Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta: lucchuocham
....♪♫♩.....

Ranpo bên kia vừa hành động thì Dazai bên này đã nhận được tin tức từ Atsushi.

"Không hổ là Ranpo-san." Dazai nhịn không được khen một câu, "Quả nhiên là không giấu được anh ta."

"Dazai-san, ngài mới là người lợi hại nhất." Atsushi không đồng ý với ý kiến của Dazai nói.

Dazai lắc đầu: "Năng lực của Ranpo-san đến tôi cũng khó chống lại. Mấy ngày nay chỉ lo chuyện lũ chuột nên sơ sẩy quên mất Ranpo ở bên kia."

Atsushi nghĩ: "Dazai-san nếu không muốn hắn ta tiếp tục điều tra thì em cho hắn vài vụ án nữa nhé?"

Dazai trầm tư một lát.

Tuy rằng dùng mấy vụ án giữ chân Ranpo là một biện pháp tốt, nhưng với tình huống Ma Nhân thoát ẩn thoát hiện như bây giờ mà để Ranpo đến chỗ khác không phải là quyết định tốt nhất.

Cho dù có ngăn cản Ranpo tiếp tục điều tra thì thân phận của hắn sẽ bại lộ chỉ là vấn đề thời gian.

Thôi, Yokohama sau này sẽ trở nên nguy hiểm, tạm thời để Ranpo rời Yokohama cũng được.

Vì thế, Dazai gật đầu: "Cũng được, làm phiền cậu, Atsushi."

"Có thể vì ngài làm việc, em cũng không cảm thấy phiền phức." Nói xong Atsushi  rời khỏi phòng thủ lĩnh.

Vừa ra đến cửa hắn đã gặp kẻ sử dụng trọng lực vừa đi làm nhiệm vụ về.

Chuuya ngăn Atsushi lại: "Nhóc con, thủ lĩnh giao cho mi nhiệm vụ gì?”

Atsushi đối mặt với vị cán bộ cấp cao chỉ đứng dưới thủ lĩnh, thái độ không kiêu ngạo không nịnh nọt: "Nakahara-san đừng làm tôi khó xử, nhiệm vụ lần này của thủ lĩnh yêu cầu tôi không được truyền cho bất cứ ai."

"Tch, cũng không biết cậu ta cho rót mi bùa mê thuốc lú gì." Biết cho dù có hỏi không ra cái gì, Chuuya đành buông tha cho Atsushi. Hắn đẩy cửa phòng thủ lĩnh bước vào.

"Ê, Dazai." Chuuya vừa đi đến trước mặt lại phát hiện vị thủ lĩnh nhà mình đã nằm trên bàn ngủ từ bao giờ.

Cũng may trước đó vì tình trạng thu nhỏ của Dazai hắn đã cố ý tìm người chế tác một chiếc bàn thấp hơn. Như vậy Dazai cho dù có lăn lê nằm bò trên đó ngủ cũng không cảm thấy khó chịu.

Chuuya bỗng nhiên để ý trong tay Dazai đang nắm chặt một vật màu trắng.

Đó là chiếc khăn quàng cổ mà lần đầu tiên gặp khi đi mua quần áo Odasaku đã mua cho Dazai.

Thứ duy nhất Dazai mang theo đến Mafia Cảng khi rời nhà Odasaku chính là chiếc khăn này.

Nó cũng là thứ màu trắng duy nhất trong căn phòng thủ lĩnh.

Đối với thân phận thủ lĩnh Mafia Cảng chiếc khăn này nhìn chung không phù hợp với thân phận của hắn, nhưng kể từ khi trở lại Mafia Cảng Dazai vẫn luôn sử dụng nó.

Người kia đối với cậu mà nói, quan trọng đến như vậy sao?

Trong lòng Chuuya mặc danh có chút chua xót, hắn cởi áo ngoài khoác lên người Dazai.

