Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau, Cale được Ron giúp mặc quần áo. Cậu sẽ đến thăm cung điện một lần nữa, dù vậy cậu phải ở cùng với Eruhaben và Rosalyn.

Cale thở dài. Tài liệu mà cậu đọc đêm qua rất hữu ích, cậu nên cảm ơn Taylor nhưng vẫn cần một thứ nữa, đó là lịch sử. Cale cần biết lịch sử của gia tộc đã được đề cập đến.

Sau khi Ron chuẩn bị xong, cả hai cùng đến văn phòng của Deruth, ba đứa trẻ tất nhiên cũng đi theo cậu.

Tâm trí của Cale tiếp tục nghĩ đến các thông tin trong tập tài liệu. Người ta nói rằng Hoàng gia Hebe là gia tộc đã khởi lập vương quốc, điều đó có nghĩa họ là gia tộc cai trị kể từ khi Vương quốc được thành lập. Sự ban phước của Thần Tuổi Trẻ đã được nhiều người khao khát từ lúc mới đầu, vậy, khi nào thì huyết thống của họ sẽ nhận được phước lành? Ngay từ đầu, nếu họ có những con vật thiêng liêng đó, hoàng gia sẽ không dễ dàng bị đánh bại vì cũng đã được ban phước. Và hơn nữa, tại sao cậu đột nhiên bị nguyền rủa bởi một vị thần mà cậu thậm chí không nghe nói đến trước đây?

Cale đột nhiên cảm thấy lạnh hết cả lưng.

"Con người, mặt của ngươi sao lại như vậy? Nhìn giống như cái bánh táo bị nghiền nát!"
"Cậu sẽ đi uống nước chanh hả, meo?"

Hai đứa trẻ đang nhìn lên Cale và hỏi, điều đó khiến cậu thở dài trong lòng. Cậu chỉ lắc đầu và đúng lúc ấy, họ đã đến trước văn phòng.

~

Điều mà Cale nhìn thấy đầu tiên khi họ dịch chuyển đến là nụ cười rạng rỡ của Alberu, người đang đứng cách vòng tròn dịch chuyển chỉ vài mét, và điều đó khiến cậu cũng nở nụ cười thật tươi.

"Bệ hạ, mặt trời sáng nhất của Đế quốc vĩ đại của chúng ta. Ánh hào quang của ngài đáng thật kinh ngạc nậm chý như ... "

Cale cau mày. Cậu có thực sự cần phải luyện tập lại không? Làm điều đó một lần nữa?

Cả Alberu và Eruhaben đều cười khúc khích trong khi Rosalyn chỉ mỉm cười với Cale. Cậu bé tóc đỏ nhỏ bé rõ ràng muốn chọc tức Alberu nhưng lại thất bại thảm hại. Mặc dù ngay cả khi cậu thành công, Alberu sẽ chỉ lờ nó đi vì anh ta không khó chịu chút nào. Tất nhiên, đó là vì sự xuất hiện của Cale lúc này. Nhìn Cale cau mày trong vẻ ngoài trẻ con của cậu cũng đủ khiến Alberu cảm thấy chiến thắng.

"A hèm. Cậu có thể sử dụng thư viện ngay bây giờ. Ta đã cấm bất cứ ai vào đó hôm nay. Ta không thể đi với cậu hôm nay vì có một cuộc hội nghị quan trọng phải tham dự."

Alberu nói trước khi nhờ một trợ lý hướng dẫn họ.




Cale cảm thấy như mình đã bị lừa. Đêm qua Eruhaben đã nói rằng ông ta sẽ để Cale đọc, vâng, ông ta có thứ gì đó để đọc, với số lượng chồng chất là hai cuốn sách. Thậm chí không đến 200 trang. Lông mày của Cale bắt đầu nhíu lại nhưng vẫn quyết định đọc những quyển sách ấy.

Cậu ngồi trên sàn nhà lát đá cẩm thạch và ba đứa trẻ cũng nhanh chóng ngồi quanh cậu trong khi cầm sách. Eruhaben và Rosalyn hiện đang đi lanh quanh trong thư viện để tìm những cuốn sách và hồ sơ có thể liên quan đến lịch sử của vương quốc đã sụp đổ.

