Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11

Phập!

Hwang Jun Soo trên tay cầm những thanh phi tiêu, ném liên tiếp vào tấm bia treo gần đó. Đây là thú vui trong mấy ngày gần đây của y, trút giận lên mấy tấm bia, treo ảnh kẻ đáng ghét lên đó và mặc sức tàn phá.

"Anh Jun Soo!" Oh Hana õng ẹo bước vào, tiến tới ôm ngang eo y. Ả cố tình mặc một bộ váy bó sát, khoét sâu vòng một gợi cảm của ả, bám dính lấy người y.

Jun Soo cười lạnh, cô gái này là thanh mai trúc mã, là người mà y đã từng yêu sâu đậm, nhưng giờ đây, cô ta chẳng khác gì một con rối có giá trị lợi dụng, sau khi chơi chán lập tức vứt bỏ, chẳng còn một chút tình cảm nào.

Hwang Jun Soo là một người máu lạnh như thế đấy!

"Chuyện gì vậy Hana? Em đến đây không sợ bọn hắn phát hiện hay sao?" Y xoay người lại, ôm lấy Oh Hana. Trong lòng tuy nghĩ thế, nhưng ngoài mặt vẫn phải đối xử tốt với cô ta, đơn giản là vì vẫn còn giá trị lợi dụng.

"Tất cả bọn hắn đến công ty hết rồi, sẽ chẳng ai phát hiện ra đâu. Nhân tiện muốn báo cho anh biết một chuyện, em đã chuẩn bị xong hết cả rồi, chỉ cần anh ra tay, là có thể lật đổ tập đoàn của họ một cách dễ dàng."

"Tốt lắm em yêu, chuẩn bị đi, tuần sau chúng ta hành động." Jun Soo cưng chiều đáp lời, hôn một cái thật kêu lên trán cô ta. Hana dường như vẫn chưa thỏa mãn, lôi kéo Jun Soo chìm đắm vào nụ hôn nồng nhiệt của ả, rồi như có như không ngã vào chiếc giường gần đó, tiếp tục hành sự.

●●●

"Daniel!" Yoongi nằm ườn trên ghế sofa, nghịch nghịch cái điều khiển TV, lười biếng gọi anh người yêu đang loay hoay trong bếp.

"Vợ gọi anh có chuyện gì?" Daniel còn mặc nguyên một cái tạp dề hình gấu con xinh xắn, vội vã chạy ra ngoài, đứng ngay ngắn bên cạnh Yoongi.

"Lấy cho em ly nước cam và bịch snack."

"Ok vợ yêu." Daniel lần nữa lại hớt hải chạy vào nhà bếp, xong lại chạy ra ngoài, đưa tận tay Yoongi những thứ cậu cần.

"Được rồi, quay vào bếp làm cơm nhanh đi, em đói." Cậu phất tay đuổi anh đi, mắt cũng không thèm liếc nhìn một cái, làm tâm hồn mỏng manh của Daniel bị tổn thương.

"Sao em có thể phũ phàng với chồng mình như vậy chứ?"

"Ai là chồng em? Em làm gì có chồng?" Yoongi thản nhiên hỏi lại, khiến mặt Daniel đã đen lại càng đen hơn.

"Bảo bối, có phải do anh quá nuông chiều em nên em sinh hư không? Đã thế chắc anh phải dạy dỗ lại em rồi." Anh cười lưu manh, nghiến răng nói ra từng chữ một.

"Ahhh...Em xin lỗi, anh à, tha cho em đi!" Cậu gần như nhảy bật ra khỏi ghế, vội vã chạy thoát khỏi móng vuốt của Daniel.

Anh cũng không hề chịu thua, hai ba bước đuổi theo đã tóm được cậu. Vác cậu lên trên vai, anh đưa cậu vào nhà bếp, nhẹ nhàng đặt cậu xuống ghế ngồi, bản thân lại xoay người tiếp tục làm đồ ăn.

"Anh giận em sao?" Yoongi rụt rè hỏi, đưa bàn tay trắng nõn nắm lấy góc áo của Daniel, lia ánh mắt long lanh nhìn vào Daniel.

Daniel gỡ tay cậu ra, tiếp tục làm đồ ăn, một chút cũng không chú ý đến cậu. Yoongi lo lắng nhìn anh, cậu biết lần này cậu đùa hơi quá trớn rồi.

"Em xin lỗi, ông xã, anh đừng giận em."

Một tiếng ông xã ngọt ngào của Yoongi đánh bay mọi tức giận trong lòng Daniel, khóe môi anh khẽ nở nụ cười, nhưng vẫn phải đang ra vẻ giận dỗi, vì anh muốn giáo huấn Yoongi một chút.

"Em xin lỗi mà, ông xã đừng bơ em."