Sau khi quay trở lại, Dazai một lần nữa quấn kín con mắt trái, hai người bọn họ lại trở về trạng thái như trước kia chỉ việc cư xử theo cấp bậc.

Dazai lại cố tình kéo dài khoảng cách giữa xả hai.

Chuuya muốn giữ chặt Dazai nhưng hắn biết hắn không có khả năng đó.

Hắn thật sự không thể nào hiểu nổi mục đích cuối cùng của Dazai là gì.

Khi Dazai tỉnh lại liền phát hiện kẻ sử dụng trọng lực nhà mình đang nhìn bản thân chằm chằm.

"Chuuya cán bộ có việc sao?" Hàm ý là: Không có việc gì thì nhanh rời đi.

Chuuya tất nhiên cũng nghe hiểu, nhưng hắn biểu tình bất biến: "Bảo hộ thủ lĩnh là trách nhiệm của tôi."

"Nhưng hiện tại Mafia Cảng rất an toàn, không phải sao, Chuuya cán bộ?" Dazai nhấn mạnh hai chữ ‘cán bộ', nhắc nhở thân phận chênh lệch giữa hai người bọn họ.

Quả thật kể từ khi Dazai quay về chưa có bất cứ kẻ nào thành công đột nhập vào Mafia Cảng.

Bởi vì trạng thái hiện tại của Dazai không được cho bất kỳ ai phát hiện nên phòng thủ lĩnh được canh giữ rất cẩn thận, không phải ai cũng được phép tiến vào, cũng chỉ có thư ký riêng của thủ lĩnh Akutagawa Gin và đội trưởng đội du kích Nakajima Atsushi cùng kẻ sử dụng trọng lực Nakahara Chuuya được ra vào.

Nhưng Chuuya đối với an toàn của Dazai vẫn luôn đề phòng quá mức.

Ngoại trừ những lúc phải đi làm nhiệm vụ thì những lúc khác đều luôn canh giữ ở phòng thủ lĩnh.

Chẳng có gì lạ nếu hắn vẫn luôn biết Dazai thật ra không muốn hắn ở bên cạnh.

Chuuya nghe ra ý muốn của Dazai liền quay người ra cửa, Dazai vốn cho rằng cuối cùng cũng đuổi được Chuuya đi, kết quả lại nhìn thấy Chuuya bật đèn phòng lên.

Vốn đã quen với bóng tối Dazai vội nheo mắt lại: “Chuuya cậu….”

Chuuya một lần nữa đi đến trước mặt Dazai: "Trẻ con thì không cần suốt ngày cắm mặt vào làm việc, cậu ốm ra đấy thì sao."

"Tiểu chú lùn đen......" Dazai theo thói quen giận dỗi Chuuya sau đó bỗng nhiên nhớ tới bọn họ hiện tại không nên ở chung như thế này, còn chưa nói xong liền đột nhiên im bặt.

Chuuya cũng không nói chuyện, chỉ nhìn Dazai, ánh mắt có chút khổ sở.

Cho nên Dazai à, cậu vì sao cứ nhất quyết kéo dài khoảng cách của hai chúng ta?

Hai người trong lúc nhất thời đều không có động tác, phòng lâm vào yên tĩnh.

Cứ như vậy giằng co vài phút.

Biết chính mình là đuổi không nổi người kia, Dazai bắt đầu đem lực chú ý lên chính sự: "Ma nhân gần đây có hành động gì?"

"Gần đây lại có mấy vụ án dị năng giả đột nhiên mất khống chế giết người, hiện trường đều xuất hiện ký hiệu của tên người Nga mà cậu nói."

"Tôi đã cho các cậu điều tra mấy vụ này rồi nhỉ, vậy hung thủ hiện tại ở đâu?"

Chuuya nói: "Đã chết. Hắn đột nhiên tự sát khi đang trong ngục giam, dấu vết về dị năng lực của hắn cũng biến mất."

Dazai cũng không cảm thấy ngoài ý muốn: "Quả nhiên là cùng Shibusawa Tatsuhiko liên thủ sao? Cũng không khác những gì tôi đã đoán từ trước."