Cale thở dài trong khi đọc. Cậu lật sách với tốc độ nhanh như thường lệ, những người khác không thấy điều này kỳ lạ nữa, nhưng họ vẫn ngạc nhiên mỗi khi Cale sử dụng khả năng này của mình.

Cale thậm chí mất khong đến năm phút và cậu đã ghi lại xong nội dung của những cuốn sách. Mặc dù khuôn mặt của cậu có chút đỏ bừng, nhưng Cale không thể chú ý đến điều đó khi đang phân loại thông tin mà mình đọc được.

Vương quốc Roan - hiện là một Đế chế, có lịch sử lâu đời nhất trong số tất cả các vương quốc tồn tại ở lục địa phía Tây. Nó đã tồn tại từ thời cổ đại. Mặc dù là một vương quốc không nổi trội về cả pháp sư lẫn hiệp sĩ, nó vẫn tồn tại qua hàng trăm và hàng nghìn năm, ngay cả khi nó gần với một trong những khu vực cấm.

Đế chế Roan không có quốc giáo. Theo đó, lời nguyền của Gia tộc Crossman là do Thần Mặt trời gây ra, Angelina - gia đình hoàng gia đã không ủng hộ việc thành lập Nhà thờ Thần Mặt trời như là quốc giáo của vương quốc. Thêm vào nữa là họ không muốn rước thêm gánh nặng cho Đế chế Mogoru.

Nhưng điều này không có nghĩa đó là một vương quốc yếu kém. Vương quốc ấy đã phát triển và lén lút mài dũa lưỡi kiếm (sức mạnh) của họ trong suốt nhiều năm im lặng, và tất nhiên, ai đã mang lại vinh quang hiện tại cho vương quốc? Đó chính là Cale và Alberu. Họ là những người múa rối, biến mọi thứ không thể thành có thể, chẳng hạn như biến một vương quốc phát triển mạnh mẽ trở thành Đế chế mạnh nhất trong lịch sử. Ngôi nhà của nhiều anh hùng và ngôi nhà của huyền thoại - là ai? Tất nhiên đó là Cale.

Nhưng Cale thực sự thấy tình huống này vừa hấp dẫn vừa khiến cậu khó chịu. Nhà thờ của vị Thần Tuổi trẻ không tồn tại trong lịch sử của Đế chế Roan. Thậm chí không có bất kỳ nhà thờ nào được xây dựng ở đây, ngay cả trong thời kỳ đầu khi vương quốc Karasi sụp đổ, các nhà thờ tôn giáo được cho là chỉ có trong vương quốc.

Vậy tại sao Cale lại bị nguyền rủa trong khi cậu thậm chí không có bất kỳ mối quan hệ nào với vị Thần này? Và hơn hết, Cale không nhớ phải gặp bất kỳ người nào có quan hệ với tôn giáo đó. Sẽ hợp lý hơn nếu cậu bị nguyền rủa bởi Thần Chết hoặc Thần Tuyệt vọng vì cậu có mối quan hệ rối ren với cả hai thế lực hữu hình đó. Nhưng một vị Thần hoàn toàn xa lạ đã nguyền rủa cậu?

Cale bực bội thở dài. Một tiếng càu nhàu thoát ra khỏi môi cậu vì thất vọng.

'Cái quái nhảm nhí gì thế này?'

Cale đứng lên với vẻ mặt cau có. Cậu cần đọc nhiều hơn. Cậu cần biết thêm-

"KHÔNG."

Eruhaben cũng ngồi trên sàn từ khi nào vậy? Ông ta đang ngồi trước mặt Cale và quan sát Cale từ trước, người thậm chí còn không chú ý đến ông, cậu bé tóc đỏ dường như đang suy nghĩ điều gì đó sâu sắc và Eruhaben hoàn toàn chắc chắn rằng con người nhỏ bé này sẽ muốn đọc nhiều sách hơn chỉ bằng nhìn khuôn mặt của cậu ta.

