Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bệnh hoạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sandra xen Midra

Hiện thực xen lẫn quá khứ

---------------------------------------------------------------------------------

Trời mưa như trút nước, những hạt mưa thi nhau rơi xuống nền đất rong rêu ẩm mốc. Mùi máu hòa vào mưa tanh tưởi xộc thẳng vào mũi những người ở đó. Haitani Rin khó chịu bịt chặt mũi lại không ngừng than thở:

- Sanzu chó chết nhà mày, không chịu giết chúng nó một cách đàng hoàng cứ thích tra tấn nó làm chi không biết nữa. Mùi ghê chết đi được, đúng là....chỉ có loài chó điên như mày mới có thể chịu được mà.

- Ngậm mồm vào đi đầu sứa, đây vốn là nhiệm vụ của anh em nhà mày đấy. Có trách thì trách thằng anh mày mê gái mà đẩy cho tao ấy. Lũ chuột phản bội này làm sao có thể  để cho chúng nó chết một cách dễ dàng như thế được, tao phải lóc từng miếng từng miếng thịt của chúng nó ra để chúng nó sống không được chết không xong.

Nói rồi gã ta lại bỏ viên thuốc vào miệng rồi cười lớn như một kẻ thần kinh trốn trại. Gã ta chẳng phải ai xa lạ, mà chính là con chó trung thành dưới trướng của Mikey - Haruchiyo Sanzu. Những tiếng thét chói tai bên trong khu nhà kho bỏ trống vẫn cứ vang lên không ngừng, chẳng rõ là qua bao lâu, đến khi cơn mưa dần ngưng tạnh, chiếc xe cũng dần mất hút khỏi tầm nhìn.

Tại trụ sở chính bang Kantou, Mikey đứng trên tòa cao nhất của tòa nhà.  Ánh mắt vô hồn nhìn ra xa xăm, chẳng ai biết trong đôi mắt ấy đang nghĩ về điều gì, nó đen thẳm và sâu hoắm khác hẳn một Mikey vô tư hồn nhiên như một đứa trẻ mà trước kia người ta vẫn hay thấy. Mái tóc màu nắng ngày ấy giờ đây đã được cắt ngắn, nhuộm trắng và xơ xác. Hắn mặc cho mái tóc của mình bay theo gió, như chẳng còn điều  gì có thể khiến hắn để tâm.

Sanzu bất ngờ xuất hiện sau lưng hắn khẽ lên tiếng:

- Sếp, đám chuột nhắt đã bị xử lí gọn gàng, tôi muốn xin nghỉ một thời gian được chứ.

- Được, nghĩ lại thì mày đi theo tao lâu như vậy rồi, lần đầu thấy mày xin tao nghỉ phép. Mới lạ nhỉ?

- Sếp, phụng sự ngài là niềm vinh hạnh của tôi, chẳng có lí do gì để tôi rời bỏ ngài dù chỉ là 1 phút giây.

Mikey hắn không phản hồi, ánh mắt vẫn chung thủy nhìn ra bên ngoài đen kịt, màn đêm đen kịt như cuộc đời của hắn vậy. Hắn thấy buồn nhiều lắm, hắn nhớ Draken của hắn, nhớ những tháng ngày vô tư hồn nhiên cùngToman, những điều đó nay còn đâu. Anh trai, Baji rồi đến là người hắn yêu thương nhất là Draken và cả Ema nữa, mọi người đều bỏ hắn mà đi, hắn chẳng còn lại gĩ =f nữa cả.

- Sanzu, mày nhớ Kenchin chứ ?

- Vẫn luôn, thưa sếp.

-  Giá như tao có thể có khả năng đi ngược thời gian giống Takemicchi thì tốt thật, Kenchin chắc sẽ không bỏ tao lại một mình giữa cuộc đời thế này đâu. Cậu ấy như mẹ tao ấy, cái gì cũng tốt, tao cứ nghĩ cậu ấy sẽ mãi bên tao không bao giờ rời xa, nhưng tao sai rồi....có lẽ ở trên thiên đường, cậu ta và Ema đang sống hạnh phúc cùng nhau nhỉ.

2 năm trước

- Mikey, dừng cuộc chiến ngu ngốc này lại đi, mày đang đi trên con đường sai càng thêm sai, mày đang ngày càng sa đọa vào giết chóc rồi Mikey ạ.

- Thì sao ?

- Trận chiến sắp tới của Phạm, Lục Ba La Đơn Đại và Kanto, tao nhất định sẽ đưa mày trở lại với bọn tao, Mikey.