Sau khi điều tra lại vụ án kia Dazai đã phát hiện ra dấu vết tham gia của Shibusawa Tatsuhiko.

Tách dị năng - dị năng lực mà chỉ có một người sở hữu mà Dazai biết, cũng chỉ có Shibusawa Tatsuhiko mới có thể làm được chuyện này.

Dazai âm trầm: "Dostoyevsky, mặc kệ ngươi muốn làm gì, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi huỷ hoại thế giới này."

Bởi vì thông qua Sách hắn đã biết Chuột Trong Căn Nhà Chết đã được thành lập, Dazai đi trước Dostoyevsky một bước tiêu diệt đa số thành viên của Chuột Trong Căn Nhà Chết.

Hiện tại bên người Quỷ Nhân, hẳn là đã không còn nhiều chuột cho lắm.

Đối với sự hiểu biết về Quỷ Nhân của hắn, gã ra tuyệt đối sẽ không làm những chuyện vô ích.

Như vậy, Dostoyevsky cùng Shibusawa Tatsuhiko liên thủ mục đích rốt cuộc là gì?
Nếu cậu ta biết sự xuất hiện của Sách, vì sao không lựa chọn tới cướp Sách, mà là đi khơi mào những chuyện liên quan đến dị năng lực này.

Đối với hiểu biết của mình về cậu ta, Quỷ Nhân hiện tại đã bày ra một thế cờ lớn, tất cả mọi người quân cờ trong ván cờ của hắn.

Hắn phải lên kế hoạch ngăn cản những nước đi tiếp theo của Quỷ Nhân.

Văn phòng trụ sở Thám tử.

Mới từ trong cuộc họp ra ngoài, Kunikida liền gọi điện thoại cho ai đó: "Ranpo-san, các vụ chống lại dị năng giả của người thường ngày càng gia tăng."

Các sự kiện dị năng giả giết người liên tục xảy ra, dẫn tới mâu thuẫn giữa người thường và dị năng giả càng ngày càng cao.

Dị năng giả dần dần thành quái vật, dị loại trong mắt người thường.

Dù gì người thường vấn chiếm đa số trong thế giới này.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, dị năng giả sẽ trở thành tồn tại bị mọi người đòi đánh.

"Có người ở cố ý khơi mào mâu thuẫn." Ranpo tự nhiên đã phát hiện những liên hệ từ các vụ án đó, "Lấy năng lực của mấy người cũng không thể đối phó với người kia."

Kunikida thần sắc ngưng trọng: "Chúng ta nên làm như thế nào?"

"Lúc này điều cần làm là chờ, chờ Trụ sở có thể suy xét cùng kết liên minh với Mafia Cảng." Trong quá trình Ranpo điều tra hắn cũng phát hiện Mafia Cảng  vẫn luôn âm thầm điều tra sự kiện này.

Vị thủ lĩnh của Mafia Cảng kia xem ra cũng thông minh không kém Siêu Thám tử.

Tuy chưa bao giờ gặp vị thủ lĩnh đó nhưng Ranpo lại điều tra ra rằng, người đó có thể tin tưởng được.

Cho dù là Trụ sở Thám tử hay Mafia Cảng, bọn họ đều có chung mục tiêu —— bảo vệ thành phố này. Cho nên thời điểm tất yếu cũng có thể thành lập liên minh tạm thời.

"Đúng vậy." tuy rằng không muốn cùng Mafia Cảng hợp tác, nhưng mọi người ở trụ sở chưa bao giờ nghi ngờ những gì Ranpo nói.

Xã trưởng đứng ở phía sau Kunikida  nghe xong cuộc điện thoại này.

Ông thở dài: "Đối với thủ lĩnh đương nhiệm của Mafia Cảng chúng ta nắm giữ tin tức thật sự quá ít. Nếu liên minh, chúng ta cũng không biết cái liên minh này có thể dựa vào hay không.”

