là phá hủy hết thảy mà là muốn một người nguyện ý vì làm chỗ dựa cho nó đến lúc sắp tan biến cuối cùng cũng tìm thấy phải chăng đây cũng là một loại hạnh phúc

Izana có thể nhìn thấy từ trong người Mikey thoát ra một luồng khí đen nó quay quanh hắn rồi từ từ tan biến

"Không Botan .....Botan....trả lời anh ...... trả lời anh đi ....cầu xin em ..... Botan à ......"

"B...o...t..a....n....ah...a...." cổ họng Izana nghẹn lại lúc này đây hắn chỉ phát ra được những âm tiết đơn giản đến một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được , tuyệt vọng chồng chất tuyệt vọng khiến hắn không biết phải đối diện thể nào

Izana nở một nụ cười tuyệt vọng nước mắt bất giác rơi xuống , tay hắn vẫn còn ôm chặt lấy người chặt lấy Mikey , hắn cúi đầu nhìn người trong lòng

"Thay em ấy sống cho tốt đấy tên nhóc"

Mikey mơ màng tỉnh lại lần nữa liền thấy Izana ngồi bên cạnh giường của mình , đôi mắt lộ ra sự mệt mỏi

"Mày vì sao lại ở đây"

Izana giương mắt nhìn Mikey lạnh nhạt nói

"Tỉnh rồi , mày còn nhớ bản thân bị gì hay không"

Mikey nhíu mày cố nhớ lại từng mảnh ký ức bị lãng quên nhanh chóng xuất hiện trong đầu hơn nữa còn có những sự việc chính hắn chưa từng trải qua nhưng vẫn cảm thấy vô cùng quen thuộc

"T...Takemichi chết rồi ....... không thể .... đây chắc chắn ...... là mơ , Takemichi sao có thể chết được ...... tao phải đi tìm em ấy .... đúng tao phải đi tìm em ấy thôi ......"

Mikey chống người ngồi dậy muốn đi tìm em
Izana tức giận nắm lấy cổ áo hắn kéo lên

"Mày đủ chưa vì sự cố chấp của mày cho nên Takemichi mới chết , không phải tao đã nói với mày rồi hay sao tại sao không thể nghe tao một lần , giờ thì hay rồi Takemichi chết rồi mày còn hại chết luôn cả Botan mày muốn tao phải làm sao với mày đây , HẢ"

Mikey nhíu mày nhìn Izana "mày đang nói cái gì vậy Botan là ai........" rất nhanh đầu Mikey xuất hiện một đoạn ký ức

"Thứ bẩn thỉu đó gọi mày là anh trai đúng là ngu .......

"Mày có thể không xem tao là anh trai Mikey nhưng mày đừng xúc phạm em ấy nữa , Botan tan biến rồi Mikey mày hiểu tan biến là như thế nào không là vĩnh viễn biến mất không có cơ hội làm lại , đến cả việc được yêu thương em ấy còn chưa trải qua thì đã tan biến , em ấy đủ bất hạnh rồi Mikey" Izana cắt ngang lời Mikey giọng hắn lộ rõ thống khổ

Mikey giương mắt nhìn hắn ánh mắt lộ rõ căm phẫn

"Nó đáng thương , nó đáng thương còn Emma của tao thì sao đều tại mày nên Emma mới chết , mày trả em gái lại cho tao , em ấy mới bao nhiêu tuổi chứ , em ấy còn trẻ như vậy .......mày có thì vì nó rơi nước mắt lại nhẫn tâm giết chết Emma mày dựa vào đầu đối xử tàn nhẫn với em gái tao như vậy....."

Izana bị câu nói của Mikey làm cho ngẩng người , có lẽ trí nhớ của Mikey đã bị hỗn loạn khiến người này không nhận ra đâu là tương lai đâu là quá khứ

"Emma chưa chết Mikey"

"Mày nói dối em ấy đã chết trên vai tao Izana là mày ....là mày cho Kisaki giết em ấy hơi thở của em ấy từng chút từng chút yếu dần rồi biến mất tao có thể cảm nhận được cơ thể lạnh băng của em ấy"

Izana bị câu nói của Mikey tác động đến run rẩy chính hắn bắt đầu sợ hãi em gái cũng sẽ giống như lời nói của Mikey , hắn run run cầm lấy điện thoại gọi cho Emma