- Tao đang là chính tao, và tao đang sống rất tốt, Kenchin à. Nếu mày đến đây chỉ để nói những điều vô nghĩa ấy thì về đi, tao không muốn gặp mày.

Ngày diễn ra trận chiến, Phạm đã không tới, South ngạo nghễ cười nhạo. Còn Mikey hắn chả quan tâm, nhưng mà lòng hắn lạ lắm, như có ai đốt lửa trong lòng hắn, nóng ran. Bỗng hắn chợt nghe đàn em báo cáo lại rằng cốt cán của Phạm - Draken đã chết dưới nòng súng của thuộc hạ dưới trướng của South. Hắn không nhớ bản thân đã làm thế nào để giết chết South, chỉ biết khi cơn mưa ngừng lại, cảnh sát đã đến và hắn đã ngất đi. Lusc tỉnh dậy, Sanzu thông báo với hắn rằng Kenchin của hắn đã chết, hắn chỉ biết lặng im mà nào hay biết nụ cười quỷ dị trên môi tên thuộc hạ trung thành bên cạnh.

Tiếng cánh cửa kẽo kẹt vang lêm kéo hắn khỏi dòng hồi ức đen tối kia, là Koko đến báo cáo. Hắn phất tay kêu Sanzu ra ngoài, một mình lặng thinh cạnh cửa sổ. Sanzu gã ta cũng chẳng nhàn rỗi gì, mà sự thật gã chẳng quan tâm những điều đó, bằng tốc độ nhanh nhất gã nhanh chóng lấy xe phi về nhà.

Sanzu gã có một căn nhà ở ngoại ô, thành viên trong tổ chức ấy thế mà cũng chưa từng một lần đặt chân đến nơi này, từ xa xa gã đã thấy ngôi nhà của gã đang sáng đèn. Gã không lo sợ hay đề phòng điều gì ngược lại gã còn vô cùng vui vẻ ngâm nga một vài câu hát .

Cánh cửa vừa mở đón chào gã là bóng dáng người đàn ông với mái tóc màu vàng óng ả dài qua vai đang dang tay ôm lấy gã cùng với đó là giọng nói ấm áp.

- Mikey, chào mừng anh về nhà !

- Chào buổi tối bé cưng, ngày hôm nay của em thế nào hửm?

Sanzu gã vừa ôm người đàn ông vừa hỏi, kèm theo đó là một màn hôn hít người ta như một chú chó nhỏ lâu ngày mới được gặp lại chủ nhân không ngừng vẫy đuôi vui vẻ. Người đàn ông trong vòng tay của gã cũng đáp lại gã một cách vui vẻ.

- Thiếu anh, mọi thứ đều tệ. 

Nói đoạn người đàn ông lại tìm đến bờ môi của gã mà không ngừng câu dẫn và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Trong bóng tối, Sanzu ngắm nhìn cơ thể người yêu của mình mà không ngừng vui vẻ, trong ánh mắt điên dại kia tràn ngập hạnh phúc. Gã dập điếu thuốc đang hút dở trong tay mình rồi không ngừng cúi xuống hôn lấy hôn để hình xăm con rồng trên thái dương người yêu. người gã trân quý như ngọc bảo. Mọi người ai cũng đều nghĩ, Ryuguji Ken đã chết, chỉ riêng Haruchiyo gã biết, Draken chỉ thuộc về một người duy nhất là gã, mặc cho cậu chạy trốn tới chân trời góc bể gã cũng sẽ tìm cách đưa cậu về, nhốt cậu lại chỉ để mình gã ngắm giống như trước đây vậy.

- Phó tổng trưởng, cốt cán của Phạm - Ryuguji Ken đã bị thuộc hạ của South bắn trong công viên, tình hình vô cùng nghiêm trọng, có cần tôi báo với tổng trường luôn không?

- Có, nói với Mikey rằng Ryguji Ken đã chết dưới tay thuộc hạ của South, chỉ có như vậy chúng ta mới dễ dàng thắng được. Còn nữa sau khi báo cóa với tổng trưởng xong mày liền đến bệnh viện xem tình hình tên kia ra sao rồi báo cáo lại cho tao.

Kanto Manji toàn thắng, gã nhanh chóng chạy đến bệnh viện cậu đang đươc chữa trị, thấy cậu đã tỉnh liền bước vào, Draken nhìn thấy hắn liền dùng chất giọng khàn đặ lên tiếng

-Mikey ?

- Phải, là tôi đây. Mikey của em đồng thời là người yêu của em.

/muôn đời muôn kiếp/

Nguylee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top