Yoongi phụng phịu gọi anh, hai tay vòng lấy ôm chặt eo Daniel. Úp khuôn mặt ửng hồng tủi thân vào lưng anh mà dụi dụi, thành công khiến bức tường phòng thủ của Daniel sụp đổ.

Anh thở dài, ôm lấy con mèo nhỏ xinh đẹp đặt trở lại trên ghế. Anh dịu dàng vuốt ve gương mặt của cậu, khẽ thở dài.

"Em đừng có phũ phàng với anh như thế nữa có được không? Lúc em nói anh không phải là chồng em có biết anh đã buồn như thế nào không? Sau này không được như thế nữa."

"Thì anh cũng có phải là chồng em thật đâu..."

"Còn dám cãi sao?" Anh nhíu mày, tỏ vẻ không vui nhìn cậu.

"Anh là người yêu của em mà, chúng ta chưa kết hôn nên không tính là vợ chồng."

"Vậy sao em còn gọi anh là ông xã?"

"Chiều ý anh thôi, hôm trước ai bắt em gọi như thế hả?" Lần này đến lượt Yoongi giận dỗi, gò má phấn nộn đỏ ửng, cánh môi anh đào chu ra, khiến Daniel không nhịn được mà hôn lên đó.

"Môi em ngọt thật đấy!"

"Anh...đồ cơ hội." Yoongi ngượng ngùng úp mặt vào vai anh, đánh nhẹ lên đó một cái.

"Không cơ hội sao có được em?" Anh cười nham nhở đáp lại, lại kéo Yoongi ra hôn hôn thêm vài cái mới chịu thả cậu.

"Vậy là anh hết giận em rồi có đúng không?"

"Đúng vậy. Nhưng tối nay em vẫn phải chịu phạt." Daniel đáp, ánh mắt mang đầy ý cười, hôn nhẹ lên tóc Yoongi.

Hai người trong phòng bếp tình tứ với nhau, không phát hiện nồi thịt kho đã cháy tự bao giờ. Đến lúc nhận ra thì đã quá muộn, đành phải vứt bỏ cái nồi đó, kéo nhau ra nhà hàng ăn cơm trưa.

Cho chừa cái tội hú hí, dám ân ái khắp nơi làm mù mắt tác giả, tui chưa cho mấy người cháy nhà là còn may lắm!

Cơ mà sao họ lại được đi ăn nhà hàng, còn tui lại phải ngồi đây húp mì gói hả trời???

●●●

"Bên Hwang gia bắt đầu có động tĩnh rồi, xem ra họ đã sẵn sàng để đối đầu trực tiếp với chúng ta." Namjoon ném một xấp tài liệu lên bàn, bình thản nói với năm người còn lại.

Seokjin khẽ nhếch môi cười, ánh mắt ánh lên vẻ chết chóc.

"Xem ra họ hơi tự tin đấy!"

"Chắc cũng vì có ả Hana làm gián điệp." Jimin nhún vai, cười khinh một tiếng. Oh Hana ngoài việc làm ấm giường ra, ả ta không còn bất kì giá trị nào cả, ỷ lại cô ta là sai lầm lớn nhất của Hwang gia.

"Theo nguồn tin thì Hwang thị đã bắt đầu chặn nguồn thu mua muối của chúng ta ở cả hai vựa muối bằng cách mua lại với giá cao hơn." Hoseok chậm rãi tiếp lời, "Nhưng bọn hắn quên rằng, công ty chúng ta còn kinh doanh cả mứt nữa."

"Một lũ ngu ngốc, chắc hắn vẫn chưa biết Oh Hana đã bị phát hiện đâu nhỉ?" Jungkook cười lạnh, tay mân mê ly rượu vang đỏ.

"Ý em là..." Taehyung quan sát nét mặt Jungkook, rồi lia ánh mắt nhìn sang mọi người, tất cả nhìn nhau, mặc dù không nói ra nhưng trong lòng đã tự hiểu ý.

"Nếu ả ta muốn có thông tin, cứ để ả ta biết thêm chút đi." Jungkook nói tiếp, môi nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo.

"Chuẩn bị đi, cuộc chơi chỉ mới bắt đầu mà thôi." Namjoon hạ giọng, kết thúc cuộc họp gia đình, trong đầu ai cũng ngổn ngang nhiều suy nghĩ, nhưng chung quy, lần thanh trừng này, cả Oh gia lẫn Hwang gia đều không thoát nổi.

●●●

I'm back!!!

Dạo này tôi học sml ra các cô ạ, đầu óc quay cuồng với mấy con số, văn phong thì tuột dốc thảm hại, ý tưởng không có một xíu nào luôn, cảm thấy mình thật thảm hại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top