*anh, anh tìm em có chuyện gì không*

"E...Emma , em đang ở đâu"

*Em đang ở nhà với Hina , anh làm sao vậy anh khóc sao , em đến thăm anh nhé* giọng Emma lộ rõ lo lắng

"K..không có cần đâu , em đợi một lát anh đưa máy cho Mikey em nói chuyện với nó một lát có được không" giọng Izana dịu xuống hẳn đủ biết hắn kiếp này có cỡ nào trân quý đứa em gái này

*vâng*

Izana lúc này mới đưa điện thoại cho Mikey lạnh nhạt nói

"Cầm lấy nghe cho kĩ đó là ai"

Mikey run run cướp lấy điện thoại trên tay Izana

Rất nhanh giọng nói ngọt ngào của Emma từ đầu dây bên kia truyền đến tai hắn

*Anh ơi anh làm sao vậy khó chịu chỗ nào sao , em cùng Hina đến thăm anh nhé*

Mắt Mikey mờ đi vì nước mắt , cổ họng hắn nghẹn ứ lại

"E...Emma ...... Emma ....."

*em đây , em đến thăm anh nhé*

Mikey muốn đồng ý nhưng nhìn bên ngoài trời đã tối hắn không thể để Emma ra ngoài lúc này được

"Không cần đâu , ngày mai anh đến thăm em trễ rồi em ngủ đi nhé"

*Vâng , anh cũng ngủ sớm đi*

"Được"

Dù điện thoại đã tắt từ lâu nhưng Mikey vẫn vô cùng vui vẻ nhìn chằm chằm vào nó , môi cứ nở nụ cười ánh mắt đầy ôn nhu nhìn tên em gái

"May quá , thì ra là mơ em gái không có đi mất may mắn quá đi mất , Emma còn sống thật tốt , thật tốt ......"

Izana nhìn bộ dáng lúc này của Mikey tâm như bị đấm nát cuối cùng kiếp trước hắn đã làm cái gì thế này

"Bây giờ tin rồi chứ"

Mikey khẽ gật đầu , nhưng hắn nhớ đến gì đó "nếu chuyện Emma chết đi chỉ là giấc mơ vậy có khi nào Takemichi cũng.....nè Izana tao đã ngủ bao lâu vậy vì sao tao lại mơ thấy Takemichi em ấy chết tận ba lần thật ......

"Takemichi chết rồi Mikey" Izana lạnh nhạt cắt đứt hy vọng nhỏ bé của người trước mắt

Một câu vừa dứt Mikey liền run rẩy như sắp đổ "m....mày nói dối đúng không , Emma vẫn còn sống đáng lẽ Takemichi cũng phải còn sống mới ........

Đồng tử Mikey co rút khi Izana tránh người sang một bên , trước mắt hắn là một tấm hình thờ mà thiếu niên trong hình là thiếu niên mà hắn dùng cả đời để khắc ghi , Mikey tuyệt vọng cúi thấp đầu nước mắt cố kiềm chế lại tiếng khóc than , đột nhiên từ trên đỉnh đầu hắn truyền đến một hơi ấm

"Sau này tao sẽ là anh trai của mày Mikey , có lẽ tao không tuyệt vời như anh Shin nhưng tao sẽ cố gắng làm tròn bổn phận một người anh nên làm Mikey"

Izana nói xong cũng rút tay ra khỏi đầu Mikey

"Được rồi nhanh trở về phòng đi .....

"Cảm ơn anh"

Izana khẽ cười nhẹ giọng nói "đều là người trong nhà không cần khách khí"

"Ừm" Mikey nhỏ giọng trả lời hắn

_______
Chuyện là tôi hỏng giỏi viết mấy cái vụ tình cảm gia đình viết được nhiêu đó là cố gắng lắm rùi đó :))

Đừng ai hỏi tại sao tui hong viết anh Shin tại gì tui lười ( ;'Д`)

giỡn mấy cô chút thôi chứ ai đời cho nhân vật chính chết mà nhân vật phản diện còn sống , lương tâm nghề nghiệp không cho phép tui làm chuyện ấy ( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧

Cái lúc Botan nói với Izana là anh không cứu Takemichi sao , đó giống là lời cầu xin Izana hãy cứu bé vậy á , đáng tiếc thằng anh nó hỏng hiểu rồi nó hỏng cứu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top