Nếu Mori Ougai còn tại vị, ông nhất định sẽ không chút do dự lựa chọn kết minh. Tuy rằng ông không ủng hộ giải pháp tối ưu của lão ta, nhưng ông cũng biết đối với vấn đề liên quan đến Yokoyama thì người đó lại là đối thủ đáng để tín nhiệm.

Nhưng đối với vị thủ lĩnh đương nhiệm lại có lời đồn để leo lên vị trí này đã tự tay giết thầy. Đối với một người giết thầy đoạt vị, bọn họ có nên tin tưởng hay không?

Hắn tại vị ba năm, được đồn vẫn luôn ở trong phòng thủ lĩnh chưa từng bước ra ngoài.

Ngoại trừ người bên trong, không có bất kỳ kẻ nào từng gặp thủ lĩnh Mafia Cảng.

Thông tin bọn họ nắm được về vị thủ lĩnh của Mafia Cảng này thật sự quá ít.

Nhưng xã trưởng cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Ranpo, ông đưa ra quyết định: "Nếu có yêu cầu, có thể suy xét kết minh."

Lại hơn mười ngày trôi qua, ở phòng thủ lĩnh Mafia Cảng.

Chuuya lại báo cáo cho Dazai những vụ án mới nhất.

"Nếu tính cả hai vụ án ban đầu, này đã là vụ thứ mười bảy, hơn nữa nạn nhân tất cả đều là người thường không có dị năng." Ngón tay Dazai gõ từng nhịp từng nhịp lên mặt bàn, khuôn mặt non nớt lộ vẻ nghiêm trọng.

Hắn đã biết ý định của Quỷ Nhân, mục tiêu của Dostoyevsky căn bản là không phải Sách.

"Vậy thì để làm gì?" Chuuya khó hiểu, "Vì sao Mafia Cảng phải phối hợp điều tra mấy vụ án giết người này?" Trong lòng vị cán bộ của Mafia Cảng số người chết kia không đáng để tâm.

Lật xem tài liệu mà Chuuya đưa cho Dazai hỏi lại: "Nếu còn tiếp tục, e là mối quan hệ giữa người thường bà dị năng giả sẽ càng nghiệm trọng. Đến lúc đó, cậu cảm thấy Mafia Cảng có thể lo thân mình sao?"

Bản thân Mafia Cảng vốn là một nơi tụ tập đa phần dị năng giả.

Tuy rằng dưới bàn tay của Dazai, Mafia Cảng giống như bá chủ của Yokohama, khiến bất cứ ai nghe tới cái tên Mafia Cảng này liền biến sắc.

Nhưng nếu vẫn tiếp diễn các sự kiện dị năng giả giết người, điều này đối với người thường không có dị năng mà nói giống như dị năng giả có khả năng sẽ cướp đi mạng sống của họ bất kỳ lúc nào.

Sợ hãi cái chết đồng nghĩa bọn họ cũng sợ Mafia Cảng.

Đến lúc đó, khi người thường chống lại dị năng giả, nhóm dị năng giả của Mafia Cảng nhất định cũng sẽ bị liên lụy.

Hơn nữa còn như vậy nữa, Yokohama sẽ một lần nữa trở nên hỗn loạn. Lúc đấy sẽ càng đáng sợ hơn so với chính sách tàn bạo của trước kia.

Chuuya không ngốc, hắn lập tức nghĩ kỹ cái lợi hại của việc này.

"Muốn cùng bọn họ hợp tác sao?"

Trụ sở Thám tử và dị năng đặc vụ khoa cùng nhau tới cửa, nói là muốn cùng Mafia Cảng thảo luận kế hoạch chống lại Quỷ Nhân.

"Tôi đã phái Gin qua đó bàn luận cùng bọn họ."

Chuuya lộ ra biểu cảm không đồng ý "Loại việc liên quan đến chuyện hợp tác của các tổ chức mà lại giao cho Gin là quá lỗ mãng.”