Thay đổi từ trống rỗng sang tò mò, thắc mắc rồi sau đó Cale nhíu mày. Điều này làm rồng vàng cảm thấy giải trí nhiều hơn là đọc những cuốn sách mà cậu và Rosalyn thu thập được. Dù vậy, đôi mắt bò sát màu vàng của Eruhaben sáng lên một cách đầy nguy hiểm, khi Cale đột ngột đứng dậy như thể sẵn sàng tìm kiếm thêm sách để trả lời câu hỏi của mình. Và do đó dẫn đến tình trạng hiện tại của cả hai.

"Nhưng mà-"

"Không."

Eruhaben thậm chí còn lắc đầu từ trái sang phải khi ông nhìn chằm chằm vào cậu bé tóc đỏ giờ trông giống như một chú cún nhỏ bị mẹ bỏ rơi. Không- Cale chắc chắn trông giống như cậu đã uống trà chanh. Theo như cách nói của Raon, Cale trông giống như một chiếc bánh táo nghiền.

"Tôi cần nhiều hơn nữa."

Đôi mắt của Eruhaben nhìn thẳng về phía đôi mắt nâu đỏ đang nhìn chằm chằm vào ông với vẻ đầy quyết tâm. Con rồng cổ đại vẫn thấy thật thú vị khi một con người có thể nhìn thẳng vào mắt rồng mà không hề cảm thấy sợ hãi. Con rồng thở dài trong lòng trong khi cánh tay của nó chạm đến cơ thể của Cale đang đứng đơ ra khi thấy cánh tay của Eruhaben duỗi về phía mình.

'Hm?'

Cale ngậm chặt miếng khi cậu yên vị trong lòng Eruhaben. Con rồng vàng đã bế cậu và đặt cậu vào lòng, giữ chặt Cale nhỏ bé bằng cánh tay còn lại trong khi tay kia cầm cuốn sách đang mở trước mặt cậu.

Cale, người đang run rẩy, nhìn lên Eruhaben-người đang nhìn vào cuốn sách với vẻ mặt nghiêm túc. Cảm nhận được ánh mắt của Cale đang nhìn mình, môi và lông mày của Eruhaben giật giật.

Con rồng vàng cảm thấy hài lòng. Ông muốn cười thật tươi nhưng cố kìm chế bản thân, giả vờ rằng điều này không thú vị chút nào đối và chỉ làm điều đó vì cần thiết. Đúng vậy. Nó hoàn toàn là chỉ là một hành động cần thiết nếu ông muốn giữ Cale nhỏ tại chỗ để cậu không tìm kiếm thêm sách đọc trong thư viện.

Vẫn cảm thấy Cale nhìn chằm chằm, Eruhaben nhìn xuống Cale và-

Eruhaben cảm thấy như trái tim tuyệt đẹp của mình bơm ra nhiều máu hơn bình thường.

Cách Cale tò mò nhìn ông bằng đôi mắt ngạc nhiên đó, đôi tai yêu tinh của Eruhaben chuyển sang màu hồng nhạt đồng thời lông mày nhíu lại.

Cale rõ ràng là không tốt cho tim chút nào. Cho dù cậu ta gặp phải chủng tộc nào, hình dạng trẻ con lúc này của cậu trông rất nguy hiểm, không thể nhầm lẫn được- hoàn toàn không tốt cho tim. Cái cách mà khuôn mặt của Cale thể hiện sự bối rối và ngạc nhiên vô tội là quá sức đối với con rồng vàng.

Eruhaben giơ bàn tay còn lại đang ôm Cale vào lòng và vỗ về cậu bé tóc đỏ để dời mắt cậu khỏi Eruhaben, người hiện đang nhíu mày, nghiến chặt hàm. Tâm trí ông ta tiếp tục quay cuồng trong hình ảnh khuôn mặt của Cale khi nhìn lên. Và ông chắc chắn rằng phản ứng của cậu bé tóc đỏ sẽ săn lùng, bám theo tâm trí bản thân không ngừng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top