"Chuyện này tôi có suy xét của bản thân." Dazai mặt vô biểu tình, "Cùng Trụ sở giao thiệp, cậu cùng Atsushi đều không được phép ra mặt."

"Là bởi vì cái kia người tên Odasaku sao?" Chuuya có chút khó chịu, hắn nhận ra tên mặc áo khoác vàng cát bên trụ sở thám tử chính là kẻ lúc trước mang Dazai đi.

Người kia quả nhiên đối với Dazai có ý nghĩa đặc biệt.

Dựa vào cái gì, rõ ràng là hắn trước nhận thức quá tể.

Quá tể mặt vô biểu tình: "Chuuya cậu là cán bộ, còn tộ là thủ lĩnh."

Lại lấy thân phận thủ lĩnh chèn ép người khác, Chuuya luôn phải thôi miên bản thân không so đo với trẻ con nhẫn nhịn lửa giận.

Hắn không nói gì nữa, một lần nữa lui về phía sau Dazai, lấy tư thái người bảo hộ bảo vệ cho thủ lĩnh của mình.

Một lát sau, Chuuya phát hiện Dazai lại ngủ rồi.

Chuuya một lần nữa nhìn chằm chằm Dazai đến phát ngốc.

Ai có thể nghĩ đến, Vua Bóng Đêm của Yokohama mà mọi người hay kinh sợ khi nhắc đến lại một đứa trẻ luôn luôn tới vào hôn mê?

Dazai dùng đôi vai non nớt của bản thân, gồng gánh cả sự sống còn của một con quái vật.

Chỉ chưa đến gần một năm từ nhà Odasaku quay về Mafia Cảng, bởi vì trong khoảng thời gian này hao tổn tinh thần mà Dazai đã gầy ốm trở lại. Làn da trông khỏe mạnh khi trước cũng trở nên tái nhợt.

Dazai ngu ngốc, cậu rõ ràng có thể dựa vào những người khác, vì sao cứ cố tình muốn toàn bộ ôm đến trên người mình?

Được rồi, chờ những việc này kết thúc, liền nghĩ cách đem cậu ta ra ngoài một chút. Nếu thật sự không được liền trộm đem người đóng gói đưa về trụ sở Thám tử bên kia. Tuy rằng rất không cam lòng, nhưng người tên "Odasaku " quả thật là đem Dazai chăm rất tốt.

Chuuya đem áo khoác ở che cho Dazai xong, sau đó hắn lấy những giấy tờ bị Dazai đè lên ra.
Động tác như vậy cũng không khiến Dazai tỉnh giấc.

Nếu là trước kia đừng nói cho dù âm thanh có nhỏ đến cỡ nào, chỉ cần đến gần Dazai liền sẽ bị cậu ta phát hiện.

Nếu không phải đã mời rất nhiều bác sĩ tư nhân khám qua, tất cả bọn họ đều nói thân thể của người kia không có vấn đề gì.

Chuuya có thể sẽ nhịn không được đem vị thủ lĩnh không yêu bản thân này nhốt lại rồi từ từ chăm lại cậu ta.

Hắn nhìn về phía vị thủ lĩnh của mình. Trong mắt hắn hiện lên sự đau xót mà chính hắn cũng không nhận ra.

Chuuya thở dài, nhận mệnh mà bắt đầu giúp Dazai phê chữa văn kiện.

Khi Dazai không có thời gian, chính hắn là kẻ thay cậu ta xử lý đống giấy tờ.

Nhiều văn kiện như vậy với sức của một người thì cho dù làm việc từ sớm cũng không thể giải quyết hết được, càng miễn bàn đến tình trạng Dazai lúc tỉnh lúc mê như hiện tại.

Cho nên Dazai cũng cam chịu để Chuuya tiếp tục giúp hắn xử lý văn kiện.

Ngoại trừ những công việc cần chính tay Dazai đưa quyết định, những giấy tờ khác đều do một tay Chuuya xử lý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top